Chu thị nghe mấy người Triệu Tĩnh Nguyên nói chuyện cũng cảm thấy đây là một cơ hội tốt nên ngầm đồng ý, còn đưa ra biện pháp kéo dài thời gian để thực hiện chuyện này. Một khi rời khỏi Kinh thành, việc này muốn làm cũng không dễ.
Đương nhiên Triệu Tình Lam rất nguyện ý nhìn chuyện này phát triển tiếp, cho nên vội vàng cười nói: “Tổ mẫu nói đúng lắm, mặc dù chuyện này không gấp được nhưng cũng không thể trì hoãn, bằng không một khi rời khỏi Kinh thành thì muốn làm cũng khó. Để Lam nhi viết thư cho cữu cữu, nhờ cữu cữu nói mấy lời hữu ích để chúng ta có thể hoãn mấy ngày, con nghĩ cứu cữu sẽ đồng ý thôi, Hình bộ chắc chắn sẽ nể mặt cữu cữu.”
Triệu Tình Lam tự nhiên lại nhiệt tình như vậy khiến cho mọi người đều ngạc nhiên, nhưng sau đó bọn họ lại nghĩ chắc hẳn Triệu Tình Lam cũng không muốn rời khỏi Kinh thành. Dù sao nàng cũng chỉ là một nữ hài tử chưa từng chịu qua khổ sở, đương nhiên là muốn sống cuộc sống thoải mái ở Kinh thành, lúc này nghĩ biện pháp vì gia đình cũng là chuyện nên làm cho nên cũng không suy nghĩ nhiều nữa. Dù sao nếu Triệu Tình Lam có thể nhờ được Sầm Mộ Nam giúp đỡ, thì điều đó cũng chỉ có lợi mà không có hại. Do vậy Triệu Tĩnh Nguyên và Chu thị cũng không nói thêm cái gì.
“Nếu thế, chuyện này cứ quyết định như vậy đi.” Triệu Tĩnh Nguyên gật đầu nói.
Triệu Tình Yên thấy cuối cùng phụ thân cũng đã đồng ý cho nàng đi Dục thân vương phủ, trong lòng vui vẻ không thôi, nhưng khi nhìn đến Triệu Tình Lam lại cảm thấy không vui nổi. Tại sao nàng vẫn không có được cảm giác chiếm thế thượng phong? Nhân cơ hội lần này, nàng muốn dựa vào Dục thân vương phủ để đả kích Triệu Tình Lam.
“Phụ thân, Tình Yên còn có một chuyện muốn nói. Nhị tỷ đắc tội Dục thân vương phủ, nếu chúng ta không xử trí Nhị tỷ sau này sẽ không tiện ăn nói với Dục thân vương phủ. Mặc dù Yên nhi cảm thấy trừng phạt một nữ nhi như tỷ tỷ cũng không nên, nhưng chúng ta cũng cần phải cố kỵ mặt mũi Dục thân vương phủ, bằng không sao Dục thân vương phủ có thể nghe phụ thân nói.” Hiện tại Triệu Tình Yên đã đạt được sự đồng ý của Triệu Tĩnh Nguyên cho nên mới dám yêu cầu phụ thân xử phạt Triệu Tình Lam. D.I.e.n.d.A.N.l.E.q.u.Y.D..n
Nàng cũng không tin phụ thân có thể bỏ qua việc mẫu thân Triệu Tình Lam gián tiếp hại chết Lộ di nương, mà đã không bỏ qua, lại không thể xử lý Sầm Mộ Vân vậy thì chỉ có thể trút giận vào Triệu Tình Lam thôi. Trước kia vì Triệu Tình Lam còn là Thế tử phi tương lai của Dục thân vương phủ nên còn phải cố kỵ đôi điều, giờ thì không cần phải cố kỵ rồi, chính nàng ta đã tự hủy đi chỗ dựa cuối cùng của mình. Chờ sau này nàng ổn định tại Dục thân vương phủ sẽ khiến cho Triệu Tình Lam phải nhận mệnh.
Triệu Tĩnh Nguyên cũng không biết phải làm sao nữa, nếu như giờ xử phạt Triệu Tình Lam vậy chẳng phải nói nó bảo hộ phụ thân là sai sao? Mà nếu không xử phạt thì lại không thể bình ổn lại lửa giận của Dục thân vương phủ, như vậy chuyện của Tình Yên cũng không thể thực hiện được. Nếu muốn người Dục thân vương phủ hết giận, chỉ e là phải xử phạt Triệu Tình Lam thôi.
“Người tới, lấy gia pháp, Triệu Tình Lam tự mình từ hôn, khiến Triệu gia trở mặt với Dục thân vương phủ, cũng làm mất hết mặt mũi của Triệu gia chúng ta, cần phải phạt!” Triệu Tĩnh Nguyên chậm chạp không thể hạ quyết tâm, nhưng Chu thị lại ngoan tâm ra lệnh.
“Tổ mẫu!” Mặc dù Triệu Tình Lam đã sớm nghĩ đến việc mình cuối cùng vẫn sẽ bị xử phạt, nhưng không ngờ Chu thị nhẫn tâm đến vậy, nàng vốn chỉ nghĩ sẽ bị phạt nhốt ở Phật đường, chép kinh phật mấy ngày, không ngờ lại bị dùng gia pháp, gia pháp Triệu gia không phải thứ người thường có thể chịu được, một khi đã dùng gia pháp, không thấy máu sẽ không ngừng. Tổ mẫu a tổ mẫu, ngươi thực sự nhẫn tâm đến vậy? Hận không thể lập tức đánh chết cháu gái mới an tâm? Có câu hổ dữ không ăn thịt con, thế nhưng người một nhà vậy mà ngay cả cốt nhục cũng không tha.
“Ngươi không cần phải cầu xin, ta tuyệt đối sẽ không nương tay, nếu như hôm nay không xử lý ngươi, sau này mấy đứa đệ đệ muội muội lại học theo cái dạng này của ngươi, nhà này còn gì là hy vọng nữa.” Chu thị quay đầu lại, không nhìn Triệu Tình Lam nữa. Vì tương lai Triệu gia, đừng nói là dùng gia pháp xử lý Triệu Tình Lam, dù là phải hy sinh đứa cháu này bà cũng nguyện ý.
“Mẫu thân thực sự muốn sử dụng gia pháp? Mặc dù Lam nhi có lỗi nhưng cũng không đến nỗi dùng gia pháp, kính xin mẫu thân nghĩ lại.” Lúc này Triệu Tĩnh Nguyên ngược lại có chút lý trí, nhưng chẳng qua là do hắn nghĩ đến, mới nãy Triệu Tình Lam đã đồng ý vì Triệu gia mà viết thư cầu xin Sầm Mộ Nam, giờ hắn chẳng còn địa vị như xưa, nhiều chuyện còn phải nhờ vào Sầm Mộ Nam giúp đỡ, Sầm gia dù có hận hắn nhưng tuyệt đối sẽ không hận Triệu Tình Lam, như vậy Triệu Tình Lam đối với Triệu gia cũng không phải là không có chỗ hữu dụng.
Triệu Tình Lam ngạc nhiên, không nghĩ đến phụ thân lại vì nàng mà cầu xin tổ mẫu, hắn không phải hận nàng hại chết người của hắn sao? Lee^q uyyDoo^nn Lúc này vì sao lại cầu xin cho nàng? Triệu Tình Lam suy nghĩ một chút cũng hiểu, phụ thân nàng cuối cùng cũng nhận ra Triệu gia không thể so với Sầm gia, phụ thân dù hận mẫu thân, cũng vì thế mà chán ghét nàng nhưng lại không dám đắc tội Sầm gia.
Chu thị vốn đã quyết ý đánh Triệu Tình Lam một trận cho hả giận nhưng thấy nhi tử nhìn bà lắc lắc đầu, lý trí cũng dần lấy lại, đúng vậy, hiện giờ Triệu Tình Lam coi như là người duy nhất có khả năng liên hệ với Sầm gia, đả thương Triệu Tình Lam đương nhiên có thể khiến cho cái nữ nhân vô lương tâm kia đau lòng nhưng cũng có thể khiến cho Sầm gia tức mình đuổi tận giết tuyệt Triệu gia. Hôm qua quả thật không phải thời điểm thích hợp để xử lý nha đầu chết tiệt đó.
“Nó là nữ nhi của ngươi, ngươi muốn xử phạt thế nào thì xử.” Chu thị suy nghĩ rồi nói.
“Theo ý nhi tử, cứ nhốt nó trong sân, chép nữ giới một trăm lần, xử phạt như vậy là hợp lý nhất.” Triệu Tĩnh Nguyên không định nghiệm trị, do vậy chỉ từ từ nói.
Triệu Tình Yên nghe tổ mẫu muốn dùng gia pháp, trong lòng đang vui vẻ, không nghĩ đến phụ thân lại cầu xin, sau đó còn xử lý một cách qua loa nhẹ nhàng, điều này thật khiến nàng vô cùng mất hứng, nhưng phụ thân đã nói, nàng cũng chỉ có thể nghe theo.
Phụ thân không xử lý Triệu Tình Lam đương nhiên là có lý do của phụ thân, nàng giờ chỉ có thể nhẫn nại. Chờ đến tương lai, Triệu gia không còn cần đến Triệu Tình Lam nữa, ngày chết của nàng ta sẽ đến, một ngày nào đó nàng nhất định sẽ trả lại những thù này.
“Cũng được, nhưng đối ngoại không thể nói vậy, phải nói là dùng gia pháp, khiến cho nó nằm trên giường không dậy nổi, chuyện vừa rồi những người ở đây cũng không được phép truyền đi, nếu không ta sẽ tìm người môi giới, bán các ngươi đi thật xa làm nô lệ.” Chu thị nhìn người trong phòng một lượt rồi nói, bà không thể mạnh tay xử lý Triệu Tình Lam, như vẫn phải đưa ra câu trả lời cho Dục thân vương phủ, chỉ còn cách lừa gạt cho qua.