- Cô cô ... Cô cô ...
Có lẽ là cảm giác Tô Triệt nói rất có đạo lý, khiến cho người ta không thể cãi lại, sau mười mấy tức, Tôn Giả Chi Tâm dần dần hiện ra bản thể nguyên hình của nó ở ngoài khoảng cách hơn mười trượng.
Một bãi chất lỏng có hình dáng bất quy tắc, xem chừng có thể đựng đầy một vạc lớn, nó có màu lam rất nhạt, trôi lơ lửng ở giữa không trung, còn đang run lên ngọa nguậy không ngừng, thoạt nhìn có chút quỷ dị.
Nó chậm rãi nhẹ nhàng bay tới, tốc độ rất chậm, lộ ra vẻ tương đối cẩn thận, rõ ràng vẫn có phòng bị nhất định đối với Tô Triệt.
Tô Triệt mang theo thần thái tự nhiên, yên lặng chờ nó bay đến phụ cận, lúc này mới gửi tâm niệm đi:
- Rất hiển nhiên, chuyện thứ nhất, hẳn là dạy cho ngươi làm cách nào để câu thông cùng người ... Để ý nhé?
Vừa nói chuyện đồng thời, Tô Triệt vươn tay ra, giống như là muốn vuốt ve nó.
- Cô cô.
Nó đáp lại một tiếng, hẳn là đồng ý.
Lòng bàn tay của Tô Triệt chạm vào nó, rất mềm, rất trơn, cũng không lạnh như băng, không sai biệt lắm so với nhiệt độ của người bình thường. Thật sự cũng không cảm thấy ngạc nhiên, trong Phàm Gian cùng Tiên Giới, rất nhiều loại linh thủy có hình thái tồn tại có chút tương tự như nó.
Một đoạn tin tức tâm linh lớn truyền lại cho nó, cũng là kiến thức về tiếng nói cơ bản nhất, cho dù là một con lợn thu hoạch được những thứ này, cũng có thể miệng lưỡi lưu loát kể chuyện xưa cho người ta.
- Cô cô ...
Không lâu sau, nó đầu tiên là cô cô mấy tiếng theo thói quen, ngay sau đó lại truyền tới tâm linh ba động, nói:
- Cảm ơn ngươi.
- Không tệ, cuối cùng cũng học xong việc nói chuyện.
Tô Triệt âm thầm gật đầu, nói với nó:
- Ngươi đã học xong cách câu thông cùng người, vậy thì nói một chút đi, tại sao lại luôn luôn đi theo một người ngoại lai như ta vậy? Ngươi nên biết, ta là một lữ hành giả tới từ Đại Hỗn Độn lĩnh vực a?
- Ta biết.
Nó vừa mới học xong cách nói chuyện, cần phải thành lập một chút logic trong tiếng nói, mới có thể trả lời:
- Cũng là bởi vì, ngươi đến từ phía ngoài, nên mới không ... ăn ta.
- Ăn ngươi?
Tô Triệt hỏi:
- Ngươi rất sợ bị những Thần Hoàng kia ăn sao?
Nó bỗng nhiên biến thành một cái đầu con nít to hơi mờ, dùng sức gật đầu:
- Ta không muốn bị ăn, nên mới phải núp ở bên trong Hỗn Độn lĩnh vực thật lâu, cũng không dám đi ra ngoài.
- Rõ ràng rồi.
Tô Triệt chỉ biết, nó đã có được tư tưởng của mình, cùng với bản năng sinh tồn hoàn toàn, bởi vì không muốn bị bất kỳ một Thần Hoàng nào thôn phệ rồi dung hợp, nên mới có thể luôn luôn núp ở bên trong Hỗn Độn trong lĩnh vực trong vô số năm, để cho tất cả Thần Hoàng trên Thiên Giới không lần tìm được.
Cho đến trước đó vài ngày, chính hắn một người ngoại lai xông vào Thánh Huy vũ trụ, vừa lúc bị nó phát hiện, nó mới coi mình là cây cỏ cứu mạng, luôn luôn theo đuôi ở phía sau.
- Van cầu ngươi, giúp ta một chút.
Nó lại biến hóa ra một đôi mắt to long lanh nước, đáng thương nhìn chằm chằm vào Tô Triệt, nói:
- Ta không muốn bị ăn hết, van xin ngươi mang ta đi theo a.
Loại cảm giác này, giống như là một đứa bé, thật vất vả trốn thoát được từ nơi những kẻ trộm nào đó chuyên buôn bán nhân khẩu vậy, vô cùng kỳ vọng có thể có được sự trợ giúp của một vị đại thúc hảo tâm.
- Đứa bé thật đáng thương.
Lão Hắc luôn luôn tự xưng là tuyệt thế ma đầu, lại có một cái xương sườn mềm siêu cấp. Đó chính là, đối với tiểu khả ái mang theo vẻ đáng thương này có rất ít sức chống cự. Giờ phút này liền ở bên trong Tiên Ngục xoa xoa cái ót thầm nói:
- Cho dù biết rõ tên tiểu tử này là giả bộ đáng thương, ta cũng không đành lòng cự tuyệt nó a.
Ở trên phương diện này, Tô Triệt liền lộ ra vẻ nhẫn tâm hơn, cũng không có lập tức đáp ứng nó, mà là ra vẻ trầm ngâm, nói:
- Đi tới Thánh Huy vũ trụ của các ngươi, ta có hai mục đích. Một là muốn học xong phân thân chi đạo của những thần linh kia, hai là muốn hiểu được "Thần lực thể hệ" ở nơi này là làm cách nào để tạo thành.
- Ta biết, ta biết!
Đại đầu oa oa vội vàng đáp:
- Mặc dù ta không biết phân thân thuật. Nhưng ta hiểu được nguyên do sáng tạo ra thần lực, ta được gọi là Tôn Giả Chi Tâm, cũng là đại biểu cho lực lượng thuộc tính tinh túy trọng yếu của vũ trụ này.
- Ngươi có thể sáng tạo thần lực?
Tô Triệt trong lòng vui mừng hỏi lại.
- Đúng vậy, ta có thể.
Nó dùng sức gật đầu, cái đầu to lớn làm cho người ta không khỏi lo lắng nó sẽ từ trên cái cổ mãnh khảnh rơi xuống dưới. Nhưng là, chỉ trong nháy mắt, liền có một cỗ năng lượng đặc biệt lấy nó làm trung tâm, nhanh chóng tản mát ra xung quanh.
Tô Triệt đem loại năng lượng này hấp thu vào trong tay, kiểm tra thực hư một chút là có thể xác định, đích xác là năng lượng mà thần linh ở Thánh Huy tu luyện ra, chính là: thần lực.
- Trong nháy mắt, nó có thể sáng tạo ra nhiều thần lực như vậy, không hổ là Tôn Giả Chi Tâm mà đông đảo Thần Hoàng đánh nhau tới vỡ đầu cũng muốn có được nó trong tay.
Tô Triệt nghĩ.
Tô Triệt lúc này làm ra quyết định: đại đầu oa oa này, nhà chúng ta có thể chứa chấp nó. Đã như vậy. Vậy thì ai cũng đừng nghĩ có thể cướp nó đi được!
Lão Hắc cũng hắc hắc âm hiểm cười nói:
- Mục đích sáng tạo ra thần lực đã được thực hiện, kế tiếp lợi dụng cơ hội này bắt mười mấy đầu Thần Hoàng đi nữa là chúng ta có thể rời khỏi nơi này rồi.
Lão Hắc có ý tứ là, lợi dụng Tôn Giả Chi Tâm để làm mồi, dĩ nhiên là sẽ có rất nhiều Thần Hoàng chủ động chạy đến tìm phiền toái. Đem bọn họ bắt vào Tiên Ngục, lấy kỹ năng phân thân ra, vậy thì hai hạng mục nhiệm vụ khi tiến vào Thánh Huy vũ trụ cũng đã làm xong toàn bộ, thừa dịp quy tắc thiên địa còn chưa có giáng trừng phạt xuống, nhanh chóng bắt người đi, vậy thì mọi sự đại cát a.
Trên căn bản, Tô Triệt cũng là nghĩ như vậy, liền nói với nó:
- Được rồi, ta có thể giúp ngươi, cũng có thể dẫn ngươi rời khỏi cái vũ trụ này.
- Tốt, tốt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
Đại đầu oa oa gật đầu lia lịa, liên tiếp cám ơn, cám ơn.
- Phải đặt cho ngươi một cái tên đã, gọi là Tiểu Huy nha.
Tô Triệt tương đối tùy ý nói:
- Bước kế tiếp, chúng ta muốn đi tới Thiên Giới, từ nơi này tiến vào Hỗn Độn, rời khỏi Thánh Huy.
- Đi Thiên Giới?
Tiểu Huy rúc vào bên chân Tô Triệt, một cánh tay nhỏ bé trong suốt kéo lấy chéo áo của hắn, ngẩng mặt lên, nói:
- Thiên Giới có rất nhiều Thần Hoàng, họ đều muốn ăn ta a!
- Để cho bọn họ tới tốt lắm, có ta ở đây, người nào cũng không thể cướp ngươi đi được, yên tâm đi.
Tô Triệt ha hả cười một tiếng.
Tiểu Huy dĩ nhiên không thể nào thật sự yên tâm, vẫn là tương đối e ngại đối với Thiên Giới, nhưng trên phương diện này, nó không có quyền lực biện hộ, toàn bộ hy vọng tất cả đều ký thác vào trên người Tô Triệt, hắn muốn đi nơi đâu, Tiểu Huy cũng chỉ có thể là gắt gao đi theo hắn.