Thứ Nữ Thành Thê

chương 107: tự đến tìm hiểu

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Tiểu thư.” Triệu Tình Lam đang ngồi dựa vào cửa sổ trong tửu lâu chậm rãi thưởng thức trà thì nghe được giọng của Nguyệt Hoa vang lên.

“Như thế nào rồi?” Nàng khó có thể giấu được kích động trong lòng, mặc dù rất muốn bản thân thể hiện bình tĩnh một chút, nhưng ly trà trên tay đang rung lại tiết lộ tâm tư của chủ nhân nó.

“Triệu đại nhân thẹn quá thành giận tuyên bố bãi đường rồi. Hôm nay Triệu đại nhân cũng coi như là mất hết thể diện, bởi vì người bị kiện là Huyện thái gia nên người vây xem rất nhiều, nghe phu nhân nói xong, mọi người đều nói lão gia là người vô tình vô nghĩa, không xứng làm phu, cũng không xứng làm phụ.” Nguyệt Hoa vội vàng nói.

“Ta thật tò mò, không hiểu mẫu thân kiện phụ thân cái gì?” Triệu Tình Lam vẫn luôn nghĩ đến vấn đề này, mẫu thân phải kiện cái gì mới có thể thắng kiện đây? Mà có lẽ mẫu thân cũng chưa hề tính đến việc thắng kiện, mà chỉ đơn giản là muốn để cho phụ thân phải chịu áp lực, từ đó đồng ý để nàng trở lại Kinh thành.

“Thứ nhất, phu nhân kiện Triệu đại nhân dung túng thiếp thất mưu hại nữ nhi thân sinh, thứ hai là kiện đại nhân bao che kẻ phạm tội Vân Tụ, thứ ba là kiện đại nhân vứt bỏ nữ nhi thân sinh trong lúc bệnh tình nguy kịch.” Trí nhớ của Nguyệt Hoa rất tốt, nhớ được từng câu của Sầm Mộ Vân.

“Dung túng thiếp thất mưu hại nữ nhi thân sinh?” Triệu Tình Lam không nghĩ tới mẫu thân sẽ kiện như vậy.

Thiếp thất là hạ nhân, không so được với nữ nhi, dừ là nữ nhi thứ xuất thì cũng là tiểu thư, nếu như thiếp thất mưu hại tiểu thư thì có thể coi là mưu hại chủ tử, đây là một lỗi lớn, nếu kiểm chứng là thật, chỉ sợ là ai thì cũng không cứu được Vân Tụ. Nhưng tại sao mẫu thân lại nói vậy? Chẳng lẽ hôm nay mẫu thân phát hiện được điều gì? Lần trước nàng mắc bệnh không lẽ là do Vân Tụ làm? Nếu là như vậy, Vân Tụ này không thể giữ lại được rồi. Nghĩ tới đây Triệu Tình Lam cảm thấy sợ run người, nữ nhân này mới sống mười mấy năm, vậy mà trên lưng đeo bao nhiêu là nợ máu.

“Kết quả thì sao?” Triệu Tình Lam chỉ muốn biết cuối cùng thì phụ thân nàng trả lời mẫu thân thế nào.

“Triệu đại nhân nói, hôm nay thân thể khó chịu, ngày khác tái thẩm. Sau đó vội vội vàng vàng bãi đường, không để cho người khác nói gì nữa.”

“Ngày khác tái thẩm? Ta e vụ án này không có cơ hội tái thẩm rồi, thôi, tình hình phu nhân sao rồi?” Nếu đã không thẩm án, vậy có lẽ mẫu thân cũng sẽ không ở huyện nha nữa nhỉ.

“Ninh thế tử, phu nhân và Nguyệt Minh đã về trước, nô tỳ đến đây báo cho tiểu tiểu thư.”

“Đã như vậy, chúng ta cũng trở về thôi. Đi về ta sẽ hỏi rõ mẫu thân xem hôm nay chuyện là như thế nào.” Triệu Tình Lam nói xong, đứng dậy đi tính tiền.

Sầm Mộ Vân và Ninh Mặc Hiên trở lại tiểu viện, không lâu sau Triệu Tình Lam cũng trở về.

"Mẫu thân, người tính làm thế nào?" Triệu Tình Lam thấy mẫu thân, không nhiều lời vô dụng mà trực tiếp vào đề.

"Bây giờ không phải là ta muốn thế nào, mà là phụ thân con muốn thế nào. Nếu hắn còn muốn sống thoải mái, vậy thì hắn chỉ có thể đồng ý với điều kiện của ta, nếu không sao ta có thể bỏ qua cho hắn được." Lúc nói lời này, trong lòng Sầm Mộ Vân có chút khổ sở.

Lần này e là Triệu Tĩnh Nguyên lại cho rằng bà tốn trăm phương nghìn kế để ép chết Vân Tụ rồi, thực tế thì bà cũng chẳng muốn quản chuyện của bọn họ, bà chỉ muốn làm sao để nữ nhi có thể theo bà về Kinh thành, mà không phải tiếp tục ở cái nơi này chịu khổ nữa. Dien&dannLe

Truyện Chữ Hay