"Tìm ngươi ? Không phải là vì nữ nhân chứ?" Như Phong cười hỏi, Thanh Dật mím chặt môi mỏng, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng không nói một lời. Như Phong nhìn hắn, tám phần là mình đoán trúng nha, là nợ nữ nhân nữa.
"Ngươi có thể tự giải quyết?"Diệp Định Thiên lạnh lùng nói. Nợ với nữ nhân là phiền toái nhất, hắn cũng không muốn nữ nhi bị liên lụy. Thanh Dật gật đầu, nhìn Như Phong mặt vô biểu tình, trong lòng âm thầm bực bội. Nhìn những người đó chen chúc qua bằng ánh mắt phiền chán đến cực điểm, chúng còn chưa xông lại đã bị đánh bay.
"Chúng ta đi!"
"Dật công tử, xin dừng bước!" Một giọng nữ ngọt ngào truyền đến. Như Phong ngoái đầu nhìn lại thì thấy một thiếu nữ mười lăm mười sáu tuổi nhẹ nhàng mà đến, đôi mắt như hồ nước mùa thu, một bộ tình tứ nhìn Thanh Dật, nàng theo bản năng lui về phía sau.
Thanh Dật đứng yên lạnh lùng nói, "Gọi người của ngươi cút xa một chút!"
"Chúng ta đi!"
Thanh Dật xoay người kéo Như Phong đi về phía trước, hoàn toàn không để ý tới nữ tử phía sau vẻ mặt thất vọng.
"Nàng là ai?"
"Tiểu thư, không biết từ đâu tới đây, đi cùng Dật công tử tới vừa hay chúng ta đã muốn diệt trừ nàng ta, không ngờ Dật công tử đã xuất thủ trợ giúp"
Nữ tử hừ lạnh một tiếng "Tự chủ trương (tự hành động, tự tính toán), theo sau!"
Nàng không tin, nữ nhân kia so với nàng hoàn hảo hơn. Vừa rồi hai người tay trong tay, nữ tử lập tức tức giận giậm chân. Hắn tới gần cũng không cho nàng tới gần, thế mà lại chủ động tay của cô ta, cô gái kia rốt cuộc là ai!
"Thanh Dật, ngươi như vậy sẽ làm ta biến thành địch nhân của nàng!" Như Phong hảo tâm nhắc nhở, nhìn hai sát thủ kè kè hai bên bỗng cảm thấy rất rất oan uổng.
"Xin lỗi!"
Thanh Dật buông tay nàng ra, trên người tản ra lãnh ý làm Như Phong nhíu mày, hắn hình như rất phản cảm với nữ nhân kia.
"Không có việc gì, chúng ta mau mau đi xem chế thuốc hội đi."
"Chủ nhân, người nơi này thực lực đều cao hơn ngươi, ngươi phải cẩn thận một chút!"
Hơn nữa nhân vật thiên tài cũng không thiếu, mười bốn mười lăm tuổi đã có thực lực sáu, bảy cấp, so với chủ nhân thật sự không thể so sánh.
"Uh, ta chỉ đến xem thôi, không phải đến giúp vui !" Nàng không phải là người không phiền phức không hứng thú, nhưng nếu như phiền phức cố tìm tới cửa, nàng cũng sẽ không để mặc mình bị bắt nạt.
"Đan dược cơ bản nhất mà luyện dược sư cần có là bổ huyết tễ thuốc, lúc chiến đấu bị thương chảy máu cần nhất là bổ huyết tễ thuốc này, sau đó là loại dược bổ sung thể lực: thể lực dược cấp. Những thuốc này trên cơ bản luyện dược sư một hai cấp cũng có thể luyện chế ra, có điều dược tề chứa linh khí ít hơn. Bình thường một cửu cấp luyện dược sư trở lên mới có thể luyện chế ra, còn sinh mệnh tễ lại có công hiệu có thể làm cho một người đang mất dần sinh khí một lần nữa khôi phục. Hơn nữa muốn luyện chế ra thì phải là luyện dược sư cấp bậc phải là đại sư hoặc cấp bậc tông sư mới có khả năng."
"Mà luyện dược sư tu luyện cực không dễ dàng, cần thăng một cấp bậc hoặc cấp bậc càng cao cũng đều tiêu phí không ít thời gian. Hơn nữa luyện dược sư rất quý hiếm, cho nên được mọi người trên đại lục coi trọng, thế nên luyện dược sư cùng nhiều hệ triệu hoán sư gần như là đứng ngang đẳng cấp. Quý hiếm hơn nữa, thà rằng đắc tội triệu hoán sư cũng sẽ không đắc tội luyện dược sư, vì đây là luyện dược sư thân phận!" (ý là cả luyện dược và triệu hoán luôn á)
Vô Song giải thích, sau khi nghe xong Như Phong khẽ nhăn mày, luyện dược sư trân quý như vậy sao, nàng nếu như không thể chế thuốc, vậy nhất định phải tìm được một luyện dược sư theo bên người, nếu không sau này biết làm thế nào!
"Phong Vân học viện Tù trưởng lão đến!"
Kèm theo một tiếng hô to, mọi người liền thấy hơn mười người đệ tử mặc y phục màu trắng vây quanh một lão đầu xuất hiện, ngồi trên đài, từ đầu đến cuối, mặt vô biểu tình, rất lạnh nhạt.
"Tù trưởng lão đã tới, xem ra, lần này nhất định có thể bước chân vào Phong vân học viện!"
Mọi người nghị luận nhao nhao. Như Phong nhíu mày nhìn mặt trên Tù trưởng lão, không hiểu vì sao mọi người lại có hứng thú với học viện Phong Vân như vậy? Vào trong đó có thể học được cái gì?
"đauh hội luyện đan bắt đầu, các thí sinh bằng bản lĩnh của mình, bắt đầu chế thuốc!"
Kèm theo lời của tài phán (giống người chủ trì hay trọng tài), mọi người bắt đầu chế thuốc. Dược liệu là những thứ đã được chuẩn bị sẵn, không nhiều không ít. Tham gia thi đấu có hơn trăm người, hơn nữa đều là niên kỷ hai mươi trở xuống, nghiêm túc chế thuốc.