Tiên Thiên Đại Giới

chương 11: 11: tộc hội hạ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tại Thái Thúy lâu cũng là nơi Thần Vũ thuê một gian phòng đang ở, lúc này dưới tửu lâu đang có rất nhiều khách vãng lai từ nơi phương xa tới như sắp có một đại sự sắp xảy ra vậy, nhưng cũng không cần tìm kiếm xa xôi, ngay tại khắp tửu lâu trong thành lúc này cũng đầy ấp kẻ lời qua tiếng lại về đại sự này.

- Này ! Không ngờ tộc hội lần này đông thật.

- Đúng vậy danh khí của Ngũ đại gia tộc lần nào cũng thật lớn.

- Không ngờ chỉ là đợt tuyển chọn đệ tử mà đã lôi kéo được không ít thành trì khác tham gia rồi.

- Ngươi xem ! các thiên tài đều tụ tập về đây, thậm chí ta còn nghe nói có các tông môn khác nhau cũng muốn nhờ cơ hội này lôi kéo vài đệ tử !

- Quá lớn ! quá kinh người rồi !

- .....

.......................................

Trong Thái Thúy lâu khách tới rất đông, xem dung mạo đa số là những nam thanh nữ tú, cũng có những kẻ che kín hết mặt....Những kẻ này đa số đều là cảnh giới luyện khí ngũ tầng trở lên, cũng có những kẻ ẩn dấu khí tức.

Xung quanh vài kẻ còn có đội thị vệ, khí thế hung hãn.

Nam thanh nữ tú tất nhiên là thiên tài các thành trì tới đây rồi, những thiên tài này hầu hết đều là lục tầng với thất tầng luyện khí, cũng là do phúc lợi từ gia tộc mà thôi.

Những người này đến dù từ nơi khác nhau nhưng mục đích chung của họ đều vì một đại sự tên là...

Tộc hội !

Gọi là tộc hội, nhưng lại là kén chọn đệ tử, thường xảy ra bốn năm một lần, sở dĩ gọi như vậy bởi vì không chỉ có Ngũ Đại Gia lựa chọn đệ tử, các tông môn khác cũng vào đây lôi kéo, đồng thời tộc hội lớn này còn phân phát lượng lớn tài nguyên tu luyện có cả linh thạch thông qua hoạt động trao đổi.

Chỉ cần mang một thứ tới Ngũ Đại Gia và trao đổi họ sẽ mua lại với giá hời.

Đó là cách Ngũ Đại Gia thu hút kẻ khác, càng nhiều thành trì khác biết đến danh Ngũ Đại Gia tộc, năm gia tộc này càng lớn mạnh.

Bởi một điều hằng năm Ngũ Đại Gia nhận hàng vạn nhiệm vụ khác nhau từ các thành trì khác, nhờ đó năm gia tộc phồn vinh giàu có.

Đúng lúc mọi người ra vào tửu lâu, thì đột nhiên một tiếng nổ cực lớn phát ra từ tầng trên của tửu lâu, một âm thanh đinh tai vang lên, làm cho những người khách như bị tác động đến linh hồn, hầu hết mọi người đau nhức bịt tai, sau đó là sức nóng vô cùng khiến mọi người nhất thời kinh hãi.

- Chuyện ...!chuyện gì vậy ?? các ngươi..

mau lên xem !!!

Bất ngờ đâu ra một kẻ ăn mặc sang trọng lại đứng ra tình nguyện xem tình hình nhưng cũng không phải hắn ra tay, trông thì vẫn còn trẻ theo sau hắn là cả một đám người khoảng , người, cảnh giới của tên trẻ tuổi chỉ là luyện khí thất tầng, nhưng sau lưng hắn ai cũng là luyện mạch cảnh.

Nhìn vào ai cũng biết hắn là tên nhờ vào tiền của, nên hầu như không ai quan tâm mặc kệ hắn làm.

Nghe lệnh hắn sau lưng liền có hai tên nhanh chóng phóng lên, bọn chúng tìm khắp nơi, tìm được gian phòng phát ra hơi nóng cũng là nơi phát ra âm thanh.

Hai tên liền xông vào xem việc gì xảy ra, nhưng lúc này chúng chỉ thấy một người đang ngồi tu luyện.

Thật sự bọn họ cũng không hiểu, tại sao vị tiểu đệ đây chỉ có khí tức luyện khí đỉnh phong lại gây ra vụ nổ và hơi nóng như vậy được, nhưng bọn chúng nếu không hiểu cũng lập tức bỏ qua.

- Vị tiểu huynh đệ này không biết đang làm gì có thể dừng lại được không, thiếu gia nhà ta đang rất khó chịu ở dưới.

Một người đứng ra nói, hắn tên là Lý Quân, người còn lại là Lý Lục, là người hầu cận của Liễu Gia.

Nhưng trả lại cho bọn chúng là sự im lặng của Thần Vũ.

Bọn chúng thấy dao động trên người Thần Vũ chỉ là luyện khí đỉnh phong nên khi bọn chúng đã hạ giọng lắm rồi, nhưng không ngờ Thần Vũ không động tĩnh gì, Lý Quân và Lý Lục kìm nén cơn giận lại và tiếp tục gọi Thần Vũ tiếp, đến cuối cùng bọn chúng không chịu nổi nữa la lên

- Thằng nhóc miệng còn hôi sữa nhà ngươi, ngươi dám không nghe ta nói gì sao !?

- Lý Lục ta và ngươi cùng đánh chết tên này!

Lý Quân và Lý Lục lúc này tức giận, không thèm bắt sống Thần Vũ nữa, liền cùng nhau xông lên.

Khoảng một khắc sau ( một khắc hình như là phút ), lúc tên thiếu chủ kia đang đứng ngồi không yên thì có một bóng người bước xuống, đó là Thần Vũ.

Khi thấy hắn mọi người lúc đầu cũng không để ý lắm bởi vì khí tức của Thần Vũ lúc này lại hạ về luyện khí tam trọng, nhưng khi quan sát kỹ càng thì ai ai cũng trông rất kinh hãi, bởi vì trên tay Thần Vũ là hai tên họ Lý kia, chúng cháy đen hết cả nhưng khí tức vẫn còn.

- Hai tên này của người của ngươi đúng không.

Ta đang tu luyện đến lúc quan trọng thì hai tên này xông vào, nếu không phải ta hoàn thành đúng lúc thì chắc người nằm đây chắc là ta.

Thần Vũ lạnh nhạt nói ra.

Nhưng sự thật dù hắn đã bình ổn Viêm Thể của mình nhưng hắn vẫn chưa điều khiển được, hậu quả là hai tên đó cháy đen, cũng không phải hắn ra tay gì, nên hắn nói vậy nhằm hù dọa tên thiếu củ này thôi, nhưng tên thiếu chủ lại càng ngu ngốc không nhận ra, lại lớn tiếng quát.

- Ngươi là ai, lại dám đụng tới người của Liễu Thương thiếu gia ta đây, mấy tên các ngươi đều lên cho ta.

Bổn thiếu gia ở Liễu Giang thành giàu có và quyền lực, một kẻ như ngươi mà cũng dám đụng vào người của ta sao.

Ngoại trừ Ngũ đại gia thành còn có rất nhiều thành trì khác, Liễu Giang Thành mặc dù không lớn nhưng cũng được khá nhiều người biết, tên Liễu Thương này xem như là một người có quyền lực ở trong thành, đợt này cũng đi thi Tộc hội.

Hắn thấy người của mình bị thương làm hắn mất mặt, Liễu Thương thẹn quá hoá giận ra lệnh cho những tên khác đánh tới Thần Vũ.

Hắn suy nghĩ có khả năng Thần Vũ có bảo vật có thể hạ được Luyện mạch cảnh, nên không chỉ tức giận mà hắn còn tham lam muốn lấy đồ của Thần Vũ.

Nếu có vật như thế thì hắn có thể vào Ngũ Đại gia tộc một cách dễ dàng.

- Ta đã nhân từ nhưng ngươi lại không biết tốt xấu thì đừng trách ta !

Lúc này Thần Vũ cũng đành buông ra lời nói.

Từ khi tu luyện đến nay, lúc trong Thanh Sơn Lâm và cả lúc này, hắn không phải tỏ ra lạnh lùng, mà hắn muốn người xung quanh thấy hắn ta không sợ đối đầu, hắn không muốn như lúc kia nom nóp lo sợ, nên hắn đã cố thay đổi bản thân.

Sau khi hình thành Viêm thể, thực lực Thần Vũ giờ đây có thể đối đầu với luyện mạch cảnh tam trọng, nên hắn thừa sức giết hết đám người luyện mạch cảnh nhất trọng này nhưng hắn không làm.

Thần Vũ búng ra một đoàn hoả diễm nhỏ tử lam sắc bằng đầu ngón tay, nhất thời mọi người trong tửu lâu lần đầu tiên nhìn thì cười phá lên, nhưng chỉ trong tíc tắc sắc mặt mọi người cứng đờ.

Ngọn hoả diễm nhìn như vô hại, thậm chí thổi tí có thể tắt đó khi chạm đến thân thể của đám người Liễu Thương thì đột nhiên bạo tạc, lực lượng của nó bạo nổ giữa đám người Liễu Thương, các tên hộ vệ hắn đều cháy đen như hai tên Lý Quân và Lý Lục.

Nhưng Liễu Thương lại được một vòng sáng bảo hộ, mặc dù giảm đi phần nào lực công kích nhưng bị thương vẫn không nhẹ, nếu không có dược liệu cao giai thì khó lành nhanh được.

Dù không biết vòng sáng là gì nhưng Thần Vũ đoán đó là một bảo vật giáp khí có thể bảo vệ.

Còn Liễu Thương bên này chật vật đứng dậy gằn giọng hét lên.

- Ngươi......Ngươi chờ đó !, ca ca của ta là một trong những đệ tử nội môn của Ngũ Đại Gia tộc, nhà ngươi sẽ phải trả lại nỗi nhục hôm nay của ta !!!

Thần Vũ không quan tâm hắn nữa nên đi ra khỏi Thái Thúy lâu.

Sỡ dĩ hắn làm vậy vì hắn vẫn chưa thuần thục Ma Viêm, đốm khi nãy đã rút đi gần năm phần linh khí của hắn, với lại gây ra tiếng động lớn sẽ dễ gây chú ý.

- Tên đó nhìn liền biết không phải loại tốt lành gì sau ngươi lại tha cho hắn ?

Trông vào cách ăn mặc với đám người đi theo sau Liễu Thương, mỗi miếng vải cũng là vật liệu cao cấp, nhưng chỉ là không bằng giáp khí của tên Liễu thiếu gia kia.

Tiểu Nguyên đoán được Liễu gia gì đấy cũng khá khó đối phó nên Tiểu Nguyên hỏi Thần Vũ, chẳng phải nên giết người diệt khẩu sao.

Hắn cũng giải thích, những tên hộ vệ chỉ là cháy đen chưa chết, một gia tộc lớn như thế chắc chắn sẽ không để ý vài tên hộ vệ, nhưng chắc chắn hắn đã bị gia tộc đó ghim rồi, nếu Thần Vũ giết hết thì gia tộc đó dẫn đến ngay, hắn không chốn dung thân thì sao có thể sống.

May mắn thay lời Thần Vũ đã đúng, Liễu Thương bị thương Liễu Gia rất phẫn nộ, nhưng lúc này là chuẩn bị tộc hội, gia tộc chuyên tâm trị liệu Liễu Thương để tham gia tuyển chọn, tạm bỏ qua Thần Vũ.

- Nghe lời hắn nói ta lại nhớ ra vài điều, nếu ta không nhầm ca ca của hắn tên là Liễu Vương, là một thiên tài từng ở ngoại môn, nay tên đó có lẽ đã vào nội môn rồi.

Thần Vũ sau khi nói ra điều này thì khuôn mặt hắn càng ngày càng lạnh dần, sát khí ngưng tụ.

Tiểu Nguyên thấy vậy liền trấn an Thần Vũ rồi nghe hắn kể lại.

Ngày đó hắn chạy thục mạng vào Thanh sơn lâm cũng là vì chuyện này.

Ngày trước hắn là một kẻ vô danh luôn làm nô dịch cho người khác, một hôm hắn phải làm phục dịch cho Liễu Vương thì hắn lỡ làm rách một quyển Võ kỹ của Liễu Vương, tên Liễu Vương đó liền đùng đùng tức giận, nhưng Thần Vũ biết đó chỉ là giận cá chém thớt, dù sao một võ kỹ đã đọc qua liền nhớ, rách một tí thì đã sao.

Liễu Vương lúc này lại muốn giết Thần Vũ hả giận nhưng hắn không thể, bởi vì Thần Vũ được một trưởng lão nhặt về, dù không tình cảm sâu đậm nhưng trưởng lão ấy cũng sẽ không bỏ qua cho việc giết Thần Vũ.

Thế là Liễu Vương bắt Thần Vũ rồi hành hạ tra tấn ngày qua ngày để mua vui.

Một ngày Thần Vũ trốn thoát được chạy đi nhưng hắn biết chỉ cần còn ở trong Ngũ Đại gia thành thì hắn sẽ chết nên hắn chạy vào Thanh sơn lâm.

Liễu Vương biết chuyện nên cho ám sát tới đuổi giết bởi vì trưởng lão kia mà biết thì hắn sẽ bị phạt nặng.

Liễu Vương hắn chỉ là một ngoại môn đệ tử nhỏ nhoi, dù có tư chất tốt đi nữa, lúc này cũng không thể làm càn.

Nên hắn quyết định muốn phi tan Thần Vũ, sau đó đổ lỗi do Thần Vũ gặp hiểm họa mà chết.

Thần Vũ từ đó đã thề phải về báo thù nên hắn muốn giữ lại Liễu Thương rồi thanh toán món nợ cùng một lần.

Hắn không ác, chỉ là đáp lại ân tình từ chúng mà thôi.

- Xem ra kỳ này hai tên ấy lành ít dưỡng nhiều ! nhưng kể từ giờ mọi chuyện cũng sẽ hết yên ổn rồi ..aizz..

Tiểu Nguyên thở dài thật sự không quản chuyện đó nữa.

- Quan sát xung quanh ta đoán sắp tới đây sẽ là Tộc hội bốn năm một lần.

Cũng tốt đây cũng là cơ hội chứng minh thực lực của ta, lần này trở thành đệ tử sẽ không bị phỉ bán nữa.

Thần Vũ cũng đoán ra được sự kiện sắp tới, hắn cũng vô cùng phấn chấn.

- Tộc hội mai sẽ bắt đầu, giờ chúng ta nên nghĩ ngơi và ổn định khí huyết đã.

Sau khi quyết định xong Thần Vũ quyết định tiến lại gần Ngũ Đại gia tộc kiếm chỗ nghĩ ngơi.

Một ngày đối với tu luyện giả cũng như một cái chớp mắt.

Rất nhanh đã hết một ngày

Tộc hội được cả ngũ đại gia tộc cùng tổ chức nhằm tìm kiếm những đệ tử xuất chúng.

Ngũ đại gia tộc gồm có Vương gia, Huyết gia, Trần Gia, Vu gia và Thanh gia, cấp bậc của từng gia tộc cũng được phân theo thứ tự này.

Vương gia là một gia tộc lâu đời nhờ đó mà trở thành gia tộc đứng đầu và cũng là gia tộc mà hầu hết các đệ tử muốn vào.

Vương gia có tài lực rất lớn, đan dược, võ kỹ ...!có rất nhiều nên các gia tộc khác không mấy thiện cảm với Vương gia, luôn muốn mưu đồ hại.

Trong hầu hết các gia tộc Trần gia luôn giữ trung lập, không về phe nào nên không mấy nổi bật, nhưng cũng có một số đệ tử muốn vào, Huyết gia thì nổi tiếng do tu luyện theo kiểu sát tu, những đệ tử vào Huyết gia đa số đều khát máu.

Còn Vu gia và Thanh gia dù không có vượt trội về tu luyện nhưng đa số có thiên phú về Hồn lực và làm luyện sư.

Nghe nói dạo gần đây hai gia chủ của Vu gia và Thanh gia vừa đột phá lên Luyện sư tứ phẩm.

Ai ai cũng hâm mộ.

Tộc hội chia làm ba vòng phân loại.

Vòng một là tuyển chọn đệ tử thông qua các bài thi do các gia tộc đưa ra.

Vòng hai sẽ dùng số học sinh còn lại cho giao đấu mà chọn ra số đệ tử ngoại môn.

Vòng ba cũng chính là vòng nguy hiểm nhất, tất cả đệ tử đạt trong vòng hai sẽ phải vào Thanh sơn lâm và săn ma thú ít nhất là tam giai và cao nhất là lục giai, nếu có số lượng ma tinh nằm trong số người đứng đầu sẽ được vào nội môn và trong số người sẽ có phần thưởng vô cùng hấp dẫn.

Thần Vũ từng làm phục dịch ở ngoại môn không thể tu luyện nên không được công nhận là một đệ tử.

Qua tộc hội lần này hắn cũng có thể đăng kí và được xem như một thí sinh.

Hắn làm như vậy bởi vì hắn muốn cho mọi người nhận thấy thực lực của hắn.

Sau một ngày nghỉ ngơi, Thần Vũ dần mở mắt ra, trong lòng Thần Vũ sục sôi, ánh mắt của hắn hàm chứa hận thù, phấn khích, vui mừng...!Hắn đứng dậy từ từ và nói

- Đã đến lúc trở về.

Truyện Chữ Hay