Thùng sơn tinh nhỏ giúp Tân Nguyên dán giấy dán tường ở phòng làm việc.
"Sao lại muốn phủ bức tường này lại? Rõ ràng là rất đẹp mà." Thùng sơn tinh nhỏ khó hiểu hỏi.
Tân Nguyên cầm giấy dán tường một lát, dùng chổi cao su để loại bỏ bọt khí bên trong. Đến cùng thì có ai có thể cứu vớt thẩm mỹ của Du Thất Đồng một chút được không, bài mạt chược cũng không dùng màu lục bảo như vậy đâu được không!
Dường như nghĩ tới cái gì, Tân Nguyên đi đến trước bàn làm việc của mình, lấy ra một quyển sách nhập môn thiết kế.
"Cậu đọc kĩ cuốn sách này đi." Tân Nguyên nói.
"Được." Giọng nói của thùng sơn tinh nhỏ truyền đến từ nơi không gần không xa. Tân Nguyên ngẩng đầu lên mới phát hiện Du Thất Đồng vẫn đang giơ cuộn giấy dán tường trong tay, bởi vì chỗ dán vừa rồi có hơi cao cho nên Du Thất Đồng thấp bé không thể không nhón chân đứng ở đó.
Thật là....ngốc nghếch một cách đáng yêu.
Tân Nguyên cảm thấy thứ bị Du Thất Đồng nâng cao cao không phải giấy dán tường mà là trái tim nhỏ bé của mình. Hắn nắm lấy tay Du Thất Đồng, xoa bóp bả vai cho cậu: "Nâng cao như vậy không mỏi sao? Tôi không nói thì sẽ không thả xuống à?"
"Không mỏi." Thùng sơn tinh nhỏ nghĩ kỹ, mình là một tấm sắt nhỏ, đã định là có thể bất động, cánh tay làm sao mà mỏi được.
"A, đau, lõm vào mất." Tân Nguyên tuy rằng là một gay kiểu cách trong giới thiết kế nhưng vẫn thường xuyên đi tập thể hình, lực tay hơi có chút lớn. Thùng sơn tinh nhỏ cảm thấy các khớp xương lúc trước bị xe cán qua cũng phải bị bóp đến mức biến dạng rồi.
"Xin lỗi." Tân Nguyên giảm bớt lực đạo ở tay. Tuy rằng không biết vì sao Du Thất Đồng lại nói bị lõm vào, nhưng hắn nhớ đến lần trước Du Thất Đồng cũng nói mông bị lõm vào, còn có vừa rồi Du Thất Đồng mềm giọng kêu đau, Tân Nguyên cảm thấy chắc chắn rằng Du Thất Đồng đang ngầm quyến rũ mình.
Mình hoàn toàn có thể chấp nhận lời dụ dỗ mà không dè dặt!
Lực bóp chầm chậm nhẹ nhàng của Tân Nguyên trên vai thùng sơn tinh nhỏ, đối với sắt mà nói, lực đạo này hoàn toàn không có cảm giác gì, nhưng thùng sơn tinh nhỏ vẫn rất cảm kích sự dịu dàng của Tân Nguyên. Quả nhiên người có thể sơn tường đẹp như vậy, trong lòng cũng rất dịu dàng.
Tân Nguyên cúi đầu nhìn vào ánh mắt sạch sẽ của Du Thất Đồng, đột nhiên cảm thấy suy nghĩ của mình rất là xấu xa. Đối phương thoạt nhìn giống như hoàn toàn không có ý làm như vậy, đây, rốt cuộc là dục cự còn nghênh hay là bản thân mình thật sự hiểu lầm!
"Vừa rồi anh cho tôi xem cái gì cơ?" Thùng sơn tinh nhỏ tò mò nhìn quyển sách trên mặt bàn, trong mắt đều là khát vọng đối với tri thức. Mặc dù chỉ là một thùng sơn thì cậu cũng muốn làm một thùng sơn có văn hóa nha. Kiến thức duy nhất mà cậu đang nắm giữ cũng chỉ có hướng dẫn sử dụng trên thùng sơn mà thôi.
"À, cái này, cậu xem đi." Tân Nguyên đưa sách cho cậu, còn lấy một bộ dụng cụ vẽ tranh cho Du Thất Đồng.
"Tôi có việc, cậu cứ xem từ từ."
Nói xong, Tân Nguyên ngồi trước máy tính nghiêm túc mở một phần mềm vẽ ra, sau đó thu nhỏ lại, động tác thành thạo lên diễn đàn đăng một bài post ẩn danh: Xin giúp đỡ, làm sao để nhận biết đối phương thật sự ngây thơ hay là đang giả vờ làm bạch liên hoa!
Thùng sơn nhỏ nhoài người trên ghế cao đọc sách, hai chân nhẹ nhàng đung đưa. Tân Nguyên giữ gìn sách rất cẩn thận, trông cứ như sách mới, có cả mùi thơm của sách. Cậu nhìn từng câu từng chữ trên sách, các loại kiến thức lý thuyết khiến cậu đau hết cả đầu, nhưng mà tranh minh họa trong sách thì đẹp lắm, tuy rằng không thể nói được là đẹp chỗ nào, nhưng mà vẫn đẹp lắm!
Thùng sơn nhỏ nhìn tranh minh họa, cầm bút lên bắt đầu vẽ. Làm một vật liệu kim loại, thùng sơn tinh nhỏ biểu hiện tay vẽ không run chút nào.
Tân Nguyên thoáng nhìn qua Du Thất Đồng, thấy cậu không có dấu hiệu tới gần đây, liền yên tâm bắt đầu gửi bài trên diễn đàn.
XDesign: Xin được giúp đỡ, gần đây có gặp được một bạn nhỏ rất hợp mắt, tôi luôn cảm thấy cậu ấy đang quyến rũ tôi. Nhưng mà nhìn vẻ ngoài lại cảm thấy cậu ấy rất sạch sẽ, không giống như là loại người sẽ làm ra chuyện này, xin giúp đỡ xem nên phán đoán như thế nào!
Lông chân laze: Đệt, bạn nhỏ. Bắt lại!
Cà rốt tìm mẹ:Quyến rũ? Có hành động cụ thể gì không?
XDesign:Không không không, gọi cậu ấy là bạn nhỏ là bởi vì cậu ấy mềm mại dễ thương rất đáng yêu, không phải thật sự là một bạn nhỏ!
Thực ra cũng không biết có được tính là quyến rũ không, nhưng mà có một lần cậu ấy ngã sấp xuống, nói hình như mông bị ngã hỏng rồi bảo tôi giúp cậu ấy nhìn xem, hơn nữa cách cậu ấy nói chuyện luôn giống như đang làm nũng, khiến cho người ta không chống đỡ được.
Ấn nát phím F:Thật ra lời này của chủ thớt rất là áp đặt đấy, người ta dễ thương tự nhiên, anh lại khăng khăng nói cậu ấy quyến rũ mình, tôi thấy anh đang mưu đồ gây rối thì có.
XDesign:Tôi không phải, tôi không có.jpg
XDesign:Thôi được rồi, có một chút.jpg
Lông chân laze:Hahahahahahaha chủ thớt này có chút đáng yêu đấy!
Đột quỵ não không biết bơi:Lấy gói biểu cảm ü
XDesign:Nói vậy thì có khả năng thật sự là do tôi nghĩ nhiều rồi, cậu ấy thật sự rất ngoan ngoãn, cả người đều trắng trẻo sạch sẽ.
Cà rốt tìm mẹ:Có điều cũng không thể loại trừ khả năng đối phương giả vờ làm bạch liên hoa, chủ thớt vẫn nên cẩn thận đi nha.
Ấn nát phím F: Vừa rồi xem thử lịch sử đăng bài của chủ thớt, tôi cảm thấy chủ thớt hoàn toàn không cần lo lắng đối phương đang quyến rũ mình đâu, hoàn toàn không có khả năng, anh đừng có suy nghĩ nhiều.
???
Tân Nguyên không thể nhớ được mình đã đăng cái gì trên diễn đàn này, vậy nên ấn mở lịch sử đăng bài.
Xin được giúp đỡ, gần đây thức khuya chạy deadline nên bị nổi mụn, có sản phẩm dưỡng da nào dùng cực kỳ tốt không?
Phun tào mẫu mới của mùa xuân năm nay, cái áo vest này thật sự xấu chết đi được, thật lòng không phải để cho người mặc đâu đúng không?
Phổ cập kiến thức khoa học, đánh giá phần mềm vẽ tranh trên máy tính bảng.
Thì sao vậy? Tiểu công thì không được quan tâm đến vẻ bề ngoài của mình à?
XDesign:Tôi quyết định sẽ xem xét lại một chút, nếu thật sự là một cục cưng ngoan ngoãn thì chỉ có thể nói, cậu ấy hoàn toàn là kiểu mẫu mà tôi thích. Tôi nhất định sẽ quyết đoán ra tay theo đuổi cậu ấy, không do dự chút nào đâu!
Cà rốt ba:Chủ thớt cố lên, mà xin hỏi, cái loại kem dưỡng da được đề xuất ở lịch sử bài viết của anh dùng có tốt không?
Cà rốt tìm mẹ: Thớt trên kia, cái ID của anh, anh không phải là đang chiếm tiện nghi của tui đó chứ. (‵′)凸
Tân Nguyên tắt trang web đi, nhìn thấy Du Thất Đồng vẫn đang nghiêm túc vẽ tranh liền lại gần xem thử. Những đường nét đen trắng gần như phác họa ra bức tranh một cách hoàn hảo, Tân Nguyên không nhịn được tán thưởng ra tiếng:
"Trước kia có học qua rồi à? Vẻ rất là giỏi."
Thùng sơn tinh nhỏ được khen, vui vẻ giơ bức tranh lên, "Không có, đây là lần thứ hai vẽ tranh." Lần đầu tiên là hôm qua vẽ trên máy tính bảng của Tân Nguyên.
"Lần đầu tiên?" Tân Nguyên khó tin, các đường nét trên bức tranh được vận dụng rất vững vàng, không có bản lĩnh thực thụ thì sẽ không vẽ ra được.
"Ừm." Thùng sơn tinh nhỏ không biết sự nghi ngờ của Tân Nguyên, gật gật đầu, lọn tóc ngố trên đầu theo động tác của cậu mà lắc lên lắc xuống.
"Chờ tôi tô màu xong thì sẽ tặng nó cho anh." Bức tranh đầu tiên mà mình vẽ, tặng cho người bạn đầu tiên của mình, rất là có ý nghĩa kỷ niệm, thùng sơn tinh nhỏ nghĩ. Tiếc là trong bụng mình không có sơn, không thì còn có thể đổ một ít lên.
Nghĩ đến cách phối màu của Du Thất Đồng, Tân Nguyên đột nhiên tin đây là lần đầu tiên cậu vẽ tranh, bằng không nhất định giáo viên dạy vẽ của cậu ta phải bị cậu ta làm cho tức chết rồi, vậy thì mới có thể thả cậu ta ra làm hại nhân gian.
Thùng sơn tinh nhỏ dùng cọ vẽ màu nước chấm vào hộp màu xanh lục bảo, đó là một loại màu sáng đến mức có thể được nhìn thấy xuyên qua cả lớp sương mù. Bức tranh yêu thích dùng màu sắc yêu thích, không có vấn đề gì.
Tân Nguyên thấy cậu còn rải lên trên một chút kim tuyến màu vàng.
Mắt thấy Du Thất Đồng cầm bút, màu lục bảo ở trên cọ màu nước đang từ từ đến gần những đường nét gần như là hoàn mỹ kia.
"Dừng lại! Tôi thích màu trắng đen thôi, không cần tô màu."
"Há, vậy được thôi." Thùng sơn tinh nhỏ có chút tiếc nuối, lại mất một cơ hội làm họa sĩ rồi.