"Đại ca nói cái gì? Diệp Như Phong hôm nay lại kiếm ra cái quặng cao cấp mua một bộ y phục?" Diệp gia trưởng lão cùng Diệp gia gia chủ đều bị lời của hắn làm khiếp sợ. Mười quặng cao cấp, đối với Diệp gia mà nói đã là một khoản tài phú không nhỏ, Diệp Như Phong tại sao có thể có tài phú hùng hậu như vậy!
"Trưởng lão, Diệp Như Phong nhất định là ở rừng rậm ma thú phát hiện quặng kho báu. Độc chiếm nhiều quặng như vậy, chúng ta hãy tiêu diệt nàng, sau đó đem quặng đoạt lấy!"
Diệp gia chủ hung tàn lên tiếng, thù giết con, hắn nhất định phải trả.
"Gia chủ, giết nàng không bằng đem nàng khuyên trở về, dù sao nàng cũng là phong hệ ma pháp triệu hoán sư, tiền đồ không tệ." Trong đó một trưởng lão hảo tâm nhắc nhở.
"Chư vị huynh đệ không biết đấy thôi, Diệp Như Phong không chỉ mua một bộ y phục, càng phung phí thêm một quặng cao cấp mua một thanh quân chủ kiếm đưa cho Diệp Định Thiên. Có quân chủ kiếm, Diệp Định Thiên thực lực tương đương với cấp bậc quân chủ. Chúng ta nếu không giết chúng, chúng rất có thể sẽ giết chúng ta. Huống chi nhiều gia tộc khác không ai không thấy chuyện ngày hôm nay, đều đối Diệp Như Phong nhìn trộm, phỏng chừng đêm nay nàng sẽ không được thái bình!"
"Vậy chúng ta có hay không..."
Diệp gia chủ làm động tác cắt cổ, Diệp gia trưởng lão thương lượng, gật gật đầu.
"Cứ làm như vậy đi, canh ba hành động!"
"Phân phó xuống dưới, canh ba ta cùng bổn gia chủ cùng đi khách điếm ám sát Diệp Như Phong!"
Nghĩ đến tài phú của nàng, Lâm gia chủ ánh mắt lóe lên tia tham lam. Có điều những gia tộc khác cũng giống như vậy, đều nhìn chằm chằm tài sản của nàng.
"Thanh Dật!" Canh hai, Diệp Như Phong đứng dậy, gõ cửa phòng Thanh Dật, hướng hắn gật gật đầu, mang theo Diệp Định Thiên bốn người đi Diệp gia. Mà Diệp gia lúc này một mảnh ánh lửa, ba người rơi xuống xà nhà, nhìn phía dưới bất - động.
"Cha, mạng hai cha con chúng ta đáng giá như vậy từ khi nào a?"
"Chỉ sợ muốn mệnh chúng ta không phải chỉ Diệp gia..." Lời Diệp Định Thiên gợi Như Phong nghĩ đến một đôi con mắt tham lam, khóe môi khẽ câu, "Qua tối nay, chắc bọn họ cũng không dám suy nghĩ lung tung nữa. Vô Song, ra đi, chúng ta sẽ hành động !"
"Vâng, chủ nhân!"
Bốn người tung mình rơi xuống đại viện Diệp gia. Diệp gia chủ giật mình nhìn đám người đột nhiên xuất hiện, bọn họ lại không phát hiện bọn chúng đến, Diệp Như Phong cư nhiên tìm trợ thủ.
"Chủ nhân, giết toàn bộ sao?"
Vô Song trường bào hồng sắc theo gió đong đưa, trên khuôn mặt yêu nghiệt treo tươi cười nhàn nhạt. Rõ ràng là đi giết người lại nói như thể ta đi ăn cơm vậy.
"Đương nhiên, một người cũng không tha, giải quyết không cần bảo hộ ta "
"Diệp Như Phong, ngươi có ý gì, muốn tiêu diệt Diệp gia? Ngươi cho ngươi là ai!"
Diệp gia chủ sắc mặt rất khó coi, ma thú hình người lại gọi nàng chủ nhân, nàng lúc nào khế ước với ma thú? Phải biết rằng ma thú biến hóa cấp thấp nhất cũng đã cấp bậc lãnh chúa, đủ để nháy mắt giết hắn.
"Diệp Như Phong!" Như Phong như trước vẻ mặt tươi cười, khóe môi hơi quyến rũ ra, hai tròng mắt thoáng qua một tia hận ý, "Giết!"
Thanh Dật nhìn đám người chen chúc tới, không để bọn hắn tới gần toàn bộ đã bạo thể (nổ tung) mà chết, Diệp Như Phong nhìn đệ tử Diệp gia xông lại, quang mang đặc trưng thân phận triệu hoán sư trên trán từng đợt làm người ta sợ hãi lần lượt phóng xuất.
Phong hệ, Hỏa hệ, thủy hệ...
Diệp gia chủ nhìn ánh sáng phía sau nàng, khóe môi co quắp lợi hại, mắt muốn rớt ra. Nhìn nàng không ngừng biến hóa màu sắc, lại thấy nàng liên tục nắm ngũ hệ ngưng hình vũ khí hiện ở trước mặt hắn, Diệp gia chủ nhịn không được phun ra một búng máu, sau đó Diệp gia trưởng lão vừa đuổi ra tới cũng bị khiếp sợ
"Ngũ hệ triệu hoán sư!"
Nội tâm chấn động, ngũ hệ... Thiên tài a!
"Sai rồi, không phải ngũ hệ, mà là thất hệ..."
"Phốc..." Diệp gia chủ bị lời Diệp Như Phong làm tươi sống hù chết (ý nói sốc quá mà chết a~), Diệp gia trưởng lão sắc mặt xám ngắt nhìn thiếu nữ trước mắt, nếu biết sớm sự tình sẽ như vậy hắn sẽ không làm!