Thượng Linh

chương 20: khảo thí (2)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cái tên Cao Dương vừa vang lên khiến hắn chú ý, nhìn lên ở giữa bình đài.

Giữa bình đài, một tên thiếu niên mặc đồng phục xanh, cao chừng m (“.“) dáng người cường tráng, lưng hùng eo hổ. Khuôn mặt chữ điền hơi đen, mày rậm mắt sáng, diện mục hiền hoà.

Tên Cao Dương này xem như là một trong số ít bằng hữu của hắn. Cao Dương là con trai của một thợ rèn, xem như là học đồ luyện bảo sư, nhà hắn mở tiệm ngay cửa thành tây, hướng vào Minh Dương cốc nên mới quen nhau.

Lúc nhỏ hắn thường đến chơi, còn được Cao đại bá rèn cho một thanh thiết đao to lớn khiến hắn thích chí cực. Đến giờ hắn vẫn giữ đấy.

Lúc nhập môn hắn cùng Cao Dương có gặp nhau, bất quá đã bị phân ra hai nơi khác nhau cộng thêm cả tháng nay hắn công việc bộn bề nên không có nghe ngóng. Không ngờ hôm nay gặp lại, tên Cao Dương này vậy mà là Nhân cấp cửu phẩm linh tử. Xem như là thiên phú tốt rồi.

Sau đó từng người tiến lên kiểm tra, đa phần là tứ tới thất phẩm. Thi thoảng xuất hiện vài người bát cửu phẩm, thậm chí xuất hiện song thuộc tính.

Tất nhiên cũng có Nhân cấp tam phẩm, nhưng cực ít. Bởi vì muốn đột phá linh sư trong vòng tháng phải là Nhân cấp ngũ phẩm trở lên, còn thiên phú kém như thể hoặc là được gia tộc bồi dưỡng, hoặc uống linh đan diệu dược cưỡng ép đột phá.

....,

- Bạch Hạo, Bạch gia-Trung Hạp thành.

Cái tên Bạch Hạo vang lên, tâm trạng hắn động đậy, ngó lên xem tên này thiên phú thế nào.

Bạch Hạo huênh hoang đi lên bình đài. Trong lòng hắn tự tin cực kì, vì lúc đột phá Linh Sư, hắn đạt được tới hai loại thuộc tính, chắc sẽ được chọn vào nội môn ngay.

Hít sâu, theo lời chấp sự cạnh bên nhắc, hắn đặt tay lên thuỷ tinh trụ gọi Trắc Linh trụ này. Đem linh lực thả ra, chạy dọc cánh tay đưa vào Trắc Linh trụ. Bất chợt Trắc Linh trụ phát ra lực hút, đem linh lực đó cắn nuốt đi. Bên trong Trắc Linh trụ cũng phát ra một luồng bí lực, tiến vào thân thể hắn.

Đúng lúc đó, quả cầu màu trắng trong thạch trụ phát sáng từng cái một...

quả...

quả...

quả...

.....

quả..

quả...

Đúng quả cầu được thắp lên ánh sáng trắng. Đến đây toàn trường kinh ngạc, tên chấp sự đứng cạnh cũng gật gù. quả, đây là Địa cấp nhất phẩm linh tử rồi a...

Ánh sáng trắng từ từ đổi màu, từ trắng lại chuyển sang nâu vàng-đây là biểu hiện của thổ hệ, xung quanh cũng trở nên nặng nề.

Chưa hết, ánh sáng trắng còn lại không ngờ cũng đổi màu, từ trắng lại chuyển thành màu trắng tinh khôi, pha lẫn màu lam thần bí, lạnh lẽo.

Tĩnh...

Đây, đây là thiên tài chân chính a. Đã là Địa cấp nhất phẩm linh tử, lại còn song thuộc tính, trong đó còn có thuộc tính hiếm như băng, lại còn chiếm phần nhiều hơn.

Từng người dụi mắt, đám tân sinh cũng biểu cảm kinh ngạc, mơ ước, đố kỵ, ghen ghét,.... Đám đệ tử cũ cũng một bộ mặt ngạc nhiên ấy.

Đến Bạch Hạo cũng ngạ nhiên không kém. “Đây là nhân phẩm của ta bạo phát a, ông trời cũng muốn ta làm cường giả rồi. Ha ha ha ha ha”. Trong lòng Bạch Hạo gào thét, hắn cứ nghĩ mình chỉ là Nhân cấp thất, cửu phẩm thôi không ngờ lại là Địa cấp nhất phẩm, hỏi sao hắn không vui.

Địa cấp, đây là tư chất của thiên tài. Hàng ngũ trưởng lão, tông chủ qua các đời đều chính là địa cấp đấy. Một khi bồi dưỡng tốt thì có thể thành một cường giả Linh suất chân chính nha.

Lạc Vũ tâm tình cũng dậy sóng, hắn không ngờ kẻ thù của hắn lại có thiên phú như thế này, có chút ngoài dự liệu rồi.

Kinh ngạc qua đi, toàn trường bàn tán xôn xao mặc dù là Địa cấp linh tử, nhưng mới chỉ kiểm tra qua chưa tới / số người nên chỉ gây ra sự ngoài ý muốn mà thôi. Bạch Hạo cũng bước xuống bình đài, ánh mắt kiêu ngạo quét qua thân ảnh Lạc Vũ trên khán đài.

Tâm hắn bình tĩnh lại, mặt dù tên này đáng ghét, nhưng đối thủ càng mạnh càng có cảm giác động lực tu luyện, biến hắn thàng đá kê chân cho mình.

Tiếp tục theo dõi, chẳng mấy chốc đã tới lượt hắn.

Lạc Vũ bước lên bình đài, theo hướng dẫn vận chuyển linh lực, đem một tia dẫn vào Trắc Linh trụ. Một luồng hấp lực kéo đi linh lực, biến thành cầu nối của cả hai. Theo đó một luồng thần bí lực tiến vào người hắn, chạy dọc xuống đan điền.

Cầu trắng sáng lên....

quả...

quả...

.......

quả...

quả...

quả....

Toàn trường câm lặng, tiếp tục theo dõi Trắc Linh trụ, vì....

Quả cầu thứ sáng lên...

Mắt chữ A, mồm chữ O

Từng người một đứng dậy....

Quả cầu thứ sáng lên thì quả cầu thứ lại lấp ló ánh sáng, một luồng sáng trắng thắp lên.

- Địa cấp tam phẩm, là địa cấp tam phẩm!!!

Không biết ai đột ngột kêu lên, phá đi tràng im lặng. Chúng đệ tử chụm đầu với nhau mà bàn tán, các vị trưởng lão đứng ngồi không yên. Có người còn sai thuộc hạ đi điều tra gì đó.

Đúng lúc đó, đúng lúc mọi người bàn tán, bỗng ai đó lơ đãng nhìn lên đài cao.....

Ánh sáng trắng lung linh bỗng chốc đổi thành màu xanh lục, sức sống và sự ôn hoà lan tràn xung quanh. Mộc thuộc tính Linh tử.

Nhưng chưa hết, mọi người tiếp tục chăm chú mục quang về phía Trắc Linh trụ.

Màu trắng còn lại từ từ đổi màu....

Hít....

Ai đó hút ngụm khí lạnh, căng mắt ra nhìn về phía Trắc Linh trụ. Màu vàng nhạt cùng màu đỏ rực cùng xuất hiện. Một cái ấm áp nhẹ nhàng, một cái nóng rực cuồng bạo.

Người đứng trên quảng trường đều đứng hình, chân chôn xuống đất mà trừng mắt nhìn hắn.

Mặc dù Mộc Đằng sơn là một tứ lưu tông môn nhưng vì ở nơi hoang sơ, bốn bề là yêu thú sơn mạch linh hà hiểm địa, linh khí cằn cỗi nên lượng thiên tài khá là ít ỏi. Gom trong cả đại tông môn, lượng thiên tài Địa cấp linh tử tới cũng không vượt quá người, còn nói có Địa cấp linh tử song thuộc tính mà nói-chính là Phượng Mao Lân Giác. Đằng này Lạc Vũ còn là tam thuộc tính, hỏi sao không kinh ngạc.

Thu hết vào tầm mắt, hắn ung dung bước xuống đài, sự diễn biến này hắn đã dự đoán trước rồi. Nhưng việc đạt được Địa cấp tam phẩm linh tử thì hơi vượt quá mong đợi của hắn.

Lạc Vũ định ngồi về vị trí cũ, nhưng vừa ngồi xuống vài người xung quanh chạy tới muốn bắt chuyện với hắn, mong được làm quen với vị thiên tài này.

Hắn trả lời đối phó đôi câu liền quay đi, hướng về một góc khán đài không xa lắm mà đi tới. Cao Dương, chính là đang đứng ở hướng đó.

Tới nơi, chưa kịp chào nhau hắn liền làm một tràng:

- Cao đen, không ngờ gặp ngươi ở đây, cả tháng nay ta cũng có lưu ý mà không biết ngươi ở đâu a. Mau mau nói cho ta biết cả tháng nay ngươi trải qua.

“Cao Đen” cũng đáp lời:

- Ha ha, ta không dám làm bằng hữu của đại thiên tài như tiểu ca ngươi rồi. Không ngờ tiểu ca ngươi thiên phú thật đáng hâm mộ như thế.

Cao Dương cười ha hả nói, ngoài miệng bảo không dám nhưng vỗ lưng hắn bạch bạch, khiến hắn muốn lồng phổi ra ngoài rồi.

- Hự, tiểu Cao Đen ngươi nhẹ nhẹ một chút có được không, ngươi nên nhớ ta mới là đại ca của ngươi, mới không gặp mấy tháng đã muốn ăn đòn sao?

Lạc Vũ hùng hổ trả lời, còn làm ra vẻ muốn đánh hắn.

Mỗi toà thành đều sẽ có một học viện, học viện này chủ yếu là đào tạo các loại kiến thức cơ bản, các kiến thức về địa lý, toán, văn,... Các kiến thức về tu chân cơ bản cho trẻ dưới tuổi. Khi đủ tuổi sẽ tiến hành một cuộc trắc linh, xác định ai có thể tu luyện được rồi đưa vào các đại tông phái tu luyện hoặc trở về gia tộc của mình. Hắn, Lâm Tích Tích, Cao Dương,... từ nhỏ đã chơi thân với nhau, sau này cũng là cùng lúc được kiểm nghiệm có thể tu luyện.

Lạc Vũ cùng Lạc Vân tộc thúc lúc nhỏ vì vào rừng chơi đùa cùng thu thập dược thảo, không ngờ lại cứu được hai cha con Cao đại bá. Từ đó cả hai ở lại Trung Hạp thành, hắn và Cao Dương cũng thành bằng hữu thân thiết. Lúc nhỏ, mỗi lần có đồ tốt hắn đều chia cho Cao Dương, giúp hắn rèn luyện thân thể, vụng trộm dạy hắn chút võ công, còn nằng nặc đòi gia gia dạy luyện bảo thuật cho Cao đại bá. Từ lúc đó Cao Dương nhận Lạc Vũ làm đại ca luôn. Từ lúc cứu Cao đại bá, cũng đã - năm trôi qua rồi.

Nhớ lại quá khứ êm đẹp của “Lạc Vũ” hắn không khỏi tủi lòng.

Gạt qua quá khứ, cả hai cùng tìm một góc nhỏ mà hàn huyên, chờ đợi khảo nghiệm thứ hai bắt đầu.

Khoảng canh giờ trôi qua-khoảng - giờ sáng, tất cả các tân sinh đã khảo nghiệm thiên phú cũng đã xong. Không ngờ chọn được người trong gần vh tân đệ tử. Trong đó không ngờ xuất hiện đệ tử Địa cấp thiên phú khiến các chấp sự cùng trưởng lão cười toe toét.

người gồm: Hắn, Bạch Hạo, một tên tóc vàng Kim hệ tên Triết Bằng, một cô nàng tóc nâu Hoả hệ khá kiều diễm tên Huyên Linh Nhiêu, một đại bàn tử Lôi hệ đen như than tên Kim Thiên Bảo.

Trong đó Kim Thiên Bảo này khiến hắn bất ngờ chính là có - phần giống Kim Vạn Bảo, hẳn là họ hàng của nhau. Hơn nữa kẻ này mang theo lôi hệ thuộc tính hiếm gặp với độ tàn phá cực cao, hắn vừa xuất hiện khiến Bôn Đằng phong trưởng lão phải bật dậy mà tuyên bố thu làm đệ tử thân truyền đấy.

Tên Triết Bằng này mặt dù chỉ là Địa cấp linh tử nhất phẩm, nhưng không ngờ thân thể lại có một loại thể chất đặc biệt gọi là Sát Kiếm Tâm. Cực thích hợp tu kiếm, trùng hợp thay trong Thất Kiếm phong lại có một vị chuyên lấy kiếm ám sát, vị đó trực tiếp muốn thu làm đệ tử.

Tiểu cô nương Huyên Linh Nhi này ngực không quá to, nhưng mặt mũi ưu nhìn, mới chỉ mười ba tuổi đã đẹp ngất ngây rồi, trên người tiểu cô nương ấy còn mang hơi thở hoang dã cực kích thích ánh nhìn. Mặt dù chưa có trưởng lão nào ra mặt nhận đệ tử nhưng ai cũng biết cô sẽ bị Hoả Vân phong thu nhận, vì nơi đây ưu tiên thu nữ đệ tử hoả hệ, cũng là phong có số nữ đệ tử nhiều nhất trong phong.

Bạch Hạo thì vẫn chưa có quyết định, bất quá theo những gì nghe được. Bạch Hạo này có một biểu ca là đệ tử nội môn xuất sắc trong Vương Đạo phong, hẳn là sẽ đi vào đó.

Hắn ngược lại hứng thú với Dược sơn phong, nơi đây khá là yên tĩnh, ít đệ tử. Chủ yếu là luyện đan cùng luyện bảo đệ tử sinh sống. Nơi đây hẳn là thích hợp nhất với hắn rồi.

Truyện Chữ Hay