Thứ Nữ Thành Thê

chương 82: phong ba nạp thiếp 6

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Triệu Tĩnh Nguyên cảm nhận được cảm giác tân lang năm xưa thoáng qua trong phút chốc, như thể bản thân trở lại năm mười bảy mười tám tuổi, cảm giác vui sướng trong lòng khó nói thành lời.

Không chỉ có Triệu Tĩnh Nguyên cảm thấy xuân phong đắc ý, ngay Chu thị cũng vui vẻ không thôi, thời điểm mới tới Sơn Nam, Chu thị còn cho rằng cuộc đời này của bà đã bị hủy, từ nay về sau, cuộc sống được người người vây quanh sẽ không còn nữa, nhưng giờ nhìn khách khứa tới tới lui lui, lại nhìn đống quà tặng, cuối cùng Chu thị cũng tìm lại được cảm giác trước kia. Thì ra, dù là mẫu thân Huyện lệnh thì bà vẫn có thể phong quang như trước. Cũng chính vì thế mà vẻ mặt Chu thị tươi như hoa, trông không có vẻ gì là già cả. Hôm nay Chu thị còn cố ý chuẩn bị một chút, trang phục trên người đều là những kiểu dáng mới nhất bà mang theo từ Kinh thành, chưa từng xuất hiện ở cái huyện Sơn Nam này.

“Hôm nay cũng coi như là ngày vui lớn của phủ ta, Lam nhi xin được chúc mừng tổ mẫu. Chúc mừng tổ mẫu. Chúc mừng tổ mẫu!” Triệu Tình Lam mang theo Hồng Linh và Thúy Vũ vừa cười vừa đi vào, thấy Chu thị vui vẻ như vậy lập tức cười nói.

“Hài tử này thật là, hôm nay là ngày vui của phụ thân ngươi, sao lại đi chức mừng ta.” Mặc dù Chu thị nói vậy nhưng trên mặt lại không giấu nổi vui vẻ. Đúng vậy, đã rất lâu rồi trong phủ không có tổ chức việc vui, hôm nay tổ chức một hồi náo nhiệt ở cái huyện Sơn Nam này cũng coi như là xua đi vẻ u ám trong nhà.

“Niềm vui của phụ thân chính là niềm vui của tổ mẫu, trong phủ này chỉ cần có chuyện vui chẳng phải tổ mẫu cũng đều cảm thấy vui sao?” Lam nhi nghĩ năm sau không chừng sẽ có thêm đệ đệ hoặc muội muội, đến lúc đó lại càng vui, tổ mẫu nên cười nhiều hơn mới phải.” Die danle^quys do^n Triệu Tình Lam cười cười, nói những lời Chu thị muốn nghe.

Mặc dù những năm này phụ thân có đến bốn phòng thê thiếp, nhưng cũng đã bảy, tám năm rồi không có tin vui truyền ra, cũng không biết cuối cùng là tại sao. Nghĩ đến trong lòng tổ mẫu vẫn để ý đến chuyện này, chẳng qua là đã có không ít tôn tử, tôn nữ nên mới không nói ra, nhưng trong lòng khẳng định là có suy nghĩ. Nếu như Xảo Nguyên vào cửa có thể sinh được nhất nam bán nữ thì địa vị của nàng trong cái nhà này sẽ càng thêm vững chắc, nhưng điều kiện tiên quyết phải là nàng có thể đấu thắng Vân Tụ, có thể an ổn sống trong cái nhà này.

Triệu Tình Lam thầm nghĩ, càng thêm mong đợi những chuyện sẽ xảy ra lát nữa, ngày hôm nay hẳn sẽ là ngày náo nhiệt nhất của huyện Sơn Nam, có lẽ các huyện lệnh trước kia và cả sau này cũng sẽ không có tình huống như vậy. Biết đâu phụ thân nàng lại trở thành vị Huyện lệnh nổi danh nhất trong lịch sử huyện Sơn Nam?

“Lão thái quân, giờ lành sắp đến, chúng ta nên qua đó thôi, bên ngoài khách khứa cũng đã đến đủ, để họ đợi cũng không tốt.” Lan thị đứng ở cửa nói với Chu thị.

“Nếu vậy, tổ mẫu vẫn nên qua đó sớm một chút, nếu không lại trễ.” Triệu Tình Lam tươi cười nói, nhìn trông có vẻ nàng thực sự vì phụ thân mà vui mừng, điều này cũng khiến cho Chu thị nhìn Triệu Tình Lam càng thêm thuận mắt.

Hài tử này vẫn là tốt nhất, không giống với Yên nhi không làm nổi việc lớn. Hôm nay là ngày vui của phụ thân nó nhưng nó lại tỏ vẻ không vui từ sáng đến giờ, như thể ai làm gì nó không bằng. Mặc dù mẫu thân nó mới qua đời không lâu Nguyên nhi đã nạp thiếp thì có vẻ không tốt lắm, nhưng nó cũng phải hiểu, Lộ thị dù sao cũng chỉ là thiếp thất, chết thì chết, tại sao lại phải cố kỵ?

“Con nói đúng, nói gì thì nói, hôm nay cũng là ngày vui của phụ thân con, không thể khinh xuất, con qua đó cùng ta đi.”

“Tổ mẫu, bên ngoài lại nhiều tân khách, cũng không phải là nữ quyến, Lam nhi là một cô nương chưa chồng, gặp nam nhân lạ mặt có chút không tiện.” Triệu Tình Lam thầm nghĩ, nàng mới không dại gì tham gia vào sóng gió hôm nay, vẫn yên yên ổn ổn ở trong phòng thì hơn.

Chu thị thấy Triệu Tình Lam nói vậy cũng cảm thấy hài lòng, gật gật đầu, hôm nay bên ngoài rồng rắn lẫn lộn, không đi cũng tốt, bằng không tiểu cô nương mà lại bị nam nhân xa lạ đụng chạm thì không ổn. Vậy nên Chu thị không có miễn cưỡng Triệu Tình Lam, mang theo Lan thị đang chờ bên ngoài đi về phía đại sảnh. Lee:Qu y?Dd oon

Trong lòng Chu thị cũng đã tính toán đâu ra đấy, chỉ chờ Xảo Nguyên vào cửa thì Triệu Tĩnh Nguyên có thể dần dần quên đi tiểu hồ ly tinh bên ngoài kia, như vậy Triệu gia có thể an bình rồi. Đợi thêm một, hai năm nữa trở lại Kinh thành, lúc ấy tìm cho nhi tử bảo bối của bà một vị chính thất môn đăng hộ đối nữa là vẹn toàn.

Chu thị vừa đi vừa nhìn, đâu đâu cũng thấy vui vẻ, không khỏi cảm thấy cái nhà này hôm nay tràn đầy không khí hân hoan, cho nên trong lòng không kìm được vui sướng, nụ cười trên miệng cũng không dừng.

Lan thị thấy Chu thị vui vẻ, cười nói: “Làm khó lão thái quân vì Xảo Nguyên và dụng tâm đến vậy, bình thường có nhà ai nạp thiếp mà tổ chức vậy đâu. Theo nô tỷ thấy, mặc dù chỉ là thiếp thất, nhưng Xảo Nguyên di nương cũng coi như là may mắn rồi.”

Thú thê cần lục lễ mới hoàn thành, còn nạp thiếp thì không cần vậy, nhưng vì Xảo Nguyên là thiếp do Chu thị ban thưởng cho nên mới chính thức một chút, dùng kiệu hoa nâng vào, trong nhà cũng tổ chức nghi lễ, chỉ không cùng Triệu Tĩnh Nguyên bái đường mà thay vào đó là hành đại lễ với Chu thị, thể hiện sau này chính là người Triệu gia, tận tâm tận lực hầu hạ Triệu Tĩnh Nguyên và Chu thị.

“Ngươi nói đúng, chẳng qua là Xảo Nguyên theo ta cũng đã nhiều năm, chưa từng gây chuyện rắc rối, hôm nay vì một vài nguyên do mới có được duyên phận này, trải qua việc ngày hôm nay cũng coi như ta đã không phụ lòng nha đầu này. Chỉ cần nàng ta có thể tận tâm tận lực hầu hạ Nguyên nhi, sau này vẫn có phúc khí lớn.” Chu thị cười nói.

Chỉ có điều Chu thị không ngờ rằng chuyện ngày hôm nay thực ra lại là một hồi tai họa, đối với Triệu gia vốn đã không ổn định mà nói thì chính là họa vô đơn chí. %DĐLeQuyĐon% Cuối cùng thì Xảo Nguyên có may mắn hay không cũng khó nói.

Chu thị vui vẻ đi từ hậu viện đến đại sảnh, nhưng vừa mới ra khỏi viện của mình đã nghe thấy âm thanh ồn ào từ bên ngoài truyền đến. Những thứ âm thanh này có chút không hài hòa, Chu thị còn cho rằng người nơi này có chuyện nên đến nha môn tìm người giải quyết nên có chút không vui, cau mày nói: “Bên ngoài xảy ra chuyện gì vậy? Không biết hôm nay là ngày Huyện thái gia nạp thiếp sao? Có chuyện gì sao không để ngày mai hãy đến?”

Hiện tại Chu thị cảm thấy như vậy là đương nhiên, trong suy nghĩ của bà, ở cái huyện Sơn Nam này không có ai còn có địa vị hơn gia đình bà, cho nên chuyện của Triệu gia chính là chuyện quan trọng nhất trong huyện. Lúc này, cho dù ai cũng không thể quấy nhiễu đến không khí vui mừng trong nhà được. Nếu quả thực có điêu dân nhất định muốn gây chuyện lúc này, bọn nha dịch nên bắt nhốt hết vào đại lao, tóm lại là không để cho chúng phá hư ngày vui của nhi tử bà.

Hết chương !

Truyện Chữ Hay