Edit: Cua
Tuy rằng đã chính thức xác định quan hệ cùng với Sở Trú, nhưng Lương Dược cảm giác bọn họ ở bên nhau cũng giống như lúc trước vậy, không có sai biệt lắm.
Để nói có cái gì thay đổi, thì đó chính là chính cô đã xác định được tâm ý của mình, nguyện ý cùng Sở Trú ở bên nhau.
Ngày mai cô phải tới Nhất Trung học cho nên Sở Trú cũng không quấn lấy cô quá lâu, xem xong pháo hoa liền đưa cô về nhà, còn đặc biệt dặn dò ngày mai cô không được đến trễ.
Lương Dược gật đầu, sau khi tạm biệt anh xong thì vào nhà tắm rửa một cái, tâm tình vẫn luôn bình tĩnh, Lương Văn không biết từ đâu chui ra hỏi một câu:" Chị cùng anh rể tiến triển như nào rồi?"
Lương Dược ngáp một cái, "Em cũng đã kêu người ta là anh rể, còn có thể thế nào."
Lương Văn hưng phấn reo lên: "Hai người ở bên nhau rồi sao?"
"Đúng vậy."
"Chúc mừng nha!"
"...... Cảm ơn." Lương Dược không biết vì sao cô ấy lại vui như vậy, ngược lại bản thân cô vẫn luôn bình tĩnh đến kì lạ.
Cô đã hết độc thân rồi, vì sao một chút cảm giác cũng không có?
Nghĩ tới nghĩ lui, Lương Dược cũng chỉ có thể tìm được một lời giải thích, có thể là do đối phương là Sở Trú.
Không biết từ bao giờ, cô đã tự động coi Sở Trú là bạn trai.
Đồng ý ở cạnh anh, cũng là thuận theo tự nhiên thôi.
Rốt cuộc trừ bỏ Sở Trú, cô không nghĩ được ai khác làm bạn trai mình.
Ừm, giống như là... không có sự lựa chọn nào khác.
Buổi tối Lương Viễn Quốc đi làm về, nghe được tin ngày mai Lương Dược có thể tới Nhất Trung học, vui tới mức không khép được miệng, đặc biệt chuẩn bị đồ ăn ngon chúc mừng cô một phen.
Lương Dược và Lương Văn ăn đến khuya mới chịu đi ngủ, ngày hôm sau suýt nữa thì ngủ quên, cô vội vàng thay quần áo chạy đến Nhất Trung, vừa đi vừa xem di động, phát hiện có hai cuộc gọi nhỡ, đều là của Sở Trú, anh còn nhắn Wechat, hỏi cô vì sao vẫn chưa tới trường học.
Lương Dược vừa đạp xe vừa nhắn lại một tiếng:" Em lỡ ngủ quên mất, hiện tại đang dùng tốc độ nhanh nhất bay đến nè.""
Hai phút sau, Sở Trú nhắn lại: "Không cần vội, chú ý an toàn."
Lương Dược đánh chữ rất nhanh: "Được được, mà anh đến rồi đúng không, xem giúp em xem, em được phân tới ban nào?"
Lúc này ở trường học, Sở Trú đang đứng ở trước mục thông báo phân ban, tìm thật lâu mới thấy tên của Lương Dược ở ban .
Là ban cuối cùng.
Sở Trú nhìn một hồi lâu, cúi đầu, mãi sau mới nhắn lại cho Lương Dược: "Em trực tiếp đến ban ."
Anh vừa thu lại di động, lại nghe thấy có ai đó gọi mình:" Ồ, đây không phải là anh rể sao, hân hạnh."
Sở Trú ngẩng đầu, là Lâm Hàn Hi, cậu ta đang đứng ở cách đó không xa, tay cắm ở túi quần, một đầu tóc bạc phá lệ bắt mắt, nhìn qua là bộ dáng cà lơ phất phơ.
"Cậu cũng vào được?" Sở Trú nhướng mày, anh nhớ rất rõ ràng Lâm Hàn Hi không có tên trong danh sách trao đổi học sinh.
"Tốn chút tiền nhẹ nhàng là được mà, còn nữa, tôi còn được đến ban nha," Lâm Hàn Hi đắc ý khoe khoang, nâng cằm chỉ vào bảng phân ban, "Đây chính là năng lực!"
Sở Trú nhìn qua, quả nhiên thấy được tên của cậu ta ở ban .
"......"
Sở Trú im lặng một lát, xoay người bỏ đi.
Lâm Hàn Hi: "Này, định đi đâu?"
Sở Trú: "Tìm hiệu trưởng."
Sở Trú đúng là tới phòng hiệu trưởng, vừa bước vào liền thấy Thẩm Thần định đi ra.
Hai người suy cho cùng cũng từng là hai đại thiên tài lừng lẫy ở Nhất Trung.
Bước chân Sở Trú hơi chậm lại, tuy rằng cũng đã nghe nói Thẩm Thần thông qua cuộc thi trao đổi học sinh từ Cửa Trung trở về, nhưng không nghĩ nhanh như vậy lại gặp được hắn rồi.
Thẩm Thần cũng thấy anh, thoải mái chào hỏi, lười nhác cười nói: "Ây, anh vẫn còn ở đây sao, tôi còn tưởng anh đã tốt nghiệp lâu rồi."
Sở Trú nhàn nhạt nói: "Cậu ngay cả mấy năm cũng nhớ không rõ sao, học đệ."
Thẩm Thần thu lại vẻ mặt tươi cười, Sở Trú vẫn lạnh nhạt, hai người đối diện hai giây, mặt vô biểu tình đi qua nhau, không cho đối phương sắc mặt tốt.
Cửa phòng hiệu trưởng vừa mở ra, Sở Trú trực tiếp đi vào, liếc mắt liền thấy được sắc mặt không mấy vui vẻ của hiệu trưởng trên ghế, giống như đang tức giận.
"Hiệu trưởng." Sở Trú gõ gõ cửa.
"Em tới thật đúng lúc, tôi phải nói em nghe mới được, Thẩm Thần hiện tại thật sự càng ngày càng quá đáng!"
Hiệu trưởng nhìn thấy anh, lập tức bùng phát oán giận, "Cửu Trung hình như đã đem em ấy dạy hư luôn rồi, Thẩm Thần vậy mà dám yêu đương, em có biết em ấy tìm tôi làm gì không? Em ấy vậy mà dám uy hiếp tôi chuyển bạn gái nhỏ của em ấy đến ban trọng điểm, quả thật là quá đáng!"
Hiệu trưởng giận tới mức đập bàn cái bốp, càng nói càng bực, nỗ lực bình phục một chút, ôn hòa quay sang Sở Trú: "Đúng rồi, em tới đây làm gì?"
"......"
Sở Trú bình tĩnh nói: "Em muốn thầy chuyển Lương Dược đến ban trọng điểm."
"......"
Hiệu trưởng run rẩy chỉ vào anh, "Em... Em cũng là đến để chọc tức tôi à?"
"Không phải, em không nhàm chán như vậy," Sở Trú rất có nề nếp nói, "Em đang nghiêm túc thỉnh cầu thầy."
Hiệu trưởng tức giận đến mức đau gan, buột miệng thốt ra: "Nữ sinh Cửu Trung có chỗ nào tốt hả? Đem các em mê thành như vậy, nữ sinh Nhất Trung chúng ta không phải cũng... Rất! Tốt! Sao!!!"
Sở Trú: "......"
Hiệu trưởng tỉnh táo lại, biết mình hơi thái quá, xấu hổ ho khụ khụ hai tiếng, xua tay, "Tóm lại là không được, em về đi."
Sở Trú nhướng mày, chậm rãi nói: "Vừa rồi em mới gặp được Lâm Hàn Hi."
Thân thể hiệu trưởng cứng đờ.
Sở Trú không nhanh không chậm nói: "Thành tích của cậu ta vốn dĩ không thể vào được Nhất Trung, nhưng vì cái gì không những vào được, còn có thể vào được ban ?"
Cái đó đương nhiên là do Lâm gia bọn họ không thể trêu vào rồi!
Hiệu trưởng nghẹn một cục, trừng mắt nhìn Sở Trú một lúc lâu, cắn răng, "Được lắm! Tôi cho các em chung một ban, rồi vừa lòng chưa, giờ thì cút cho tôi!"
"Cảm ơn hiệu trưởng." Sở Trú lăn đến thập phần thống khoái.
Lương Dược không biết khúc nhạc đệm đó, vô cùng cao hứng mà tới ban , các bạn học trước đó đều biết cô muốn tới Nhất Trung, vô cùng hưng phấn mà vỗ tay hoan nghênh, tiểu béo đặc biệt kích động: "Chị Dược, không ngờ được có thể gặp được chị, thật tuyệt vời!"
Mà hai chị em Lương Văn cùng Lương Dược vẫn là lần đầu tiên xuất hiện trước mặt bọn họ, hai người đều mặc đồng phục, kiểu tóc không sai biệt lắm, lớn lên lại giống nhau như đúc, quả thực là hai đại mỹ nhân.
Trình Nhất Phàm kinh ngạc vô cùng, cũng không phân biệt được ai với ai, trực tiếp để hai người ngồi cùng một bàn, phương thức nhanh gọn hiệu quả.
Hai chị em ngồi cùng với nhau, ngày đầu tiên liền có rất nhiều bạn học tới vây xem, ngay cả ban khác cũng tò mò chạy tới náo nhiệt, còn cầm di động chụp ảnh, kích động đăng lên diễn đàn.
Trước kia Lương Văn vốn dĩ chính là nữ thần, hiện tại lại có thêm một người giống cô ấy y như đúc, lại kích thích thêm vô số trái tim nam sinh đơn phương, còn chưa hết một tuần, ngăn bàn Lương Dược đã đầy ắp thư tình, người nào đó sắc mặt ngày càng khó coi.
Sang tuần thứ hai, Sở Trú lấy danh nghĩa học bổ túc, tàn nhẫn đem hai chị em tách ra, đem Lương Dược ngồi cùng bàn với mình, Lâm Hàn Hi cũng không cam lòng yếu thế, lấy lý do muốn học bổ túc mà bám lấy Lương Văn, trong ban lúc này mới khôi phục an tĩnh.
Theo như lời đồn tản ra, quần chúng ăn dưa trong trường học dần dần cũng đã biết, người có tính cách dịu dàng an tĩnh là Lương Văn, nói cách khác là nạn nhân của Tưởng Hương Sương, còn người đã đánh cho Tưởng Hương Sương thừa sống thiếu chết chính là Lương Dược.
Mà người Sở Trú thích và ở bên cạnh, giống như vẫn luôn là Lương Dược!
Lương Dược ngồi bên cạnh Sở Trú, phía sau là Triệu Ức Hào cùng Tào Bác, cảm giác giống hệt như trước đây, cái gì cũng chưa thay đổi, chỉ khác là bên cạnh đã có thêm Lâm Hàn Hi cùng Lương Văn.
Lương Dược và Sở Trú đã bàn qua, yêu sớm là không đúng, bọn họ ở trong trường cũng không cần quá trắng trợn táo bạo, bị phát hiện cũng không hay.
Sở Trú gật đầu, không ý kiến, sau đó mỗi buổi sáng đều mang bánh kem tới cho cô ăn, chiều thì ngồi giảng đề cho cô làm, tan học lại lấy xe đưa cô về nhà.
Thật sự! Một chút! Đều! Không trắng trợn táo bạo!
Thế nhưng Lương Dược lại cảm thấy không có gì, bọn họ không hôn không ôm đã là bình thường lắm rồi.
Buổi sớm là tiết tự học, cô ở một bên ăn bánh kem bơ do đầu bếp nhà Sở Trú làm, vừa ăn vừa suy nghĩ lung tung.
Sau khi ăn xong , khóe môi cô có dính chút bơ.
Sở Trú ở bên cạnh nhìn thấy, lập tức rút khăn giấy lau miệng cho cô, "Đừng nhúc nhích."
"Ờm." Lương Dược ngoan ngoãn để anh lau, đầu còn chủ động tới gần.
Ở đằng sau Triệu Ức Hào thật sự là nhìn không nổi, quăng luôn cả sách tức giận nói: "Các người có thể hay không chú ý một chút? Nơi này là phòng học, là phòng học đó đại ca!"
"Chúng tôi như vậy là bình thường mà," Lương Dược quay đầu, "Rõ ràng là bạn cùng bàn hỗ trợ lẫn nhau."
"Là ai nói ngồi cùng bàn sẽ giúp nhau lau miệng?" Triệu Ức Hào cả giận nói, "Cậu đã thấy tôi lau cho Tào Bác bao giờ chưa!"
Lương Dược: "Có thể là do hai người chưa đủ hữu ái."
Triệu Ức Hào tức suýt hộc máu, thấy cô không biết hối cải, nghiến răng nghiến lợi nói: "Hữu ái cái rắm! Cậu còn không biết quan hệ giữa mình cùng với Sở Trú đã sớm bại lộ rồi ư? Mỗi ngày trên diễn đàn trường đều bị phát sóng trực tiếp đó có biết không!"
"Không có khả năng đi?" Lương Dược không tin.
Triệu Ức Hào cầm di động, lướt tới diễn đàn cho cô xem, "Cậu tự xem đi."
Lương Dược nhìn chút liền thấy được tiêu đề --【- Hội ăn dưa cùng học thần Nhất Trung cùng Cửu Trung giáo bá 】
"......"
Lương Dược chỉ nhìn thoáng qua, sau đó lập tức xoay người sang chỗ khác, lấy di động của chính mình xem, rất nhanh tìm thấy diễn đàn đó, cô lướt xuống một chút, thật đúng là mẹ nó đang phát sóng trực tiếp sinh hoạt hằng ngày của bọn họ.
Lầu : 【 E hèm, tôi chiếm chỗ trước, ngồi chờ ăn dưa!!! 】
Lầu : 【 Cửu Trung giáo bá có phải là Lương Dược hay không? Nhất định là cậu ấy rồi! Nghe tên rồi đã thấy quen tai, chính là cái vị nữ ma đầu nổi tiếng nhất Cửu Trung đó! Nghe nói cậu ta còn có thể một mình đấu với lão đại xã hội đen, vô cùng ngầu! 】
Lầu : 【 Chính là cậu ấy, là Lương Văn tỷ tỷ, quả thực là trâu bò, cứ như vậy đem học thần của chúng ta câu đi mất rồi, đúng rồi, hôm trước tan học đúng lúc gặp được bọn họ, Sở Trú còn mang xe chở Lương Dược, các người không biết lúc đó Sở Trú có bao nhiêu ôn nhu đâu, đậu xanh rau má cậu ấy còn cười, tôi đây ở Nhất Trung hai năm đèn sách cũng chưa thấy cậu ấy cười qua đâu! 】
Lầu : 【 Đúng đúng, các người không biết, tôi học cùng ban với Sở Trú, mỗi ngày đều thấy cậu ấy giảng đề cho Lương Dược, trời ơi, nhìn cậu ấy giống như ma nhập vậy, kiên nhẫn vô cùng, hơn nữa sau khi Lương Dược làm nũng, chỉ cần nói một câu tôi đây liền hoài nghi Sở Trú có thể đem cái đề đó giảng lại tới mười lần! 】
Lầu : 【 Cái này có phải hay không chính là Tây Du Ký Đường Tăng cùng Bạch Cốt Tinh bản hiện đại? 】
Lầu : 【 Ha ha, best so sánh, tôi cũng cảm thấy, Sở Trú thật sự chính là đã bị Lương Dược ăn đến gắt gao. 】
Lương Dược: "......"
Ha, các người thật là quá coi thường học thần rồi, cậu ta mà nghiêm túc lên thì có mười Bạch Cốt Tinh e là cũng đều không hạ được.
Lương Dược rời khỏi topic này, tiếp tục lướt xuống, thế nhưng còn thấy được rất nhiều.
[ Sở Lương ] 《 Em là của tôi, Dược Dược 》
[ Sở Lương ] 《 Học bá yêu đương học tra 》
[ Sở Lương ] 《 Cửu Trung hoà với Nhất Trung một câu chuyện tình yêu 》
......
Học sinh Nhất Trung đều nhàn như vậy sao?
Lương Dược vô ngữ, không ngừng lướt xuống, không biết nhìn thấy gì, ngón tay đột nhiên ngừng lại, mí mắt giựt giựt, này lại là truyện ai viết--
【 [ Sở Lương ] 《 Uống thuốc 》 ( Bệnh kiều X Yêu tinh dược, hơi ngược, SM, biến thái, cầm tù, nhiều thịt, cao.h ) 】
"......"
Ánh mắt Lương Dược dừng ở dòng chữ "Cao.h" thật lâu, sau đó mặt vô biểu tình mà xem số liệu.
Điểm đánh vạn +, bình luận vạn +.
......
Bỗng nhiên rất muốn xem là chuyện như thế nào?
Lương Dược nuốt nuốt nước miếng, ngón tay ngo ngoe rục rịch.
"Em đang xem cái gì?" Sở Trú đột nhiên thò đầu qua.
"Không, không có gì!" Lương Dược hoảng sợ, theo phản xạ có điều kiện mà che khuất màn hình, nhưng không còn kịp rồi, Sở Trú đã thấy được, đọc nhanh như gió, ánh mắt cuối cùng cũng chuẩn xác mà dừng hình ảnh ở cuối cùng hai chữ.
"Cao.h?"