Thượng Linh

chương 10: tứ hợp trấn linh trận

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

- Bạch sư thúc, đa tạ người a. Người đúng là trưởng bối bao người mơ ước, ta yêu người a-Lạc Vũ thu đồ xong liền không nén nổi vui sướng, trực tiếp bay tới ôm Bạch sư thúc như tình nhân.

- Khà.. hừm, Tiểu Vũ ngươi cũng không cần quá khích vậy a, dù từ nhỏ không gặp ngươi nhưng Vân Vân thúc của ngươi cũng kể quá trình trưởng thành của ngươi cho ta nghe thường xuyên, dù không gặp mặt nhưng cũng như người nhà, chút điểm quà này có là gì- Bạch sư thúc vừa chật vật gỡ Lạc Vũ quá khích ra vừa giải thích.

- Bạch sư thúc, sau khi trước người không đến thăm ta?- Lạc Vũ thắc mắc hỏi.

- Khi trước ta bị thương tổn, thân thể luôn trong tình trạng suy yếu, đến gần đây mới đỡ hơn một chút nên lúc ngươi còn nhỏ không đến thăm. Sau khi ngươi nhập môn Lạc Vân cũng có nói cho ta biết, bảo ta trông ngươi dùm hắn, lúc đó ta đang luyện đan nên không thể phân tâm. Không ngờ hôm nay ngươi lại đến đây. Lão nói đến đây thì ngưng, sau đó lại nói tiếp:

- Được rồi Tiểu Vũ, sắp tới ta muốn luyện một viên Hoàn Thể Linh Nguyên đan tứ giai, đan này ta đã luyện mấy chục lần không thành, lần này luyện ta đã nắm chắc thành công, nhưng vì vậy nên không có thời gian chăm sóc linh thảo. Chỗ Lan Tinh sơn này từ lâu ta cũng không cho người ở nên không có người chăm sóc linh dược. Lần này ngươi đến xem như cứu tinh của ta.

Đoạn gã lại nói:

- Ta luyện đan lần này khoảng tháng, đây là Lệnh bài thông hành giúp ra vào Thiên Huyễn Sơn Lâm trận, ngươi cầm lấy, đây là viên Uẩn Linh đan trợ giúp tu luyện- Lão vừa nói vừa đưa cho Lạc Vũ một lệnh bài ngọc thạch và một cái bình ngọc nhỏ tản ra đan hương nồng đậm.

- Đa tạ Bạch thúc, không biết chừng nào Bạch thúc mới bắt đầu bế quan luyện đan?

- À, khoảng ngày sau, khoảng buổi chiều ngươi đến là được. Giờ cũng không làm gì, ta dẫn ngươi đi dạo một vòng dược viên a. Mà ngươi biết gì về Yêu Huyết Thực Tuỷ hoa không? Nếu không đi theo, ta giới thiệu cho ngươi...

....

Trời hơi ngả bóng...

Lạc Vũ mở cửa đình viện của mình, bước nhanh về phía linh điền, hắn lấy một hộp ngọc, mở nắp ra, lập tức một trận mộc linh khí phả vào mặt hắn. Bên trong hộp ngọc là một cây linh thảo dài hơn hai tấc, có - cái lá giống như tai voi, nhìn cả cây thì khá giống cây khoai môn. Đây gọi là Ất Mộc Tượng Diệp thảo là một cây tam giai linh thảo. Nó có tác dụng bồi bổ khí huyết, chữa trị thương thế còn có tác dụng lớn đối với tu sĩ mộc hệ. Cây linh thảo này đã năm hoả hầu là Bạch sư thúc cho hắn bỏi vì ngoài công dụng trên nó còn có thể thúc đẩy linh thảo xung quanh sinh trưởng, chính là kì thảo a. Bất quá loại linh thảo này chỉnh sinh trưởng trên Ất Mộc thổ, nó là loại linh thổ khá hiếm, cũng may Bạch thúc đã cho hắn mấy cân.

Hắn đào một cái hố rồi đem Ất Mộc thổ màu xanh đen đổ vào, lại cẩn thận từng li từng tí đem cây Ất Mộc Tượng Diệp thảo trồng xuống. Nếu không cẩn thận sẽ đem rễ cây bị tổn hại, khiến linh khí sẽ bị xói mòn dễ làm cho cây linh thảo chậm phát triển. Xong xuôi hắn lại đổ một giọt Thôi Dược thuỷ lên giúp nó phát triển mới yên tâm ngồi xuống.

Lạc Vũ lúc ở Lan Tinh sơn đi dạo trong dược viên của Bạch thúc thì được Bạch thúc tặng thêm mấy túi hạt giống và mấy cây linh thảo có ích cho hắn và một bộ trận pháp tam giai. Làm hắn cảm ơn rối rít.

Hắn lấy mảnh Tụ Linh mộc ra, ngắm nghía một chút. Tụ linh mộc màu nâu đen, dài hai tấc, rộng một tấc, sinh cơ đoạn tuyệt nhưng linh khí lại vờn quanh không buông. Lạc Vũ cũng không biết nên làm gì với nó nữa.

“Làm cái chén được không nhỉ, hay làm cái ghế, cái lư hương, hay để chưng thôi a” Trong lòng hắn suy nghĩ, Lạc Vũ quyết định biến nó thành cái bồ đoàn.

Lạc Vũ lại lấy ra một cái hộp ngọc, bên trong chứa một quả trái cây khá giống quả xoài, chỉ là nhỏ hơn rất nhiều mà thôi. Đây là Dưỡng Hồn quả, khi ăn vào có thể củng cố, tăng lên hồn lực. Lạc Vũ nhìn một chút liền cất đi, hắn định khi nào đột phá lên Linh Sư rồi mới phục dụng.

Hắn lại lôi tiếp ra một bộ trận kỳ, trận bàn và một khối ngọc giản. Đây là Bạch thúc nghe hắn nói ở gần vùng rìa ngoại môn, sợ hắn bị ai thù ghét nên cho hắn đề phòng.

(Xin lỗi mọi người, hôm qua ghi nhầm, Bạch đan sư là Linh tá cửu trọng chứ không phải linh tướng nhé)

Lạc Vũ lấy ngọc giản ra rồi nhỏ máu lên, lập tức một luồng thông tin truyền vào não hắn. Trận pháp mà Bạch thúc đưa hắn gọi là Tứ Hợp Trấn Linh Trận, là một trận pháp tam giai gần tới tứ giai do Bạch thúc giao dịch với một trưởng lão ở Bách Văn phong mà được.

Tứ Hợp Trấn Linh trận là trận pháp có thể tụ tập linh khí xunh quanh hoá thành quang tráo để phòng ngự bốn phía giúp tiết kiệm không ít linh thạch, linh khí bị tụ tập sẽ bị giữ lại mà không tiêu tán, đúng là thích hợp cho phòng ngự chỗ tu luyện. Bố trí trận pháp này cũng không quá khó khăn, chỉ cần đem trận kì trận bàn y theo thông tin có sẵn mà đặt xuống là được.

....

Nửa canh giờ sau...

Lạc Vũ đứng giữa Liễu Dương viện, trên tay cầm một đạo viên bàn đường kính tấc. Đây chính là trận bàn điều khiển, thông qua đó có thể điều khiển toàn bộ trận pháp. Hắn khảm vào cái chỗ lõm xuống viên linh thạch hạ phẩm, trên tay cầm trận bàn không ngừng đem linh lực muốn câu thông trận bàn. Hắn mới chỉ là Linh sĩ, muốn đem linh lực phóng xuất ra bên ngoài thì ít nhất cũng là Linh sư mới làm được. Bất quá có thể lợi dụng một vài tiểu xảo nhỏ, làm lộ một tia linh lực ra ngoài thì vẫn có thể.

Lạc Vũ câu thông trận bàn thì ngôn chần chừ, vận linh lực và hồn niệm kích phát trận pháp. Đột nhiên góc đình viện sáng lên, theo đó là từng chấm sáng nhạt hơn hiện hữu trên mặt đất, linh khí xunh quanh cấp tốc lao xuống đất lại nối với nhau tạo thành từng luồng sáng.

Sau hơn phút, linh khí vốn nối với nhau thành từng luồng sáng lại bay ra, đắp thành một lồng sáng bán cầu bao phủ cả toà Liễu Dương viện. Linh khí bên trong vốn nồng đậm gấp . lần lại nồng đậm hơn, chính là gấp đôi lúc trước rồi, vậy mà nó vẫn còng tăng lên nữa. Hắn mặc dù không thể thả Hồn niệm hay Linh lực ra, nhưng chỉ cần hấp thu chút linh khí, tính toán tốc độ linh khí tràn vào liền đoán được đại khái.

Lạc Vũ vui mừng cực độ, với điều kiện linh khí như thế này cộng thêm linh thạch và đan dược thì chẳng mấy chốc hắn có thể đột phá lên Linh sư rồi.

Hắn ngồi xuống bệ đá, ánh chiều tà rọi bóng, Lạc Vũ tạm thời đem khối Tụ Linh mộc ra để cạnh bên, lại lấy một viên đan dược màu vàng nhạt, đây chính là Uẩn Linh đan chân chính, hôm nay hắn có năm mươi viên nên muốn thử sử dụng một viên tu luyện.

Hắn càng nghĩ càng cảm thấy gia gia và phụ thân cũng thật là keo kiệt, lúc hắn đi chỉ cho có viên linh thạch, cũng chỉ cho toàn Uẩn Linh đan thứ đan mà thôi.

Lạc Vũ cho viên đan dược màu vàng nhạt vào miệng, lập tức đan dược bị tan mất hoá thành một luồn khí lạnh nhưng cuồng loạn chạy dọc xuống bao tử hắn. Lạc Vũ thấy thế liền vận Minh Linh công lên, đem linh lực của mình trực tiếp bao bọc lấy đoàn linh khí.

Nếu đếm cẩn thận, sẽ thấy tổng cộng số đạo linh lực vậy mà có tới đạo, tương đương cảnh giới Linh sĩ Ngũ trọng thiên. Đây là thành quả suốt - ngày ngâm trong Dưỡng Thân dịch và hấp thu viên linh thạch mà ra. Dưỡng Thân dịch ngoài rèn luyện thân thể còn cung cấp linh khí, Lạc Vũ lại vừa ngâm Dưỡng Thân dịch lại vừa cầm linh thạch tu luyện nên thành quả mới cao đến thế.

Lạc Vũ vận Minh Linh công luyện hoá Linh khí, từng tia, từng tia linh lực hình thành.

Đêm khuy thanh vắng...

“ đạo”

Lạc Vũ khẽ hô sau khi luyện hoá hoàn toàn dược lực của Uẩn Linh đan, trực tiếp hình thành đạo linh lực, dù đã được Lạc Vũ nén ép và một phần linh khí đã tổn thất thì hắn vẫn hình thành dược đạo linh lực, trong khi linh thạch chỉ giúp Lạc Vũ hình thành tối đa đạo mà thôi.

Mặc dù Đan dược đúng là giá trị hơn linh thạch nhưng hiệu quả đúng là không bàn cãi được. Có lợi thì cũng có hại, tu luyện bằng đan dược tuy nhanh hơn nhưng lâu ngày sẽ tích tụ nên đan độc trong cơ thể, gây trở ngại trong quá trình tu luyện, nhất là mấy loại đan dược cao giai sẽ có đan độc mạnh hơn nhiều so với đan dược đê giai.

Loại Uẩn Linh đan này cùng với khá nhiều loại đan dược đê giai khác sau hàng vạn năm nghiên cứu thì đã giảm đi lượng đan độc xuống mức thấp nhất, muốn tích tụ đan độc không có vạn cũng cần viên mới đủ.

.......

Bửa nay làm biếng nên viết ít ạ. Lạnh teo rim rồi nên làm biếng viết lắm

Truyện Chữ Hay