Hôm nay dọc theo đường đi Đường Duy đã xảy ra quá nhiều chuyện, thậm chí còn đột nhiên gặp được thầy trên mạng của mình ở trong bệnh viện.
Khi đi vào, cậu bé giống như ông cụ non thở dài tổng kết mọi chuyện trong một ngày, Đường Thi ở trong phòng bệnh mỉm cười: “Đi tìm ai để hoàn thành bài tập về nhà vây?
Đường Duy lập tức đổi vẻ mặt mỏi mệt thành vẻ mặt tươi cười: “Tìm chú Kỳ ạ.”
“Anh ấy sao?” Đường Thi khẽ nhíu mày: “Không làm phiền người ta chứ?”
“Không ạ.” Đường Duy đặt cái túi trong tay lên trên ghế sô pha: “Chú ấy còn đưa con đi dạo phố mua quần áo nữa.”
Đường Thi có chút không hài lòng, bản thân cô cũng không muốn có quá nhiều liên quan tới Tô Kỳ, nhưng có điều hình như mối quan hệ của Đường Duy và người đàn ông này rất tốt.
Đường Duy nhìn ra suy nghĩ của Đường Thi, cậu bé nhẹ giọng nói: “Lần sau con sẽ không như vậy nữa.” Chủ yếu là lần này cậu ấy không muốn đi tìm Bạc Dạ, cho nên mới nghĩ đến việc để Tô Kỳ thay thế.
Khi hai mẹ con đối diện nhau, Đường Thi mẫn cảm phát hiện ra Đường Duy có chỗ gì đó khác lạ.
Nhưng không thể nói là chỗ nào, cuối cùng dừng ở trên đôi mắt cậu bé, mới đột nhiên phát hiện ra, là ánh mắt.
Ánh mắt của Đường Duy, vào một lúc nào đó sẽ lộ ra vẻ cực kỳ giống Bạc Dạ.
Đêm khuya tĩnh lặng, RCKY và Ventus ngồi trong một góc của căn phòng, trên đùi mỗi người đều có một cái máy tính, giờ này phút này bọn họ đang liều mạng gõ bàn phím, trên màn hình xuất hiện vô số số hiệu, đôi mắt bọn họ nhìn chằm chằm vào màn hình.
Lúc này, Ventus đột nhiên nhẹ giọng nói: “Đã phá giải.”
RCKY búng tay một cái, sau đó trên màn hình của mình biến thành một loạt cơ sở dữ liệu, anh ta nói: “Chỗ của tôi cũng được kha khá.”
Ventus đã quen với việc điều tra tư liệu DNA người nhà họ Đường, RCKY ở bên cạnh còn đang xem danh sách, nói với người bạn tốt: “Tôi copy cái này xuống và gửi cho anh.”
“Ừm, bao gồm cả huyết thống của bọn họ.”
Xem được một nửa, RCKY đột nhiên “ối” một tiếng: “Bên trong cơ sở dữ liệu này của tôi…không có số liệu của Đường Thi.”.
truyện tiên hiệp hay
“Sao có thể chứ?”
Người bạn tốt kia nhíu mày: “Tôi chắc chắn chúng ta đã xâm nhập vào cơ sở dữ liệu của cư dân Hải Thành...”
“Đường Thi không phải người Hải Thành?”
RCKY gãi gãi cái ót, trên mặt xuất hiện nghi vấn: “Nhiệm vụ chúng ta nhận được là điều tra lai lịch của Đường Thi, chẳng lẽ là có người phát hiện ra trước, nên đã dời cơ sở dữ liệu của Đường Thi đi rồi?”
“Có khả năng.” Ventus nhàn nhạt nói, sau đó lại ngẩng đầu lên nhìn RCKY: “Đương nhiên cũng có một khả năng khác, có lẽ không phải dời đi, mà là biến mất.
Có nghĩa là cơ sở dữ liệu của Đường Thi đã bị người khác xoá mất.”
“...” Hai người nhìn nhau, đột nhiên rơi vào im lặng giống nhau.
Thân phận của Đường Thi càng thêm rối rắm, vậy thì thân phận của học trò anh ta cũng sẽ có chút thần bí.
“Ôi, thật là khó giải quyết.”
Xem ra không chỉ riêng đám người bọn họ âm thầm bước vào trong vòng thần bí, thì ra còn có người khác đang lén lút hành động.
Sau lưng Đường Thi liên quan tới quá nhiều người, trong khoảng thời gian ngắn, các loại thế lực nhao nhao tham gia vào.
RCKY nhíu nhíu mày: “Không được, tôi mặc kệ sau lưng có bao nhiêu người, nhất định phải điều tra ra.”
“Tôi có thể xâm nhập vào phía sau để xem xem có để lại dấu vết hay không.” Ventus nhéo nhéo mi tâm: “Nếu thật sự là bị người khác xoá đi, tôi cũng có thể tìm được một chút dấu vết còn sót lại.”
RCKY muốn nhìn ra là ai ở sau lưng tạo ra những quả bom khói đó, đây chính là chuyện liên quan với học trò của anh ta, tuyệt đối không thể để Đường Duy xảy ra chuyện gì!.