Ngọc Lam chần chừ khi đứng trước căn nhà vốn thuộc về mình. Hiện tại Vân Lam không có ở đây nên Ngọc Lam sẽ tạm thời thay thế chỗ cho em gái.
Nhấn chuông gọi cửa, từ trong nhà một người phụ nữ ra mở cửa. Tay Ngọc Lam run lên vì xúc động. Đó là mẹ của cặp song sinh Ngọc Lam, Vân Lam. Dù lúc trước đã nhiều lần lén nhìn mẹ từ xa nhưng lần gặp trực tiếp này vẫn có sự hồi hộp.
- Lam, sao không dùng chìa khóa mở cửa?
- Con...Con...quên mang theo ạ_ Ngọc Lam bối rối, làm sao mà biết được Vân Lam có mang theo chìa khóa hay không, vả lại Ngọc Lam cũng chẳng biết chìa nào để mở cổng cả.
Gia đình Ngọc Lam khá giàu có, ba mẹ đều là nhân viên văn phòng bận rộn.
Ngoài Ngọc Lam và Vân Lam thì ba mẹ vẫn còn một đứa con trai, là anh trai của cặp song sinh, Minh Lâm.
Ngọc Lam về nhà hơi sớm, anh Lâm chắc chưa về. Ba thì chắc ở trong phòng làm việc, mẹ cũng loay hoay xử lí công việc. Chỉ có cô giúp việc đang nấu ăn dưới bếp.
Vì là lần đầu tiên vào nhà nên Ngọc Lam đã vào nhầm phòng của Minh Lâm. Phòng Vân Lam cũng giống phòng của những đứa con gái khác- nó màu hồng và tràn ngập gấu bông.
Ngọc Lam mới tuổi, tức là học sinh lớp , ở độ tuổi này thì chả có thiếu nữ nào mà không mơ mộng cả, tất nhiên là ngoại trừ Ngọc Lam.
Lục lọi một hồi Ngọc Lam mới tạm nắm một ít thông tin về cuộc sống của em gái.
Vân Lam giống Ngọc Lam ở nhiều chỗ, chẳng hạn như rất mê hoạt hình, thích ăn thịt, ghét hành lá.....Thành tích của Vân Lam thuộc loại trung bình, không đến mức tệ hại nhưng chẳng giỏi.
Vân Lam còn có sở thích đọc sách, con bé thậm chí còn dành riêng một khoảng không gian rộng trong phòng để chứa sách. Sách được xếp gọn gàng, ngăn nắp, phân loại kĩ lưỡng, và có lẽ được phủi bụi thường xuyên.
Bàn học thì khỏi phải nói, y chang Ngọc Lam thời còn đi học. Hàng loạt giấy ghi chú dán đầy bàn nào là thời gian kiểm tra một tiết môn này, môn kia trả bài, ngày đó sẽ làm cái gì....Điểm này rất giống Ngọc Lam, cái tật hay quên.
Ngọc Lam kéo một ngăn kéo bất kì ra, thấy bên trong là lọ thuốc ngủ loại cực mạnh. Hóa ra lúc đầu Vân Lam có ý định dùng thuốc ngủ tự tử nhưng chắc thấy khả năng tử vong không cao nên đổi sang tự tử kiểu nhảy lầu.
Mở tủ đồ ra, đập vào mắt Ngọc Lam là những bộ quần áo khá đẹp và...hợp thời trang. Từ trước đến nay, Ngọc Lam không phải là chưa mặc những thứ này nhưng đa phần hay mặc áo sát nách kèm theo váy ngắn hoặc quần đùi thôi. Bản thân Ngọc Lam lại không có mắt thẩm mỹ tốt.
Nhắm mắt chọn bừa một bộ, Ngọc Lam lững thững bước vào phòng tắm.
Lần đầu tiên cùng ngồi trên bài ăn cơm với gia đình, Ngọc Lam hơi run. Chỉ lặng lẽ ngồi nhai.
Thấy con gái cưng im im, mẹ Vân Lam lên tiếng hỏi:
- Lam, ở trường có xảy ra chuyện gì không?
Ngẩng mặt nhìn mẹ, Ngọc Lam khẽ lắc đầu:
- Không có gì đâu...mẹ.
Nhìn cách cư xử của con gái làm mẹ Vân Lam càng chắc chắn hơn ở trường nhất định đã có việc gì đó.
- Nếu có chuyện gì thì hãy nói với mẹ nhé.
- Dạ_ Ngọc Lam ngoan ngoãn gật đầu.
Bữa cơm đầu tiên cùng gia đình của Ngọc Lam diễn ra rất suôn sẻ. Kết thúc bữa ăn, Minh Lâm nói với Ngọc Lam:
- Sáng mai anh đưa em tới trường nhé!
- Được ạ_ Ngọc Lam gật đầu ngay, vì vốn dĩ Ngọc Lam chẳng biết ngôi trường em gái mình đang theo học ở đâu cả.
Dù vẫn chưa quen với việc có người thân ruột thịt ở bên cạnh nhưng Ngọc Lam cảm thấy rất thoải mái vì không phải lúc nào cũng....
Việc tiếp theo Ngọc Lam sẽ làm là tìm hiểu rõ hơn cuộc sống học đường vào tình cảm của Vân Lam, tìm hiểu lí do buột Vân Lam phải đến mức nhảy lầu tự tử. Tuy không ở cạnh Vân Lam nhưng vốn là song sinh nên linh tính mách bảo cộng với suy nghĩ của chính Ngọc Lam thì một việc xảy ra đến mức phải tự tử thì chắc là bị gì đó đả kích đến lòng tự trọng hoặc vấn đề tâm lí gì đó.