Sau đó mỗi ngày, nhân viên đều thấy ông chủ cần cù chăm chỉ của mình mỗi khi tới công ty sẽ mang theo đôi mắt gấu trúc cùng khuôn mặt tuấn tú mặt lạnh. Trong lúc nhất thời toàn công ty từ trên xuống dưới đều bàn luận “thủ trường cùng bạn gái sống về đêm, ngày đêm điên đảo” đều đồn đãi đến sôi trào.
Trần tiên sinh một bên bưng mặt biểu thị thần mã không có quan hệ gì với hắn.
Làm cấp dưới nên việc quan tâm đến thủ trưởng đại nhân là tất yếu!!
Rốt cục có một ngày, Trần tiên sinh không đành lòng nhìn thủ trưởng đại nhân không ăn cơm tối mà đã tới giảng bài cho Tiểu Hổ, do do dự dự muốn chạy tới nói với đại nhân không cần chạy tới chạy lui khổ cực như thế, không bằng hắn thay gia sư để khỏi phiền thut trưởng đại nhân.
Vốn Trần tiên sinh cũng bởi vì bận bịu nên mới thuê gia sư, nhưng so với hắn thì thủ trưởng đại nhân còn bận hơn bây giờ còn dạy thêm cho Tiểu Hổ. Trần tiên sinh um tùm xấu hổ. Muốn khuyên thủ trưởng đại nhân về nghỉ ngơi, bản thân mình có thể dạy. Nhưng khi hả mồm định nói lại nhìn thấy đại nhân thoải mái, buông lỏng con người cùng Tiểu Hổ nhà mình đùa giỡn. Tất cả lời nói ra chỉ là
“Đêm nay lưu lại ăn cơm đi.”