Kết quả điều tra khiến Thiểu Đình kinh ngạc,bởi vì hắn phát hiện một chuyện không tốt,Tô Lực Hằng trở lại.
Hắn mơ hồ cảm thấy người đứng sau sự kiện đồ uống nhiễm khuẩn này chính là đại ca,anh ấy trở lại báo thù,trả thù năm đó bọn họ phản bội hắn.
Hắn nên đem tin tức nói cho cô biết sao?
Không!Tiếng lòng khẳng định trả lời cho hắn.
Hắn sợ sau khi cô biết có thể phản ứng,sợ hơn nữa bọn họ gặp nhau sau kết quả có thể là……hắn chịu không nỗi lần nữa mất đi cô,hắn thật là yếu ớt.
Vu Thiểu Đình trên mặt có một tia bi thương.
Lúc này điện thoại vang lên.
“Chào.”
. . . . . .
“Xảy ra lúc nào ?”
. . . . . .
“Đem tất cả tài nguyên câu thông cùng bọn họ.”
Cúp điện thoại,Vu Thiểu Đình nhíu chặt lông mày,công ty bên nước Áo đã xảy ra chuyện,công hội vẫn bình thường bỗng nhiên tổ chức công nhân viên bãi công.
Xem ra sau Lâm Cẩm Quyền kế tiếp đến phiên hắn.
“Thiểu Đình, đang suy nghĩ gì đấy?”
Lúc này mới phát hiện Lưu Thanh Sơn đỡ Lâm Cẩm Quyền vào nhà,buổi sáng hôm nay bọn họ đi điều tra nhóm chế biến đồ uống gặp chuyện không may.
“Ông ngoại,tình trạng thế nào?”
“Là mấy công nhân không có tiến hành trừ độc làm vi khuẩn và vi sinh vật nhiễm vào.” Lâm Cẩm Quyền cũng cảm thấy sự kiện kỳ hoặc, “Loại này ngẫu nhiên này tại sao đúng vào lúc ngành vệ sinh đến kiểm tra?”
Hơn nữa Lâm thị bọn họ kinh doanh qua nhiều năm,quen biết với đám người đó xem như không tệ,đáng lý bọn họ sẽ không khuếch trương sự thật.
“Bước kế tiếp ông tính làm sao?” Vu Thiểu Đình hỏi.
“Ông nghĩ mở buổi ký giả nói rõ nguyên nhân,hi vọng được giới truyền thông cùng người tiêu thụ tha thứ.”
“Không được.” Vu Thiểu Đình lập tức hủy bỏ suy nghĩ của Lâm Cẩm Quyền,nếu như làm như vậy Tô Lực Hằng nhất định sẽ bắt Lâm Cẩm Quyền giải thích nhiều hơn,đến lúc đó tập đoàn Lâm Thị sẽ mất hết danh dự.
“Ông ngoại,cháu cảm thấy chúng ta nên báo cho người cùng nghề để cho ngành vệ sinh đi thăm dò bọn họ,chỉ có tra ra tệ nạn để cho loại vấn đề này trở thành vấn đề chung của mọi người mới có thể thay đổi con mắt dư luận,sau đó ông mới tự mình ra mặt nói với công chúng sẽ tránh vấn đề thường mắc phải và sẽ thi hành bảo vệ vệ sinh an toàn,cháu cho rằng làm như vậy người tiêu dùng mới có lòng tin với chúng ta.”
Hiện tại chỉ có thể kéo người cùng nghề xuống nước,cạnh tranh thương trường vốn là vô tình,đây là đạo lý Tô Lực Hằng dạy hắn.
Vu Thiểu Đình quyết đoán cùng thấu hiểu khiến Lâm Cẩm Quyền lần nữa nhìn hắn với ánh mắt khác,ông đã chọn được người nối nghiệp rất ưu tú.
Ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ,Vu Thiểu Đình tự nói với mình,vô luận phải trá thật nhiều,hắn cũng muốn bảo vệ người bên cạnh,bảo vệ tình yêu của mình.