Thường dân A mong muốn cứu lấy nữ phản diện bằng mọi giá!

chuyện bên lề: pov của amy (cuối)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

[note62136]

Cái đ*o gì thế này?! Không thể hiểu nổi mà! Sao chuyện này lại xảy ra với tao!

Tinh linh Ánh sáng bảo vệ ư? Đừng đùa tao nữa!

Cả trâm cài tóc, cả phước lành của Tinh linh Ánh sáng! Tất cả đều là của tao, của tao tất! Đưa hết đây cho tao! Chúng không thuộc về mày!

Rồi còn nữa, Thánh Băng ư? Sao mày lại có thể dùng được nó?! Mày đáng lẽ phải bị bóng tối nuốt chửng và sử dụng Tà Băng chứ!

Mẹ nó!

Hả?! Mày dám quăng tao vào khu mỏ và làm đ* ư?! Mày bị thiểu năng à?! Tao là Thánh Nữ Bác Ái, là nữ chính đó! Mày biết làm thế có hậu quả gì không?!

Cái gì nữa đây? Chúng bây cưỡi Thiên Long, thứ sinh vật đáng lẽ phải là trùm để tao cày kinh nghiệm? Tao nhớ rõ ràng chúng không thể làm đồng minh được mà, dù có chơi theo cách nào đi nữa!

Sao chụy không thể phát ra tiếng thế này….

_______________________________________________

Chụy bị đưa đến gặp tên gorilla nào đấy. Lão cất tiếng:

“Ta không biết ngươi trông như thế nào ở lần bị bắt trước cả. Vậy đây là phù thủy đã gây nguy hiểm cho Anna và Allen ư?”

Này, chụy đây là Thánh Nữ Bác Ái, đ*o phải phù thủy! Coi chừng lời nói đấy, lão già!

Chụy muốn phản bác, nhưng chẳng thể thốt được lời nào.

Gừ, dám tước đoạt giọng nói cửa người khác, con khốn phản diện đấy mới là phù thủy, đ*o phải chụy!

Lão Gorilla tiếp tục:

“Thôi kệ đi. Bình thường thì đã cho xử trảm ngay lập tức rồi, nhưng Anna nói con bé muốn ngươi phải tự xem lại bản thân nên án tử sẽ được rút lại.”

Hở? Đúng vậy, đúng vậy. Chụy đây vô tội mà, đúng không? Vì chụy chẳng làm cái đ*o gì sai cả!

“Ta nhớ ra, hình như ngươi có dính líu tới vụ Đế Quốc đúng không? Nghe nói ngươi tính để con bé bị cưỡng hiếp nhỉ?”

Ông-ông đang nói gì thế?! Chuyện đó đã xảy ra lâu lắm rồi mà, giờ này còn lật lại nữa! Bên cạnh đó, nếu đúng kịch bản, kiểu gì con đó cũng bị hiếp thôi, vậy thì chụy đây làm theo là lẽ dĩ nhiên mà?!

“Khuôn mặt của ngươi cũng không tệ. Ta sẽ cho ngươi làm gái bán dâm ở khu mỏ. Chà, ta không biết ngươi sẽ sống được thêm bao lâu, nhưng khi còn thở thì hãy ăn năn đi.”

N-này! Chụy không hề làm gì sai mà!

Ch* chết con phản diện! Tao không nói được là tại mày!

_______________________________________________

Chụy bị lôi vào xe kéo với thiết kế chẳng khác gì cho súc vật.

Tên đánh ngựa và bốn ‘cận vệ’ đi xung quanh cứ liên tục nhìn chụy với ánh mắt tà dâm, đôi khi còn nở nụ cười thèm thuồng nữa.

Thật kinh tởm! Không thể tin những kẻ xấu xí như các người lại dám nhìn chụy!

Nhưng chụy vẫn không thể nói được, và bánh xe vẫn quay đều.

Ôi, chuyện gì sẽ xảy đến với chụy đây?...

___________________________________

“Được rồi, hôm nay dừng ở đây thôi nhé!”

“Ừ!”

Cái đ*o gì thế?! Các ngươi bị thiểu năng à?! Ta, Thánh Nữ Bác Ái, lại phải ngủ ngoài đường ư?!

“Của cô đây. Bữa tối hôm nay đấy.”

Trước mặt chụy là tô súp với rau củ thối và ổ bánh mì cứng hơn đá chẳng biết đã để bao nhiêu ngày.

Hả?! Sao bữa ăn còn tệ hơn cả khi chụy còn nghèo thế này!

Chụy muốn phàn nàn, nhưng tiếng chẳng chịu ra. Con đàn bà đó! Phản diện mà dám làm vậy với nữ chính là tao!

“Hửm? Không ăn à?”

Chụy nhìn hắn, thể hiện rằng ‘Đây không phải là thức ăn của con người, sao các ngươi dám cho ta thứ này. Mau đem cái gì đó đàng hoàng hơn đi!’.

Tuy nhiên, tên đó chỉ nói những thứ kì lạ:

“Nghe nói vị Thánh Nữ đây từng sống trong cảnh nghèo khó, vậy mà nhiêu đây còn chẳng chịu bỏ miệng ư? Hầy, chắc quen sống xa hoa quá riết rồi quên luôn gốc gác của mình đây mà.”

Gốc gác là sao chứ? Chụy đúng là từng ở dưới, chứ không phải ở đáy.

“Hở? không phải à? Kệ đi. Tôi không biết cô trước kia ra sao nhưng đây thực sự là bữa ăn bình thường của những tầng lớp thấp đấy. Từ giờ trở đi, cô sẽ phải ăn giống như này. Rồi, giờ thì ăn nhanh đi. Nếu không, để tôi ‘đút’ cho cô nhé.”

Đ-được! Ăn ngay, ăn ngay đây!

Khi chị cho vào miệng thì…

Kinh quá!

Chẳng có vị gì, bánh mì còn chẳng nhai nổi. Mà nó có phải là bánh mì không vậy?

“Nhúng vào súp rồi mới ăn. Trời ạ, tôi tự hỏi ả phù thủy này trước đây nói nghèo là nghèo kiểu gì.”

Này, chụy là Thánh Nữ Bác Ái, không phải phù thủy! Và chụy là nữ chính của thế giới này!

Đúng rồi, chắc chắn Karl-sama, Claude và Oscar sẽ đến đây giúp chụy! Chắc chắn! Nếu không, đây chỉ là cơn ác mộng mà thôi!

_________________________________

“Ăn xong rồi đúng không? Giờ thì phục vụ 10 người nhé? Họ đang sung sức lắm rồi đấy. Nhờ cô cả, thưa Thánh Nữ.”

Hả? 10 người?

Khi chụy vẫn đang hoang mang, mấy kẻ thô kệch bước vào.

“Ôi chao, trông cũng ngon nghẻ phết đấy.”

“Haha, kiểu gì cũng sẽ rối tung tanh bành lên cả thôi.”

“Đúng.”

“Này, mày cuối cùng đấy. Ai bảo ra sớm quá làm gì.”

“Mày nói gì thế? Mày nhỏ quá thì sao mà thỏa mãn em nó được.”

“Còn mày thì quá to đi.”

Hở? Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Chẳng lẽ-?! KHÔNG!!! TAO LÀ NỮ CHÍNH! CHÚNG BÂY KHÔNG ĐƯỢC LÀM THẾ VỚI-

Chưa kịp suy nghĩ hết, đầu chụy đau như búa bổ. Má trái dần nóng lên.

Hả? Chụy vừa bị đánh ư?

“Này! Sao không tự lết lại đây! Hay là để tao chủ động nhé!”

Ugh…Không…Không thể nào…Không được….

KKKHHHÔÔÔNNNGGG!!!

_______________________________________

Mãi 20 ngày sau khi chụy bị đưa đi, cả đám mới tới khu mỏ. Chắc chắn chúng đã đi đường vòng, vì theo lịch chỉ cần 10 ngày.

Trong khoảng thời gian đó, chúng làm đủ thứ chúng muốn…

Giờ chụy chẳng còn sức chống cự nữa rồi…

Ah…Giờ nghĩ đến thì, vì không nói được nên không niệm phép [Hồi Phục] được…

Chụy là nữ chính cơ mà…Sao chụy lại ra nông nỗi này…

…Phải, chắc chắn có gì đó sai lầm ở đây…Đáng lí con khốn phản diện phải là người chịu cảnh này chứ…

Vậy là từ giờ trở đi, chụy phải ở với đám đàn ông này à…Dù gì cũng chẳng khác biệt nhau là mấy nên kệ vậy…

Sẽ có người tới cứu chụy thôi, hẳn sẽ là Karl-sama nhỉ…

____________________________________________

Bao lâu đã trôi qua rồi nhỉ…

Dạo này tôi thấy không khỏe. Da dẻ sần sùi, tóc tai rối tung. Hình như gần đây còn bị sốt, rồi phát ban và nổi mụn khắp cơ thể nữa.

Bởi lẽ đó, đám đàn ông chẳng kêu tôi tới nữa, và cũng chẳng có ai dám lại gần tôi nữa.

Ha. Biết ngay mà.

Tôi xong rồi…

Tôi tự hỏi, chụy đã chọn sai ở đâu chứ?

À không, tôi đã sai…ngay từ đầu rồi…

Ôi, Karl-sama…em xin lỗi…

___________________________

Hở? Chụy đang ở đâu đây?

Dạ tiệc ở học viện ư?

“Anastasia, ta tuyên bố sẽ hủy hôn với cô ngay tại đây!”

“Thưa Điện Hạ, tôi không hiểu ý của ngài là gì.”

“Hừ. Cô vẫn ngu ngốc như mọi khi nhỉ. Amy với tâm hồn thiện lương, trong sáng phù hợp làm hôn thê của ta hơn là một kẻ như cô!”

Hả? Karl-sama? Ả phản diện?

Ngài ấy vừa ôm chụy ư? Tại sao chứ?

“Ý của ngài rằng một người phụ nữ không biết chút lễ nghi, chính trị,...sẽ phù hợp làm nữ hoàng của đất nước ư?”

Ả phản diện nhìn chụy sắc bén, khiến chụy nhớ tới cảnh tượng lúc ấy. Nhưng Karl-sama lại nhẹ nhàng ôm lấy, an ủi chụy.

Sau đó, sau đó…

Ôi, cảm ơn ngài vì đã đánh bại cô ta…

Hở? Sao trước mắt chụy lại trở nên tối thui thế này…?

Karl-sama? Karl-sama ơi? Ngài đâu rồi?

…A, hiểu rồi…

Truyện Chữ Hay