Tiếng Hát Nơi Biển Cả

chương 42

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

_ Oh my, phải làm phiền đến cô thế này… thật ngại quá!

Giọng nói nửa lai Anh nửa lai Nhật này thì đích thị là William chứ không ai khác. Anh chàng ngoại quốc tóc vàng lai đen này hiện đang được chăm sóc đặc biệt ở khu hồi sức thuộc Thiên Chiếu Gia Trang sau khi đã tham gia một trận chiến hết sức khốc liệt vào ngày hôm qua. Để bây giờ phải nằm liệt giường đợi ngày xuất viện thế này… Mà nằm viện còn chưa bất tỉnh nhân sự là còn may… chứ ít có ai sau khi đối đầu với Hajima thiếu chủ xong còn đủ sức nhe răng cười thế đâu

Nhưng hiện giờ thì anh ta đang cảm thấy rất vui bởi vì mình không còn phải một mình trong căn phòng trống vắng cô liêu này nữa. Đến thăm William còn có sự xuất hiện của một người nữa… một người mà chính ngay William cũng không nghĩ mình sẽ được cơ hội gặp mặt trong tình trạng thế này

_ Xin đừng khách sáo William – san. Đây cũng là cơ hội để tôi được thay mặt thiếu chủ nhà Kurahashi gửi lời xin lỗi đến anh… Xin lỗi vì Hajima – dono đã khiến anh bị trọng thương đến mức ấy… Chúng tôi hứa sẽ chịu trách nhiệm bồi thường nếu anh có nhu cầu!

Phải, người đến thăm anh chàng may mắn ngoại quốc nào ai xa lạ ngoài cô gái mà William luôn luôn để ý. Nanami Kurahashi, vệ sĩ thân cận dưới quyền Hajima thiếu chủ… và cũng được xem là người cá luân hồi tiếp theo của Lumina. Chỉ có điều ngoài các thành viên ba gia tộc, thì William chưa hề biết bí mật Nanami là cháu gái thần biển. Thật đáng tiếc cho anh ấy ngộ nhỡ William thật sự để ý đến Nanami và biết bí mật của cô nàng thì…

_ À mà phải nhỉ, hình như thiếu chủ nhà Kurahashi đang thi đấu trong vòng của Đêm Nhạc Dạ Vũ Kiếm… Cô không ở bên kề cạnh cậu ta… có ổn không đó?

_ Không sao… tuy không ở bên Hajima – dono, những người khác sẽ thay tôi làm chuyện đó. Nếu có gì cần, họ sẽ liên lạc với tôi ngay!

_ Oh my, tôi thiết nghĩ ắt hẳn cô mong chờ vào trận đấu này lắm. Bị kẹt với một tên bị thương như tôi… chắc là vô cùng nhàm chán tẻ nhạt thật. Không cần đến đó… có ổn không thế?

_ William – san tự nói bản thân mình những câu đại loại như “ nhàm chán” hay “ vô dụng” không phải là phương thức hay để ghi điểm trước một cô gái đâu. Một người phụ nữ bao giờ cũng trông mong vào người đàn ông của mình bảo vệ… họ sẽ cảm thấy chán nản khi thấy người đàn ông trở nên yếu đuối nhu nhược. Đặc biệt là người mang những trọng trách lớn lao như thiếu chủ của một gia tộc chẳng hạn. William – san… mất niềm tin vào bản thân, không phải là phong cách của anh đúng không?

Tự dưng Nanami đưa một ngón tay chỉ vào giữa trán William rồi bỗng nở một nụ cười nhẹ như đóa hoa mai vàng vừa chớm nở. Trong phút chốc, chàng trai nửa tây nửa ta nhìn thấy một ánh hào quang vừa nhẹ nhàng vừa ấm áp xuất hiện xung quanh cô ấy. Cảm giác cứ như đang được một vị thiên sứ đang ghẹo mình… Mà nếu được chọc ghẹo bởi một thiên thần như thế cũng đáng

William đưa tay ra sau gáy với giọng cười hề hề tự do tự tại

_ Quả nhiên… tôi không thể nào tự cho mình là gã đần hay mất niềm tin vào chính bản thân mình được. Nếu thế thì có khác chi cậu ta đâu nhỉ.. hề hề hố hố khẹc khẹc!

…………………………………

…………………………………

_ Nhanh chóng đưa Tsukusa cung chủ đến khoa cấp cứu. Chúng ta sẽ tiến hành phẫu thuật trong phút nữa!

_ Tuân lệnh!

Đó là những lời mà William lẫn Nanami đều nghe được khi đột nhiên có đoàn người cùng chiếc xe giường bệnh kéo chạy ngang qua khu vực điều dưỡng. Cũng do tấm bạt cửa đã che đi chỉ còn thấy mỗi bóng… nên hai người không thể nhìn rõ được tình hình cụ thể thế nào. Nhưng nếu người cần được phẫu thuật là Tsukusa cung chủ….

_ Oh my, Tsukusa cung chủ thua rồi ư? Ai mà có thể gây nên thương tích cho Hime – sama dữ dội đến mức phải đến ngay khoa cấp cứu chấn thương chỉnh hình vậy? Đừng nói là Akifusa – sama cố tình sắp xếp cho cô ấy đối mặt với thống lĩnh tiền nhiệm nhà Minamiya đó nhé!

_ Ngài Akifusa – sama sẽ không bao giờ có ý định sắp xếp cho hai ứng cử viên cùng tộc giao chiến với nhau. Lại càng không thể khi để thống lĩnh tiền nhiệm và thống lĩnh hiện tại đối đầu nhau… vì rất có thể sẽ gây nên mối bất hòa trong chính gia tộc Minamiya. Số người ủng hộ Tsukusa hime, số người đi theo con đường của Tsubaru – sama… sớm muộn gì cũng xảy ra xung đột… Ngài Akifusa – sama đã suy tính rất kỹ càng trước khi đi ra quyết định… và mọi thứ đều diễn biến đúng theo suy tính của ngài!

William tỏ ra trầm ngâm nghĩ ngợi

_ Nếu không phải là thống lĩnh tiền nhiệm, ông già của Kazuto – kun, thì chỉ còn lại hai người là Kazuto – kun và Hajima thiếu chủ. Mình biết Kazuto – kun dở dở ương ương, chẳng ưa nổi nhà Minamiya và cũng có suy nghĩ sẽ lánh xa những ai liên quan đến nhà Minamiya càng nhiều càng tốt. Nhưng cũng không đến nỗi phải hành xác chị ruột mình đến mức ấy… Không lẽ…

_ Anh cũng nhận ra rồi phải không? Người gây nên thương tích cho Tsukusa hime – sama không phải là Tsubaru – sama. Chỉ còn lại thiếu chủ của tôi và mặt nạ Kitsune – san. Trước đó, Kitsune – san có nói mình là người đưa tin cho Tsubaki Minamiya, vậy thì chắc chắn anh ta cũng biết rõ Tsukusa hime là chị ruột của Tsubaki Minamiya nên sẽ không thể cố tình gây thương tích nặng cho cung chủ. Cứ đặt trường hợp chính Tsukusa hime sử dụng kỹ năng tất sát tự gây thương tích cho bản thân… tôi nghĩ chị ấy không có lý do để dùng một tuyệt thức nguy hiểm vào người mà em trai mình tin tưởng… Từ những điều trên rút ra chung một kết luận… người duy nhất có khả năng làm đối thủ của Tsukusa hime chỉ có thể là…

_ Ý cô muốn nói đến thiếu chủ Hajima – dono…

_ Vâng, Hajima – dono chính là người đã đấu với Tsukusa hime ngay trận đầu vòng Đêm Nhạc Dạ Vũ Kiếm… và có lẽ như ngài ấy đã chiến thắng!

William ngã lưng phịch xuống giường, một tay đưa lên che mắt nhằm không cho bóng đèn điện neon chiếu xuống

_ Oh my, ngài Akifusa – sama không hẳn là đã suy tính kỹ càng đâu… à không, chính xác hơn thì đây chính là mục đích của ngài ấy. Đúng là đâu phải mọi thứ lại diễn biến thuận lợi một cách ngon ơ đến thế. Đằng sau những thứ tốt đẹp bao giờ cũng tồn tại một lý do phũ phàng mà đáng lẽ ra không nên hỏi thì hơn!

Không hiểu sao William lại tỏ ra thất vọng như vậy. Thật sự cũng khiến cho Nanami có chút lo lắng ái ngại

_ William – san!

_ Xin lỗi, liệu tôi có thể nhờ cô một việc được không? Xin hãy đưa tôi đến nơi thi đấu vòng của Đêm Nhạc Dạ Vũ Kiếm… Tôi muốn được tận mắt theo dõi trận đấu giữa thống lĩnh tiền nhiệm nhà Minamiya và mặt nạ Kitsune!

_ Nhưng các y tá nói anh không nên rời khỏi phòng điều dưỡng trong tình hình hiện nay. Vết thương của anh chưa…

_ Tôi đã hứa với cậu ấy rằng sẽ đến xem trận đấu này. Nên làm ơn… xin cô đó, Nanami – san!

……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………

Leng Keng, choang choang, binh thùm thùm

Mới vào đã được nghe những âm thanh kỳ lạ… tiếng kim loại va chạm nhau, tiếng tay chân cứ đánh nhau không ngừng. Không biết trước đó như thế nào mà chỉ hiểu một điều rằng Tsubaki vừa lĩnh hẳn một đá từ thống lĩnh Tsubaru vào phần ngực khiến tên đeo mặt nạ ngã lộn nhào mấy vòng dưới nền cát. Hắn lững thững đứng dậy trong khi đầu óc chưa tỉnh táo hẳn sau cú đá vừa xong

_ Chết tiệt… lão già đó…

Qua lớp mặt nạ cáo trắng, cùng với ánh trăng soi sáng đêm nay, Tsubaki hoàn toàn có thể thấy một con sư tử đang nhe răng nanh móng vuốt một cách điềm tĩnh nhưng đầy sự uy nghi đến rùng mình đang hiện diện ngay phía trước. Một con sư tử cùng thanh Katana trên tay đang xuống tấn chuẩn bị nhảy vào tấn công ngay khi mình lơ là mất cảnh giác… Tsubaki thoáng nghĩ lần này mình đã mở một cái chuồng đáng ra không nên mở… để rồi đây phải đối phó với loài đáng sợ nhất trong thế giới động vật

_ Ba năm qua lão đã mạnh đến như thế này sao? Sắp rời ghế thống lĩnh mà vẫn ngày đêm miệt mài tập luyện… đúng là một lão già cổ hữu hết thuốc chữa. Mình bắt đầu cảm thấy sai lầm khi quyết định từ bỏ kiếm thuật suốt năm ròng rã rồi đây… Làm gì giờ? Đánh hay lui? Nếu lui thì mình khỏe vì ngay từ đầu mục đích khi tham gia Đêm Nhạc Dạ Vũ Kiếm không phải là vì ngôi vị Đệ Nhất… muốn lui cũng được… nhưng sẽ làm dở hết những dự định ban đầu… mình cần phải đối mặt với Hajima một chọi một… Còn nếu chọn đánh… thì phải đánh như thế nào? Dùng Akai Sakura… Ngũ Điểm Nha Toàn Chỉ, kiếm pháp nào có thể đập được lão một trận? Hay là… song kiếm?

Đứng trước một đối thủ mạnh, Tsubaki bắt buộc phải suy nghĩ thật chi ly chính xác chi tiết kế hoạch cụ thể thế nào ra sao. Hắn thừa biết nếu đấu với thống lĩnh tiền nhiệm nhà Minamiya thì chỉ có nước mất mạng nếu có ý xem thường tuổi già sức yếu. Trong đầu Tsubaki hiện đang có hai chọn lựa. Một là đánh một mất một còn với ngài ấy cho đến khi nào một trong hai bên hoàn toàn gục ngã. Hai là xin dừng cuộc chơi chấp nhận ra về với phần thưởng không có gì hết từ chương trình

Về phần thống lĩnh tiền nhiệm… nâng thanh Katana sáng chóe dưới ánh trăng vĩnh hằng. Đôi mắt đáng sợ của ngài không khỏi khiến người khác ngừng run sợ. Chỉ đơn thuần là ngồi phía khán đài quan sát thôi cũng đủ tạo nên bầu không khí choáng ngộp sự căng thẳng

Ngài Tsubaru lặng nhìn mặt nạ Kitsune kia. Tuy chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt cùng đôi ria mép trên mặt nạ… nhưng có vẻ ngài hiểu được ý của người đằng sau lốt cáo trắng ấy đang suy tính

_ Trong Kenjutsu, vừa phải phòng thủ vừa phải tấn công đó là hai việc mà một Samurai phải luôn ưu tiên hàng đầu. Nhưng có những kiếm sĩ đạt trình độ uyên thâm đến mức chỉ sử dụng % vào thủ, % vào công và % còn lại vào khả năng lập chiến lược. Và may mắn thay trong gia tộc Minamiya, chỉ duy nhất một kẻ có khả năng làm được như vậy… Thằng ôn con chết dẫm!

………….

_ Vớ vẩn, nếu như bây giờ mình sử dụng đến song kiếm, chẳng khác chi tự vạch áo cho người xem lưng. Vậy thì không cần đến cái mặt nạ Kitsune này, công sức của Chisaki cũng xem như đổ sông đổ biển. Mình chỉ có thể tự tìm ra hướng tấn công thay vì cứ suy nghĩ mấy thứ điên khùng hết sức bậy bạ… Kệ, đối phó với lão già thì càng suy nghĩ càng thất bại… đánh nhanh thắng nhanh, được gì ăn nấy, khỏi phải lèm bèm!

Tsubaki nhảy dựng đến cùng thanh Katana đã được rút sẵn khỏi vỏ. Lần này hắn dùng kiếm thật thay cho ba trận đầu, điều này chứng tỏ hắn thật sự nghiêm túc và cảm thấy rằng không thể cứ chủ quan. Vì chỉ cần lơ là một giây trên chiến trường, chắc chắn sẽ cầm cái chết trong tay

Một trận đọ kiếm diễn ra giữa hai thanh Katana liên tục luồn lách sao cho chạm được vào đối phương. Nhưng thật khó khăn cho Tsubaki nếu hắn thật sự có ý định gây thương tích cho lão gia, bởi dù có chém đến đâu, kỹ kiếm có nhanh, uyển chuyển rồng bay phượng múa thế nào… ngài ấy vẫn cản phá một cách đơn giản nhẹ nhàng, cứ như đã quá quen với kiếm pháp này từ trước

_ Quả nhiên, cách tấn công điên loạn dồn dập, thêm cách cầm Katana chỉ duy nhất bằng một tay… Ngoài nó ra thì còn ai vào đây… Thằng ôn con bất trị!

Phá những đường kiếm của Tsubaki, ngài ấy chuyển chuôi kiếm và đấm thẳng vào ngực Tsubaki làm hắn lăn lông lốc trên sàn cát đợt hai. Tsubaki nằm thở hồng hộc trong vài giây, ánh mắt hướng thẳng lên mặt trăng tròn kia đang chiếu tia sáng nhẹ nhàng xuống như thể đang làm chứng cho sự bất lực của bản thân trước lão gia Tsubaru

_ Cách biệt sức mạnh lớn đến thế ư? Ba năm trôi qua, lão ta mạnh lên không có điểm dừng, trong khi đó mình chỉ biết trốn chạy với nỗi đau quá khứ, để rồi yếu dần đi từ lúc nào không hay. Một bài toán tỉ lệ nghịch với những con số trái chiều nhau rất nhiều… làm sao có thể giải nổi… Sự bất lực của một kẻ mà ai cũng gọi là thiên tài đây sao?

……………

_ Này, mặt nạ Kitsune, ở đêm đầu tiên, ta có nhờ cậu làm một chút chuyện… cậu đã thực hiện nó rồi chứ?

Câu hỏi từ ngài Tsubaru bỗng dưng cất lên cắt ngang đi mấy suy tính trong đầu Tsubaki. Hắn cố gắng lục lọi trong ngăn kéo ký ức kiểm tra xem mình đã từng hứa việc gì từ ngài ấy. Nhiều khi lúc đó do Tsubaki chỉ gật đầu đại cho qua chuyện chứ không muốn để tâm đến lời nhờ vả của ông ta nên chẳng nhớ nổi chính xác đó là việc gì cũng nên

_ Chuyện nhờ vả? À là nó hả?

Tsubaki chống thanh kiếm xuống nền cát, làm chỗ tựa để từ từ đứng lên. Hắn còn ung dung dùng tay phủi cát bụi dính trên Hakama lẫn chiếc áo Keikogi trắng

_ Tôi đã gửi lời của ông đến Tsubaki Minamiya. Nhưng thật đáng tiếc khi cậu ta lại nói rằng mình không còn là người nhà Minamiya nên sẽ chẳng thiết phải đến đối mặt với ông. Xin thứ lỗi ngài thống lĩnh tiền nhiệm!

_ Thế à… Nếu vậy thì…

Ngài Tsubaru bất ngờ chạy đến vung thanh Katana từ bên phải xuống bắt buộc Tsubaki phải đưa kiếm đỡ. Hắn hất thanh Katana lên cao nhằm giải thoát đường kiếm của bố đồng thời cũng để đỡ khi ngài ấy có ý định chém một nhát từ bên trái sang. Hất mạnh thêm lần nữa nhằm giải thoát, Tsubaki xoay một vòng vung kiếm nhưng không trúng vì ngài đã lùi xuống một bước tránh. Và một lần nữa hai bố con thi đấu bằng cách kỳ cò hai thanh Katana vào nhau

_ Hãy thay mặt thằng ôn bất trị ấy nhận lấy sự phẫn nộ và bài học của ta. Để khi về thì truyền đạt hết lại cho nó!

_ Như thế không phải quá bất công ư? Trong khi tôi thì lại chẳng hề muốn chết dưới lưỡi kiếm của ông tí nào hết, ngài thống lĩnh tiền nhiệm!

Cả Tsubaki lẫn ngài Tsubaru đánh bật nhau lùi lại để thoát khỏi cái cảnh cân sức này. Ngài ấy rướn người lên phía trước, hai tay nắm chặt thanh Katana vung một nhát chém thẳng từ trên cao xuống trực diện ngay đỉnh đầu đối thủ. Tsubaki chống tay xuống đất lộn một vòng sang trái, đồng thời cũng tung chân đá thanh Katana của ngài Tsubaru một bên. Sau đó, tên mặt nạ cáo trắng vung kiếm chém ngang phần bụng ông ấy. Chỉ tiếc thay, đợt tấn công không thành khi ngài Tsubaru đã kịp thời rút một thanh đoản kiếm nhỏ khác được giắt sẵn bên trong thắt lưng chặn lại. Tiếp theo, ngài vung tay đấm thẳng vào mặt Tsubaki, lên gối phải ngay giữa ngực và kết thúc bằng một cú đạp thẳng… Một lần nữa, Tsubaki lăn lông lốc trên sàn cát như một tên bại trận

_ Ba năm trôi qua, ngươi đã trở nên yếu đuối đến mức này sao? Trông ngươi bây giờ thật thảm hại!

Tsubaki ráng gượng dậy nhỏm đầu nhìn ngài Tsubaru vẫn đang ung dung uy nghiêm dưới ánh trăng tròn. Hình ảnh con sư tử hung dữ trong mắt Tsubaki từ lúc nào đã trở thành một con mãnh thú đang lặng nhìn mình tràn trề sự thất vọng

_ Ngươi muốn làm gì? Chạy trốn ư? Cái thứ ngươi đang trốn chạy không phải là xã hội này… mà là chạy trốn khỏi những tội lỗi mà ngươi đã gây ra. Một đứa hèn nhát không đáng mặt đàn ông. Đó là cách ngươi thể hiện sự quyết tâm của mình… thể hiện cho mọi người thấy ngươi đã đúng khi yêu Lumina sao? Thật nực cười!

Ngài Tsubaru nâng thanh Katana lên và chạy đến chỗ Tsubaki. Tên tự kỷ nhận ra một điều rằng bây giờ không phải lúc nằm đây ăn vạ, hắn nhanh chóng bật dậy rồi bắt đầu trận chiến giáp lá cà không cân sức. Ngài Tsubaru chém sang phải, thì hắn đỡ bên phải… ngài chém sang trái thì hắn đỡ bên trái, thậm chí khi ngài chém ngang thì hắn hụp đầu xuống. Nói chung, Tsubaki dồn hết sự tập trung vào việc cản đòn chứ chưa nghĩ đến chuyện tấn công… vì giờ có đánh thì cũng chẳng bao giờ trúng được ngài ấy

Ngài Tsubaru đá ngoắc vào chân trụ khiến hắn gục xuống. Ngài dồn dập tấn công bằng một nhát chém từ trên xuống thì hắn nâng Katana đỡ

_ Yêu Lumina… sẵn sàng từ bỏ tất cả mọi thứ, tiền tài, danh vọng, thậm chí là cả mạng sống để sống với niềm hạnh phúc không trọn vẹn. Nếu ngay từ đầu đấy chỉ là những lời nói viễn vông của một đứa còn đang tuổi nổi loạn thì đừng có hứa. Nhà Minamiya không đào tạo những kẻ thất hứa… cũng như không dạy chúng đi theo con đường của một Ronin. Tsubaki Minamiya, ngươi thật sự đã đánh mất đi lòng tự trọng của một kiếm sĩ… đánh mất đi Bushido của một Samurai chân chính… Ngươi không phải là tổ tông nhà Minamiya như lời sấm truyền đã phán… Tất cả đều là vô nghĩa!

Bất chợt ngài Tsubaru nắm lấy ngực áo Tsubaki nhấc lên và đẩy ra phía sau.

_ Kiếm pháp phái Minamiya: Lôi Minh Tàn Nguyệt Trảm!

Nhân lúc hắn đang mất thăng bằng, ngài đưa Katana trở vào vỏ rồi bất ngờ rút chém một đường hình vòng cung ngang ngực trực diện với tốc độ nhanh như tia điện vừa xẹt ngang qua. Một nhát chém mạnh mẽ nguy nga như mặt trăng tròn bị xẻ đôi bởi sấm điện cho ta một cảm giác sẽ chết ngay tức khắc.

Tsubaki khẽ gục xuống thêm lần nữa cùng dòng máu đỏ ướt thẫm cả nền cát… Cơn đau này… hắn sẽ ghi nhớ mãi trong tâm trí… đã từ rất lâu Tsubaki mới cảm nhận được bị chém nó vừa đau vừa nhục nhã đến thế nào

………………………………

………………………………

_ Tsu – kun…

Bên nhà Tsuchimikaido, Chisaki không khỏi bồn chồn nôn nao khi chứng kiến cảnh cha con tương tàn. Nhất là giây phút ngài Tsubaru chiếm ưu thế với những đòn tấn công nhanh, mạnh mà ngay cả người được xem là đại đồ đệ của ngài Amaterasu cũng phải khuất phục. Trông thấy Tsubaki nằm bất động dưới vũng máu, Chisaki càng sốt sắng lo lắng hơn. Cô cung chủ nhỏ rất muốn được chạy đến ngăn không để Tsubaru – sama làm hại Tsubaki… nhưng cô lại nghĩ nếu bây giờ mà ra đó… thì người thiệt thòi nhất vẫn là Tsubaki… Hắn sẽ không vui khi biết Chisaki làm vậy đâu. Ân oán giữa cha và con, Tsubaki muốn dùng trận đấu này để giải quyết tất cả… nên tuyệt đối không được để những cố gắng ấy trở thành công cốc

_ Tsu – kun… xin hãy đứng lên đi… xin cậu đấy… làm ơn…

………….

Cùng với Chisaki thì còn có thêm một người nó cũng không khỏi đắn đo khi theo dõi trận chiến này. Còn ai ngoài Mikazuki, cô nàng tóc tím đen mang hình dáng giống với Lumina như hai giọt nước. Cô ấy chắp hai tay vào nhau như thể đang cầu nguyện trước những vị thần linh thiêng trên trời, mong cho những điều may mắn đến với hắn

_ Kitsune – san…

……………

Từ phía xa xa sau góc nhà, Nanami đã đưa William đến đây nhằm theo dõi trận chiến bằng một chiếc xe lăn chuyên dùng để đẩy trong các bệnh viện. Cũng do William nằng nặc đòi đi chứ không Nanami không dám mạo hiểm lén đưa anh ta đến đây

Không biết hai người họ theo dõi được bao lâu, chỉ biết một điều rằng hiện giờ bàn tay William khẽ siết chặt lại, như muốn để móng tay tự bấm vào da thịt đến bật máu mới ngưng. Cảm xúc của chàng trai ngoại quốc cũng trở nên lo ngại nhiều khi phải chứng kiến cảnh tượng không ai muốn

_ Kazuto – kun…

……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………

Quay lại chiến trường chính. Nếu trúng phải đòn vừa rồi thì chắc lẽ kẻ thù đã bỏ mạng, nếu may mắn thì sẽ phải nằm viện từ một cho đến tháng là ít. Để giờ Tsubaki chỉ nằm im bất động một chỗ không nhúc nhích. Sự im lìm không có dấu hiệu trả lời ấy cảnh báo cho việc chiến thắng sắp về tay người duy nhất còn trụ lại… Mà trong thời điểm hiện tại thì nó không còn quan trọng nữa. Chính ngài Akifusa cũng chẳng còn quan tâm xem có nên tuyên bố ngừng cuộc chiến này và giao chiến thắng cho Tsubaru hay không. Đôi mắt xa xăm đầy suy tư của ngài chỉ duy nhất hướng về phía Tsubaki với niềm hy vọng vô cùng mãnh liệt

_ Dùng đến kiếm pháp nhà Minamiya, Tsubaru – bou thật sự nghiêm túc đến mức ấy sao? Tsubaki – bou… đây chưa phải là kết thúc của một thiên tài… Ta biết ngươi làm được… đứng lên đi… tên đại đồ đệ ngốc nghếch!

…………

_ ĐỨNG DẬY!

Ngài Tsubaru đột ngột hét toáng lên như một con sư tử vừa cất tiếng rống kinh hoàng khiến cho biết bao nhiêu người ngồi đây được phen giật mình. Hiện sâu trong đôi mắt ngài là một sự tức giận không điểm dừng

_ Đây là tất cả những gì ngươi có thôi ư? Già mồm già miệng cho lắm vào, để rồi nằm yên một chỗ như một tên bại trận. Ngươi đã làm được những gì? Ngươi đã cống hiến được những gì? Đã cho Lumina được điều gì? Và ngươi đã khiến biết bao nhiêu người phải đau khổ? Đứng lên rồi mở mắt ra mà nhìn xung quanh đi… bạn ngươi, gia đình ngươi, những người đã đặt kỳ vọng vào ngươi… Phản bội lại lòng tin của họ, đó là cách sống của ngươi sao? Ngươi không chỉ khiến người khác mất lòng tin… mà còn mất đi chính lòng tin vào bản thân mình… Đó là cách sống của ngươi sao? Tsubaki Minamiya!!!

Gào tên Tsubaki Minamiya khi người thi đấu với ông ấy là mặt nạ Kitsune. Không phải người trong cuộc thì sẽ không bao giờ có thể hiểu được chuyện gì đang diễn ra ở đây. Các ứng cử viên kia đều lạ lẫm trước thái độ của ngài Tsubaru… nhưng họ cũng chẳng dám thắc mắc gì trước sự phẫn nộ đang ngùn ngụt dâng trào trong ngài… Chỉ đơn giản là họ chưa muốn chết mà thôi

………………………………………

………………………………………

_ Nhiều chuyện quá lão già… nói ít ít thôi, có tuổi rồi mà còn gân cổ hét kiểu đó thì có ngày đứt dây thanh quản chết ngay tại chỗ thật ấy. Tôi không hoàn toàn chịu trách nhiệm đâu nhé!

Tsubaki gắng đứng dậy dù rằng vết thương khá sâu kia đang hành hạ cơ thể hắn vào từng cơn đau một lúc một nhiều hơn khi hắn cử động. Không ai có thể chịu đựng được việc mình đang ngủ nhưng cứ bị làm phiền bởi tiếng gào rống của một con vật nào đó oang oang bên tai. Thế thì tỉnh dậy, đập cho con thú điên đó một trận nên thân rồi vào ngủ tiếp cũng chưa muộn

_ Thống lĩnh tiền nhiệm, tôi đã được nghe về tình hình sức khỏe của ngài từ Tsubaki Minamiya. Nên khi nào mà thấy ngài có dấu hiệu bị xúc động mạnh thì có nhờ tôi chuyển mấy lời nói ấy đến ngài… Và tôi thấy thật sự ngài cũng nên để ý đến tình trạng bản thân mình một chút!

_ Sức khỏe của ta, ta hiểu rõ… Những gì ta truyền đạt đến cậu… đã nắm rõ hết chưa?

_ Cơ bản là nhớ hết rồi, cả vết thương này nữa… tôi nhất định sẽ gửi nó đến Tsubaki Minamiya… Mà biết đâu chừng, cậu ta cũng đã cảm nhận được rồi cũng nên!

_ Vậy thì chúng ta tiếp tục… vẫn còn nhiều điều ta muốn nói với nó và sẽ cố gắng tóm gọn nó trong trận đấu này!

…………………………..

Lần này, Tsubaki thật sự đứng trước ranh giới sinh tử. Cơ thể bắt đầu chống đối lại mệnh lệnh của mình vì vết thương sâu giữa ngực hắn vẫn nhiễu máu không ngừng. Nếu cứ tiếp tục thì chắc chắn hắn sẽ chết vì mất máu quá nhiều… Biểu hiện đầu tiên là Tsubaki bắt đầu nhìn thấy ngài thống lĩnh đang đứng trước mặt mình đây

_ Tệ thật, thị lực của mình bị giảm xuống một cách đáng kể… Nếu cứ tiếp tục bị ăn đòn thì % mình sẽ đi theo ông bà trước. Với tình hình hiện nay thì mình chỉ cầm cự tối đa là … không, chỉ phút nữa thôi. Phải đánh nhanh thắng nhanh… nhưng biết đánh lão ta bằng cách nào đây?

Ngài Tsubaru nâng thanh Katana chĩa về phía trước chuẩn bị cho đợt tấn công tiếp theo. Nếu ngài ấy tấn công tiếp thì Tsubaki gặp nguy đến nơi rồi

_ Kiếm pháp nhà Minamiya: Kaminari surasshu tsuki (Lôi Minh Tàn Nguyệt Trảm), là kỹ kiếm cấp cao trong bộ kiếm Minamiya. Về cơ bản thì nó là nghệ thuật rút kiếm thần tốc Iai của phái Hayashizaki… Tầm bậy, chính Hayashizaki Jinsuke Shigenobu là người đã đến xin được học kiếm pháp Minamiya và trở thành bậc thầy của Iaijutsu. Sau đó, ông ta đã tiến hóa thế rút kiếm Iai với tốc độ mà người thường không thể nhìn bằng mắt… kỹ năng ấy được lưu truyền cho các thế hệ nhà Minamiya từ đời này sang đời khác và mang tên là Lôi Minh Tàn Nguyệt Trảm… Khi gió đổi chiều, tia sấm chớp xuất hiện như một con rồng vô hình, thì cũng là lúc lưỡi gươm xuất vỏ… Nói cách khác, khi thanh kiếm được rút ra, đối thủ sẽ bị kết liễu trong tích tắc giống như mặt trăng bị Lôi Long chẻ đôi thành hai miếng chanh thái lát… Đó chính là kiếm pháp nhà Minamiya, Kaminari surasshu tsuki!

Iaijutsu, là chữ viết kết hợp giữa Iai và Jutsu. Có thể hiểu nôm na với cái tên “nghệ thuật khởi chiêu bằng kiếm còn nằm trong bao”, hiểu rõ hơn là “ nghệ thuật rút kiếm thần tốc”. Đây là một sự hài hòa giữa kỹ thuật kiếm pháp tinh nhanh vi diệu cùng sự trầm tĩnh nội tâm và ngoại tại khiến cho địch thủ phải kinh hoàng. Đã có rất nhiều truyền thuyết nói về sự ra đời của Iaijutsu… và nổi tiếng nhất là môn phái Hayashizaki, môn phái được cho là đã có công khai triển ra thế kiếm ấy… Nhưng thực hư thế nào… làm sao biết rõ từng chi tiết chính xác được… Điều ta quan tâm bây giờ là chính thế kiếm Iai đã trở thành một tuyệt kỹ tối thượng trong bộ kiếm pháp nhà Minamiya… thế thôi

…………………………………………

_ Kiếm pháp nhà Minamiya, tương tự như Ngũ Điểm Nha Toàn Chỉ của phái Kurahashi và Minh Minh Diệc Nguyệt Kỳ Vũ của phái Tsuchimikaido… gia tộc Minamiya cũng lưu truyền một bộ kiến danh bất hư truyền mang tên Lôi Minh Tàn Nguyệt Trảm. Cuối cùng thì ta cũng có cơ hội được chiêm ngưỡng sức mạnh thật sự của nó… Quả là một trận đấu thú vị!

_ Akifusa – sama… chẳng lẽ ngài chưa từng nhìn thấy kiếm pháp nhà Minamiya sao ạ - desu?

Vị thần loli bắt đầu thở dài

_ Không giống với hai nhà còn lại… kiếm pháp nhà Minamiya có được như ngày hôm nay đều nhờ vào công tiến hóa của Hayashizaki Jinsuke Shigenobu, một môn đồ ngoài tộc. Không thể cho rằng kiếm pháp này hoàn toàn thuộc vì nhà Minamiya… cho nên, các thống lĩnh trưởng tộc nhà Minamiya rất hiếm khi sử dụng đến nó…Trong lịch sử Thiên Chiếu Gia Trang đến nay, số lần ta được chứng kiến Kaminari surasshu tsuki chỉ vỏn vẹn trong con số mà thôi!

_ lần trong cả một thời đại… như thế thật quá ít – desu!

_ Đúng vậy… nên thay vì thắc mắc, ngươi phải hiểu một điều rằng bản thân ngươi đã quá may mắn khi có cơ hội được chiêm ngưỡng một kỹ kiếm vừa mạnh vừa nhanh như thế… Ta muốn xem… Tsubaki – bou sẽ đối phó ra sao!

……………………………………………

……………………………………………

_ Oh my, thú vị thật… Ngũ Điểm Nha Toàn Chỉ của nhà Kurahashi dựa vào tốc độ linh hoạt để gây nên những vết thương vừa phải lên đối thủ. Minh Minh Diệc Nguyệt Kỳ Vũ tập trung toàn bộ sức mạnh vào mũi kiếm để thực hiện một cú đâm trực diện có thể xuyên phá mọi bức phòng thủ của đối phương. Và Lôi Minh Tàn Nguyệt Trảm… nhìn thì có vẻ như nó thuộc dạng công… nhưng thực chất là để thủ… thế kiếm Iai… đợi đối phương tấn công trước rồi rút kiếm phản, và cuối cùng là đánh trả!

William tấm tắc khen cùng điệu cười thích chí

_ Vâng, đúng như anh nhận xét William – san. Kiếm pháp môn phái Kurahashi thiên về tốc độ, môn phái Tsuchimikaido là về tấn công… và môn phái Minamiya là phòng thủ lẫn phản công. Một sự kết hợp vô cùng hoàn hảo!

_ Hừm hừm, phòng thủ và phản công à… thế thì đây chính là kỹ kiếm phù hợp nhất đối với một kẻ muốn bảo vệ người mình yêu thương. Tôi nói chuẩn không nào… Kazuto – kun?

……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………

_ Tuyệt, lão ta đã dùng đến Lôi Minh Tàn Nguyệt Trảm cho mình một nhát chí mạng. Gì chứ đụng phải kiếm pháp nhà Minamiya thì không thể dùng những thế kiếm mèo cào bình thường nữa. Chậc… mình cần phải kết thúc trận đấu ngay khi giới hạn chịu đựng còn cho phép… Có lẽ đã đến lúc dùng đến nó rồi!

Không biết Tsubaki dự tính gì trong đầu. Hắn đột ngột cầm ngược thanh Katana, tức là chĩa chuôi kiếm về phía trước, lưỡi kiếm ra phía sau. Giống như lúc William sử dụng Kunai tấn công Hajima ở vòng đấu trước. Mặt khác, cách xuống tấn cũng lạ. Hắn xoay cổ tay để lưỡi Katana hướng về đối thủ, chân trái tiến lên phía trước hạ cơ thể xuống… Một kiểu tấn công rất đỗi kỳ lạ từ trước đến nay

Kỳ lạ với những người xung quanh, nhưng còn đối với ngài Tsubaru thì không đâu. Ngài ấy chỉ tỏ ra chút ngạc nhiên vì không ngờ rằng mình lại được thấy thế kiếm đó

_ Kiểu cách này… không thể nhầm vào đâu được… Nó chắc chắn là…!

_ Bốn năm trước, khi quyết định rời khỏi nhà Minamiya để đến với Lumina, mình đã phải trải qua một trận chiến sinh tử với lão. Lúc đó, lão chưa kịp tung Lôi Minh Tàn Nguyệt Trảm thì mình đã dành lấy chiến thắng trong suýt soát. Mình sẽ dùng nó thêm một lần nữa… dùng thứ đã giúp mình thắng trong trận đấu năm xưa… Kiếm pháp tự do Akai Sakura thức thứ : Kamaitachi!

Xem thanh kiếm như dao găm hay một cây Kunai, Tsubaki bất ngờ phóng đến và vung kiếm đánh loẹt xoẹt. Từ giây phút này trở đi, kiếm pháp cũng như độ linh hoạt lẫn cách đánh của Tsubaki thay đổi hoàn toàn. Nó dồn dập, liên hồi không điểm dừng, mạnh hơn, lắt léo nguy hiểm… đặc biệt là phong thái cực kỳ tự do ngẫu nhiên

Bình thường, các kiếm sĩ khi đối mặt với đấu thủ, chỉ tập trung vào phần lưỡi kiếm ở phía trên khi chúng chém vào mình. Còn lần này, ngài Tsubaru gặp khó khăn vì phần lưỡi Katana ấy lại nằm bên dưới… tức là phải đảo ngược trình tự… nhưng có ai mới vừa thay đổi lại thích ứng ngay được. Nó không thuận tay với hướng của ngài ấy… Dẫn đến việc Tsubaki đã thành công khi gây nên một số thương tích lên ngài

_ Trong câu chuyện dân gian Nhật Bản, Kamaitachi là một Youkai mang hình dáng loài chồn có mang theo lưỡi liềm bên cạnh. Chúng bất ngờ tấn công không để ai biết như một cơn gió thoáng qua và biến mất. Thức thứ của kiếm pháp tự do được Lumina phát triển dựa theo hình tượng Kamaitachi đó… Giúp cho người sử dụng đạt đến trình độ phản xạ tự nhiên không cần phải suy nghĩ. Nói cách khác… tất cả những thế đánh trong môn kiếm này… đều là ngẫu nhiên!

Ngài Tsubaru chém một nhát từ trên xuống, buộc Tsubaki phải nâng Katana cản lại. Hắn dùng sức hất mạnh ngài ấy rồi xoay một vòng chém ngang phần xương sườn, gây nên một vết thương khá sâu ngay vị trí đó

_ Phải, mình đã từng đấu với lão già này biết bao nhiêu trận khi còn nhỏ. Càng suy nghĩ nhiều đến đâu, lão đều có thể nhìn thấu được mọi ý định của mình. Chi bằng hãy để cơ thể phản xạ theo lẽ tự nhiên mà nó muốn. Đây cũng chính là phương pháp mà mình đã dành chiến thắng năm trước… Đối đầu với thống lĩnh tiền nhiệm nhà Minamiya, chỉ có thể sử dụng Kamaitachi mà thôi!

……………………………………

_ Đối với Samurai, lòng tự trọng và niềm kiêu hãnh luôn được ưu tiên hàng đầu. Mất đi Bushido, thì xem như Samurai ấy không còn lý do để tồn tại. Nhưng ta thiết nghĩ, thanh Katana không chỉ để chém người nơi chiến trường là chính!

Ngài Tsubaru vượt qua nỗi đau thể xác. Ông ấy quay lại vung kiếm chém trực diện một đường. Tsubaki cũng nhanh chóng đỡ lấy đường kiếm của cha. Có vẻ như sức mạnh của ngài bị giảm đi nhiều so với lúc đầu

_ Katana không phải là công cụ giết người, mà nó chính là cộng sự cùng ta bảo vệ những gì ta trân trọng… Đúng, Samurai khi chinh chiến, mục đích chỉ để bảo vệ đất nước, bảo vệ gia đình, bảo vệ những người thân yêu của ta. Chết trên chiến trường là một sự vinh hạnh đối với các Samurai giàu tinh thần Bushido… Những kẻ không dám chết trên chiến trường, không dám nâng Katana để chiến đấu… đều là những tên không có nghị lực để bảo vệ thứ quan trọng với mình. Chúng nên mổ bụng tự sát thì tốt nhất!

Hai cha con hất kiếm, cùng dùng tay đấm thẳng vào ngực nhau, rồi cùng bị đẩy lui mấy bước chân. Trông họ tàn tạ đến mức ai cũng như ai, chẳng bên đâu khá hơn

_ Nhưng ngươi, đứa con trai của ta không thuộc những kẻ chết nhát đó. Ngươi chấp nhận hy sinh mạng sống để bảo vệ cho người con gái mình yêu thương. Chấp nhận ra đi trở thành kẻ tội đồ vì thanh danh của gia tộc. Chấp nhận nhận hết mọi sự đau khổ dằn vặt khi phải mang trên người cái tên Ronin… Tsubaki Minamiya, ngươi đã đánh mất Bushido của chính mình, Bushido của toàn gia tộc, niềm tin của chính mình, niềm tin của tất cả mọi người. Nhưng đó mới chính là Bushido của riêng ngươi, lý tưởng của chính ngươi. Con người mà, ai chẳng có lúc phạm sai lầm… Sai lầm lớn nhất của ta là không thể trở thành một người cha tốt, không thể trở thành một người bạn thấu hiểu trái tim của đứa con trai… Thì cả ngươi cũng vậy… ngươi chẳng qua chỉ lầm đường lạc lối và cảm thấy mệt mỏi muốn dừng lại thôi đúng không? Vậy thì sau khi nghỉ ngơi chán chê rồi, ngươi sẽ làm gì tiếp theo? Tsubaki Minamiya?

Tsubaru – sama tra thanh Katana vào vỏ, tư thế xuống tấn mà ngài ấy đang thực hiện là dấu hiệu chứng tỏ ngài ấy sắp sử dụng đến kiếm pháp nhà Minamiya

Ngay lập tức, Tsubaki cũng chuyển thanh kiếm trong tư thế tay cầm ngược về phía thắt lưng. Tư thế xuống tấn giống y bố như vậy… Rất có thể hắn sẽ…

_ LÔI MINH TÀN NGUYỆT TRẢM!

Cả hai cha con cùng đồng thời đâm đầu thẳng vào nhau. Cùng rút kiếm, cùng thực hiện thế kiếm Iai danh bất hư truyền như một tia điện xẹt ngang qua trong tích tắc. Để rồi kết quả cả hai bố con đều lĩnh một nhát kiếm chí mạng từ mỗi bên, khiến cho đấu trường tràn ngập màu đỏ của máu

Đau thật đấy, nhưng chưa thể dừng ở đây ngay lúc này được. Giống như đây chính là cơ hội cuối cùng của mình, Tsubaki xoay người, hắn chuyển cách cầm như bình thường. Dồn toàn bộ chút sức lực cuối cùng vào mũi kiếm và thực hiện một cú đâm thẳng

_ Kiếm pháp nhà Tsuchimikaido: Minh Minh Diệc Nguyệt Kỳ Vũ!

Như loài hạc trắng vừa sải cánh đâm vào bả vai ngài Tsubaru trực diện. Tsubaki giữ chặt thanh kiếm như thể quyết ăn thua đủ với bố. Uy lực của nó quả thật rất mạnh… nhưng có vẻ gì đó vẫn chưa đủ… nó chưa thể hoàn toàn khiến ngài ấy phải khuất phục

_ Kiếm pháp nhà Tsuchimikaido thức sáng tạo: Minh Minh Bạch Hổ Liêm Vũ Byakko!

Thế kiếm này đã được nâng cấp từ Minh Minh Diệc Nguyệt Kỳ Vũ thành Minh Minh Bạch Hổ Liêm Vũ. Tức là hắn thêm một cú xoay người và chém thẳng một đường từ trái sang nhát chí mạng như một con Bạch Hổ dùng móng vuốt tấn công. Trong thoáng chốc, những tia máu đỏ thấm qua chiếc áo Keikogi của ngài, bám lên chiếc mặt nạ lẫn đôi bàn tay cầm kiếm Tsubaki…

Hổ và sư tử… cuối cùng thì đã có một con trở thành chúa sơn lâm… đúng là một trận đấu ngoài sức mong đợi

_ Tiếp tục đi trên con đường mà mình đã chọn. Vì chỉ có đi tiếp thì ngươi mới có thể hoàn thành nghĩa vụ với Daimyo. Tsubaki Minamiya… thanh kiếm của ngươi có phải để bảo vệ Lumina không? Nếu đúng thì phải tiếp tục tin vào lưỡi kiếm… vì tự do, chính là thứ mà thanh Katana này đang sở hữu… và cũng là Bushido của ngươi. Đó là tất cả những gì ta muốn nói trong trận chiến này. Hagoromo Kitsune, hãy chuyển lời của ta đến thằng ôn con ấy nhé… trăm sự nhờ cậu!

Sau khi cất lên những lời nói sau cùng, ngài Tsubaru buông thả cơ thể từ từ ngã phịch xuống nền cát. Chỉ để lại đây người duy nhất còn trụ lại là con cáo trắng

_ Bài học của ngài đã khai sáng cho tôi rất nhiều, thống lĩnh tiền nhiệm… Tôi nhất định sẽ gửi lời nhắn của ông đến Tsubaki Minamiya… otou – sama!

……………………………

_ Trận… trận đấu thứ hai của vòng … Đêm Nhạc Dạ Vũ Kiếm kết thúc… Tsubaru Minamiya không còn khả năng chiến đấu… Người chiến thắng là Kazuto Tsuchimikaido – desu!

Đã có kết quả cuối cùng, thống lĩnh tiền nhiệm nhà Minamiya hoàn toàn bại trận. Phần thắng thuộc về người nhà Tsuchimikaido. Điều đó gây nên một phong trào hò hét hú vang đến đinh tai nhức đầu khắp bên nhà Tsuchimikaido. Họ phấn khích vì đã được chiêm ngưỡng một trận đấu thú vị không thiếu sự lôi cuốn đến nghẹt thở… Thứ hai vì nhà Tsuchimikaido đã có thể bước tiếp vào vòng cuối cùng của Đêm Vũ… vậy là ngôi vị Đệ Nhất Kiếm Vũ Sư sẽ có cơ may rơi vào tay nhà Tsuchimikaido… Từ khi nào mà Tsubaki đã trở thành nhân vật nổi tiếng trong mắt họ không biết nữa

_ Kazuto – sama, Kazuto – sama, Kazuto – sama, Kazuto – sama…

Đó là những âm thanh mà Tsubaki nghe được khi đứng phía dưới. Thật sự làm đầu hắn muốn nổ ra thành từng mảnh

_ Ôi trời, cái lũ vai u thịt bắp não như hột nho ấy… đúng là ồn ào không khác chi cái chợ!

………………………

Chisaki và Mikazuki, cả hai cô gái trẻ đều cảm thấy nhẹ nhõm yên tâm khi thấy gã đeo mặt nạ cáo bình an vô sự. Bao nhiêu lo lắng trong hai thiếu nữ như vừa được trút đi khỏi đôi bờ vai nhỏ

_ Tsu – kun

_ Kitsune – san

_ Thật tốt quá… chúc mừng…

…………………………….

…………………………….

_ Oh my, đúng là một trận chiến ngàn cân treo sợi tóc. Chỉ mới vài phút trước thôi mà tim tôi muốn rớt ra khỏi lồng ngực đây này!

Ngay cả William cũng trở lại với tinh thần vốn có. Bây giờ, anh chàng có thể nở nụ cười nhe răng xổ toẹt một cách thoải mái không cần phải vướng bận vấn đề của Tsubaki nữa

_ Chisaki hime – sama quả thật rất tài giỏi. Cô ấy có thể chiêu mộ được một kiếm sĩ đánh bại được cả Tsubaru – sama không phải là chuyện đơn giản. William – san, người đeo mặt nạ cáo trắng đó… mạnh thật!

_ Ừ, gã đó mạnh lắm đấy, tuy đôi khi cũng có vài vấn đề về thần kinh… nhưng cậu ta không phải loại xoàng đâu… Ngay từ đầu tôi đã tin rằng: Kazuto – kun có thể vượt qua nỗi khó khăn của chính bản thân mình… Quả nhiên, cậu ta không bao giờ để tôi phải thất vọng!

Nanami chợt cất tiếng thở phào nhẹ nhõm

_ William – san, vòng đã kết thúc rồi. Tôi nghĩ chúng ta nên quay trở lại phòng điều dưỡng. Nếu để người trong Thiên Chiếu Gia Trang phát hiện ra tôi lén đưa anh đến đây thì khó cho tôi lắm… Xin phép!

_ Oh my, xin lỗi vì khiến cô trở thành đồng phạm. Và cảm ơn vì đã ở bên phe tôi… Có lẽ tôi cần ngủ một giấc nữa thì phải… Nanami – san, có phiền không nếu chúng ta cùng về với nhau?

_ Vâng, rất hân hạnh!

……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………

Tsukusa cung chủ và thống lĩnh tiền nhiệm Tsubaru là hai ứng cử viên cuối cùng thuộc nhà Minamiya tranh chức Đệ Nhất năm nay. Họ đã bị đánh bại, đồng nghĩa với việc nhà Minamiya phải rút khỏi danh sách… Mà cũng còn gì nữa đâu, chỉ còn có mỗi trận cuối cùng, trận chung kết giữa hai kẻ thắng cuộc đêm nay… Hajima và Tsubaki

_ E hèm, Hajima – dono, Kazuto – dono, xin hai người hãy tiến lên phía trước, ngài Akifusa có đôi lời muốn nói – desu!

Nghe lệnh triệu tập, Tsubaki vừa thi đấu xong chưa kịp nghỉ ngơi đã phải bước ra giữa nền cát cùng với Hajima cũng bầm dập te tua không kém. Nhìn hai tên ngố này chằng chịt vết thương trên cơ thể thiết nghĩ số lượng thuốc men quy đổi ra thành tiền chắc mỗi tên cũng đến vài triệu đây

Đứng kế bên nhau đương nhiên là kình nhau, đặc biệt Hajima chẳng ưa nổi việc phải đứng kế bên cái tên tự kỷ đáng ghét Tsubaki kia tí nào. Nhưng do đang diện kiến trước ngài Akifusa nên thiếu chủ trẻ phải cố gắng nén cơn khó chịu xuống

_ Hajima – bou, Kazuto – bou. Qua bốn đêm chinh chiến, các ngươi đã chứng tỏ mình là người mạnh nhất. Nhưng ngôi vị Đệ Nhất cũng như trách nhiệm của người sẽ mặc chiếc áo Đệ Nhất chỉ được trao duy nhất một trong hai ngươi… Thế các ngươi sẽ nói gì khi đối thủ đang ở ngay bên cạnh?

Hajima siết chặt tay như đang dồn hết mọi sự phẫn nộ xuống. Ánh mắt nghiêm nghị dứt khoát của chàng thiếu chủ trẻ thể hiện được một sự quyết tâm bùng cháy như ngọn lửa

_ Thần vốn dĩ không thích loài Kitsune… vì chúng gian manh xảo quyệt, miệng lưỡi ngọt sớt nhưng toàn giả dối không giữ đúng lời giống như ai kia. Chắc chắn thần sẽ gỡ cái lớp mặt nạ giả tạo đó xuống để thiên hạ thấy được thế nào là một tên thất hứa!

Một lời tuyên chuyến hùng hồn khi Hajima đã chỉ đích thân Tsubaki trong lốt cáo trắng. Xem ra tên tự kỷ không còn cách nào khác ngoài việc chấp thuận. Dù sao thì cũng đi đến đây rồi… ráng hoàn thành xong luôn một thể

Hắn đưa tay gãi đầu sồn sột khi miệng cất tiếng thở dài ngán ngẫm

_ Thích thì nhích thôi, đây không có kén cá chọn canh!

Truyện Chữ Hay