Cái-cái gì thế?! Chuyện gì đang xảy ra thế này?!
Bên chụy có tận 30000 quân, còn đằng đó có 10000-hay 5000 gì đó, nói chung là chụy quan tâm-vậy mà, vậy mà sao quân ta lại thua cơ chứ?
Ch* chết, đáng lẽ chụy không nên đi theo đám này. Đứa nào nói chuyện này sẽ dễ như ăn bánh hả?!
Ban đầu, nhìn về quân số thì đằng này rõ ràng vượt trội, đáng lẽ đây là chiến thắng hết sức dễ dàng. Tự nhiên, bùm một cái, lượng quân bên ta giảm rõ rệt.
Nhìn lên trời, tự nhiên có thứ kì lạ bay vù trước mắt! Là nó đúng không?
“Karl-sama, chính là cái thứ bay bay ấy đã thả bom đó!”
Tất cả đều nhìn lên, chỉ để nhận ra sự tuyệt vọng.
“Sao thứ đó có thể ở trên đó được!”
“Cung cũng không tới!”
“Ma thuật cũng vậy ư? Em nói bom là sao, Amy? Là cái vụ nổ hồi nãy á?”
“Chết tiệt tên hèn nhát đó! Có xuống ngay không thì bảo!” [note61724]
Này Leo! Giờ này mà thằng này còn nói xằng bậy cái gì vậy! Bởi vì hèn nhát nên mới ở trên đó đấy, đồ não cơ bắp đần độn! Đó là lí do vì sao mày lại thua tên mọt sách đó đấy!
Hửm? Mọt sách? Chẳng lẽ là tên đó? Hắn dùng tri thức của kiếp trước ư? Phải, hắn cũng là người chuyển sinh giống chụy mà!
Tên đó, hắn còn định cản chụy tới bao giờ nữa!
“Amy, mọi chuyện tệ rồi! Mau rời khỏi đây!”
“Ể?”
Khi Karl-sama vừa dứt lời, binh lính đã vây quanh tứ phía. Chúng trói bọn chụy lại và áp giải đi.
Cái gì thế này?! Chụy đây vừa mới thành Thánh Nữ Bác Ái thôi mà!
_______________________________________
Giờ nghĩ lại thì, sức mạnh lời nói của Thánh Nữ Bác Ái quả thật rất mạnh. Chụy cố dụ dỗ tên lính canh đưa thức ăn, và chẳng lâu sau hắn đã buông lỏng cảnh giác.
Thoạt đầu, bọn chúng bắt chụy ở trong cái phòng bé tí chỉ bằng mắt mũi, nhưng sau đó bọn chụy được chuyển tới căn phòng rộng rãi thoáng mát hơn. Ngay cả khi chụy nhờ hắn kêu tên mọt sách đó để nói chuyện, binh lính vẫn sẵn sàng lắng nghe.
Từ đó, chụy nghĩ chụy có thể quyến rũ được tên đó, dù điều đó chẳng vui vẻ gì cho cam.
Dù có nhiều chuyện nhưng tên lính này chỉ nhìn chụy và không làm gì, không những thế còn làm hết những gì chụy đây yêu cầu, trong số đó là cho phép mọi người được ở chung với nhau.
Và thế là tất cả đều tụ tập đông đủ.
Ưm, thật tốt khi mọi người vẫn bình an vô sự.
Như dự đoán, chụy đây đã trở thành tù nhân chiến tranh, nên dù chụy không muốn bị trói nhưng vẫn phải chịu. Tốt nhất là tém lại một chút, không nên đòi hỏi quá nhiều.
Thế là chụy đợi tên mọt sách đó bước vào phòng. Ngay khi vừa thấy hắn, Karl-sama liền la lên:
“Này tên thường dân khốn kiếp kia! Thả bọn tao ra ngay!. Mày có biết chống lại Hoàng tộc bọn tao là tội phản quốc không?!”
“Ngài ấy nói đúng đó. Sao ngươi dám bắt trói ta, Thánh Nữ Bác Ái cơ chứ?”
“Nè? Cởi trói cho ta đi mà, được không?”
Chụy mỉm cười và nói năng nhẹ nhàng, hệt như cái cách chụy đã làm với hắn hồi đầu năm. Hắn chắc chắn sẽ mê đắm chụy thôi.
Đấy là chụy nghĩ thế…
“Tôi chỉ muốn xác nhận đôi điều thôi. Cậu là người đã bán Anna cho Đế Quốc và lấy trộm ấn Hoàng gia đúng không?”
Cái tên này bị sao thế? Hắn dám mặc kệ chụy ư?! Thật bực tức mà!
“Thế Amy-sama biết chuyện này đúng không? À, phải nói là chính ngài là người đã đề xuất nhỉ?”
Hắn cuối cùng cũng quay sang nói chuyện với chụy, nhưng nội dung lại là con đàn bà kia. Chụy quạu rồi đó, để chụy chọc lại cưng nhé!
“Hứ! Chẳng phải quá rõ rồi sao? Số phận của con nhỏ đó là bị Đế Quoocss hành hạ và biến thành vũ khí. Ngươi nên khen ngợi ta vì đã đáp ứng điều đó đi.”
“Nàng ấy nói đúng đó!”
Thấy chưa! Ai nấy cũng đều đồng tình với chụy đó! Chụy luôn đúng, không bao giờ sai cả!
Cảm thấy hả hê, chụy chọc tiếp:
“Nói chứ con đàn bà đó đã rơi vào tay của Đế Quốc rồi đúng không? Chắc giờ đã trở thành vật chủ của thanh Quỷ Kiếm rồi nhỉ?”
Hắn chỉ im lặng. Đúng, nên như thế! Đáng đời mày nhé!
“Tao biết mà! Con ả đấy rõ ràng có tâm địa độc ác mới bị Quỷ Kiếm thu hút.”
Karl-sama dễ dàng đồng tình với chụy.
Fufu, sao hả, làm gì có ai ở bên mày đâu!
“Ờm, ổn không vậy bạn ơi? Đâu ra mà vị Thái Tử đây tin vào sự tồn tại mang tên Quỷ Kiếm dễ thế?”
“Chính Amy, Thánh Nữ, nói có, tức là có.”
Tên này cố tranh cãi, nhưng chụy đâu có sợ, vì chụy có Karl-sama bảo kê rồi.
Đang cảm thấy hưng phấn hơn bao giờ hết, chợt cánh cửa mở ra và ả đàn bà đó bước vào.
“Cái gì?! Anastasia?!”
“Sao mày lại ở đây?!”
“Lâu rồi không gặp nhỉ, thưa Thái Tử. Mọi người đây vẫn tràn trề năng lượng như mọi khi ha.”
Ả mỉa mai bọn ta rồi đứng kề bên tên khốn đó.
Kinh quá! Đ*o khác gì bọn đ**m cả! (T/n: gương nek soi đi con ml)
Còn nữa, ả tự gọi là Công Chúa ư! Và tên thường dân là hôn phu của ả? Cả hai yêu nhau thật sự dù trên danh nghĩa là hôn nhân chính trị?
Thật đúng là trò hề mà! Mấy cái đấy ai mà chả bốc phét được!
Bỗng, hắn giật lấy [Thánh Trượng Dẫn Lối] chụy đeo bên hông.
“Cây trường này-!”
“Đúng vậy, nó là cây trượng của ta, một Thánh Nữ. Kẻ không được chọn như ngươi không có tư cách cầm nó! Trả lại ngay!”
“Thánh Nữ? Cô ư?”
“Phải! Ta đã được [Thánh Trượng Dẫn Lối] công nhận, nên tất nhiên ta sẽ trở thành Thánh Nữ Bác Ái rồi!”
Dù chụy nói thế, tên kia vẫn nghi ngờ.
“Thế còn phước lành thì sao? Nếu không tạo ra được phước lành thì sao mà là Thánh Nữ được?”
“Ờ thì, nói-nói chung ta nói ta là Thánh Nữ tức ta là Thánh Nữ, cần gì lý do!”
Trời ạ! Tức chết đi được! Não thằng này bị gì thế!
Hắn ta lôi cục đá gì đó ra. Hắn định làm gì thế?
Sau đó, tới lượt con ả nữ phản diện cầm nó.
Này, ai cho mày cầm đồ của tao tự nhiên vậy hả? Nó không dành cho một con phản diện như mày đâu! Lỡ như mày làm xước cây trượng thì sao hả con kia?!
Còn thằng này nữa, dám gọi chụy đây là phù thủy ư?
Sau đó, cả tên khốn và Karl-sama đều hét lên cùng lúc.
“Guaa!”
Nhận được tín hiệu, Leo cởi trói và tấn công con đàn bà.
Quá đỉnh! Đúng là Leo của lòng chụy!
Đáng tiếc, tên thường dân đã chạy ra đỡ cho con phản diện. Mà chẳng phải hắn đang bị thương sao, sao đứng dậy được vậy?
“Allen! Allen!”
Ahaha. Nghe giọng hoảng hốt của con ả sướng hết cả tai. Đáng đời mày nhé!
Tuy nhiên, cũng phải dành chút lời khen cho thằng đó, dám che chở cho con ả dù bị thương. Mà, kiểu gì nó cũng chết thôi.
“Rời khỏi đây nhanh lên!”
“Không! Cây trượng của em! Và ta phải đặt dấu chấm hết cho tên đó nữa!”
“Đúng vậy. À không, sự an toàn của Amy quan trọng hơn.”
Không thể tin được Karl-sama luôn nghe lời tôi lại phản bác tôi như thế!
“Em nói đúng, Amy. Anh sẽ ở lại để giải quyết bọn chúng và đem cây trượng về. Thái Tử, chăm sóc cho Amy thật tốt trong lúc tôi vắng mặt đấy.”
Nhưng nếu Leo nói vậy, chắc là được nhỉ?
“À vâng. Anh nhớ bảo trọng nhé.”
Tôi nhẹ nhàng nói như thể cầu nguyện, Leo gật đầu tự tin.
Fufu, bởi vị chụy đây là Thánh Nữ Bác Ái nên chắc chắn lời cầu nguyện của chụy sẽ thành hiện thực, Leo chắc chắn sẽ giết hai đứa chúng và trở về an toàn.
Phải phải! Chụy chính là nữ chính và là Thánh Nữ Bác Ái, nên tất nhiên phần thắng luôn thuộc về chụy rồi!
Vĩnh biệt nhá, tên thường dân và con ả phản diện. Xuống địa ngục cả lũ đi!
Hahahaha! Chụy mới là kẻ thắng!
[note61725]