Trở lại Lâm gia,lời uy hiếp của Tô Lực Hằng còn đang bên tai quanh quẩn,nếu em dám lấy tên đó anh sẽ phá hủy Ngạo Thông,để hắn và Lâm Cẩm Quyền sống đầu đường só chợ.
Liễu Uyển Nhi tin nói được sẽ làm được,nhưng nếu cô từ hôn sẽ tổn thương đến anh Thiểu Đình,thật mâu thuẫn,thật lo lắng,thật rối rắm.
“Uyển Nhi,đang suy nghĩ gì đấy?” Vu Thiểu Đình xử lý xong chuyện của công ty về đến nhà đã thấy cô cầm ly nước ngẩn người.
“ Thiểu Đình,anh về rồi.” Uyển Nhi ngẩng đầu nhìn hắn,trong lòng cảm thấy mâu thuẫn hơn.
“Vậy áo cưới quyết định thế nào?” Vu Thiểu Đình hỏi.
“Em đổi rồi.” Liễu Uyển Nhi thản nhiên nói.
“Tại sao? Chiếc áo đó không phải rất đẹp à?” Vu Thiểu Đình cảm thấy cô mặc rất đẹp.
“Em thích cái khác hơn.” Anh Thiểu Đình luôn hiền lành như thế,nếu không đẹp cũng không mở miệng phê bình nhưng cô thật không muốn như hóa đơn tiền thịt.
Nhớ tới lời đánh giá áo cưới của Tô Lực Hằng,Liễu Uyển Nhi cảm thấy vô cùng lúng túng thì ra ánh mắt của cô kém như thế.
Mặc dù rất thích cô mặc áo cưới đó nhưng Vu Thiểu Đình tôn trọng lựa chọn của cô.
Nhìn vẻ mặt mỏi mệt của Vu Thiểu Đình,Liễu Uyển Nhi nghĩ mình phải làm sao bây giờ đây?
Có lẽ nên lựa chọn một chọn trong các biện pháp.
“Anh Thiểu Đình,anh gần đây rất bận sao?”
Vu Thiểu Đình gật đầu bởi vì muốn chống cự Tô Lực Hằng công kích,cho nên hắn đặc biệt bận rộn sắp xếp công việc.
“Vậy tháng năm kết hôn có phải quá vội.” Liễu Uyển Nhi thử dò xét nói.
Có ý gì?
Lời cô khiến Vu Thiểu Đình khẩn trương.
“Uyển Nhi,em bởi vì buổi chiều anh không thử đồ cưới mà giận sao?”
“Không phải.” Liễu Uyển Nhi lắc đầu thật mạnh,vội vàng tìm đại một cái cớ, “Em chỉ sợ anh quá cực khổ.”
Vu Thiểu Đình an lòng.
“Yên tâm,bao nhiêu bận rộn anh đều chịu nổi.” Trên mặt nặn ra một nụ cười.
“Anh Thiểu Đình,nếu như anh thật bận rộn chúng ta có thể lùi lại ngày,hoặc không cần làm hôn lễ,trực tiếp làm thủ tục là được rồi.”
Liễu Uyển Nhi nghĩ tới việc len lén kết hôn không để Tô Lực Hằng biết,như vậy cô sẽ không tổn thương Vu Thiểu Đình cũng sẽ không chọc giận Tô Lực Hằng.
Vu Thiểu Đình dĩ nhiên không biết dụng ý của cô,lập tức phản đối: “Làm sao có thể,kết hôn là chuyện cả đời,không thể tùy tiện,hơn nữa thiệp mời cũng vừa phát đi,nếu như hủy bỏ hôn lễ chúng ta làm sao giải thích với ông ngoại.”
“Qua loa một chút em cũng không ngại,về phần ông ngoại em sẽ nói với ông,em tin ông sẽ hiểu chúng ta .” Liễu Uyển Nhi vội vàng nói.
“Không được,phải làm theo nghi thức.”
Vu Thiểu Đình kiên quyết phản đối không thể không cử hành hôn lễ,cả đời người chỉ có một lần là cực khổ cũng là ngọt ngào,hơn nữa hắn là người truyền thống, kết hôn nhất định phải thông báo mọi người,không thể lén lén lút lút.
Liễu Uyển Nhi rất thất vọng,cô cực khổ nghĩ ra kế lưỡng toàn thế mà bị hắn từ chối,cô không biết có nên nói với hắn chuyện Tô Lực Hằng xuất hiện ở tiệm áo cưới hay không.
Không được!
Lập tức bỏ đi suy nghĩ của mình,lần trước chuyện vườn hoa hắn tức giận,quen biết đã lâu cô lần đầu tiên thấy hắn giận như thế,bây giờ nghĩ lại lòng vẫn còn sợ hãi.
Nếu như nói Tô Lực Hằng tức giận là nổi đóa ăn thịt người,còn Vu Thiểu Đình tức giận thì buồn bực không lên tiếng không để ý tới ai,càng làm cho cô không thoải mái.
Tốt nhất không nói với hắn,cô không phải còn những cách khác sao.
Kết hôn thật rấtbận rộn,phải chuẩn bị xong nhiều đồ,mới vừa đặt xong bánh cưới lại phải đi chọn nhẫn cưới.
Bên trong tiệm bán trang sức,Liễu Uyển Nhi cùng Vu Thiểu Đình đang chọn nhẫn,điện thoạt Vu Thiểu Đình động nhiên vang lên.
Liễu Uyển Nhi tim đập mạnh khẩn trương theo dõi hắn,vừa thấy cúp điện thoại lập tức hỏi: “Anh phải về công ty sao?”
Kể từ khi Tô Lực Hằng xuất hiện tại tiệm áo cưới,cô bây giờ trở nên khẩn trương rất sợ Vu Thiểu Đình vừa rời đi hắn sẽ xuất hiện.
Vu Thiểu Đình cho rằng cô muốn ở bên cạnh,cười cười nói: “Không cần,hôm nay anh sẽ cùng em chọn nhẫn sau đó về nhà.”
Liễu Uyển Nhi mới yên lòng.
Sau lựa chọn nhiều lần thương lượng với nhau,hai người rốt cục chọn một chiếc nhẫn kim cương thiết kể tỉ mỉ lại không mất tao nhã.
“Anh Thiểu Đình,em đến phòng rửa tay một chút.”
Liễu Uyển Nhi nói với Vu Thiểu Đình đang trả tiền,đứng dậy rời đi.
Đi tới cửa phòng rửa tay,vừa mới đẩy cửa từ bên trong chạy ra một cậu bé,cậu bé này giống như cậu bé tại tiệm áo cưới trong tay ôm một Transformers.
Cậu bé này chẳng lẽ không biết nơi này là toilet nữ sao? Liễu Uyển Nhi trong lòng nghĩ,trên mặt nở một cười.
Cậu bé muốn rời đi bỗng nhiên vòng trở lại,gọi một tiếng: “Chị ơi.”
Có kinh nghiệm lần trước,hiện tại Liễu Uyển Nhi có phần ần cảnh giác với cậu bé này: “Chuyện gì?”
Chỉ thấy cậu bé móc trong túi tiền ra một tờ giấy rồi đưa cho cô: “Đây là một anh trai rất già bảo em đưa cho chị.”
Nhớ tới người kia cậu bé cảm thấy kỳ quái,rõ ràng chú lại bắt nó gọi là anh trai.
Anh trai rất già tặng cho nó Transformers mới nhất,để nó đưa mảnh giấy cho chị xinh đẹp này.
Hoài nghi nhận lấy tờ giấy,Liễu Uyển Nhi nói cám ơn cậu bé.
“Không sao.” Nó cũng thường làm việc,chỉ cần cho nó món đồ chơi muốn nó đưa giấy vào tolet nữ nó cũng đồng ý.
Thấy cậu bé chạy xa,Liễu Uyển Nhi mở ra tờ giấy chỉ thấy trên đó viết một hàng chữ:Em thử đeo chiếc nhẫn đó cho anh em!
Run rẩy,tờ giấy lập tức rơi trên mặt đất,tại sao ở nơi nào cũng có hắn?
Liễu Uyển Nhi nhìn chung quanh xác định không thấy Tô Lực Hằng mới an tâm.
Từ phòng rửa tay đi ra ngoài,Vu Thiểu Đình thấy Liễu Uyển Nhi vẻ mặt có chút hốt hoảng,quan tâm nói: “Em sao vậy?”
“Không có chuyện gì.” Nhìn chiếc nhẫn đã được gói cẩn thận,Liễu Uyển Nhi nói,”Vậy chúng ta trở về thôi.”
“Được,em đứng đây đợi anh,anh xuống bãi lấy xem.” Chung quanh không có nơi đậu xe,cho nên xe chỉ có thể đậu ở bãi đỗ xe bên cạnh.
“Em đi với anh.” Có đánh chết cô cũng không muốn đứng đợi một mình,cô bây giờ sợ nhất Tô Lực Hằng đột nhiên xuất hiện.
Nhìn dáng vẻ khẩn trương của cô,Vu Thiểu Đình không biết cô tại sao như thế,giống như rất sợ hắn rời đi,chẳng lẽ là chứng sợ hãi trước hôn nhân? Nghĩ tới đây không khỏi đồng ý theo.
Thế là Liễu Uyển Nhi đi theo Vu Thiểu Đình đến bãi đậu xe lấy xe.
Trong quán cà phê đối diện,một dáng người cao lớn ngồi bên cạnh cửa sổ.
Tay cầm muỗng dùng sức khuấy cà phê trong ly,con mắt tàn ác chăm chú nhìn đôi nam nữ đang rời đi.
Thật đúng là ân ái,để xem bọn họ còn có thể ân ái bao lâu!
Hôm nay chọn nhẫn,ngày mai chọn xe,hôm sau chọn người điều khiển chương trình. . . . . .
Tô Lực Hằng mỗi ngày nhìn Liễu Uyển Nhi cùng Vu Thiểu Đình ra vào công ty tổ chức hôn lễ và khách sạn Châu Bảo Hành,trong lòng nổi lửa,xem ra nhóc con đó không muốn nghe lời hắn,chẳng lẽ cô không biết hắn là một con hổ sao?
Vậy hắn sẽ không khách khí!
Cầm lấy điện thoại di động,thông qua một mã số quen thuộc: “Khinh Vân,gọi với tất cả khách sạn trong thành phố,ai dám nhận tổ chức hôn lễ Tiểu Tiểu,ngày hôm sau không cần mở cửa.”
Cúp điện thoại lập tức gọi cho một dãy số khác: “Cắt đứt tất cả nguồn cung cấp của Ngạo Thông báo cho bọn người hợp tác cùng bọn họ,tất cả thương phẩm Ngạo Thông đều ngừng lại,tất cả tổn thất bắt bọn họ bồi thường.”
Hắn muốn Ngạo Thông biến mất trên địa cầu,đây chính là hậu quả phản bội hắn.
Lập tức Vu Thiểu Đình nhận được điện thoại mọi người gọi đến hủy bỏ hợp tác.
Rất nhanh Lâm Cẩm Quyền cũng biết những chuyện này,vội vã tìm Vu Thiểu Đình.
“Làm sao bây giờ? Xem ra hắn muốn công ty chúng ta sụp đổ.”
Lúc này Vu Thiểu Đình hoàn toàn không có biện pháp,hiện tại trên không nguồn cung cấp,dưới không có đường tiêu thụ,công ty căn bản không cách nào vận chuyển tiếp,không đến hai ngày tin tức sẽ truyền ra,tất cả chủ nợ đều tìm tới cửa,ngân hàng cũng ngừng lại số tiền cho vay.
Áp lực vô tận làm hắn gánh vác không nổi.
Thấy hắn tâm lực đều mệt mỏi,Lâm Cẩm Quyền giống như thấy Tô Lực Chí hai mươi mấy năm trước,trước sự sự điên cuồng chèn ép của ông,cũng bất lực tuyệt vọng vậy sao?
Ha ha,thật là báo ứng.
Lâm Cẩm Quyền ánh mắt không sắc bén như trước,đi tới phía trước cửa sổ,ánh mắt nhìn về phía núi xa,thản nhiên nói: “Thiểu Đình,con đưa theo Tiểu Tiểu rời khỏi đi,ta ở ngân hàng Thụy Sĩ còn có chút tiền,các con hãy bắt đầu một lần nữa.”
Vu Thiểu Đình lập tức phản đối: “Không được! Ông ngoại chúng cháu không thể bỏ lại ông.”
Muốn hắn đem cục diện rối rắm ném cho ông lão tám mươi tuổi,còn mình mang theo tiền cùng cháu gái ông rời đi sống cuộc đời tiêu dao.
Hắn là đàn ông,làm bất cứ chuyện gì cũng phải chịu được hậu quả.
“Cháu đừng cố chấp!Nếu Ngạo Thông tuyên bố phá sản con sẽ phải ra tòa,ông một lão già không sao cả,để cho ta gánh chịu tất cả,cháu còn trẻ,tìm được núi xanh không sợ không có củi đốt.” Lâm Cẩm Quyền khuyên nhủ.
“Ông ngoại. . . . . .” Vu Thiểu Đình đang muốn bật thốt lên bỗng nhiên bị tiếng mở cửa cắt đứt.
“Con không kết hôn.”
Là Liễu Uyển Nhi,bọn họ nói chuyện cô nghe được tất cả,không nghĩ Tô Lực Hằng hành động nhanh như vậy,càng không nghĩ tới kết quả tệ đến thế, vì ông ngoại và anh Thiểu Đình,cô làm theo hắn mong muốn không kết hôn là được.
Liễu Uyển Nhi nói ‘ Em không kết hôn ’ giống như một lưỡi dao sắc bén đâm sâu vào tim Vu Thiểu Đình.
“Tại sao?” Nén đi đau đớn,giọng nói hắn có chút run rẩy.
Hắn làm sai chỗ nào sao? Tại sao cô không muốn kết hôn?
“Tiểu Tiểu,cháu biết mình nói gì không?” Lâm Cẩm Quyền mở to hai mắt nhìn,khó có thể tin nhìn cháu gái luôn nghe lời của ông.
“Ông ngoại,anh Thiểu Đình,mục đích hắn làm như vậy là muốn ngăn cản hôn lễ này.” Chuyện cho tới bây giờ Liễu Uyển Nhi cảm thấy nên cho bọn họ biết mục đích của Tô Lực Hằng,cô không muốn bất luận kẻ nào trong bọn họ hy sinh vì cô,”Chỉ cần hủy bỏ hôn lễ Ngạo Thông sẽ không có việc gì.”
“Không được.” Vu Thiểu Đình lập tức hủy bỏ quyết định của cô”Hôn lễ tuyệt không thể hủy bỏ.”
Hắn có thể hai bàn tay trắng,duy nhất chỉ không thể mất cô.
“Anh Thiểu Đình,hôn lễ chúng ta có thể đẩy lùi một khoảng thời gian,mấy tháng hoặc mấy năm,chờ tất cả gió êm sóng lặng sau lại cử hành cũng được mà phải không.” Liễu Uyển Nhi cố gắng khuyên hắn.
“Hắn muốn chèn ép chúng ta lúc nào cũng được,mấy tháng hoặc vài năm sau đều có thể.” Vu Thiểu Đình không cho thoái lui là biện pháp tốt,trừ phi bọn họ vĩnh viễn không kết hôn,hắn không muốn thế.
“Tốt lắm,các ngươi đừng cãi.”Lâm Cẩm Quyền cắt đứt hai người”Thiểu Đình nói không sai,Tô Lực Hằng thủy chung luôn giám sát chúng ta,hủy bỏ hôn lễ không phải là biện pháp,tất cả cứ tiến hành theo bình thường.”
“Ông ngoại. . . . . .” Liễu Uyển Nhi lời đến khóe miệng lần nữa bị cắt đứt.
“Ông đã quyết định,hôn lễ cứ cử hành theo bình thường,sau khi cử hành các ngươi lập tức rời đi.”
Lâm Cẩm Quyền đưa ra ý kiến khiến Thiểu Đình cùng Liễu Uyển Nhi ngây ngẩn cả người,ông nói lời này là có gì?
“Ông sẽ chuẩn bị riêng trực thăng cho các con,giống như năm năm trước các con rời đi một lần nữa bắt đầu cuộc sống mới.” Hiện tại ông biết mục tiêu Tô Lực Hằng là Tiểu Tiểu,cho nên chỉ có Tiểu Tiểu rời đi tất cả mới có thể thở bình thường,mà Ngạo Thông coi như trả lại cho Tô gia hai mươi hai năm trước.
“Ông ngoại. . . . . .” Vu Thiểu Đình cùng Liễu Uyển Nhi còn muốn nói thêm lại bị Lâm Cẩm Quyền giơ tay bảo dừng lại.
“Không được nói nữa,các cháu đi ra ngoài đi,ông muốn một mình suy nghĩ.”
Nhìn Lâm Cẩm Quyền thoáng cái tiều tụy rất nhiều,Vu Thiểu Đình cùng Liễu Uyển Nhi chỉ có thể im miệng,yên lặng rời đi.
Tô gia.
Nghe xong trong điện thoại báo cáo,Tô Lực Hằng nheo lại ánh mắt nguy hiểm,lại dùng chiêu này,bọn họ cho rằng có thể giống như năm năm trước chạy thoát khỏi lòng bàn tay hắn sao?
Hắn sẽ không dễ dàng tha thứ bọn họ,là bọn họ bắt hắn sử dụng bạo lực.