Thứ Nữ

chương 102

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Thượng Quan Mai trước hành lễ với lão phu nhân, rồi lại hành lễ với vương phi cùng nhị phu nhân, tam phu nhân, sau khi hành lễ xong, yên lặng không nói gì ngồi đối diện với chỗ ngồi của Cẩm Nương.

Lão phu nhân thấy liền nhíu mi nói: “Mai nhi có tâm sự gì sao? Hôm qua là tân hôn của Đường nhi, trong nhà khó có thêm việc vui, con là kiêu ngạo, hẳn là tha thứ chút ít mới đúng, nhiều người giúp con, nhanh chóng khai chi tán diệp cho vương phủ, chẳng phải rất tốt sao?”

Thượng Quan Mai nguyên bản tinh thần phiêu diêu bị lời nói này của lão phu nhân làm ình giật khẽ, bên tai tựa hồ lại vang lên tiếng kêu thê lương bi thảm của Tôn Ngọc Nương, tâm không khỏi xiết chặt, sợ run cả người, đêm qua nàng cả đêm không có ngủ, không thể tin được chính mình lại nghe thấy hết thảy, trượng phu bình thường ôn hòa tao nhã làm sao lại biến thành ác ma đáng sợ như vậy? Bởi vì không thích Tôn Ngọc Nương sao? Không thích có thể vắng vẻ nàng là được, cần gì phải… Không đúng, việc này căn bản không phải là người làm, không phải người…

Thấy Thượng Quan Mai sau nửa ngày không có trả lời, lão phu nhân càng khó chịu, lại hỏi: “Mai nhi, như thế nào lại không thấy cô dâu đi kính trà?”

Thượng Quan Mai nghe xong cuối cùng có chút phản ứng, nâng lên ánh mắt kinh ngạc nhìn lão phu nhân, trong mắt có một tia kinh hoàng, sáng sớm nàng đi qua Thanh Trà tiểu uyển, Lãnh Hoa Đường ngược lại tinh thần sảng khoái, vừa ra khỏi cửa, liền nhìn thấy Thượng Quan Mai, sắc mặt hắn khẽ biến cứng lại, ngược lại có chút không được tự nhiên định đi lên phía trước ôm nàng vào lòng, Thượng Quan Mai thấy hắn đến gần trong nội tâm liền nhút nhát một chút, nhịn không được lui về phía sau một hai bước, muốn tránh đi hắn.

Lãnh Hoa Đường ánh mắt tối lại, lập tức vừa cười vừa nói với nàng: “Nương tử đang ghen tị sao, ai, dù sao nàng ta cũng đã gả vào cửa, ta cuối cùng cũng không thể để cho nàng ta quá mất mặt mũi đi, buổi tối hôm nay ta sẽ không tiến vào cửa này nửa bước.”

Thượng Quan Mai nghe sợ hơn, lại lui hai bước, thấy hắn thần sắc càng thêm tối tăm, vội nói: “Ta… Là tới xem Tôn muội muội có khỏe không, hôm nay là ngày dâng trà, kính trà cho các vị trưởng bối, sợ nàng… Chậm, khiến cho các trưởng bối khó chịu, làm hỏng quy củ cũng không tốt.”

Lãnh Hoa Đường nghe thấy lông mi nhướn lên, cười hì hì đến gần Thượng Quan Mai nói: “Không nghĩ tới, nương tử ngược lại thật có lòng dạ, có thể chứa người khác, vi phu vừa rồi trách oan nương tử , nàng ta… Sợ là chưa có tỉnh a, nàng đi trước đi, một lát nữa ta dẫn nàng ta đến là được.”

Thượng Quan Mai nghe xong nhẹ gật đầu, nhấc váy lên, giống như chạy trốn nhanh chóng rời đi Thanh Trà tiểu uyển.

“Mai nhi, lão phu nhân đang hỏi con đó, đứa nhỏ này, hôm nay là làm sao vậy? Mất hồn mất vía thế.” Bên kia nhị thái thái cũng nhìn ra Thượng Quan Mai không đúng, nhẹ nói.

Tam thái thái nghe xong ngược lại nở nụ cười, nhíu mi nói với nhị phu nhân: “Nhị tẩu, tẩu không có chịu qua nỗi khổ này, tẩu quản nhị ca sít sao, trong nội viện không có một thông phòng tiểu thiếp nào thì sao mà hiểu, mấy người chúng ta trong nội tâm đều rõ ràng minh bạch, nữ nhân chúng ta, dù hào phóng rộng lượng thế nào, gặp được việc này trong nội tâm luôn luôn có chút ít khó chịu, Đường nhi đây là lần đầu tiên lấy bình thê, trong nội tâm Mai nhi không thoải mái đó cũng là tự nhiên, tẩu cũng đừng làm khó Mai nhi.”

Thượng Quan Mai nghe xong lời này mới từ trong trầm tư giật mình tỉnh lại, ánh mắt lóe lên cũng không dám nhìn nhị phu nhân một cái nào, thấp đầu nói: “Tướng công nói, Tôn muội muội hôm trước mới tân hôn, có thể cơ thể có chút không khỏe a, một lát nữa tướng công sẽ dẫn theo Tôn muội muội tới đây kính trà cho các vị trưởng bối .”

Nghe xong lời này, các vị phu nhân trong phòng xem như định lại tinh thần, nhưng mà, đối với Tôn Thị chưa từng gặp mặt trong nội tâm có chút khinh thường, đều là người từng trải, lần đầu tiên sẽ có chút ít không khỏe, nhưng làm sao lại yếu ới như vậy, là đích nữ của Tướng phủ gả tới thì như thế nào, bất quá chỉ là làm tiểu thiếp, so với chính thất càng phải có chút chú ý mới đúng, ngược lại còn khiến cho các vị trưởng bối phải ngồi đây chờ, muốn làm cái chuyện gì a.

Nhị thái thái nghe xong lời nói của Thượng Quan Mai liền nhìn về phía Cẩm Nương, bưng lên trà do tiểu nha đầu dâng lên, gạt nhẹ mạt trà nổi trên mặt nước, nhẹ sâu kín nói: “Lúc trước, khi thê tử của tiểu Đình vào cửa, cũng để cho người khác chờ chút ít, không ngờ Tôn thị lại cũng là như thế này, Tôn gia nữ nhân quả nhiên quá được chiều chuộng rồi.”

Cẩm Nương sớm đoán được lời này cuối cùng sẽ tính đến trên đầu nàng, cho nên, nàng coi như không nghe thấy, cũng bưng trà uống, trong nội tâm lại đang lo lắng, Ngọc Nương tối hôm qua sẽ không xảy ra chuyện gì chứ, nàng ta tính tình tùy hứng mạnh mẽ, sợ là sẽ chống lại Lãnh Hoa Đường đến cùng …

Lại nghĩ tới đêm tân hôn của mình ngày đó, mỗ yêu nghiệt nào đó cố ý nằm trên giường không chịu dậy, hại nàng không cách nào kịp thời tới dâng trà cho các vị trưởng bối, nhớ tới hận cũ, không khỏi liếc mắt nhìn yêu nghiệt bên người, thấy hắn giống như cười mà không cười nhìn mình, không khỏi càng thêm tức giận, học bộ dáng hắn ngày xưa, liếc mắt trắng.

Nhưng Lãnh Hoa Đình tâm tình lại rất tốt, lặng lẽ đẩy xe lăn đến gần Cẩm Nương chút ít, dưới váy dài, vụng trộm duỗi tay ra, nắm lấy nàng, nhẹ véo nhẹ xoa lại buông ra, trong mắt hàm chứa tia lấy lòng, Cẩm Nương cũng không còn thật sự tức giận hắn, lúc này bên môi cũng hàm chứa nụ cười, lại lấy mắt liếc hắn, trước mặt mọi người, cũng không sợ bọn nhị phu nhân nhìn thấy chê cười sao.

Vương phi lại rất căm tức với lời nói kia của nhị thái thái, ngày ấy Cẩm Nương đến trễ, đều đã nói rõ, hôm nay lại vì chuyện của Ngọc Nương mà lôi ra, thật đúng là quá chán ghét, nàng cũng nhấp một ngụm trà, nghiêng mắt qua nhìn nhị phu nhân, không nhanh không chậm nói: “Cũng không biết nhà lão Nhị khi nào sẽ làm mẹ chồng chân chính, mấy người chúng ta cũng đang chờ đợi uống rượu mừng, nhưng mà, nhà lão Nhị thật đúng là so với chúng ta càng có phúc khí nhiều hơn vài phần, con dâu chưa có, lại sắp được làm bà nội, ai, Đường nhi cùng Đình nhi thật đúng là không ra gì , làm sao lại không bằng Hiên nhi chứ.”

Lời này chạm đến chỗ đau của nhị thái thái, nàng chưa kịp xử lý chuyện của Tố Cầm cùng lãnh hoa hiên, Hiên nhi từ nhỏ nhu thuận, sao lại có thể đối với chuyện này cực kỳ bướng bỉnh, nói như thế nào cũng không chịu nghe, còn ồn ào muốn đi Trữ Vương phủ từ hôn, thực đúng là tức chết nàng.

Tứ thái thái nghe xong lời này lập tức tiếp thêm vào: “Vương tẩu nói rất đúng, nhị tẩu thật đúng là ở trong phúc mà không biết hưởng phúc, thật vất vả Hiên nhi mới có con, tẩu lại muốn giết chết cả mẹ lẫn con, ai nha nha, thật sự là nghiệp chướng nha, loại sự tình này, làm nhiều lần sợ là sẽ gặp báo ứng.” Tứ thái hiện giờ cũng có một phần cổ phần ở thành đông, bởi vì nàng được cổ phần kia, là cũng lấy từ chỗ thân thích của nhị thái thái, cũng bị nhị thái thái khi dễ mấy lần, hiện giờ nàng cùng tam thái thái quan hệ rất tốt, hai người đã sớm kết thành liên minh, thật không chịu được nhị thái thái giả bộ thanh cao, lúc này chỉ cần kích thích được nhị thái thái nửa lời nói, nàng nửa câu cũng không buông tha.

Nhị thái thái nghe xong thiếu chút nữa đập bể chén trà trong tay, ngược lại lão phu nhân không hiểu rõ, nghiêng đầu hỏi nhị thái thái: “Nhà lão Tứ nói vậy là sao? Nha đầu ngày ấy ngươi đưa đến trong nội phật đường, nàng hoài thai sao, trong bụng của nàng đang mang đứa nhỏ của Hiên nhi sao?”

Nhị thái thái nghe xong càng hận vương phi cùng tứ thái thái, không có việc gì lại ở trước mặt lão phu nhân nói cái chuyện này làm cái gì, lão thái bà này thành sự có ít, bại sự có thừa, lại ưu thích chõ mõm vào…

“Nương, là Hiên nhi, nhưng mà, con dâu cũng không có độc hại…”

“Nhà Lão Tứ đã nói tất cả, nếu không phải ngươi làm, nàng cũng sẽ không lấy ra vu oan cho ngươi, nhà lão Nhị à, không phải ta nói ngươi, trước kia ngươi là người lợi hại nhất, nhưng mà vương phi cũng có thể cho Thanh Dung vào cửa, ngay cả Trần thị nàng cũng có thể nhận, chỉ có ngươi, lòng dạ hẹp hòi, nhất định không chịu chấp nhận người, đem lão nhị quản đến sít sao, khiến cho hắn hiện tại chỉ có một mình Hiên nhi, làm sao ngươi không học theo nhà tam lão, ngươi xem trong nhà lão Tam cũng rất nhiều người a, hôm nay thật vất vả mới có một nha hoàn mang thai, ai, cho dù ngươi không thể chấp nhận nha hoàn kia, nhưng hài tử cũng là cốt nhục của Lãnh gia ta, thật sự là, tức chết ta đi.” Lão phu nhân cũng không đợi nhị thái thái nói xong, liền cắt lời, cằn nhằn nói một hồi, khiến cho nhị thái thái trên mặt phát cứng lại một hồi, muốn nổi giận rồi lại cưỡng chế nhịn xuống.

Nhị thái thái tức giận đến mặt mũi trắng bệch, cố nén lửa giận trừng mắt nhìn tứ thái thái, tứ thái thái nhìn có chút hả hê nhấp một ngụm trà, nhưng cũng biết không thể đem nhị phu nhân kích thích quá mức, liền chuyển đề tài nói: “Ai, một cái chén trà nhỏ cũng đã uống xong rồi, như thế nào còn không thấy Đường nhi cùng Tôn Thị đến, trong phủ của ta cũng còn không ít việc đi, ngươi xem tết sắp tới, lão gia nhà ta ở bên ngoài lại lo nhiều chuyện trong triều, thật nhiều chuyện cũng cần phải chuẩn bị thỏa đáng , thật sự là, Đường nhi cũng càng kỳ cục, thành thế tử có thể bất kính với trưởng bối như thế sao?”

Nhị thái thái nghe xong cũng là cười lạnh: “Lão Tứ gia, ngươi cũng biết nói Đường nhi là thế tử, nói chuyện phải khách khí chút ít, sau này cả cái vương phủ này đều do hắn kế thừa, nhà các ngươi… Hừ, nếu không có Vương phủ duy trì, lão Tứ cũng khó được như thuyền xuôi gió vậy.”

Lời này xem như vạch trần nội tình của tứ thái thái, lão Nhị cùng lão Tam đều là thân huynh đệ của Vương Gia, chỉ có lão Tứ là đường huynh đệ (an hem họ), so lại còn xa cách một tầng, ngày bình thường, tứ thái thái đều đi qua bên này, đương nhiên cũng có ý tứ dựa vào vương phủ, tứ lão gia mặc dù cũng có tước vị, trong triều đình cũng có chức quan, cũng xác thực dựa vào mặt mũi của Giản Thân Vương, hơn nữa, kỳ thật dưới đáy lòng của tứ thái thái cảm giác xác thực mình không bằng nhị phu nhân cùng tam phu nhân, ở trước mặt Vương phi mà nói ra những lời này thì quả thật không được tốt, lẽ ra nàng càng phải có chút chú ý hơn co với những người khác, nhưng tính tình này của nàng ta, càng không bằng người khác, nàng lại càng muốn làm ra thái độ mạnh hơn, ngày bình thường lại quen chanh chua, cũng may trong nhà vương phi tâm tính tốt, càng cổ vũ cho dáng vệ bệ vệ của nàng ta, gặp ai lời nói đều mang chút ít châm chọc, trong nội tâm mới thoải mái.

“Đúng a, lão gia nhà ta sao có thể so sánh được với nhị ca biết xem thời thế, con mình thường thường đều mặc kệ, nhưng đối với Đường nhi, suốt ngày vây quanh Đường nhi, hừ, người biết đến, nói nhị ca là thúc thúc của Đường nhi, không biết, còn tưởng rằng nhị ca mới là cha ruột của Đường nhi.” Tứ thái thái mắt liếc một cái, không quan tâm, thốt ra lời nói.

Lời này vừa ra, mặt nhị thái thái đều tái đi, cũng bất chấp hình thượng hiển đạt ưu nhã, chỉ vào mũi tứ thái thái liền mắng: “Nhà Lão Tứ, nên chú ý cái miệng của ngươi, lời này nói ra, coi chừng vương gia đánh ngươi, lời này của ngươi mắng lão gia nhà ta cũng thôi, nhưng ngay cả vương gia ngươi cũng kéo vào. Ngươi… Ngươi thật sự là càng ngày càng khốn kiếp.”

Lão phu nhân cũng là bị một câu kia của tứ phu nhân khiến cho run sợ trong lòng, bà ta không khỏi trộm liếc mắt nhìn vương phi, thấy nàng ánh mắt phức tạp, không biết đang suy nghĩ gì, trong nội tâm càng là gấp, cũng theo nhị thái thái mắng: “Nhà Lão Tứ, ngươi nguyên là trong phủ bên kia, bởi vì đều là một tổ tông, cho nên, có việc đại sự, vương tẩu ngươi vẫn là coi trọng ngươi, chưa bao giờ coi ngươi là người ngoài, nhưng mà ngươi nói chuyện cũng quá bậy bạ, từ nay về sau nếu còn như thế nữa, trong phủ bên này ngươi cũng bớt lui tới đi.”

Tứ thái thái lúc này mới cảm thấy lời nói quá nặng, nhìn xem tình thế không đúng, vội vàng ngậm miệng, cũng nghiêng mắt nhìn tam thái thái bên cạnh, nàng cũng không giúp đỡ mình câu nào.

Tam thái thái từ trước đến nay đều sợ nhị thái thái tuy nhiên về sau có chút ít dũng khí, nhưng hôm nay lão phu nhân cũng đứng về phía nhị thái thái, nàng lại càng không dám nói, thấy tứ thái thái nhìn qua, đành phải sợ hãi khuyên nhủ: “Ai nha nha, hôm nay chính là ngày đại hỉ của Đường nhi, nói những chuyện không thú vị này làm cái gì, ngươi nói cũng thật là, Đường nhi như thế nào còn chưa tới, sợ là người thiếu niên tham hoan .” Nói xong, cầm khăn che miệng cười cười, còn có ý tứ liếc nhìn Thượng Quan Mai.

Lúc đang nói chuyện, Lãnh Hoa Đường cuối cùng cũng đỡ Tôn Ngọc Nương vào tới, Cẩm Nương nhìn thấy trên mặt Ngọc Nương tuy đánh ít phấn, lại tô chút ít son, nhưng cảm thấy sắc mặt nàng rất khác thường, cực kỳ tái nhợt, tư thế đi đường cũng không được tự nhiên, nghiêng người tựa trong khuỷu tay của Lãnh Hoa Đường, giống như tùy thời đều có thể ngã xuống, ánh mắt cũng không giống ngày xưa linh động, nguyên bản mắt to xinh đẹp lý lúc này ngay cả bi thương cũng đều không có, chỉ có thật sâu sợ hãi, tròng mắt nhìn chằm chằm vào một chỗ không chuyển động, giống như một người đột nhiên thay đổi hoàn toàn.

Trong nội tâm nàng không khỏi xiết chặt, lại quay đầu nhìn Lãnh Hoa Đường, thấy hắn giống như thân mật đỡ Tôn Ngọc Nương, nhưng động tác kia nói đỡ, không bằng nói là kèm chặt hai bên, hai người chậm rãi đi vào, ánh mắt Ngọc Nương trống rỗng nhìn về phía trước, dường như không nhìn thấy ai trong mắt, Cẩm Nương nhịn không được kêu một tiếng: “Nhị tỷ!”

Ngọc Nương nghe có người gọi, trì hoãn chậm rãi quay đầu lại, vừa nhìn thấy Cẩm Nương, trống rỗng trong mắt liền mở ra một cỗ hi vọng, vừa muốn lên tiếng, cánh tay trên người xiết chặt, trên người chỗ nào cũng có miệng vết thương liền bị kẹp chặt một hồi đau đớn, bên tai liền truyền đến thanh âm của Lãnh Hoa Đường: “Ngọc Nương, trước kính trà cho lão phu nhân.”

Thanh âm này giống như ma chú, khiến cho Ngọc Nương nghe được phát run một hồi, nàng cứng ngắc quay đầu đi, dưới sự nâng đỡ của Lãnh Hoa Đường, đến trước mặt lão phu nhân, Ngọc Bích sớm cho người dọn xong nệm êm, Ngọc Nương nhìn thấy nệm êm bắp chân liền đánh thình thịch, muốn quỵ, chân lại không nghe sai sử, Lãnh Hoa Đường đem thân thể của nàng buông lỏng, nàng thiếu chút ít liền ngã nhào trên mặt đất.

Cũng may Lãnh Hoa Đường chớp thời cơ thật nhanh, lập tức lại đỡ nàng, sau hai tai cũng đỏ lên, ngượng ngùng gọi lão phu nhân một tiếng: “Bà nội.”

Quả nhiên lão phu nhân nhìn thấy không giận ngược lại vui vẻ, giận Lãnh Hoa Đường liếc nói: “Đường nhi, Ngọc Nương là người chưa trãi qua mọi chuyện, ngươi phải thương yêu một chút mới đúng.”

Ngọc Nương vừa nghe lời này, nước mắt liền nhịn không được chảy xuống, Lãnh Hoa Đường rất thương tiếc đi đỡ nàng nói: “Ngọc Nương, là vi phu không tốt, từ nay về sau sẽ yêu thương nàng nhiều hơn, nàng… Nhất định sẽ không trách cứ vi phu a.”

Ngọc Nương nghe xong hoảng sợ nhìn về phía hắn, ánh mắt vừa chạm vào liền lập tức chuyển dời đi chỗ khác, cũng may cuối cùng nàng cũng đã quỳ xuống, Thanh Thạch bưng trà đến, đưa qua cho Ngọc Nương, Ngọc Nương run run hai tay, mấy lần thiếu chút nữa làm đổ khay trà, Lãnh Hoa Đường nhìn thấy liền thở dài, sủng nịch đỡ lấy tay của nàng, nói với nàng: “Cũng biết nàng mảnh mai, không nghĩ tới lại mảnh mai tới như vậy, nhanh chút kính trà cho bà nội đi.”

Ngọc Nương thấp đầu, nhịn xuống toàn thân kịch liệt đau nhức, hai tay đem trà nâng lên cho lão phu nhân, lão phu nhân bưng trà uống một ngụm, muốn đem tiền lì xì chuẩn bị tốt đặt lên khay trà, Ngọc Nương nhẹ buông tay, khay trà này liền rơi trên mặt đất.

Nhị thái thái ở một bên nhìn rốt cục không nhịn được nói: “Tôn Thị, ngươi cũng quá không tự trọng đi, nào có ai cúi chào với trưởng bối như vậy chứ?”

Ngọc Nương nghe xong có chút ngây ngốc, nàng bối rối đưa tay đi nhặt khay trên mặt đất, trong miệng liên tục nói: “Thực xin lỗi, cháu dâu không phải cố ý, không phải cố ý.” Thanh âm kia mang theo chút rung rẩy, giống như muốn khóc, lão phu nhân nhìn nàng không có nửa điểm giả tạo, thật cũng không làm khó nàng, chỉ cảm thấy đứa nhỏ này thân thể sợ là không khoẻ mạnh, bản thân lại có thể yếu đuối như vậy, ai, còn ngóng trông nàng có thể sinh con trai cho Đường nhi, nguyện vọng này chỉ sợ vừa muốn thất bại đi.

Ngọc Nương đem khay cầm lấy một cái chớp mắt kia, Cẩm Nương mắt sắc đã nhìn thấy trên cánh tay nàng hình như có vết thương, không khỏi ngưng mắt nhìn kỹ, Lãnh Hoa Đường lại rất quan tâm kéo tay Ngọc Nương, cười hì hì tiếp nhận khay trong tay nàng, nói với lão phu nhân: “Bà nội, lần trước ngài thưởng cho đệ muội đồ tốt nhất, lúc này cũng không thể bạc đãi Ngọc Nương nha.”

Lão phu nhân nghe xong liền làm bộ muốn đánh hắn, giận liếc nhìn hắn nói: “Cũng không biết xấu hổ, nào có tướng công vội tới thay nương tử đòi quà, cho, đây chính là bà nội cất giấu, nhìn xem, sẽ không thiệt thòi cháu nha.”

Lãnh Hoa Đường cười tiếp nhận, đem đồ nhét vào trong tay Ngọc Nương, lại thân mật giúp đỡ nàng, đi tới chỗ vương phi.

Cẩm Nương thấy liền nhìn về phía Thượng Quan Mai, rất kỳ quái chính là, trên mặt Thượng Quan Mai nhìn không tới nửa điểm ghen tuông, càng không có ghen tỵ, sau khi Ngọc Nương vừa vào cửa, ánh mắt của nàng là cực kỳ phức tạp, như là đồng tình, hoặc như là thương cảm, càng nhiều hơn, lại có cảm giác bất minh, ánh mắt như thế khiến Cẩm Nương rất là khó hiểu, cái này so với tính tình của Thượng Quan Mai ngày thường cách nhau một trời một vực, hai ngày trước bởi vì Ngọc Nương sắp vào cửa, Thượng Quan Mai rất là phiền muộn buồn bực, hôm nay nhìn thấy Lãnh Hoa Đường ở trước mặt nàng sủng ái đối với Ngọc Nương như thế, nàng lại có phản ứng này, rất không bình thường a.

Ngọc Nương được Lãnh Hoa Đường nâng đỡ, khó khăn hành lễ với mỗi một vị trưởng bối, lại được đỡ ngồi xuống trên một cái ghế, thần sắc nàng vẫn rất ngơ ngác, ánh mắt so với lúc vừa mới vào cửa đã có hồn hơn một chút, nhưng mà nhát gan chỗ nào cũng không dám nhìn.

Vương phi thấy liền nhíu mi, quan tâm hỏi thăm: “Ngọc Nương, thân thể con hình như là không tốt lắm, không bằng mời thái y đến xem a.”

Ngọc Nương nghe thấy khẽ giật mình, mạnh ngẩng đầu lên nhìn vương phi, trong đôi mắt to lộ ra một tia cầu xin, vương phi cho rằng nàng mới vào cửa, có mấy lời không dám nói, liền cười cười nói: “Con là thân tỷ tỷ của Cẩm Nương, có việc gì khó xử cứ việc nói, mẫu phi sẽ làm chủ cho con.”

Ngọc Nương há to miệng muốn nói, Lãnh Hoa Đường một tay liền hoàn chiếm hữu eo nàng, nàng vội vàng sửa lại miệng nói: “Cám ơn mẫu phi, con dâu chỉ là hôm qua bị lạnh chút ít, có chút mê mang, tướng công vừa rồi đã cho con dâu uống thuốc xong, không có gì đáng ngại, không có gì đáng ngại.” Nói là không vướng bận, thanh âm kia lại có chút tiếng khóc nức nở.

Thượng Quan Mai rốt cục không nhịn được nói: “Mẫu phi, ngài yên tâm, Mai nhi sẽ mời thái ý tốt tới xem bệnh cho Tôn muội muội, Tôn muội muội giống như sợ là ngồi không được lâu, không bằng để con dâu giúp đỡ nàng trở về đi.”

Vương phi nghe xong ngược lại cho ánh mắt tán thưởng với Thượng Quan Mai quăng qua, Mai nhi rốt cuộc là xuất thân quận chúa, trí tuệ này thật đúng là không phải người bình thường có thể so sánh, liền gật đầu đồng ý.

Lãnh Hoa Đường nghe thấy vậy có chút gấp, vội vàng nói với Thượng Quan Mai: “Nương tử, bà nội khó được trở về, nàng vẫn là lưu lại ngồi cùng bà nội một chút, ta đây giúp đỡ Ngọc Nương trở về, mời thái ý xem cho Ngọc Nương.” Nói xong, cũng không đợi Thượng Quan Mai có phản ứng, nửa đỡ nửa kéo liền mang theo Ngọc Nương đi ra ngoài.

Cẩm Nương càng nhìn càng không đúng, Lãnh Hoa Đường biểu lộ quá mức dối trá, đối với Ngọc Nương sủng ái vượt ra khỏi mức bình thường, Ngọc Nương dù sao chỉ là tiểu thiếp, cho dù hắn đối với Ngọc Nương có mối tình thắm thiết, cũng không có thể ở trước mặt chính thất làm việc như thế, hơn nữa, dùng tính tình của Ngọc Nương cũng không thể có thể nhanh như vậy liền đem tình yêu dời đến cho hắn mới đúng…

Đang lúc Lãnh Hoa Đường đỡ Ngọc Nương sắp ra tới cửa, Cẩm Nương đột nhiên kêu một tiếng: “Nhị tỷ dừng bước, muội muội còn không có đưa đại lễ cho nhị tỷ .”

Ngọc Nương nghe xong quay đầu lại, trong mắt nhịn xuống nước mắt, Lãnh Hoa Đường bất đắc dĩ cũng quay đầu, Cẩm Nương đi nhanh đi tới, cố ý vỗ vào trên bờ vai Ngọc Nương, Ngọc Nương lập tức đau đến hút một hơi khí lạnh, Cẩm Nương kinh hãi, hỏi: “Nhị tỷ, tỷ… Tỷ làm sao vậy.” Đang lúc nói chuyện, nàng liền kéo váy dài của Ngọc Nương một cái.

Mắt nhìn lại, thấy mà giật mình, hết thảy nỗi băn khoăn đều giải khai, trên cánh tay của Ngọc Nương nguyên bản trắng bóc như bạch ngọc lại rậm rạp chằng chịt vết thương, nhìn kỹ phía dưới, một ít miệng vết thương có hình dấu răng… Đúng là có người cắn xé, có còn không có kết vảy, vẫn còn rỉ máu, Ngọc Nương là một thiên kim tiểu thư, ở trong nhà mẹ đẻ đều là ngàn kiều trăm sủng ái, làm sao có thể chịu nổi ngược đãi như thế, cái này rõ ràng chính là đêm qua bị thương, Lãnh Hoa Đường —— thật sự là không bằng cầm thú a, thật không ngờ lại đi ngược đãi một nữ tử, Cẩm Nương cho dù chán ghét Ngọc Nương, lúc này trong nội tâm cũng tràn ra phẫn nộ, đột nhiên nàng đem tay lấy toàn lực đánh về phía Lãnh Hoa Đường.

Một tiếng bốp vang lên, khiến cho tất cả mọi người trong phòng đều hồ đồ, ngay cả Lãnh Hoa Đường cũng không nghĩ tới, một tiểu nữ tử mềm mại như Cẩm Nương đột nhiên dám ra tay đánh hắn, nhất thời giật mình trợn mắt sau nửa ngày đều không có hoàn hồn.

Cẩm Nương đánh đúng là xuất kỳ bất ý, đem Ngọc Nương khẽ kéo về phía mình, mắng to: “Ngươi thật là một tên cầm thú!”

Lãnh Hoa Đình là người đầu tiên kịp phản ứng, nhanh chóng đẩy xe lăn đến bên người Cẩm Nương, vội vàng kéo nàng về phía mình, bảo vệ nàng, mắng: “Ngươi quản hắn là cầm thú hay súc sinh làm cái gì, đều không là người tốt gì.”

Ngọc Nương tiếp theo cũng bị kéo một chút, thiếu chút nữa ngã xuống trên mặt đất, lúc này, Thượng Quan Mai cũng vọt lên, thống khổ nhìn Cẩm Nương, yên lặng đỡ lấy Ngọc Nương muốn nhanh chút ít rời đi khỏi phòng vương phi.

Lão phu nhân nhưng lại mặc kệ , mắng: “Thực là vô pháp vô thiên, em dâu nổi điên đánh anh chồng, đây là cái quy củ gì, còn có vương pháp hay không… Người đâu, người đâu…”

Vương phi chậm rãi đứng lên nói với lão phu nhân: “Lão phu nhân, ngài gọi người đến, nghĩ phải như thế nào? Trong phòng này, là do bản phi định đoạt, Mai nhi, đem Ngọc Nương đỡ qua đây, nhanh đi mời thái y, việc này đã xảy ra trước mặt mọi người, thì dứt khoác ở trước mặt mọi người giải quyết đi.”

Cẩm Nương chính là có ý đó, nàng trước mặt mọi người đánh Lãnh Hoa Đường một cái tát chính là muốn khiến ọi người chú ý, việc này nàng chỉ muốn gây cho lớn lên, để cho người khác chứng kiến bộ mặt thật của Lãnh Hoa Đường.

Lãnh Hoa Đường cuối cùng phục hồi tinh thần lại, âm lệ nhìn Cẩm Nương, hai tay nắm chặt thành quyền, đốt ngón tay cũng bắt đầu trắng bệch, nhìn ra được, nếu không phải ở trước mặt mọi người, hắn chỉ sợ sẽ xông lên xé xác Cẩm Nương.

Ngọc Nương nhìn thấy ánh mắt giết người của hắn, sợ tới mức trốn sau lưng Cẩm Nương, trong miệng thì thào nói: “Hắn… Hắn không phải người… Không phải người…”

Lãnh Hoa Đường nghe xong mắt liếc lại, Ngọc Nương cũng bị dọa cấm khẩu, lập tức bưng kín miệng, không dám nói nữa, vương phi cùng nhị thái thái hai người đồng thời đã đi tới, Cẩm Nương đỡ Ngọc Nương, kéo tay của Ngọc Nương cho hai người xem, dù là nhị thái thái lòng dạ ác độc, nhìn vết thương này trên người Ngọc Nương cũng là rút một tia khí lạnh, hèn mọn liếc nhìn Lãnh Hoa Đường, cái gì cũng không nói, lui về vị trí của mình, tứ thái thái cũng tò mò cúi đầu muốn tới xem, cũng bị nhị thái thái kéo một cái nói: “Không liên quan tới chuyện của ngươi, ngươi nếu như còn muốn gây chuyện ở đây, thì nên sớm trở về đi.” Nói xong, liền đem tứ thái thái đẩy ra bên ngoài.

Tứ thái thái nghe thấy lời này cũng cảm thấy nghiêm trọng, khó có lúc không cùng nhị thái thái khắc khẩu, lại thật sự thấp đầu, giả bộ cái gì cũng không phát hiện, lặng lẽ ly khai.

Tam thái thái biết cũng có chuyện không đúng, nên biết, có nhiều thứ chính mình không biết vẫn tốt hơn, cũng yên lặng theo sát sau lưng tứ thái thái chuồn đi, Cẩm Nương cũng không gọi các nàng, biết rõ các nàng hiện tại cũng chỉ là làm cho lão phu nhân cùng Lãnh Hoa Đường xem, từ nay về sau tất nhiên sẽ nghĩ hết biện pháp đến tìm hiểu chân tướng của sự tình, nhưng mà, bản thân mình vừa làm một ít hành động, tin tưởng tam thái thái cùng tứ thái thái cho dù không có nhìn thấy, cũng đoán được cái bảy tám phần, cho nên, cũng không có mở miệng ngăn cản, để các nàng rời đi.

Lão phu nhân cũng nhìn thấy chuyện tình nghiêm trọng, vung tay lên, đem người liên can trong phòng toàn bộ đuổi đi .

Vương phi nhìn thấy vết thương trên tay Ngọc Nương, nước mắt đều tràn ra, nàng run rẩy chỉ vào mặt Lãnh Hoa Đường mắng: “Cẩm Nương nói rất đúng, ngươi chính là một kẻ cầm thú.”

Lãnh Hoa Đường thấy sự tình bại lộ, trên mặt cũng một lát xanh hồng, ấp úng giải thích nói: “Nhi tử… Nhi tử đêm qua uống say, thực không biết mình đang làm cái gì, mẫu phi, cầu ngài ngàn vạn lần xin tha cho Đường nhi một đường, việc này nếu như truyền ra, thanh danh của nhi tử có thể sẽ bị phá hủy.”

Lão phu nhân trụ quải trượng, sau khi nhìn thoáng qua vết thương trên tay Ngọc Nương, lạnh lùng nói với vương phi: “Chỉ là việc trên giường mà thôi, ngươi làm mẹ chồng, cũng không cần lo nhiều việc quá, nói Đường nhi sửa đổi là được.”

Cẩm Nương nghe xong liền tức giận nhìn lão phu nhân, lão thái bà này thật đúng là một người tâm cực kỳ ác độc, người Ngọc Nương bị ngược đãi như thế, bà ta một tiếng nói là chuyện vợ chồng trên giường liền muốn phủi sạch sẽ chuyện này… Thiên hạ nào có việc tiện nghi như thế, cho đây là quả hồng mềm dễ ngược đãi sao.

Nhị thái thái thấy vậy liền cười lạnh nói với Cẩm Nương: “Thê tử của tiểu Đình, ngươi đau lòng đối với Ngọc Nương nhị thẩm có thể lý giải, nhưng mà, cô nương đã gả đi ra ngoài giống như bát nước đã đổ đi, Ngọc Nương hôm nay đã là người của Đường nhi, ngươi còn muốn như thế nào, chẳng lẽ lại vừa muốn gả tới một ngày đã muốn ly cách? Các ngươi Tôn gia cũng không chịu nổi việc này, Giản Thân Vương phủ sợ là càng không ngẩn đầu nhìn người, ta xem, vẫn là đem Ngọc Nương đi trị liệu đi, cho toàn bộ người trong nội viện hạ lệnh cấm mới được.”

Thượng Quan Mai một mực thống khổ đứng ở một bên nghe xong cũng là ngửa mặt lên trời thở dài một hơi, khuyên Cẩm Nương nói: “Tướng công hắn… Chỉ là gần đây tâm tình phiền muộn, hôm qua xác thực là uống say, đem Tôn muội muội trút giận, đệ muội, chị dâu cũng thay tướng công xin lỗi .”

Cẩm Nương nghe trợn mắt há mồm, từng người từng người căn bản không quan tâm đến chuyện vết thương của Ngọc Nương, nói ra đều rất hời hợt, chẳng lẽ, nữ nhân gả cho người nam nhân này, cho dù người nam nhân này heo chó cũng không bằng, cũng phải tiếp tục chịu đựng hắn sao?

Cẩm Nương đem hi vọng cuối cùng đặt trên người vương phi, nàng yên lặng, chuyên chú nhìn vương phi, vương phi cũng rất bất đắc dĩ thở dài một hơi nói: “Việc này chỉ có thể như vậy, Cẩm Nương, Ngọc Nương hai người, việc này ngàn vạn không thể truyền ra bên ngoài, bằng không, tổn hại không chỉ là thanh danh của Đường nhi, còn có thanh danh của Giản Thân Vương phủ, hôm nay Giản Thân Vương phủ chính là đang ở phía trên đầu sóng ngọn gió, phụ vương con ngày ngày lo toan ở bên ngoài, cũng chỉ có thể dẹp loạn một chút sự việc, chúng ta trong phủ ngàn vạn không thể ra để cho chuyện xấu truyền đi, gây cho hắn thêm phiền toái, khiến cho đối thủ nắm được trong tay.”

Chuyện đó thật ra khiến Lãnh Hoa Đình nhớ tới lời nói của đại lão gia, theo lời vương phi nơi đầu sóng ngọn gió… Nói chính là vấn đề quyền sở hữu Mặc Ngọc đi, cũng đúng, phụ vương có hai đứa con trai, bản thân mình là người tàn tật, kiện toàn chỉ còn lại có Lãnh Hoa Đường, nhưng đứa con trai này lại là một kẻ cầm thú ra vẻ đạo mạo, Giản Thân Vương này có thể thật đúng là không người kế tục… Hôm nay dòm ngó dò xét khối Mặc Ngọc này có rất nhiều người giống như hổ đói rình mồi.

“Nương, làm ra chuyện lang sói như vậy, hẳn là phải dùng gia pháp, nếu là sợ truyền ra bên ngoài phủ, trong phủ chấp hành là được, bằng không, dù cho nữ tử gả cho hắn, cũng sẽ bị hắn giết chết.” Từ trước đến nay Lãnh Hoa Đình không phát biểu bất cứ ý kiến gì đột nhiên ngôn ngữ chỉnh tề, trật tự rõ ràng nói với vương phi.

Nghe thấy vậy Lãnh Hoa Đường lại khẽ giật mình, hắn vừa rồi chỉ là thoáng kinh hoảng một chút, nhưng sau khi nghe thấy lời nói của nhị thái thái cùng lão phu nhân, tâm thần liền yên ổn xuống, cũng đúng, so với hắn đám vương tôn công tử kia còn chơi lợi hại hơn, Trữ vương thế tử kia, dạng chơi bời còn nhiều hơn, bản thân mình bất quá mới chỉ ở trên người Tôn Ngọc Nương chơi thử một lần thôi, thực sự cũng không coi là chuyện lớn gì… Nhưng mà tiểu Đình như thế nào… Như thế nào như giống như đột nhiên lớn lên, ánh mắt nhìn mình cũng không mờ mịt nữa, còn có cừu hận, chẳng lẽ… Hắn nhớ ra những chuyện gì? Hắn đột nhiên cảm giác phía sau lưng mát lạnh, một hồi kích lạnh, có chút sợ hãi rút lui một bước, giống như rất sợ hãi nhìn đôi mắt của Lãnh Hoa Đình vậy

“Đúng, tiểu Đình nói thật đúng, một lát nữa chờ phụ vương của con trở về, liền đem gia pháp đến, nên xử trí như thế nào toàn bộ đều do phụ vương con đến định đoạt.” Vương phi nghe xong thật sự là vui vẻ, khó được tiểu Đình chịu chăm chú nghĩ chuyện, nàng cũng là lần đầu tiên nghe thấy.

Lão phu nhân bên kia mặc kệ , nói với vương phi: “Tiểu Đình cũng chỉ là tâm tính tiểu hài tử, hắn biết chuyện gì chứ, cái này cũng không phải là chuyện gì tốt gì, nhanh chút bình ổn cho xong đi, để Mai nhi dẫn theo Ngọc Nương trở về, lén lút mời thái y đến nhìn qua là được, Cẩm Nương, ngươi mặc dù vì tỷ tỷ nhà mình thương tâm bất bình, nhưng cũng không thể phạm thượng như vậy, không để huynh trưởng vào trong mắt, Đường nhi dù sao cũng là đại bá của ngươi, ngươi ra tay đánh hắn chính là đại bất kính, ngươi như vậy, một nữ tắc trong nhà lại có thể đánh thế tử, truyền ra ngoài, thật sự sẽ trở thành một trò cười , Giản Thân Vương phủ còn có thanh danh gì nữa.”

Nhị thái thái nghe vậy cũng là theo phụ họa một tiếng: “Vợ của Tiểu Đình hành động như vậy quả thật không có nhân luân (luân lý ngày xưa), nữ huấn Đại Cẩm rõ ràng có nói qua, nữ tử coi chồng là trời, lấy nam tử làm trọng, làm gì có chuyện nữ nhân đánh anh chồng, xác thực rất không đúng.”

Cẩm Nương thiếu chút nữa bị hai cái lão bà biện giải này làm cho tức chết, trong mắt các nàng, nam tử vô luận như thế nào ngược đãi nữ tử, cũng chỉ là thú vị thôi, chơi quá mức một chút mà thôi, bản thân mình bất quá chỉ là trừng trị một tên cầm thú thôi, lại bị lấy lễ giáo ra răn dạy, chỉ sợ không phạt, hai người kia sẽ còn không thôi .

Vừa muốn tự biện giải, trên mặt Lãnh Hoa Đình giễu cợt nói: “Nương tử đánh đều đã đánh, rồi các ngươi ngược lại muốn nàng như thế nào?”

Nhị thái thái biết rõ hắn là người không nói đạo lý, ở Giản Thân Vương phủ, hắn chính là vương pháp, cho dù hắn làm sai, cũng có Vương Gia cùng vương phi che chở, vết thương trên đầu mình thỉnh thoảng lại đau nhức, nếu như lại khiến cho hắn nổi giận, sợ là chỉ chuốc họa vào thân, vì vậy, nàng không nói cái gì nữa, lén lút lui về chỗ ngồi của mình.

Lão phu nhân thì lại cậy già lên mặt nói: “Đương nhiên cũng phải theo như gia quy xử trí, lỗi của Đường nhi, là chuyện của Đường nhi, Cẩm Nương làm sai, cũng phải bị phạt.”

“Ta xem ai dám động đến nương tử nhà ta một lần coi, ta quản ngươi là bảy mươi tuổi hay tám mươi tuổi, cũng sẽ đập cho đầu ngươi nở hoa, sớm nhắc cho ngươi nhớ đừng có quên, miễn cho ngươi không có việc gì ở trong nhà này giả mạo bà nội chân chính.” Lãnh Hoa Đình liếc xéo lão phu nhân, không nhanh không chậm nói, đẩy xe lăn một cái rất có thứ tự, vây quanh lão phu nhân vòng vo vài vòng, nhìn từ trên xuống dưới, giống như đang suy nghĩ, nên đập ở đâu mới thích hợp hơn.

Lão phu nhân bị lời nói của hắn làm cho tức giận đến hai mắt bốc hỏa, đang muốn mắng, thì vương phi ở một bên giống như vô tình vô ý nói: “Ai, ngày tết cũng sắp tới rồi, ở trong Phật đường, sợ là cực kỳ quạnh quẽ a.”

Lão phu nhân nghe liền bị kiềm hãm, lập tức nghĩ lại mình như thế nào phải vào trong phật đường, lại nhìn nhị thái thái từ trước đến nay lợi hại đều co lại ngồi qua một bên, nàng cũng chỉ nhanh chóng cấm thanh, chỉ tức giận đến cầm quải trượng nặng nề mà gõ vài cái xuống mặt đất, cũng ngoan ngoãn lui trở về.

Lúc này, Vương Gia vừa vặn phong trần mệt mỏi ở bên ngoài trở về, cùng nhị lão gia, tam lão gia cùng lúc bước vào, vừa thấy trận thức trong phòng này, có chút không có suy nghĩ cẩn thận, Cẩm Nương cùng Ngọc Nương hai người đều đứng ở một chỗ bên màn cửa, nhân tiện nói: “Ngoài này gió rất lớn, mau vào đi.”

Cẩm Nương liền hành lễ cho Vương Gia cùng nhị lão gia, tam lão gia, rồi giúp đỡ Ngọc Nương vào phòng.

Ngọc Nương trước kia gặp qua Vương Gia, cho nên, vừa thấy được Vương Gia liền bùm một cái quỳ xuống trước mặt Vương Gia, che mặt khóc lên, nàng còn thực không biết mình nên nói cái gì cùng Vương Gia, chẳng lẽ thật muốn hòa li sao? Hòa li thì bản thân mình sẽ phải đi nơi nào? Yêu mến người kia nhưng ở trong mắt người ta cũng không để ý tới mình, hơn nữa, đã là thân thể bị hủy hoại, lại có ai còn chịu lấy?

Thật muốn cáo trạng Lãnh Hoa Đường sao? Nếu như từ nay về sau hắn lại biến thành lợi hại hơn ngược đãi chính mình thì phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ thật muốn chết ở trong phủ này sao?

Nhưng mà không cáo trạng, vậy hắn có thể càng thêm không kiêng sợ, càng thêm không bận tâm hay không, vậy mình chẳng lẽ chỉ có nước chờ chết, nhất thời tâm tình phức tạp, đau khổ bất lực, chỉ có thể buồn bã khóc.

Vương Gia nhìn một cái liền nhíu mi, con dâu vừa mới vào cửa, vừa thấy mình liền quỳ trên mặt đất khóc đến tan thương, bản thân mình thì gấp về nhận kính trà, đây lại là hành lễ gì.

Cẩm Nương thấy liền tiến lên, nàng cũng không có cố kỵ cái gì nam nữ đại phòng nữa, vừa muốn đem tay Ngọc Nương cho Vương Gia xem, Ngọc Nương có chút giãy dụa, mà vương phi cũng kịp thời chặn lại nói, “Hài tử, nương xem qua là được rồi, đừng… Đừng khiến cho tỷ tỷ của con mất hết mặt mũi.”

Vương Gia nghe xong có chút không hiểu gì, ngược lại tam lão gia thấy vậy đột nhiên cười ha ha lên, hét về phía Vương Gia: “Đại ca, ngươi thật có một nhi tử tốt, cái gì của ngươi đều không có học, ngược lại học được bảy tám phần từ ta, nguyên lai, Đường nhi cũng yêu thích chơi mấy trò đó, ai, nam nhân mà, chơi đùa tiểu thiếp, thông phòng, nữ nhân bên ngoài đều không sao cả, nhưng Tôn gia cô nương này chính là tiểu thiếp chân chính của ngươi, ngươi cũng coi nàng giống như tiện nhân mà chơi, vậy cũng thật là quá mức đi.”

Vương Gia cùng nhị lão gia lúc này mới hoàn toàn minh bạch, tam lão gia là hạng người gì bọn họ rõ ràng nhất, đó là kẻ thích nhất chơi nữ nhân, hơn nữa, lại có nhiều biện pháp chơi nữ nhân, trước kia Vương Gia cùng nhị lão gia đều muốn quản hắn, nhưng có lão phu nhân một mực che chở, mà hắn cũng không chịu bị quản, nhiều năm như vậy, thì thuận theo hắn, dù sao hắn cũng không ôm chí lớn, thầm nghĩ làm kẻ lưu manh, chỉ cần có tiền, có cơm ăn, liền khiến hắn thỏa mãn.

Nhưng mà Lãnh Hoa Đường lại không giống, hắn đường đường là thế tử, phải kế thừa Giản Thân Vương phủ, lại cũng học tam lão gia, làm việc bỉ ổi thất đức này, Vương Gia cùng nhị lão gia lúc này hiếm khi được nhất trí, cả hai đều tức điên lên, Vương Gia đứng dậy đạp một cước vào Lãnh Hoa Đường, nhị lão gia nhìn thấy tuy là đau lòng, nhưng thực sự không có đi khuyên, trong miệng còn mắng: “Đúng, thật sự là nên đánh, đọc nhiều thi thư như vậy, những lời dạy của thánh nhân, ngươi… Ngươi đều để cho chó ăn rồi hả.”

Vương Gia một cước này rất nặng, đạp khiến cho Lãnh Hoa Đường thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu, hắn bò phục trên mặt đất, ngẩng đầu mắt cầu xin nhìn nhị lão gia, nhị lão gia trong nội tâm đau xót, nhìn thấy Vương Gia lại muốn đi đá hắn, thì kéo lại tay Vương Gia nói: “Hắn cũng là tân hôn, vừa đến ngày tết, lúc này bị thương sẽ không tốt, huynh lại đánh nó bị thương, sáng mai lúc tiến vào từ đường, sợ sẽ bị dèm pha, khi đó, tại trước mặt tổ tông cũng không tiện giải.”

Bên kia tam lão gia ngược lại cười lớn, rống lên nói: “Nhị ca, ngươi sao lại nói như vậy, Tam đệ ta nhưng là có một năm chưa đi đến qua từ đường, đây chính là lão thái gia lúc trược lập quy củ, Vương phủ nếu đức hạnh không ra gì, là không được đi vào từ đường, Đường nhi phạm vào chuyện so với ta càng lợi hại hơn, ta không thể vào, hắn đương nhiên cũng không thể tiến vào.”

Nhị lão gia nghe vậy thì giận dữ, lão tam này không có việc gì còn ở bên cạnh gây sự, thật sự là thành sự không có, bại sự có thừa, cửa hàng thành đông này bị hắn khiến cho loạn thất bát tao, hắn có bạc liền nhét vào trong túi của mình, làm gì mà chân chính kinh doanh chứ, hôm nay có vài cổ đông đến ầm ĩ, Vương Gia thường không ở nhà, bọn họ liền tới mình làm ầm lên, thật sự là phiền đến chết đi, hiện giờ lại nói chuyện xấu của Đình nhi, nào có thế tử nào không vào từ đường, trừ phi là phạm vào sai lầm lớn, bị ngoại trừ thế tử vị, thì mới có thể không vào, bằng không, Vương Gia tuổi hiện giờ, không có người thừa kế hương khói, những lão ngoan đồng trong tộc này khẳng định là bới móc chuyện ra để nói.

“Lão Tam, cái sai này của Đường nhi làm sao có thể so sánh với ngươi năm đó? Ngươi năm đó là ăn uống chơi gái đánh bạc mọi thứ đều làm, hắn ở bên ngoài vẫn đoan chánh tề chỉnh, Tôn Thị bất quá cũng là thê tử của hắn, là người ở trong phủ, chơi như thế nào cũng là náo loạn trong nhà, ngươi bớt ở chỗ này châm dầu vào lửa đi.” Nhị lão gia giận dữ mắng mỏ tam lão gia.

“Ai, nhị ca, ngươi nói cái này cũng không đúng, việc làm này của hắn so với ta càng quá mức hơn nữa, Tôn Thị thân phận không kém, chính là cháu gái ruột thịt của Tôn lão tướng gia, con gái ruột thịt của Tôn Đại tướng quân a, Đường nhi lại ngược đãi như thế, việc này nếu là truyền tới Tôn gia, các ngươi có nghĩ đến hậu quả không? Hừ, nếu như hắn đức hạnh bại hoại như vậy cũng có thể tiến vào từ đường, ta đây cũng muốn vào, các ngươi ai cũng đừng nghĩ ngăn cản ta, ta chơi bất quá chỉ là mấy nô tỳ, đối với thê tử chân chính ta ngay cả móng tay cũng luyến tiếc.” Tam lão gia bị nhị lão gia mắng, cũng tức giận, cứng ngắc gân cổ nói.

Vương Gia đều cảm thấy lời này của tam lão gia rất là hữu lý, thêm nữa hắn lúc trước đã có lòng nghi ngờ đối với Lãnh Hoa Đường, hôm nay lại nhìn hắn làm việc thiếu đạo đức như thế, càng thất vọng đối với hắn, cũng không đợi nhị lão gia nói cái gì, liền phất tay một cái nói: “Người tới, đem nghịch tử này giam vào trong phòng tối cho ta, lễ mừng năm mới đều không cho thả ra, ai cũng đừng cầu tình cho hắn, hành động điên rồ như thế, làm sao có tư cách kế thừa thế tử vị, đừng bôi xấu mặt tổ tông.”

Lãnh Hoa Đường nghe xong giống như bị cảnh tỉnh, sợ tới mức nhào tới Vương Gia, ôm lấy chân Vương Gia cầu xin: “Phụ vương, Đường nhi đêm qua chỉ là uống rượu quá nhiều, Đường nhi ngày thường một mực ước thúc bản thân, cũng không nửa điểm làm loạn, ngài bên ngoài cũng có thể nghe được, thanh danh Đường nhi một mực không xấu, nếu như… Nếu như không để cho Đường nhi tiến từ đường, chỉ sợ thân tộc trong tộc liền loạn truyền ra, Đường nhi lần đầu say rượu phạm phải sai lầm, sẽ không thể biến thành vết bẩn chung thân, phụ vương, không thể hủy đi thanh danh trong sạch của Đương nhi.”

“Yên tâm, đại ca, phụ thân sẽ nói, ngươi bị bệnh, bệnh lại nặng, không cách nào tiến từ đường, tiểu Đình ta năm đó không phải cũng bởi vì bệnh quá lợi hại, không có đi vào sao? Tổ tông sẽ rõ ràng cho ngươi.” Lãnh Hoa Đường cười đẩy xe lăn tới bên cạnh Lãnh Hoa Đường rồi lại trở ra, cười hì hì nói với Lãnh Hoa Đường,một bộ dáng tiểu hài tử xem kịch vui, bộ dạng hân hoan tung tăng như chim sẻ.

Vương Gia nghe xong liền từ ái liếc hắn một cái, trong mắt lộ ra sự đau lòng cùng thương tiếc, nói với hắn nói: “Ừ, Đình nhi hôm nay càng ngày càng hiểu chuyện, năm nay, con thay thế đại ca con tế tổ đi.”

Nhị lão gia vừa nghe thấy vậy khẩn trương, bất chấp chuyện gì, thốt ra nói: “Đại ca, như vậy sao được, tiểu Đình là người tàn phế.”

Vương Gia vô cùng ghét nhất nghe thấy người khác ở trước mặt hắn nói tiểu Đình là người tàn phế, không khỏi giận tím mặt, quát với nhị lão gia: “Lão Nhị, ngươi cũng quản quá rộng đi, đây là việc trong phủ ta, không phải do ngươi tới nhiều lời.”

Tam lão gia nghe xong ngược lại nhìn có chút hả hê cười nói: “Cũng đúng a, nhị ca chính là quan tâm nhiều lắm, đối với Đường nhi so với Hiên nhi còn coi trọng khẩn trương hơn, ai, đáng thương Hiên nhi a, nghe nói có một nha đầu bị hắn làm cho bụng lớn ra, hắn chỉ muốn cho con mình một xuất thân chân chính…”

“Tam đệ, ngươi cũng quản nhiều việc quá đi, đó là chuyện trong phủ của nhị ca ngươi, cũng không phải do ngươi tới lắm miệng.” Ở một bên nhị thái thái nghe lời này lại kéo tới trên thân Tố Cầm, vội vàng lạnh lùng dung lời vương gia tới chắn miệng tam lão gia.

“Thứ tình cảm tốt này, từ nay về sau các ngươi cũng đừng ở trước mặt ta nói ra nói vào, vung tay múa chân a, cửa hàng thành đông này ta cũng đã quản không ít ngày, cũng không có xảy ra đột biến gì, đại ca cho tới bây giờ cũng không có trách cứ qua ta, hai người các ngươi ngược lại luôn muốn tìm ta gây phiền toái, lại còn như thế, ta thấy các ngươi thối lắm, gió thổi qua liền tản.” Tam lão gia nghe xong nghiêng mắt qua nhìn nhị thái thái, trong lúc chuyện một điểm tình cảm cũng không lưu.

Nhị thái thái bị hắn dùng ngôn ngữ thô lỗ cũng co rút lại, hung hăng trừng mắt liếc nhìn nhị lão gia, xoay người phẩy tay áo bỏ đi, ngay cả hành lễ với lão phu nhân, Vương Gia, vương phi cũng đều bỏ qua.

Nhị lão gia nhìn thấy vậy liền nhíu mày, hiện giờ lời nói cũng bị Vương Gia nói đến nước này, hắn nói cái gì nữa, cũng là vô dụng, liền đập mạnh chân nói với Lãnh Hoa Đường: “Ngươi cũng thật quá quậy phá rồi, hôm nay người trong nhà càng ngày càng bất công , ngươi lại không biết tự kiềm chế, người ta lo lắng không bắt được điểm yếu của ngươi, ngươi liền quậy ra, ngươi cứ quậy phá đến chết thì càng tốt.”

Lãnh Hoa Đường quệt miệng hét lên: “Nhị thúc…” Nhị lão gia liền nháy mắt mạnh với hắn, không ngừng nghiêng mắt nhìn trên người Tôn Ngọc Nương, Lãnh Hoa Đường rốt cục hiểu ra, xoay người thở dài đối với Ngọc Nương bên cạnh: “Ngọc Nương, vi phu sai rồi, vi phu chỉ là một lúc say rượu nổi giận, từ nay về sau cũng sẽ không đối với nàng như thế, phụ vương các trưởng bối cũng có thể làm chứng, ta hôm nay nếu như làm lại việc ác này, bản thân mình sẽ tự đến nhận tội với phụ vương cùng mẫu phi.”

Tôn Ngọc Nương lúc trước nhìn thấy Vương Gia vì nàng mà đạp Lãnh Hoa Đường một cước, nhìn xem cơ bản cũng đã hết giận, nhưng nàng một mực chỉ khóc, không dám nói nhiều nửa hơn câu, về sau nghe Vương Gia cùng tam lão gia nói tất cả đều là hướng về mình, trong nội tâm cũng có vài phần dũng khí, nhưng mà đem thế tử vị lấy đi, trong nội tâm nàng lại cảm thấy mờ mịt , hôm nay mình cũng đã là người của hắn…

Lại nhìn hắn thành tâm cầu xin, trong nội tâm liền nhút nhát, mâu thuẫn cực kỳ, rất muốn tiến lên dồn sức đánh tên cầm thú này một trận, nhưng mà lại sợ hắn từ nay về sau tùy lúc trả thù… Suy nghĩ một chút, vẫn cúi thấp đầu, dập đầu với Vương Gia, nhu nhược nói: “Cầu xin phụ vương bỏ qua cho tướng công, chỉ cần từ nay về sau hắn không hề phạm lỗi nữa, con dâu… Con dâu cũng sẽ không so đo hắn lần này .”

Cẩm Nương thiếu chút nữa bị lời này của Ngọc Nương tức chết, Ngọc Nương này, ngày thường ở nhà mẹ đẻ ngang ngược càn rỡ, như thế nào vừa vào đến trong vương phủ, lại nhát như chuột, thật không ngờ lại tha thứ đối với cái Lãnh Hoa Đường? Thật đúng là tiện, chỉ biết bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, quên đi, cũng mặc kệ nàng, từ nay về sau để cho cầm thú kia trở về tra tấn nàng ta.

Vương Gia nguyên là muốn cho Ngọc Nương mặt mũi, hôm nay xem nàng quả nhiên chịu cầu tình cho Lãnh Hoa Đường, liền thở dài, nhẹ giọng nói với Ngọc Nương: “Để cho con chịu khổ rồi, là phụ vương không có dạy nghịch tử kia cho tốt, hắn lại có thể bại đức đối với con như vậy, con lại còn thay hắn biện hộ, thật khiến cho phụ vương thấy xấu hổ, con là đứa trẻ ngoan, việc này… Có thể ngàn vạn lần đừng nói cho bên thông gia, đừng có khiến cho lão tướng gia còn phải quan tâm hơn.”

Ngọc Nương nghe khẩu khí của Vương Gia có chút buông lỏng, vội vàng gật đầu nói: “Phụ Vương an tâm, con dâu quyết sẽ không đem việc này để lộ ra đi nửa câu, con dâu… Cũng hiểu được mất mặt mũi vô cùng, cầu phụ vương, hãy bỏ qua tướng công a.”

Lãnh Hoa Đình nghe xong liền lại đem cái ghế chuyển tới bên người Ngọc Nương, nghiêng đầu nhìn nàng nói: “Còn không có nhìn ra, ngươi cũng là người nén giận được .”

Từ khi Ngọc Nương vào cửa, vẫn không dám nâng mắt nhìn Lãnh Hoa Đình, nàng sợ chính mình sẽ thất thố, càng sợ lòng của mình thêm đau nhức, hôm nay trinh tiết đã mất, sớm đã không có tư cách làm thiếp của hắn… Nhưng mà… Trong nội tâm ngứa ngáy đều muốn nhìn hắn, chỉ là liều mạng nhịn xuống, lúc lại thấy hắn tới gần mình, lại theo sát nói chuyện với mình, liền nâng mắt lên, động nhìn xuống dưới, lập tức mi mắt thả xuống, cũng không dám trả lời, nhưng cũng rõ ràng ô ô nói với Vương Gia: “Nhưng mà… Con dâu khắp cả người đều là vết thương, trong nội tâm vẫn tức giận, phụ vương, trừng phạt nhẹ là được rồi, đừng không cho tướng công vào từ đường.”

Truyện Chữ Hay