Trong phòng làm việc, các nhân viên đang tập trung tinh thần nhìn đồng nghiệp xinh đẹp trước giờ đều mặc tây trang đi giày da hôm nay bất ngờ mặc áo hoodie rộng thùng thình.
Đồng nghiệp này của họ cũng chỉ hơn 20 tuổi, tốt nghiệp trường đại học thương mại nổi tiếng của nước X, thái độ làm người khiêm tốn ôn hòa, bình thường luôn cẩn thận chải chuốt tỉ mỉ cộng với gương mặt xinh đẹp vô cùng.
Trạng thái hôn nhân không rõ, trong ngành có nhiều Alpha theo đuổi công khai hoặc âm thầm, nhưng phần lớn đều chùn bước vì gia thế của cậu.
Đúng vậy, ba của mỹ nhân này là nghị viên nặng ký cho chức tổng thống nhiệm kỳ sau.
Lần trước Hạ Miểu nghỉ một quãng thời gian, lần này quay về đi làm không biết thế nào bụng lớn không mặc được quần tây nữa, cậu phá lệ mặc quần áo rộng thùng thình, trông thuần khiết như là học sinh mười tám mười chín.
Công ty ồn ào, đóa hoa cao lãnh sao lại nghỉ một tháng, bụng đã to như vậy?
Buổi trưa lúc mọi người cùng nhau ăn cơm, có người nhân cơ hội hỏi việc này, trưởng phòng nghe xong, lạnh nhạt nói: Hôm nay tiểu Hạ xin nghỉ sinh, nghe nói gần đây sức khỏe không tốt lắm, bác sĩ nói không nên làm việc vất vả, chắc phải bảy tám tháng nữa mới quay lại làm.
Một Alpha bình thường lặng lẽ có ý với cậu ngượng ngùng hỏi: Tiểu Hạ kết hôn từ bao giờ vậy, sao chúng ta không nghe nói đến đám cưới?
Trưởng phòng cười: Tất nhiên cậu không nghe nói, người ta đã kết hôn trước khi vào công ty rồi.
Đúng vậy, Hạ Miểu tốt nghiệp đại học xong đã đi đăng ký kết hôn với người yêu.
Chuyện này xảy ra vài ngày trước khi ảnh bị lộ, khi đó mấy Alpha trong công ty còn tức giận bất bình đoán không biết Alpha nào may mắn như vậy, mấy ngày sau chuyện bùng nổ, không ngờ ba của đứa bé trong bụng Hạ Miểu là thiên vương giới ca nhạc, một đám Alpha tinh anh đều ngậm miệng.
Mục Trụ Thâm không ngờ chuyện này phát triển đến mức này, ảnh chụp hắn và Hạ Miểu ở khoa sản và ảnh hai người ôm hôn thân thiết trong xe chọc giận fan bạn gái, mới có một ngày tài khoản mạng xã hội của vợ hắn đã bị đào lên, nhìn thấy tài khoản đầy bình luận ác ý, Mục Trụ Thâm liền mất bình tĩnh, hắn là một Alpha, hơn nữa là chồng của Omega đang mang thai Omega, bảo vệ Omega và con của mình gần như thành bản năng. (Truyện chỉ được đăng tải trên yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Hắn không đợi công ty tuyên bố chính thức mà vào tài khoản của mình đăng Weibo, Mục Trụ Thâm thay đổi giọng điệu khôi hài khi đăng Weibo lúc trước, giọng điệu thẳng thừng xa cách, cho dù là người qua đường cũng biết hắn thật sự tức giận.
...
(Muốn viết size gap, Alpha công một mét chín tư, đẹp trai vai rộng chân dài
Thụ cao đến đầu vai hắn, người nhỏ, bả vai chỉ rộng bằng một nửa vai của công, kiểu vóc người Omega)
Live và thịt nướng (1)
Buổi trưa Hạ Miểu đến công ty làm thủ tục nghỉ sinh, ra khỏi công ty đã hai giờ. Bây giờ cậu phải đến live house ở bên kia đường Incheon.
Hơn bốn giờ sẽ có buổi diễn của một ban nhạc.
Ban nhạc là ban nhạc phi thương mại nổi tiếng trong giới, bởi vì thật ra các thành viên đều có công việc riêng của mình.
Ví dụ như tay chơi ghi ta thật ra là luật sư ở công ty luật, tay trống là giáo viên Lịch sử cấp ba, mọi người đều bởi vì đam mê âm nhạc nên tụ tập lại.
Bởi vì đều có công việc riêng nên thành viên ban nhạc này chưa bao giờ lộ mặt trước công chúng, bình thường sẽ có một hai buổi live nhỏ, các thành viên sẽ đeo mặt nạ hoặc khẩu trang để biểu diễn.
Nhưng người hát chính của ban nhạc này mới là thần bí nhất, hắn không đề cập đến công việc riêng của mình lên mạng xã hội giống thành viên khác, hắn rất ít khi nhắc đến chuyện riêng tư, cũng rất khi vào tài khoản của ban nhạc, nhưng ai tìm hiểu về thành viên ban nhạc cũng biết bài hát mới của ban nhạc đều do người này sáng tác.
Trên mạng từng có lời đồn, người từng nghe live phát hiện giọng hát của người hát chính có sáu mươi phần trăm tương tự với Thiên vương trong làng nhạc, rất có khả năng người hát chính là minh tinh này, ban nhạc chỉ là sở thích của hắn mà thôi.
Lời đồn này lúc nào cũng có, có điều bản thân hắn chưa từng đáp lại, như là cố ý bỏ qua, hoặc như là thờ ơ.
Từ nhỏ Mục Trụ Thâm đã được phát hiện ra có thiên phú âm nhạc, ba tuổi đã bắt đầu học đàn dương cầm, sau đó tìm hiểu sâu về các loại nhạc cụ khác, mười sáu mười bảy tuổi bắt đầu đóng góp cho công ty âm nhạc, bài hát hit của các đàn anh đàn chị của công ty họ đều là tác phẩm năm hắn mười sáu mười bảy tuổi.
Bởi vì giọng hát và thiên phú sáng tác gần như ngang nhau nên lúc mười tám tuổi debut, hắn tự sáng tác bài hát, đồng thời vừa làm ca sĩ vừa lưu học ở Berkeley, chưa bao giờ trễ nải.
Đến bây giờ debut mười năm đã có địa vị quan trọng trong giới ca sĩ.
Đối với Mục Trụ Thâm, làm nghệ sĩ ca sĩ là công việc, mà lén làm ban nhạc với bạn mới là đam mê.
So với sáng tác bài hát thương mại hóa được công chúng ưa chuộng, hắn thích nhạc không được ưa chuộng nhưng vô cùng có phong cách cá nhân.
Ban nhạc này là sự kết hợp của prog rock, glam rock và nhạc cổ điển.
Nhưng khoảng thời gian trước bởi vì vợ mình bị phát hiện ra mắc bệnh trong lúc mang thai nên hắn cần dành nhiều thời gian bầu bạn với Omega đang mang bầu. Bởi vậy trong buổi live hôm nay có thể sẽ tuyên bố ban nhạc dừng hoạt động vô kỳ hạn.
Đây cũng là kết quả sau khi bàn bạc với các thành viên trong ban nhạc.
Thật ra thành viên ban nhạc đều là bạn học cấp ba của Mục Trụ Thâm, mọi người cũng đều quen biết Hạ Miểu, dù sao trước đó cũng là bạn học cùng trường, chẳng qua lúc đó Hạ Miểu học ở lớp chỉ có một mình cậu là Omega.
Lúc Hạ Miểu đến live house còn mười phút sẽ mở màn, cậu xem như đến muộn, lúc này trong khán đài diện tích không lớn đã chật kín người.
Cậu không sốt ruột tranh vị trí hàng trước, cậu lấy vé đồ uống ở phòng vé ngoài cửa rồi đến quầy bar gọi đồ uống.
Nhân viên quầy bar là một cô gái Beta nhuộm tóc màu xanh nhạt, cô gái theo thói quen hỏi hai đồ uống phổ biến nhất: "Bia hay soda dưa lưới?"
Hạ Miểu ngẩn ra, thật ra cậu muốn uống coca lạnh, lúc này bị hỏi mà á khẩu không trả lời được.
Ngay lúc này, cô gái bỗng nhiên cụp mắt thấy bụng hơi phồng ra của mỹ nhân, do dự đề nghị: "Chúng tôi có sữa nóng và hồng trà, anh chờ một lát, tôi đi hỏi quản lý."
...
Hạ Miểu là người cuối cùng vào, quản lý một tay bưng ghế gấp, một tay bưng sữa nóng, đi đằng trước, chọn chỗ cao khá xa sân khấu, để ghế gấp xuống, nói: Phu nhân, chỗ này yên tĩnh, ngài M nói phải lấy ghế cho anh ngồi.
Cậu nói cảm ơn, nhận sữa nóng, một mình lẳng lặng ngồi một lát, thật ra thấy không được tự nhiên, trong khán phòng nhỏ chỉ có một mình cậu ngồi, tuy nói là ngồi sau nhưng xung quanh vẫn có tốp năm tốp ba fan đứng, không ít người đều kinh ngạc quay đầu lại nhìn cậu, sau khi nhìn thấy cậu lớn bụng thì lại quay đầu đi. (Truyện chỉ được đăng tải trên yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Buổi diễn này được chia thành hai buổi diễn vào sáng và chiều, buổi sáng là nhạc rock ồn ào náo nhiệt, buổi chiều sẽ diễn tấu bài nhạc trữ tình chậm rãi, cộng thêm có phần bốc thăm trúng thưởng, bởi vậy decibel không nguy hiểm, cũng thích hợp cho người mang thai xem.
Chỉ chốc lát sau mở màn, liên tiếp bảy tám bài rồi bài hát gần đây được công bố, bởi vì bài hát này không có trong list nhạc, coi như bất ngờ mà các thành viên chuẩn bị, fan phía dưới say mê nghe, kích động hét ầm lên, bầu không khí nhất thời đạt đến đỉnh điểm.
Nổi tiếng nhất trong số thành viên là người hát chính, không chỉ có tài hoa hơn người mà còn có giọng hát trầm, quan trọng nhất là hình như hắn là người đẹp trai.
Mặc dù có mặt nạ che mặt nhưng chỉ nhìn phần cằm và sống mũi lộ ra cũng có thể nhìn ra là một Alpha ngũ quan sắc bén. Người hát chính không phải Alpha duy nhất trong nhóm, nhưng là Alpha cao nhất, thời đại này Alpha nam nào cũng có thể cao hơn một mét tám, người hát chính cao một mét chín tư, coi như là chiều cao trên trung bình trong số Alpha.
Sau khi kết thúc bài hát mới đến màn nói chuyện, người hát chính bình thường không nói nhiều hôm nay lại nói nhiều, giong hắn rất trầm, "Mọi người biết vừa rồi vì sao bỗng nhiên công bố bài hát mới không? Thật ra là bồi thường cho mọi người. Bởi vì hôm nay tôi muốn tuyên bố một tin tức quan trọng, kể từ hôm nay ban nhạc XXXX sẽ dừng hoạt động vô thời hạn... Đừng kinh ngạc, đây là kết quả sau khi tất cả thành viên nhất trí thảo luận. Mọi người cũng biết chúng tôi đều có công việc của mình, dừng hoạt động cũng sẽ không đói chết... Thật ra nguyên nhân chủ yếu là do tôi, chắc cũng có người thấy ba tháng trước các thành viên đăng Weibo chúc mừng tôi đúng không? Đúng, vợ tôi mang thai rồi. Nhưng gần đây sức khỏe của em ấy không tốt lắm, đi bệnh viện cũng khám ra biến chứng trong khi mang thai, đây đại khái là khó khăn lớn nhất kể từ khi chúng tôi kết hôn đến giờ. Nhưng tôi biết chúng tôi sẽ cùng nhau dũng cảm đối mặt với khó khăn này, người làm chồng nên gánh vác trách nhiệm bầu bạn với em ấy, bảo vệ em ấy và con. Cho nên chúng tôi mới quyết định tạm thời dừng hoạt động, rất xin lỗi, xin mọi người hiểu cho."
Lúc Mục Trụ Thâm nói xong, vẻ mặt rất bình tĩnh, tuy đeo mặt nạ nhìn không rõ nhưng mỹ nhân thụ biết hắn không nói những điều khiến fan lo âu.
Mục Trụ Thâm xuyên qua đám người lẳng lặng nhìn Omega đang ngồi ở hàng cuối. Ánh mắt hai người chạm nhau, có tình yêu không tiếng động.
Sau khi diễn xong cũng sắp đến bảy giờ.
Hôm nay là ngày đầu tiên Hạ Miểu chính thức nghỉ sinh, hai người hẹn xong live sẽ đi ăn thịt nướng, cậu luôn muốn đến quán thịt nướng ở phía đông chùa Cao Quốc trong lúc nôn nghén, hiện giờ vất vả qua khỏi kỳ nôn nghén, Mục Trụ Thâm vội vàng đưa bé cưng nhà mình đi ăn thịt.
Hôm nay Hạ Miểu không đi làm, lại đã lộ bụng, đương nhiên không cần mặc âu phục nữa, lúc này mặc áo hoodie rộng thùng thình kèm theo áo khoác vải bò, thoát khỏi cách ăn mặc trưởng thành bình thường, mặc như này nếu nói là học sinh cấp ba cũng có người tin.
Cuối thu chưa vào đông, lúc Mục Trụ Thâm ra cửa tùy ý chọn áo len màu đen cao cổ, bên ngoài phối với áo khoác dài, lúc này đeo đàn ghi ta, cầm tay cậu đi vào chợ đêm sáng rực ở gần chùa Cao Quốc.
Vóc người hình thể của Mục Trụ Thâm rất phát triển, đôi chân vừa dài vừa thẳng, đi ở trong đám người cũng rất nổi bật, tuy dùng khăn quàng cổ che miệng mũi cũng khiến người đi đường liên tiếp quay đầu lại.
Hắn không để ý ánh mắt người khác, có người nhận ra hắn hay không, chỉ để ý đến Omega của mình.
Đối với hắn, Omega nhà hắn nho nhỏ, vóc dáng chỉ đến đầu vai hắn, lại đang mang thai, hắn sợ người khác va phải bé cưng nhà mình.
Live và thịt nướng (2)
Hôm nay Mục Trụ Thâm rất lạ, dường như tầm mắt người ngoài không liên quan đến họ.
Chợ đêm ở phía Đông, bảy tám giờ là lúc đông người nhất.
Từ khi Mục Trụ Thâm trở thành ca sĩ quốc dân độ nhận diện càng cao, hai người đã lâu không nắm tay đi dạo trên đường phố đông đúc mà không để ý đến ánh mắt của người ngoài.
Ban đêm cuối mùa thu có gió lạnh hiu hiu, bên đường là sạp nhỏ ăn khuya, mùi đồ nướng, hơi nóng lửa than, tiếng cốc bia va chạm giòn vang, tiếng nói cười rôm rả, làm cho đêm thu bình thường có vẻ hết sức náo nhiệt.
Đi bộ thảnh thơi giữa khu phố đông đúc là chuyện cực kỳ lâu trước kia. Hạ Miểu nhớ lần đó là dịp Noel khi họ đi du học.
Không hề kiêng kỵ cầm tay, ôm hôn, cười vui.
Hạ Miểu đang nghĩ chuyện lúc trước, bàn tay đã bị nhẹ nhàng nắm chặt. Cậu quay đầu thấy Mục Trụ Thâm đang cúi đầu nhìn mình, cười híp mắt nói: "Nghĩ gì thế? Tập trung vậy."
Hạ Miểu khẽ cười, chỉ đáp: "Em đang nghĩ lát nữa vào quán nên gọi món gì."
Quán thịt nướng ở giữa chợ đêm, khi hai người đi đến, trong quán đã đầy người.
Bởi vì Hạ Miểu rất thích ăn món lưỡi bò nướng bơ của quán này nên được coi như khách quen, cộng thêm bởi vì Mục Trụ Thâm không thể lộ mặt ở trong sảnh nên lần nào chủ quán cũng dành phòng riêng nhỏ duy nhất cho họ.
Món đặc sắc của quán này là món thịt bò tẩm ướp bí truyền, không biết chủ quán dùng loại gia vị gì mà thịt bò cay ngọt, mấy loại thịt bò đều được tẩm ướp sẵn, có thể nướng với bơ ngọt, bơ mặn hoặc dầu hạt cải tùy theo khẩu vị, không cần chấm mà cứ thế cuộn với rau xà lách hoặc vỏ bánh rồi cho vào miệng thưởng thức. (Truyện chỉ được đăng tải trên yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Không ai nói không ngon.
Trừ nguyên liệu gia truyền, chủ quán này cũng là người biết ý, mỗi lần hai người đến quán dùng cơm, chủ quán tầm hai ba mươi tuổi đều cầm bảng nhỏ xin chữ ký của Mục Trụ Thâm.
Lần đầu đến, bị xin chữ ký cũng không lạ. Nhưng hai người đến đây rất nhiều lần, chủ quán không quên một lần nào, như thể muốn Mục Trụ Thâm check in, trong quán chỉ riêng bảng chữ ký của hắn đã có mười cái.
Đương nhiên cũng không ít chữ ký của các minh tinh trong giới, điều này khiến cho quán này thành địa điểm check in của nhiều fan nữ đu idol, vào quán là có thể thấy tốp ba tốp năm cô gái ngồi ở chỗ idol từng ngồi, đăng ảnh quán idol từng vào lên Weibo.
Bên này chủ quán vừa thấy hai người lại đến, vội vàng đón hai người vào bàn bốn chỗ. Hạ Miểu vừa cởi áo khoác và khăn quàng cổ đặt vào giỏ đan bằng mây vừa nghi ngờ nhìn bốn phía.
Lúc này không vào phòng riêng giống bình thường sao?
Cậu vừa ngồi xuống đã hai tay chống bàn, nghiêng người qua mặt bàn kề sát vào chồng mình, nhỏ giọng hỏi: "Ngồi ở ngoài không sao chứ?"
Mục Trụ Thâm không nhanh không chậm cởi khăn quàng cổ, trong mắt là ý cười thản nhiên, hắn nhìn vợ yêu của mình một lúc lâu, đáp như thể đương nhiên: "Không sao, ngồi ngoài đi, lần nào cũng ngồi trong phòng riêng buồn lắm."
Cho dù hắn đã nói như vậy, Hạ Miểu vẫn hơi không yên lòng, cậu nhìn quanh, thấy quả nhiên các cô gái Beta bàn bên đều lặng lẽ nhìn sang chỗ họ, Hạ Miểu co người, như thể làm sai bị người ta phát hiện, đỏ tai, vội vàng xoay đầu lại, cụp mắt.
Cậu đảo mắt nhìn ông xã không thèm quan tâm, có chút không ủng hộ nhăn mày, nhỏ giọng đề nghị: "Hay là em đi hỏi xem có phòng không, em bụng lớn như vậy, nếu như bị chụp lại ảnh hưởng không tốt đến anh."
Cậu nói xong định đứng dậy, cổ tay đã bị Alpha nhà mình nắm lấy.
"Không cần, ngồi ngoài là được." Mục Trụ Thâm cười nhẹ nhàng kéo cánh tay cậu, ôm hông Hạ Miểu kéo cậu vào lòng, "Ngồi cạnh anh đi, anh chăm sóc bé cưng và em bé ăn cơm."
Hạ Miểu thấy không ổn, nhưng thấy chồng mình kiên trì lại đành phải thuận ý của hắn, ngồi xuống.
Ăn xong bữa cơm, Hạ Miểu cảm thấy bụng mình lại lớn thêm một vòng. Không biết có phải là Mục Trụ Thâm cố ý bảo trợ lý lái xe của hắn về nhà trước hay không, hai người đành phải đến bến tàu điện ngầm gần đó, vừa vặn đi bộ tiêu cơm.
Trước kia Hạ Miểu là viên chức mặc tây trang đi giày da đi vội vã, hiện giờ mang thai, rõ ràng tốc độ đi đường chậm hơn rất nhiều, bụng quá lớn có đôi khi không nhìn thấy đường dưới chân, lúc không có ai dắt rất dễ không có cảm giác an toàn, từng bước từng bước có vẻ rất ngốc.
Bình thường toàn ngồi xe đến, Hạ Miểu không quen đường ở đây, lúc này cậu được dắt đi, Mục Trụ Thâm dẫn đường, ban đầu hai người đi trên đường lớn người đến người đi, không biết vì sao, cậu chỉ cảm thấy Alpha bên cạnh nhẹ nhàng kéo cậu, nửa ôm cậu vào trong hẻm nhỏ tối tăm.
Hạ Miểu không ngờ đang đi đường nháy mắt đã bị Mục Trụ Thâm kéo vào trong hẻm nhỏ.
Trong ngõ nhỏ ánh sáng lờ mờ, cậu chưa kịp lên tiếng đã bị một đôi bàn tay ôm hai gò má. Trước mắt cậu nháy mắt tối đen, chỉ còn lại nụ hôn bất ngờ trên môi và hơi thở nóng ấm phả vào chóp mũi.
Tình yêu ấm áp không thể chiếm lấy lý trí của Hạ Miểu, tiếng ồn ào xung quanh và tiếng còi xe làm cho cậu ý thức rõ họ đang ở đâu. Đây không phải nhà, giờ khắc này họ ở trong một con hẻm sẽ có người đi qua bất cứ lúc nào, họ hôn nhau bất chấp người ngoài, thắt lưng cậu bị bàn tay Alpha vuốt v e.
Hoàn cảnh lạ lẫm làm cho Hạ Miểu căng thẳng, nhưng pheromone Alpha nồng quanh người lại khiến cho người bệnh bị chứng ỷ lại khi mang thai theo bản năng người như nhũn ra, tinh thần thả lỏng. Cậu cảm thấy mình sắp đứng không vững, đùi không có sức, cả người gần như dựa hết vào đôi bàn tay trên lưng mới không ngã xuống đất.
Mục Trụ Thâm thấy Omega nhà mình bị hôn mơ màng cũng không quên dùng tay đẩy ng ực mình mà vui vẻ. Đúng lúc này, chợt có tiếng bước chân và tiếng nói chuyện vang lên, Alpha cảm thấy bé cưng trong lòng mình đờ người, vội vàng hừ ra vài tiếng nhỏ giọng nức nở, đáng thương lại không tránh thoát Alpha nhà mình, đành phải làm bộ vùi đầu vào ngực hắn, đỏ tai không nhúc nhích như đà điểu.
Tiếng bước chân từ xa đến gần, tim Hạ Miểu đập cũng càng lúc càng nhanh. Cậu không nhúc nhích vùi ở ngực Alpha, chậm rãi đợi tiếng bước chân đi xa.
Tình cờ trong hẻm nhỏ chỗ Hạ Miểu và Mục Trụ Thâm đứng có tủ đựng đồ tự động, người đến là hai cô gái vừa nói vừa cười đi vào trong ngõ hẻm đi, không ngờ bỗng nhiên thấy hai người thân thiết trong hẻm nhỏ, các cô gái đều sửng sốt, ngược lại không biết làm sao dừng nói chuyện.
Mục Trụ Thâm nhẹ nhàng ngước mắt lên nhìn hai cô gái cạnh tủ đựng đồ cách đó không xa, trên mặt không có gì không vui, hắn giơ tay lên mở áo khoác, không nhanh không chậm ấn Hạ Miểu vào trong áo ấm áp.
Hắn vốn cao, Omega trong lòng hắn chỉ đến đầu vai, lúc này bị áo hắn che đến cả bóng người cũng không thấy.
Hạ Miểu đang căng thẳng, lúc này bỗng nhiên bốn phía đen thùi, pheromone Alpha ở chóp mũi nháy mắt đậm đến độ khiến cậu muốn nhũn chân ngất xỉu, tim cậu đập không thể chậm lại mà còn mất khống chế.
Trong bóng tối cậu chỉ cảm thấy một đôi bàn tay nhẹ nhàng xoa lưng cậu, êm ái dỗ dành. Bên tai là giọng nói trầm thấp của người đàn ông, "Ngoan... Đừng sợ, không ai thấy đâu."
Hạ Miểu cảm thấy hắn hít sâu trên đầu mình, có nụ hôn êm ái rơi xuống sợi tóc.
Lòng cậu nóng lên, theo bản năng ôm chặt hông Alpha.
Đến khi tiếng bước chân đi xa, Hạ Miểu mới thò đầu ra khỏi áo của ngài Mục.
Cậu cẩn thận đánh giá bốn phía, sau khi xác định không có ai mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Mục Trụ Thâm thấy Omega thận trọng như vậy, khẽ bật cười.
Hạ Miểu bất mãn nhìn người khơi mào không hề tự ý thức, hỏi: "Vừa nãy không bị nhận ra chứ?"
Mục Trụ Thâm khẽ cười, hắn để ý thấy trên mặt Hạ Miểu bị in hình cúc áo, vừa nãy vùi vào ngực hắn nên bị in lại, còn hơi đỏ lên.
Alpha dùng ngón cái chạm vào hình cúc áo đó, trong mắt là ý cười hứng thú, vừa rồi Miểu Miểu dùng sức muốn chui vào trong áo hắn.
Hạ Miểu ngẩn ra, hỏi, làm sao thế, trên mặt em có cái gì à?
Mục Trụ Thâm cười không có ý tốt, hắn ôm bả vai Omega, bỗng nhiên cúi đầu, hôn chụt một cái lên dấu cúc áo, làm bộ: "Không, mau về nhà vận động thôi."
Ban ngày Mục Trụ Thâm nhàn rỗi cả ngày (làm ban nhạc), về nhà đành phải thức đêm làm việc.
Miểu Miểu vợ hắn vừa mới tắm xong, cho dù mặc áo ngủ rộng thùng thình vẫn không giấu được bụng tròn vo.
Lúc Omega đi hơi ngốc, chậm rãi ra khỏi phòng tắm, người đầy hơi nước và mùi ngọt pheromone của Omega.
Mục Trụ Thâm ngồi làm việc sáng tác bài hát, từ xa đã ngửi thấy mùi thơm ngào ngạt của vợ mình, không yên đến độ nửa nốt nhạc cũng không viết nổi, chưa viết được nhiều đã cứng mấy lần.
Sau khi mang thai Hạ Miểu làm việc và nghỉ ngơi rất quy luật.
Lúc trước cậu làm ở ngân hàng đầu tư, thường xuyên bận rộn là mười mấy tiếng không được ngủ.
Hiện giờ lại tạo thành thói quen ngủ sớm.
Hạ Miểu tắm xong, sấy khô tóc ướt, lại cẩn thận bôi kem dưỡng da lên bụng, thấy Mục Trụ Thâm vẫn đang trong phòng đàn, cậu không muốn quấy rầy Alpha nhà cậu làm việc, đứng ở cửa phòng ngủ dặn một tiếng trong bếp có cà phê lạnh rồi đi nghỉ trước.
Mục Trụ Thâm nghe thấy trong phòng ngủ vang lên tiếng dép lê rơi xuống đất cùng tiếng trải đệm chăn, lại cúi đầu nhìn hạ th@n mình, bất đắc dĩ thở dài một tiếng, do dự giữa đứng dậy "bắt nạt" Omega lớn bụng cùng chăm chỉ làm việc.
Trầm mặc thật lâu, Alpha cao lớn bỗng nhiên đứng dậy, chậm rãi đi đến phòng ngủ đã tắt đèn. Hạ Miểu đang đợi hắn nên không đóng cửa, đèn hành lang mờ nhạt hắt bóng người cao lớn của Mục Trụ Thâm lên Omega ngủ say trên giường.
Mấy phút sau, Omega nhà hắn đã ngủ say.
Mục Trụ Thâm nhìn Omega trên giường lại nhìn đũng qu@n đang phồng lên, ảo não dùng ngón cái xoa chóp mũi, kiên cường chịu đựng, dùng tư thế kỳ lạ đi vào bếp rót cà phê lạnh.
Bóng lưng cao lớn cô đơn thế mà lại có phần đáng thương.
Gần đây hắn viết bài hát chủ đề cho phim trinh thám, nữ chính là một nữ Alpha đang nổi tiếng, kiểu nhân vật nữ cảnh sát tài giỏi.
Ba giờ sáng, Mục Trụ Thâm đang viết đến đoạn cao trào của bài, nghe thấy trong phòng ngủ vang lên vài tiếng r3n rỉ nhẹ vô cùng và tiếng cọ quậy, hắn nhíu mày, vội vàng bỏ công việc lại, đứng dậy đi vào phòng ngủ.
Hắn giơ tay lên mở đèn, Omega vốn đang ngủ say lại ôm hai chân ngồi dậy.
"Làm sao vậy em?" Mục Trụ Thâm đi vào, ngồi xuống bên giường, nắm lấy mắt cá chân Omega, hỏi: "Chuột rút à?"
Hạ Miểu khẽ gật đầu, "Chắc là hôm nay đi nhiều, hình như hơi sưng lên."
Lúc này cậu vẫn chưa tỉnh hẳn, giọng mũi vừa rầu rĩ vừa mềm mại.
Mục Trụ Thâm nghe mà tim thắt lại, nhìn Omega trên giường người thì nho nhỏ mà lớn bụng, hắn đau lòng cầm ly nước ở đầu giường, cho cậu uống vài hớp, nhẹ giọng dỗ dành: "Miểu Miểu, anh xoa cho em được không?"
Hạ Miểu buồn ngủ không mở mắt nổi, vừa mới được uống nước, nghe thấy Alpha muốn xoa bóp chân cho mình, không chút nghĩ ngợi ngoan ngoãn gật đầu đồng ý, mơ màng cởi qu@n ngủ ra.
Một đôi chân dài trắng sáng lộ ra trong không khí, hơi lạnh đêm thu phả vào hai chân lõa lồ và hạ thể, làm cho Hạ Miểu dần tỉnh táo lại. Cậu mở mắt ra, ngốc nghếch nhận ra xoa chân không cần cởi qu@n, nháy mắt đỏ tai, đang định làm bộ như không xảy ra gì muốn lặng lẽ mặc lại quần, một đôi bàn tay bỗng nhiên nắm chặt cổ tay cậu.
Alpha yên lặng nhìn động tác vụng về của Hạ Miểu, dáng vẻ Omega chậm rãi cởi qu@n đáng yêu chết đi được, Mục Trụ Thâm nhìn mà th ở dốc, mắt hắn tối đi, không muốn nhịn nữa, hơi thô bạo cầm cổ tay Omega.
Hơi thở nóng bỏng phun vào bên gáy Omega, Hạ Miểu vẫn chưa hoàn hồn, đã bị Alpha đ è xuống thân hình cao lớn, hai chân tr@n trụi bị tách ra, mông bị Alpha sờ, cậu nghe thấy bên tai có người trầm giọng nói: "Miểu Miểu, anh xoa chỗ này cho em được không?"
Hạ Miểu bị hôn mơ màng đã bị cởi hết quần, hạ thể tr@n trụi bại lộ trong không khí.
Cậu trời sinh da trắng, đôi chân ngày thường thẳng tắp dưới ánh đèn như lóe sáng.
Bên tai là tiếng hôn kèm theo hơi thở nóng bỏng của Alpha, Hạ Miểu nức nở nghiêng đầu muốn tránh, lại bị Alpha trên người nắm đầu gối tách hai chân ra đặt lên vai.
Omega đã mang thai năm sáu tháng, hiện giờ giữa hai người đã trở nên hơi vướng.
Động tác của Mục Trụ Thâm trông thô bạo, thật ra đều chú ý tránh bụng tròn vo của Hạ Miểu, hắn chen người vào giữa hai ch@n Omega, tấm lưng to rộng như một cây cung đang giương, lưng cong lên, có mồ hôi mỏng chảy xuống.
Hạ Miểu bị hung hăng tách hai chân, môi lưỡi của cậu bị Alpha trên người hôn, người nóng lên, cơn buồn ngủ không biến mất ngược lại bị lửa tình đốt khiến đầu óc quay cuồng. Alpha hôn xuống dưới, đến khi cậu thấy ngực trái ẩm ướt mới phát hiện ra không biết từ bao giờ áo ngủ rộng thùng thình đã tuột xuống đến đầu vai, bị cuốn lên, cả ngực lộ hết ra.
Cảm giác ở ngực khiến cậu cụp mắt, trong mắt là ánh nước si mê, cậu chỉ thấy đỉnh đầu mình là mái tóc đen tuyền, ngực bị nóng hầm hập ngậm vào, thậm chí thỉnh thoảng đau đớn bén nhọn làm cho cậu kêu nhỏ ra tiếng.
Mục Trụ Thâm nghe thấy tiếng kêu như mèo con của Miểu Miểu, vừa bận rộn li3m ngực vừa ngẩng mặt lên, ngước mắt lên thấy Omega nhà hắn đang ngơ ngác cụp mắt nhìn mình, ngốc nghếch nhìn hắn li3m ngực nảy nở hơn bởi vì mang thai.
Ánh mắt vừa trong veo vừa tình d*c này của bé cưng khiến hạ thể Alpha vừa cứng vừa đau.
Mắt hắn tối đi, hắn hít sâu một hơi, dùng hết sức duy trì lý trí, lấy dầu bôi trơn ở tủ đầu giường, dùng ngón tay nới lỏng cho Miểu Miểu.
Người Hạ Miểu nóng bỏng, cậu mơ hồ muốn giãy giụa, miệng lẩm bẩm giọng sữa nói muốn ngủ, nóng.
Mục Trụ Thâm trầm giọng dỗ dành, giọng vẫn dịu dàng giống ban ngày, nhưng phía dưới thần không biết quỷ không hay tách mông Omega ra, nắm d**ng v*t c**ng cứng, nhẹ nhàng vuốt v e chuẩn bị cho Hạ Miểu.
Hạ Miểu cảm thấy phía dưới Mục Trụ Thâm cũng không thành thật, hai chân co lên đặt trên vai Alpha đá vai hắn.
Nhưng chút sức nhỏ nhoi này của Omega sao đủ dùng, mới đá được vài cái đã bị quy đ@u của Alpha trên người đâm vào miệng lỗ nhỏ.
Xâm nhập đột ngột làm cho người Hạ Miểu cứng đờ, hạ thể bị d**ng v*t đàn ông tách mở, lỗ huyệt trắng bệch, d**ng v*t chậm rãi đâm vào trong.
Hạ Miểu theo bản năng ưỡn cao thắt lưng, muốn rút ra c ắm vào hạ thể nhưng không có tác dụng.
"Ngoan, đừng nhúc nhích, Miểu Miểu." Omega vặn vẹo lộn xộn, bắp thịt Mục Trụ Thâm căng lên, cần cổ cũng nổi gân xanh.
Hạ Miểu cảm thấy hạ thể bị v@t cứng rắn đâm, nói thật cậu hơi không chịu nổi kích thước của Mục Trụ Thâm. Cậu không biết có phải tất cả Alpha đều vừa to vừa dài như vậy không, tạo kết còn phải đâm hết quy đ@u vào khoang sinh sản mới được, nếu quy đ@u không đâm hết vào, gốc d**ng v*t còn ở ngoài thì chỉ có thể tạo kết ở ngoài.
Hạ Miểu đang run rẩy, hiện giờ cậu lớn bụng, hành động chậm, chạy cũng không thoát, chỉ biết nằm yên bị đâm.
Cơ bụng và cơ mông của Mục Trụ Thâm đều rõ ràng săn chắc, hắn dùng sức nâng m ông lên vừa nhanh vừa tàn nhẫn, không cho Hạ Miểu thời gian để thở. Trong tiếng cơ thể va chạm, Hạ Miểu cảm thấy mông bị đâm đau, toàn thân bị đâm không ngừng lắc lư, đèn ở đầu giường cũng rung lắc theo.
Lúc đầu cậu còn cắn môi không để cho mình lên tiếng, nhưng Mục Trụ Thâm muốn nghe giọng cậu, mỗi một cái đều vừa nhanh vừa sâu, Hạ Miểu bị đâm vài cái đã r3n rỉ ưm a.
Sau khi Hạ Miểu mang thai, Mục Trụ Thâm sẽ không đeo bao.
Giống như là muốn bù đắp cho quá khứ, lần nào cũng phải bắn vào trong vài lần, đến khi Miểu Miểu run lên vì xấu hổ và tức giận toàn thân run run mới thỏa mãn.
Mục Trụ Thâm th ở dốc, tứ chi hai người chạm vào nhau, Hạ Miểu đột nhiên mơ hồ nghe thấy tiếng tim đập và tiếng tí tách.
Cậu không biết đây là tiếng gì, lòng hơi bất an.
Chỉ viết vậy thôi, ngủ đây.
Bởi vì Miểu Miểu rất sợ thân phận của mình gây ra ảnh hưởng không tốt với Mục Trụ Thâm nên trước kia hai người rất ít đi bộ đi hẹn hò như các cặp đôi bình thường, nhưng thường hẹn hò ở nhà (xxx), cho nên không thể bày tỏ tình cảm của mình trước đám đông. Cậu ngã bệnh, hiện tại công đang lấy phương thức của mình giúp cậu, show ân ái là bước đầu tiên.