Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc

chương 76

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Editor: Thienyetkomanhme

Nguyễn Miên Man nghe từ trong tiệm truyền đến thanh âm nói chuyện phiếm náo nhiệt, không cần nhìn đều biết, tất nhiên có không ít nhân viên giao cơm đang chờ ở bên ngoài.Cô đem lửa vặn lớn hơn chút, đẩy nhanh tốc độ xào nấu, đem hai nồi cơm chiên trong tay múc ra.

Vì tiết kiệm thời gian, cơm chiên hiện tại đều là trực tiếp cho vào hai cái chậu lớn bên cạnh, Chu Linh sẽ múc vào hộp cơm, mà cô lại tiếp túc làm nồi cơm chiên tiếp theo.Ở trong chậu là cơm chiên dứa cùng cơm chiên Dương Châu, thoạt nhìn lại xinh đẹp lại thơm, nếu là khách hàng thích cơm chiên thấy hai chậu này, sợ là hạnh phúc đến mức hận không thể trực tiếp đem đầu vùi vào.

Chu Linh mỗi ngày đều có thể ăn đến mấy món cơm chiên, lúc đóng gói cơm hộp, vẫn là cảm thấy thơm đến không chịu được.May là định lực của cô cũng không tệ lắm, nếu là đổi thành người định lực không tốt, sợ là múc cơm, trực tiếp liền nhón vào trong miệng.Đem hai chậu cơm chiên toàn bộ đóng gói xong, Chu Linh dựa theo đơn hàng đưa ra cho nhân viên giao cơm tương ứng, thuận tay thu đi chén đĩa trên bàn phía ngoài.

Rất nhanh tới giờ, nhân viên giao cơm lui tới tiệm cơm chiên Hạnh Phúc vẫn như cũ chỉ nhiều không ít.

giờ hơn, Tư Cảnh Lâm đi vào trong tiệm, liền nhìn đến một cảnh tượng náo nhiệt.Mấy ngày hôm trước anh có hơi bận, hôm nay giải quyết xong công việc có thời gian rảnh, vốn dĩ chuẩn bị để trợ lý Tôn đặt cơm hộp, lại nghe thấy trợ lý Tôn thuận miệng nói một câu "Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc trở nên nổi tiếng trên mạng".Tư Cảnh Lâm hơi hiểu một chút, nghĩ đến kế tiếp cũng không có việc gì, dứt khoát tự mình lại đây một chuyến.

"Tư tiên sinh." Chu Linh lại lần nữa cầm cơm hộp đi ra, ngẩng đầu liền nhìn thấy anh tiến vào.Tư Cảnh Lâm hơi hơi gật đầu đáp lại, thẳng hướng phòng bếp đi vào.

"Chị ăn cơm chiều trước đi, em hiện tại không đói bụng." Nguyễn Miên Man nghe được tiếng bước chân, theo bản năng nghĩ là Chu Linh vào.

Tư Cảnh Lâm nghe vậy, mày hơi trầm xuống: "Em còn chưa ăn cơm chiều?"

Tuy rằng chính anh cũng chưa ăn, nhưng đó là do thời gian ăn tối của anh tương đối trễ, nhớ rõ lúc trước đều là - giờ cô đã ăn bữa tối, ngữ khí Tư Cảnh Lâm tỏ vẻ không tán đồng.

"Anh Cảnh Lâm!" Nguyễn Miên Man nghe được giọng nói này, kinh ngạc quay đầu lại, thấy thật đúng là anh tới, theo bản năng nở nụ cười.

"Hôm nay có chút vội cho nên còn chưa có ăn, bất quá cơm trưa em ăn lúc hơn giờ, hiện tại còn không đói." Nhìn đến biểu tình trên mặt anh, Nguyễn Miên Man giải thích một câu, quay đầu tiếp tục chiên cơm.

Đối mặt với nồi cơm chiên cô liền không nói, chờ đem cơm xào xong vào trong chậu, cô mới xoay người nói: "Anh Cảnh Lâm đại chưa ăn cơm tối sao? Có muốn ăn cái gì hay không?"

Tư Cảnh Lâm không trả lời, đem tay áo cuốn lên, hỏi: "Có cái gì anh có thể giúp không?"

Nguyễn Miên Man chớp mắt hai cái, theo bản năng định cự tuyệt, bất quá thấy ngữ khí của anh rất nghiêm túc, cuối cùng xoay người cầm lấy một bộ chén muỗng, dùng nước ấm tráng qua, từ nồi điện múc ra một chén canh đưa tới: "Vậy anh giúp em nếm thử cái này đi, canh vịt hầm xem thế nào."

Vịt là do thân thích của bà Vương ở nông thôn tặng cho bà, bà Vương chặt nửa con đưa cho cô, cô trực tiếp lấy nồi điện ra hầm.Vốn là chuẩn bị cho bữa tối của mình cùng Chu Linh, kết quả sinh ý bận rộn, căn bản không có thời gian ăn.

Tư Cảnh Lâm liếc nhìn cô một cái, cuối cùng vẫn là duỗi tay tiếp nhận."Bên kia có ghế." Nguyễn Miên Man chỉ vào vị trí phía góc có thể ngồi xuống ăn, xoay người tiếp tục bận rộn.

Tư Cảnh Lâm theo phương hướng cô chỉ mà ngồi xuống, dùng cái muỗng nhẹ đảo hai cái.Dưới ánh đèn, chén sứ làm canh càng sáng tỏ hương thuần, thoạt nhìn cũng không làm người ta có cảm giác dầu mỡ, dưới đáy chén có một ít thịt vịt, táo đỏ, cẩu kỷ.Theo cái muỗng quấy lên, nhiệt khí cùng hương khí đồng thời bay lên, làm người ta ngửi được thập phần muốn ăn.

Nguyễn Miên Man lại lần nữa làm xong hai nồi cơm, mới hỏi anh: "Hương vị như thế nào?"

"Hàm đạm thích hợp, canh tiên vị mỹ, thịt vịt tô lạn tiên thuần, hương vị rất tốt." Xem đánh giá, Tư Cảnh Lâm hiển nhiên thực vừa lòng.

Nguyễn Miên Man hướng trong chén nhìn lướt qua, thấy đã hết hơn phân nửa chén, suy đoán anh đại khái cũng chưa ăn tối.

"Không bằng em dùng canh này làm cho anh chén mì?" Cô đề nghị nói.

"Không cần." Cô bận như vậy, không giúp được gì thì thôi, Tư Cảnh Lâm cũng không muốn lại tạo thêm phiền toái.

Uống xong canh, anh đem chén đặt trong bồn rửa bát, hỏi cô còn có chuyện gì cần hỗ trợ không.Nguyễn Miên Man tưởng tượng không tới hình ảnh anh làm mấy việc văt trong bếp, đang nghĩ cách từ chối, bỗng nhiên nhớ tới: "A, em quên cho Quả Quýt Nhỏ ăn! Bằng không anh giúp em một chút?"

"Được, thức ăn cho mèo ở đâu?"

"Ở ngăn tủ tầng thứ hai trong nhà kho."

Cô nói xong, Tư Cảnh Lâm từ phòng bếp đi ra ngoài, ở phòng khô tìm được thức ăn cho mèo, đi vào góc nhà, hướng chậu cơm đổ ra nửa chậu.Đổ xong thức ăn mèo, anh thấy con mèo kia còn không biết lại đây ăn cơm, quay đầu ở trong tiệm quét một vòng, liền nhìn thấy nó đang đứng ở một cái ghế nhìn chằm chằm vào nhân viên giao cơm đang ăn cơm.

"Lại đây ăn cơm." Tư Cảnh Lâm liếc nó.

Quả Quýt Nhỏ đối với lời anh nói hoàn toàn không phản ứng, giống như không phải đang gọi nó.Ngược lại là nhân viên giao cơm trong tiệm, đặc biệt là nhân viên giao cơm đang nồi cạnh Quả Quýt Nhỏ, dưới khí thế của người đàn ông xa lạ, dù đối phương không phải là nhằm vào chính mình, vẫn là có chút không thoải mái.

"Kêu mày đi ăn cơm kìa, mau đi đi."

Cuối cùng, có nhân viên giao cơm nhịn không được đẩy mèo con nhỏ giọng nói một câu, ý bảo nó mau đi ăn cơm, làm cho đối phương thu hồi tầm mắt.

Quả Quýt Nhỏ hơi hơi quay đầu, lúc này mới phát hiện chậu cơm của mình có cái gì.Nó theo bản năng nhảy xuống ghế dựa, nhảy lên mấy cái đi tới trước chậu cơm.Nhưng mà, chờ phát hiện trong chậu là thức ăn mèi, tức khắc nó liền cảm thấy không quá hứng thú, dùng móng vuốt ở trong chậu lay hai cái, mới vươn đầu lưỡi liếm một ngụm.

Thấy nó ăn một miếng trong miệng, lại gẩy vài viên ra mặt đất, còn dùng móng vuốt hướng chậu cơm đẩy đẩy, Tư Cảnh Lâm trong mắt tràn đầy sự không đồng ý.

"Ngoan ngoãn ăn cơm!" Ngữ khí anh lộ ra vài phần nghiêm khắc.

Có lẽ là do khí thế, khi anh vào cửa cùng từ trong phòng bếp ra tới, nhân viên giao cơm trong tiệm theo bản năng an tĩnh lại, mặc dù nói chuyện cũng đều đè thấp thanh âm.Lúc này, khi anh nói chuyện, thanh âm liền đặc biệt rõ ràng, trong phòng bếp Nguyễn Miên Man đều mơ hồ nghe được, không khỏi nói: "Quả Quýt Nhỏ lại không chịu ăn thức ăn cho mèo sao? Trong ngăn tủ còn có cá khô cùng thịt khô, có thể bẻ vụn trộn vào cho nó đó ạ."

"Được." Tư Cảnh Lâm lên tiếng, thấy mèo con nghe được "Cá khô", "Thịt khô" sau lỗ tai dựng thẳng lên, cũng không tiếp tục ăn thưc ăn cho mèo nữa, cảm thấy không thể nuông chiều nó quá.

"Mày ăn xong thức ăn trong chậu trước đi." Anh dùng túi thức ăn cho mèo đẩy nó một cái.

"Meo ngao!"

giờ rưỡi, rốt cuộc đóng cửa, Nguyễn Miên Man rửa sạch tay cùng mặt từ phòng bếp ra ngoài, liền thấy Tư Cảnh Lâm ngồi ở cái ghế ven tường, mà trước mặt anh, Quả Quýt Nhỏ một hồi trạm một hồi ngồi xổm mà hướng anh kêu không ngừng.

Quả Quýt Nhỏ ở trước mặt cô từ trước đến nay thật sự rất ngoan, Nguyễn Miên Man thưởng thức bộ dáng hung hãn của nó một hồi mới mở miệng nói: "Quả Quýt Nhỏ em làm gì đây?"

Nghe được thanh âm của cô, Quả Quýt Nhỏ lập tức chạy tới, ngửa đầu kêu lên: "Meo meo meo ô......"

Nhìn đến bộ dáng này của nó cực kỳ giống như đang cáo trạng, Nguyễn Miên Man có chút buồn cười, không khỏi nhìn về phía Tư Cảnh Lâm: "Nó đây là làm sao vậy?"

"Chưa cho nó thêm cá khô, vẫn luôn ngoan cố không chịu ăn cơm." Tư Cảnh Lâm nói xong, giơ tay nhìn xuống, phát hiện nó còn rất có năng lực, thế nhưng ngoan cố lâu như vậy.

Cho nên, anh liền vì chuyện này mà giằng co cùng nó lâu như vậy?Nguyễn Miên Man nghĩ đến hình ảnh đó, có chút buồn cười.

Chờ thấy anh đột nhiên nhìn qua, Nguyễn Miên Man vội thu liễm ý cười: "Ngày thường cũng không phải mỗi ngày đều trộn lẫn cá khô, chỉ là lúc hơi bận không rảnh nhìn chằm chằm nó ăn, nó mới như vậy."

Nói xong, Nguyễn Miên Man ngồi xổm xuống, nhẹ nắm cái mặt béo của mèo con: "Không được náo loạn, mau đi ăn hết thức ăn cho mèo, bằng không về sau đều không có cá khô ăn!"

Quả Quýt Nhỏ cọ vào tay cô từ trong cổ họng phát ra vài tiếng mềm mại, ngoan ngoãn đi về trước chậu cơm, cúi đầu ăn cơm.Nguyễn Miên Man nhìn chằm chằm nó một lát, xoay người đi vào bếp, không bao lâu liền cùng Chu Linh dùng khay bưng mấy chén my dùng canh vịt hầm nấu cùng hai đĩa đồ xào, gọi Tư Cảnh Lâm lại đây cùng nhau ăn.

Cái Lúc này đều đã đói bụng, trừ bỏ mới vừa ăn Chu Linh khen hai câu mì nước dùng thật thơm, kế tiếp trên bàn đều thực an tĩnh.

Ăn xong, Chu Linh đem chén đũa thu thập tốt đi vào bên trong rửa, Tư Cảnh Lâm nhìn về phía người đối diện hỏi: "Kế tiếp em có tính toán gì không?"

"Dạ?" Nguyễn Miên Man không biết anh là chỉ cái gì, phát ra thanh âm nghi hoặc.

"Trong tiệm sinh ý hẳn là sẽ càng ngày càng tốt, em có suy xét định làm lớn không?"

Nguyễn Miên Man theo bản năng lắc đầu.

Tư Cảnh Lâm cũng không hỏi vì cái gì, nói: "Một khi đã như vậy, trong cửa hàng cần thay đổi một chút, nếu không chỉ dựa vào hai người hẳn là lo liệu không hết việc."

"Đúng vậy." Nguyễn Miên Man tán đồng gật đầu.

Hai ngày này các cô đã vội đến mức quay vòng vòng, hôm nay đến thời gian ăn cơm đều không có, nếu là mỗi ngày đều như thế, các cô cũng không thể kiên trì thời gian dài.

Nguyễn Miên Man nhìn về phía anh nói: "Nhưng là muốn sửa như thế nào?"

"Tính toán trước một ngày em nấu bằng tốc độ bình thường thì làm được bao nhiêu suất, sau đó giới hạn số lượng các món trong thực đơn, bán xong liền dừng." Tư Cảnh Lâm nói xong, bổ sung một câu, "Giá cả cũng có thể tăng một chút."

Nguyễn Miên Man ngượng ngùng tùy tiện tăng giá, chỉ nói chờ ra món mới lại nói.Đối với cái này, Tư Cảnh Lâm thật ra cũng không khuyên cái gì, rốt cuộc lấy tay nghề của cô, chờ cửa hàng thay đổi, khách hàng mua không được tự nhiên sẽ chủ động thúc giục cô mở rộng.

Đơn giản cùng cô thương lượng thực đơn một chút, chờ Chu Linh rời đi, Tư Cảnh Lâm cũng theo sau tạm biệt.Chờ anh đi rồi, Nguyễn Miên Man mới phát hiện, lần này anh lại mang theo không ít trái cây cùng đồ ăn vặt lại đây.

Thời gian đã không còn sớm, rửa mặt xong Nguyễn Miên Man liền lên lầu, tiếp tục suy nghĩ một hồi thực đơn muốn thay đổi như thế nào, bắt đầu xem bình luận.

【in: Tìm theo đề tài trên Weibo, kết quả trong tiệm cơm chiên lạp xưởng khoai tây thế nhưng bán hết rồi, chỉ có thể chắp vá đặt một phần cơm chiên đậu que thịt bằm, trăm triệu không nghĩ tới thế nhưng sẽ ăn ngon như vậy, đậu que ngâm sảng giòn cùng với thịt bằm xào ra cơm, thoải mái thanh tân lại khai vị, bất tri bất giác liền ăn hết một chén. 】

【fy: Nhà này cơm chiên dứa ăn cũng ngon á! Trước nay không ăn qua cơm chiên dứa ngon như thế, không nghĩ tới cơm hộp còn có cửa hàng đỉnh như vậy, tôi thế nhưng hiện tại mới biết được, thật là quá đáng tiếc! 】

【ap: Cửa hàng này không riêng cơm chiên ăn ngon, canh cũng siêu cấp ngon, ngay cả món phổ phổ thông thông đậu phộng rang đều thơm tới phát khóc. Tôi xem bình luận nói, trong tiệm phía trước còn có bán cá viên, bánh rau dại, thanh đoàn linh tinh, xem miêu tả tôi cũng rất muốn ăn, chủ tiệm khi nào lại bán vậy? 】

......

【w: Thèm chết tôi! tôi sao lại hèn như vậy, rõ ràng ăn không được còn muốn chạy tới chịu tội a a a ——】

【p: Quyết định, - năm nay liền đi thành phố A chơi, sau đó đem cơm chiên trong tiệm ăn một lần! 】

【l: Chính là tới - cũng còn có lâu, tôi hiện tại liền muốn ăn ngay, nếu là có thể chuyển phát nhanh lại đây thì thật tốt. 】

【an: Ha ha ha ha, hoan nghênh mọi người tới thành phố A chơi, chúng ta nơi này có rất nhiều món ngon, chỗ vui chơi. 】

【o: Không, tôi không chào đón! Bởi vì ùa tới một đống khách hàng mới, hôm nay cơm chiên lạp xưởng khoai tây đều bị cướp sạch, tôi còn chưa có ăn đủ đâu! Hiện tại thế nhưng còn có người ngoải tỉnh muốn lại đây tranh đoạt! 】

......

Nguyễn Miên Man xem xong bình luận, nghĩ đến ngày mai phải điều chỉnh toàn bộ thực đơn có số lượng giới hạn, bỗng nhiên có chút chột dạ.

Bất quá đây cũng là không có biện pháp, cô một người một đôi tay, nếu không làm như vậy, thời gian dài thật sự chịu không nổi.

Cô rời khỏi khu bình luận, quay đầu đi nhìn thoáng qua tiền lời hôm nay.

Lúc nhìn tiền lời thế nhưng sắp vượt qua đồng, cô trước kinh sau hỉ.Đây chỉ là trên app, nếu tính cả bán trực tiếp trong cửa hàng, hôm nay tiền lời chắc chắn hơn đồng.Bất quá cẩn thận tính một chút, tiền lời như vậy cũng là bình thường, rốt cuộc hôm nay cơm chiên bán đi cũng hơn bốn trăm phần, mà mỗi phần cơm chiên trừ đi chi phí quản lý app, lợi nhuận cũng vẫn thực khả quan, hơn nữa canh, đậu phộng, gạo nếp rót tràng heo cũng bán được không ít.

Truyện Chữ Hay