Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc

chương 40

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Editor: Thienyetkomanhme

Chờ đến lúc cửa hàng rốt cuộc đóng cửa, Chu Linh có chút lo lắng nhưng Nguyễn Miên Man vẫn bảo chị đi về trước, chính mình ngồi ở nhà chính mở ra di động.

Khu bình luận, dưới ba cái bình luận đó, đã có rất nhiều khách hàng phản hồi, đều là thay cô cùng trong tiệm nói chuyện, làm đối phương nếu là hiểu lầm mau đem bình luận sửa lại.

Còn có khách hàng thấy người đánh giá sao đó giả chết không hé răng, dứt khoát ở khu bình luận kêu gọi, mọi người đặt hàng thì đừng lười đánh giá, mau đánh giá sao, thay chủ tiệm tăng điểm đánh giá cho tiệm.

Nhìn đến những cố gắng của khách hàng cũ, Nguyễn Miên Man cảm thấy ấm lòng, tầm tình cũng tốt lên.

Mặc dù tâm tình tốt hơn, bình luận đó cũng không thể bỏ mặc, vì thế cô kéo đến mấy cái bình luần đó lần lượt phản hồi.

【 Chủ tiệm phản hồi: Từ lúc mở cửa đến bây giờ, không có một vị khách nào nói cơm chiên khó ăn. Bất quá khẩu vị mỗi người không giống nhau, làm dâu trăm họ, nếu anh thật sự không thích, lần sau có thể trực tiếp trả đơn. 】

【 Chủ tiệm phản hồi: Trong cửa hàng, nguyên liệu nấu ăn, rau dưa đều mua từ vườn rau phụ cận, nguyên liệu nấu ăn khác cũng là mua ở chợ và dùng trong ngày, độ tươi mới có thể bảo đảm. Nếu có chứng cứ chứng minh là ăn cơm chiên ở tiệm bị đau bụng hay có các biểu hiện không khỏe, tiệm của tôi có thể phụ trách đến cùng, nếu không xác định, phiền toái sửa lại bình luận. [ hình ảnh ] 】

Hình ảnh là bà Vương đang chăm sóc vườn rau, bên trong một mảnh xanh tươi ướt át.【 Chủ tiệm phản hồi: Ngại quá, hình ảnh anh đăng tuyệt đối không phải cơm chiên của tiệm, nếu lầm, phiền toái sửa lại bình luận. 】

Nguyễn Miên Man trả lời xong, người đánh giá sao vẫn như cũ không thấy tăm hơi, nhưng thật ra khách hàng khác lại sôi nổi phản hồi ở dưới.

【 ngày: Oa! Trách không được trong tiệm bất luận là cơm hay là đồ ăn hương vị đều tươi ngon như vậy, nguyên lai nguyên liệu nấu ăn thế nhưng là hái trực tiếp từ vườn rau! 】

【an: Tôi phải cho mẹ tôi xem bình luận cùng hình ảnh này, như vậy mẹ tôi sẽ không nói cơm hộp không khỏe mạnh, không co tôi ăn nhiều...... Ai, không đúng, giống như không cần, mẹ tôi ăn qua cơm chiên của tiệm, đã bị chinh phục, hiện tại đều sẽ ở nhà tự đặt. 】

【 thanh l: Chủ tiệm tính tình thật quá tốt, tôi hoài nghi bọn họ căn bản chính là ác ý bôi đen, bằng không người bình thường chỉ cần vị giác không xuất hiện vấn đề, ai sẽ cảm thấy cơm chiên của tiệm khó ăn! 】

Nguyễn Miên Man xem xong bình luận của nhóm khách hàng cũ, tiếp tục chờ một hồi, không đợi được người đánh giá sao trả lời, dứt khoát buông di động đi nghỉ ngơi trước.

Buổi sáng ngày hôm sau, cô nghĩ tới hương xuân, đang chuẩn bị gọi điện cho bà dì, lại nhận được điện thoại của Tư Cảnh Lâm trước.

Nghe được anh ngắn gọn, sáng tỏ hỏi có cần anh hỗ trợ giải quyết bình luận sao trong cửa hàng hay không, Nguyễn Miên Man kinh ngạc qua đi, vẫn là cự tuyệt.

Mới vừa nhìn đến những bình luận đó, cô xác thật có chút không cao hứng, nhưng khi những khách hàng cũ vẫn tín nhiệm cùng bảo vệ cửa hàng, cô liền cảm thấy kỳ thật cũng không có gì ghê gớm.

Dù sao chỉ dựa vào khách hàng cũ, tiền lời trong tiệm đã thực khả quan, ảnh hưởng của mấy bình luận đó cơ hồ có thể xem nhẹ, thật sự không cần thiết làm anh lo lắng.

Cự tuyệt xong, Nguyễn Miên Man có chút tò mò: "Anh như thế nào biết trong tiệm có đánh giá sao?"

"Buổi sáng click vào cửa hàng, vô tình thấy."

Nguyễn Miên Man chớp chớp mắt, nghĩ đến cái gì: "Anh đặt cơm hộp trong tiệm?"

"Phải."

Tư Cảnh Lâm không có phủ nhận, trên thực tế, anh đúng là đột nhiên nhớ tới tay nghề của cô, mới đi vào tiệm nhìn xem, chuẩn bị giữa trưa lại đặt cơm hộp, kết quả ở khu bình luận nhìn đến mấy cái bình luận kia.

Tay nghề của cô bé, là anh tự mình nếm qua, so với rất nhiều đầu bếp thành danh đã lâu cũng không kém chỗ nào, nghĩ đến cô vất vả như vậy mở cửa hàng, lại thu được loại bình luận này, Tư Cảnh Lâm lo lắng cô sẽ khổ sở, lúc này mới trực tiếp gọi điện thoại lại đây.

Không nghĩ tới anh thật đúng là đặt cơm trong tiệm, Nguyễn Miên Man "A" một tiếng sau nói: "Anh như thế nào không cùng em nói một tiếng nha."

Thấy cô tựa hồ cũng không có bị mấy đánh giá sao đả kích đến, Tư Cảnh Lâm yên lòng, khẽ cười một tiếng hỏi: "Cùng em nói sẽ có đặc thù đãi ngộ sao?"

"Đương nhiên." Nguyễn Miên Man gật đầu.

Kể cả không nể mặt mũi của ông Ngô, chỉ là lần trước anh đưa lại đây nhiều đồ ăn vặt ngon như vậy, cũng đáng đến Nguyễn Miên Man cho anh chút ưu đãi.

Nguyễn Miên Man từ khi tới đây, một lòng vội vàng mở cửa hàng, kể cả đi siêu thị cũng là mua nguyên liệu nấu ăn cùng vật dụng hàng ngày, vẫn là ngày đó anh mang tới rất nhiều đồ ăn vặt, mới mở ra một thế giới mới cho cô.

Nghe được cô không cần nghĩ ngợi mà trả lời, Tư Cảnh Lâm tâm tình có chút sung sướng: "Kia vừa lúc, giữa trưa anh sẽ lại đặt một lần, trước tiên cùng em báo một tiếng."

"Được, em sẽ chú ý."

Lại nói chuyện phiếm vài câu, hai người mới cúp điện thoại, từng người công việc lu bù lên.Nguyễn Miên Man làm xong cá viên, đột nhiên nhớ tới, cầm di động ở sân gọi điện cho bà dì.

Bà dì có cái điện thoại cũ, bất quả vì lớn tuổi cũng không biết cách dùng, chỉ biết cách bấm nghe cuộc gọi tới.

Điện thoại đả thông, bà dì biết được là cô, trước truy hỏi co chuyện lần trước để lại tiền.Nguyễn Miên Man trả lời qua hai câu, trực tiếp hỏi tới hương xuân.

Bà dì biết trong tiệm của cô vần dùng tới hương xuân, lập tức tỏ vẻ sẽ mạng tới cho cô.Nguyễn Miên Man nào dám để bà tự mình đưa tới, hỏi bà có thể hay không nhờ người hỗ trợ gửi lại đây.

Bà dì nói có thể tìm người hỏi một chút, Nguyễn Miên Man lại cùng bà đơn giản hàn huyên hai câu, quan tâm một chút thân thể của bà sau mới cúp điện thoại.

Giữa trưa, mở ra cửa hàng sau, Nguyễn Miên Man cố ý nhắc Chu Linh, nếu là nhìn thấy đơn đặt hàng có tên khách hàng có họ "Tư", nhớ báo cô một tiếng.

Chu Linh nhớ kỹ, khi nhận đơn cố ý chú ý một chút, giờ hơn, mới phát hiện khách hàng mà cô chủ nói.

Nguyễn Miên Man còn cố ý tiếp nhận di động nhìn thoáng qua, sau đó hỏi ông Ngô giữa trưa lại đây ăn cơm còn chưa có rời đi: "Ông Ngô, anh Cảnh Lâm làm việc ở tập đoàn Bách Xuyên sao?"

"Đúng vậy." đang ở nhà chính trêu mèo con ông Ngô thuận miệng lên tiếng, vốn đang định bổ sung vài câu, thấy mấy người giao cơm trong tiệm nghe được mấy chữ "tập đoàn Bách Xuyên" liền ngẩng đầu lên, liền không nhiều lời.

Xác định xong, Nguyễn Miên Man trực tiếp đem cơm chiên dứa của đơn này thăng cấp thành dứa đứng cơm chiên, lại đem một phần canh xương sườn Hoài Sơn, giữa trưa tự hầm uống, đóng gói vào, mặt khác bỏ thêm một đĩa hương xuân xào trứng cùng một ít cá chiên hương tô.

Cá con vẫn là bà chủ của cửa hàng đậu hũ đưa tới, ông Ngô thất, nói muốn ăn cá chiên hương tô lúc trước cô làm, buổi trưa Nguyễn Miên Man dứt khoát làm hết, còn cho Chu Linh mang cho bà chủ đậu hũ cùng bà Vương nếm thử một chút.

Nhân viên giao cơm có rất nhiều đơn hàng, vội vội vàng vàng nên cũng không có thời gian phát hiện đơn này khác với các đơn khác.

Tổng công ty tập đoàn Bách Xuyên.

Trợ lý Tôn thấy đã tới buổi trưa, ông chủ nhà mình thường thường cầm lấy di động xem một cái, có điểm hoài nghi có phải hay không ông chủ đang yêu đương, thẳng tới khi ——

"Trợ lý Tôn, phiền toái anh xuống dưới lầu lấy cơm hộp."

Được đi, Trợ lý Tôn lúc này mới minh bạch, nguyên lai thường xuyên xem di động, còn có khả năng là đang đợi cơm hộp.

Hắn đi thang má xuống, thực mau xách theo cơm hộp một lần nữa lên lầu.Chờ trở lại văn phòng, cởi bỏ đóng gói ra bên ngoài lấy ra cơm hộp, Trợ lý Tôn bỗng nhiên cảm thấy có chút không đúng.

Cửa tiệm khi nào ra món canh mới? Di! Thế nhưng còn có cả cá sao?

Đúng vậy, phát hiện ông chủ ăn cơm hộp trong tiệm này, trợ lý Tôn liền khẽ tìm kiếm và đặt thử cơm hộp mấy lần.

Tuy rằng kiếm tiền không dễ, vẫn luôn tiết kiệm, công ty có bao ăn, lúc đi làm hắn sẽ không đặt cơm, nhưng vẫn có chút lưu ý với cửa hàng này.

Tư Cảnh Lâm dời bước đến sofa ngồi xuống, nhìn đến đồ ăn trên bàn, biểu tình vốn lạnh lùng lại có hai phần ôn hòa.

Mở cái nắp ra, các loại mùi hương thập phần hấp dẫn liền bay ra.

Nguyên bản trợ lý Tôn cảm thấy chưa đói bụng, ngửi được hương vị này, lập tức liền cảm thấy đói bụng.

Tư Cảnh Lâm cầm lấy chiếc đũa gắp một con cá chiên đưa đến bên miệng, một ngụm cắn xuống, trước nếm dược vị chiên giòn, sau đó thịt cá tiên hương nháy mắt tràn ngập toàn bộ khoang miệng.

Trợ lý Tôn đặc trợ nhìn anh ăn xong một con cá chiên, không tự giác nuốt một ngụm nước miếng, lập tức quyết định giữa trưa cũng muốn đặt một phần cá này.

Hắn cùng Tư Cảnh Lâm nói một tiếng, rời khỏi văn phòng, lấy ra di động mở ra app bánh trôi cơm hộp.

Ủa? Như thế nào lại không có?

Đem thực đơn từ trên kéo đến dưới cùng, phát hiện đừng nói cá chiên, ngay cả hương xuân xào trứng đều không có, trợ lý Tôn sửng sốt, vẫn là thành thành thật thật đi tới nhà ăn.

Trong văn phòng, Tư Cảnh Lâm đem mỗi loại đồ ăn đều nếm một miếng, bỗng nhiên nhớ tới buổi sáng ở khu bình luận, có khách hàng kêu gọi đánh giá sao cùng bình luận đem điểm đánh giá cửa hàng trở về như cũ, vì thế tạm thời gác xuống đôi đũa, cầm lấy di động ở trên bàn trà chụp bức ảnh sau đăng lên.

【 chín tư: Hương vị thực tốt. [ hình ảnh ] 】

Anh đăng xong bình liền tiếp tục ăn cơm, trong cửa hàng khách hàng khác nhìn đến bình luận này lập tức ở dưới phản hồi.

【Hq: Vì sao anh lại có hương xuân xào trứng, cá chiên bé cùng canh xương sườn? 】

【nx: Chủ tiệm, hôm nay không phải không có hương xuân xào trứng sao? Vì cái gì tên này có, lại còn có đồ ăn không có trên thực đơn? 】

......

【 cái thứ: Các ngươi có phải ngốc hay không? Kích động cái gì, không phải có thể đặt cơm hộp ở hai cửa hàng sao. 】

【Hq: Kia hương xuân xào trứng là chuyện như thế nào? Kia rõ ràng là tay nghề của chủ tiệm, hôm nay trong tiệm lại không bán? 】

【 cái thứ: Hôm nay đăng bình luận lại không nhất định là hôm nay đặt đơn. 】

Khách hàng khác bị "Cái thứ" thuyết phục, bình tĩnh xuống, sửa lời nói.

【 còn: Cảm giác cá chiên cùng canh này thoạt nhìn cũng rất không tồi, có thể nói một chút là mua ở cửa hàng nhà ai sao? 】

【an: Thoạt nhìn xác thật không tồi, tôi cũng muốn biết. 】

【 thanh l: Ở nhà này lại hỏi chỗ khác không tốt lắm đâu? Bằng không mấy người tự ra trang chủ tìm kiếm một chút. 】

Qua bức ảnh, độ dụ hoặc rốt cuộc cũng hữu hạn, "Thanh l" lời này vừa ra, khách hàng khác liền không hỏi lại.

Nguyễn Miên Man kết thúc buôn bán giữa trưa, nhìn đến bình luận này, cũng không biết lộ ra biểu tình gì mới tốt.

Bất quá, cũng may nhóm khách hàng đã tự tìm được lý do, cô cũng không cần lại giải thích cái gì.Chờ Chu Linh dọn dẹp xong rời đi, Nguyễn Miên Man cầm sách cùng mấy bao đồ ăn vặt, ngồi ở sân thượng lầu hai một bên ăn một bên xem.

Đồ ăn vặt vẫn là mấy món Tư Cảnh Lâm đưa lại đây, đều là đồ ăn vặt nhập khẩu, hương vị tự nhiên không tồi.

Cô đưa một viên trái cây đường vào miệng vừa chuyên chú đọc sách, bỗng nhiên nghe được gói đồ ăn vặt phát ra thanh âm, cúi đầu liền nhìn thấy một con mèo có ý đồ ăn vụng.

Phát hiện cô nhìn qua, mèo con ở trên bàn lăn một cái, tựa hồ mới vừa rồi chỉ là móng vuốt không cẩn thận đụng tới túi khô bò, chứ không phải muốn ăn vụng.

"Không phải em ở cửa phơi nắng sao?" Nguyễn Miên Man chính là cố ý trốn nó đi lên đây ăn đồ ăn vặt, không nghĩ tới nó thế nhưng tìm tới, ngữ khí có chút bất đắc dĩ.

"Miêu ô ~" mèo con lại lăn một cái, từ trên bàn đứng lên, mở to đôi mắt tròn xoe nhìn cô.

"Em không thể ăn máy món này." Nguyễn Miên Man nói, đem túi khô bò chưa ăn buộc lại, cùng với kẹo, mứt hoa quả, khoai lát trên bàn cùng nhau cất vào bao nilon.

Quả Quýt Nhỏ thấy vậy, còn không bỏ qua, vẫn luôn cố ý vô tình dùng móng vuốt chạm vào bao nilon.

Nguyễn Miên Man quả thực không có biện pháp với nó, dứt khoát đem túi cất vào ngăn tủ trong phòng, lại lấy ra ít cá khô buổi sáng làm riêng cho nó, lúc này mới có thể yên ổn mà tiếp tục đọc sách.

giờ rưỡi, Nguyễn Miên Man đang chuẩn bị xuống lầu, bỗng nhiên nhận được một cuộc foij từ số lạ.

Đối phương xác nhận họ tên của cô, tỏ vẻ chính mình là người trong thôn, được bà dì của cô ủy thác, mang đồ tới cho cô, hỏi địa chỉ cụ thể của cô.

Nguyễn Miên Man không nghĩ tới bà dì nhanh như vậy đã tìm được người mang rau tới, kinh ngạc qua đi, vội vàng đem địa chỉ nói cho hắn.

Truyện Chữ Hay