Triệu Tĩnh Nguyên không nghĩ đến mẫu thân hắn lại nói vậy vào lúc này, cảm thấy thất kinh, nhưng suy nghĩ một chút lại cảm thấy như vậy cũng tốt, hắn có thể nhân cơ hội lần này nói ra chuyện của Vân Tụ rồi đưa nàng vào cửa, như vậy hắn cũng không cần phải chạy tới chạy lui nữa. Dạo này mặc dù đắm mình trong ôn hương nhuyễn ngọc rất thoải mái nhưng cứ đi đi lại lại, vất vả vô cùng. Huống chi ngày nào Vân Tụ cũng ầm ĩ muốn được danh chính ngôn thuận, sáng nay hai người là vì chuyện này mà cãi vã, nếu như mẫu thân có thể đồng ý cho Vân Tụ vào cửa, chẳng phải là tiện cả đôi đường sao?
Nhưng không đợi Triệu Tĩnh Nguyên phục hồi tinh thần nói chuyện này với Chu thị, Chu thị đã lại nói tiếp: “Mẫu thân cũng đã chọn ra được một người, ngươi thấy nha đầu Xảo Nguyên trong phòng mẫu thân thế nào? Nàng hầu hạ ta đã nhiều năm, tính tình thực không tồi, ta thấy nàng rất thích hợp, chỉ là không biết ngươi có thích hay không?”
Thì ra ngay từ hôm qua Chu thị đã bắt đầu suy nghĩ đến việc nạp thiếp cho nhi tử, nghĩ tới nghĩ lui vẫn cảm thấy nữ tử ở cái địa phương nhỏ này không xứng với nhi tử của bà. Nghĩ mãi cũng không chọn ra được người thích hợp, đúng lúc ấy lại nhìn thấy nha đầu Xảo Nguyên bên cạnh mình đi đến, Chu thị nhìn kỹ một lúc, cảm thấy nha đầu này không tệ.
Nha đầu Xảo Nguyên này cũng là một tiểu mỹ nhân, năm nay vừa tròn nhưng đã xinh đẹp động lòng người, là một đứa biết nghe lời lại hiểu chuyện, mấy năm này ở bên cạnh Chu thị đều ngoan ngoãn phục vụ bà, nếu để nó trở thành thiếp của Nguyên nhi, giúp Nguyên nhi xử lý việc trong nhà vậy sẽ tốt hơn rất nhiều, Chu thị thầm nghĩ, đến lúc đó bà cũng có thể nhàn nhã hơn.
“Xảo Nguyên?” Triệu Tĩnh Nguyên suy nghĩ một chút, lúc này mới nhớ ra, bên cạnh mẫu thân quả thật có một nha đầu xinh đẹp tên này, hắn đã sớm nhìn trúng nhưng lại ngại đó là nha đầu trong phòng mẫu thân, hắn là nhi tử, cũng không tiện nói với mẫu thân.
Không ngờ bây giờ mẫu thân lại muốn đưa nha đầu Xảo Nguyên này cho hắn, điều này đương nhiên là tốt rồi, thứ nhất đó là ý của mẫu thân, không tính là hắn nhìn trúng nha đầu bên người mẫu thân được, thứ hai là hắn vốn coi trọng nha đầu này đã lâu, giờ xem như là đạt được ước muốn.
“Chính là Xảo Nguyên, mẫu thân cảm thấy ngươi sẽ thích nàng, đứa nhỏ này xuất thân thư hương môn đệ, nhận biết được ít chữ nghĩa, dáng người cũng xinh đẹp, tính ra cũng rất tốt rồi. Dù sao cũng là nữ hài tử Kinh thành, cho dù chỉ là nha hoàn cũng vẫn hơn mấy nữ tử ở cái nơi thâm sơn cùng cốc này không biết bao nhiêu lần, có khi ngay cả cái huyện Sơn Nam này cũng không có người được như nó.” Chu thị cười nói với nhi tử. Die danle^quys do^n
Lời này của Chu thị cũng không phải nói ngoa, sự thật chính là như vậy, khi đó, trong một đám nha đầu được lựa chọn vào phủ, Xảo Nhi chính là đứa nổi bật nhất, vì vậy mới khiến cho Chu thị nhìn trúng, mặc dù nhỏ tuổi nhưng đã được giữ lại hầu hạ bên người Chu thị. Mấy năm gần đây, Xảo Nguyên biểu hiện cũng rất xuất sắc, trở thành đại nha đầu bên cạnh Chu thị. Khó có được chính là nha đầu này đối xử với ai cũng rất khách khí, mọi người trong phủ ai cũng nói Xảo Nguyên là người tốt nhất. Suy nghĩ một chút cũng có thể thấy, ở cái huyện miền núi nho nhỏ này làm sao có thể có được một người như vậy.
Trong đầu Triệu Tĩnh Nguyên hiện lên dáng người Xảo Nguyên, đúng là mỹ nhân mà, đừng nói là so với hai thiếp thất trong phòng, ngay cả so với Vân Tụ cũng xinh đẹp hơn ba phần, chỉ một cái nhíu mày, một nụ cười cũng đủ để câu hồn đoạt phách, có được mỹ nhân như vậy là phúc phận của hắn, vẫn là mẫu thân tốt nhất, mọi việc đều suy nghĩ chu toàn cho hắn.
Những suy nghĩ này đã khiến cho trong lòng Triệu Tĩnh Nguyên quên mất vẫn còn một Vân Tụ đang chờ được vào cửa, quên đi những áy náy với Sầm Mộ Vân, ngay cả chút tưởng niệm về Lộ di nương cũng không còn, quả nhiên chính là một nam nhân bạc tình, thật đúng là chỉ thấy người nay cười, đâu thấy người xưa khóc.
“Nhưng bên người mẫu thân chỉ có hai nha đầu hầu hạ, nếu đưa Xảo Nguyên cho nhi tử chẳng phải bên cạnh ngài sẽ không có người hầu hạ? Sao nhi tử có thể chỉ vì mình mà khiến mẫu thân phải chịu ủy khuất được?” Lúc này mặc dù trong đầu Triệu Tĩnh Nguyên đã bị sắc đẹp làm choáng váng nhưng dù sao cũng vẫn còn được một tia lý trí, nên mới nói vậy.
“Việc này ngươi không cần phải lo, đoạn thời gian trước, Lam nhi đã đưa hai nha đầu do nương nương ban thưởng qua đây, nói là để hầu hạ ta, Xảo Nguyên có đi thì vẫn còn ba người, cũng coi như là đủ, không có vấn đề gì. Hơn nữa, dù chỉ có mấy nha đầu, nhưng không phải vẫn còn Lan thị và Lưu thị đó sao, hai nàng đi theo ta đã nhiều năm, rất hiểu chuyện, hầu hạ bên cạnh còn thân thiết hơn, mấy nha đầu này còn không bằng được. Nguyên nhi à, ta chỉ lo lắng cho ngươi không có người chăm sóc, ngươi là sinh mạng của ta, nếu ngươi có xảy ra chuyện gì, ta biết phải làm sao đây.” Lee^q uyyDoo^nn Nhắc đến hai người Nguyệt Minh và Nguyệt Hoa là Chu thị lại cảm thấy đau đầu, nhưng giờ không phải là lúc quan tâm đến cái này, việc quan trọng trước hết là cần phải dàn xếp ổn thỏa chuyện của nhi tử đã. Hai nha đầu kia dù có không dạy bảo hay sai sử được thì đành thôi vậy. Dù sao cũng không cần bà phải chi tiền, tùy tiện an bài chỗ nào đó là được.
Triệu Tĩnh Nguyên không quan tâm đến chuyện trong nhà nên không viết việc Triệu Tình Lam đưa người cho Chu thị, lại càng không biết mẫu thân hắn ghét hai nha đầu suốt ngày gây họa này. Nghe mẫu thân nói vậy cũng chỉ cảm thấy có chút vui mừng ngoài ý muốn, nếu bên cạnh mẫu thân đã có đủ người, như vậy hắn cũng không cần từ chối nữa, cứ thuận nước đẩy thuyền, nhận lấy là được. Lần này nha đầu Lam nhi làm tốt lắm, hiểu được hiếu đạo.
“Nếu đã vậy, trưởng giả ban thưởng không dám từ, mẫu thân nói sao, nhi tử xin làm theo ạ.” Lúc này, đầu óc Triệu Tĩnh Nguyên nhất thời bị sắc đẹp làm cho mụ mị, đã không nhớ nổi những chuyện khác, chỉ nghĩ đến việc lúc nào có thể ôm mỹ nhân vào lòng, tốt nhất là mẫu thân nhanh tay một chút, giờ Triệu Tĩnh Nguyên chỉ hận không thể lập tức thu Xảo Nguyên vào phòng. Die nn da n lqdon
“Nếu ngươi không phản đối, mùng tám tháng sau là ngày lành, lúc đó sẽ nạp Xảo Nguyên vào cửa. Mặc dù chỉ là di nương, nhưng mẫu thân cũng định sau khi nào vào cửa sẽ để cho nàng giúp đỡ mẫu thân quản lý cái nhà này, cho nên cũng không định ủy khuất nàng, dù không cưới hỏi đoàng hoàng, nhưng một số lễ nghi cần thiết vẫn phải tiến hành.” Chu thị quyết định rèn sắt khi còn nóng, nếu nhi tử đã không phải đối, bà lập tức định ra ngày. Mặt khác, đây cũng là chuyện vui đầu tiên kể từ khi nhi tử nhận chức Tri huyện, kiểu gì cũng phải mở mấy bàn tiệc, mời mấy người có thể diện trong huyện đến.
“Nhi tử nghe lời mẫu thân, mẫu thân nói thế nào, nhi tử xin làm theo.” Mặc dù Triệu Tĩnh Nguyên nói vậy nhưng nét cười trên khóe mắt đuôi mày không thể nào che giấu, chuyện này nếu mẫu thân đã lo liệu, hắn còn có cái gì phải lo lắng nữa? Chỉ cần chờ làm tân lang một lần nữa, tội gì mà không làm đây?
Bởi vì trong lòng vui vẻ, Triệu Tĩnh Nguyên lại ăn thêm một ít cháo, Chu thị cũng vội vàng gắp thức ăn cho nhi tử, một thời dài khó có được một lần hai mẫu tử dùng bữa hòa thuận vui vẻ và thoải mái đến vậy.
Hết chương !