Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
(tài năng một khi đã biểu lộ ắt làm người ta kinh ngạc)
Kênh YY Phù Thế Phàm Âm.
“Giao chiến với kẻ địch, chuẩn bị bắt đầu! Chúng ta phải dùng đội hình mạnh nhất, dũng mãnh đánh thẳng vào lòng địch! Tự làm ta mạnh, suy yếu kẻ địch!”
“…Cái đó, chúng ta với Thần Chi Quang hiện tại là quan hệ đồng minh mà…Nói kẻ địch thật sự hơi…”
“Trật tự cho chế!”
Cọng Cỏ nào đó nghe tiếng lập tức héo rũ.
“Bây giờ mọi người nghe theo lệnh tôi! Bắt đầu điểm danh, hô to rõ ràng, hiểu chưa?”
“…”
“Không nghe thấy gì?”
“Hiểu rồi!!”
“Con Thỏ Không Ăn Cỏ Gần Hang, có!!!! ~~~~~”
“…”
“Xanh Xanh Cỏ Bên Bờ.”
“Có…”
“Đại lão gia giọng điệu của anh thế là sao hả?? Chưa ăn sáng sao??? Hô lại!!! Xanh Xanh Cỏ Bên Bờ!”
“Có!!…Mà bây giờ là buổi tối rồi mà.”
“Trật tự cho chế!”
“…”
“Hoa Tiểu Miên.”
“…Có ~”
“Tiểu Miên à! Với tư cách là nữ nhi mì chính cánh, mình cũng phải có ý chí chiến đấu hiểu không? Cũng phải có khí thế rõ chưa?”
“Hiểu…hiểu rồi!”
“Lại lần nữa! Hoa Tiểu Miên!”
“Có!”
“Tốt lắm! Khánh Trúc Vô Hoan!”
“Có!! Báo cáo, thím đọc sai rồi, chữ Khánh tên tôi là [qing] không phải [qin]”
“Fuck!!! Gia đây mù chữ đấy thím làm gì được tôi? Tiếp theo! Thì Hi!”
“Có!”
“Không tồi! Nguyệt Vô Ảnh!”
“Có.”
“…”
“Khụ, vậy cũng được.”
“Cmn sao lại bất công thế, vì sao Vô Ảnh có thể tùy tiện đáp lại là được!!! Ông đây không phục hừ hừ hừ hừ!!”
“Ông làm được hậu kì không?”
“…Thực xin lỗi, Vô Ảnh, tôi sai rồi QAQ”
“Ừ.”
“Khụ khụ! Xem ra tất cả mọi người đều dâng tràn ý chí chiến đấu! Xúc cảm mãnh liệt! Lại nghe theo khẩu lệnh của tôi! Nghỉ! Nghiêm!”
“…”
“…Thỏ à…thật sự phải làm vậy sao?”
“Gọi tôi là tư lệnh đại nhânnnnn”
“Vâng, sếp Thỏ! Rõ, sếpThỏ!”
“…”
“Lại nói, vì sao muốn tranh vai diễn với người ta, mà không tranh thủ thời gian đi tập thoại, lại ở đây làm cái quái gì vậy…?”
“Trật tự!”
…
Phải, hết thảy đều rất êm đềm.
Buổi tối trước giờ, tổ đặc nhiệm của Phù Thế Phàm Âm đã nai nịt gọn gang hàng ngũ chỉnh tề mà vào kênh YY của Thần Chi Quang.
(⊙o⊙)
Có cảm giác như thím Lưu vào sân lớn nhà quan vậy! Thật hoành tráng…!
(Lưu mỗ mỗ tiến đại quan viên刘姥姥进大观园 là một cảnh trong “Hồng lâu mộng” của Tào Tuyết Cần, ý chỉ như người quê lên tỉnh, thứ gì cũng mới lạ đẹp đẽ.)
Hàn Tịch trông người ta trang trí xa hoa muôn phần, kênh YY đậm vẻ tráng lệ, trong lòng từ từ dâng lên ưu sầu nhàn nhạt. Nghĩ tới kênh YY nhà mình – chỉ có đùa giỡn linh tinh, tụ tập hảo hán, màn trời chiếu đất…Biệt thự cùng nhà tranh đối lập đến cùng cực làm cho người ta phải lặng thầm khóc đến ngàn dòng sông.
(Vô ngữ lệ thiên hành无语泪千行 nước mắt âm thầm chảy ngàn sônglà một câu trong bài “Hương hoa lê” – Lý Vũ Xuân)
Mấy người vừa vào kênh YY của đối phương, lập tức đã được chuyển sang một phòng nhỏ cài mật khẩu. Nhất thời không ai lên tiếng, không khí trở nên xấu hổ, lại càng lúng túng thêm.
Tổ thảo luận Phàm Âm tiến công.
Nhánh Cỏ (Tra Thảo渣草,chữ “Tra” còn có nghĩa là cặn bã như trong tra công): đậu móa, cái quái gì vậy, đối phương có tận người! Mẹ nó gấp đôi chúng ta luôn!
Con Thỏ: chú ý động tác mồm, làm nhụt nhuệ khí quân mình là sao!
Nhánh Cỏ: QAQ…nhưng mà bọn họ đông thật mà
Hoa Tiểu Miên: hu…tôi hơi hồi hộp o(╯□╰)o
Con Thỏ: bé yêu đừng lo lắng, không có việc gì đâu ~
Nhánh Cỏ: [khóc lớn] đối xử bất công!
Con Thỏ: →_→ có giỏi thì anh biến thành gái thử xemm ~ làm đi làm đi ~
Nhánh Cỏ: QAQ
Thì Hi: hu…thực ra tôi cũng hơi lo lo
Con Thỏ: == thân ái, tự tin lên nào!
Nhánh Cỏ: QAQ bất công quá đáng, thím ấy cũng đâu phải con gái!
Con Thỏ: có giỏi anh cũng biến moe đi ~ làm đi làm đi ~
Nhánh Cỏ: người ta muốn bãi công [khóc lớn] %>_