Nhẹ nhàng giày thêu tinh xảo màu lam lướt trên mặt đất không có phát ra một chút thanh âm nào, đại cung nữ Cẩm Tú đi đến bên bức màn hồng thêu hoa chậm chạp kêu lên “Chủ tử giờ thần đã đến, nên dậy thôi”
Nghe được tiếng kêu quen thuộc, Lý Viên mơ mơ màng màng mở hai mắt, sau đó nàng cảm thấy:
Đau
Rất đau
Phi thường đau
Sau khi nhe răng nhếch miệng ngồi dậy tử sau, nương theo ánh sang không được rõ ràng lắm nàng xem các dấu vết xanh tím trên người mình, có chút khóc không ra nước mắt nghĩ cái này có tính là dấu vết chứng minh hiện trường sau khi “Cường bạo” không.
Nhìn nàng bộ dáng chật vật, Cẩm Tú cũng chấn động, nàng lập tức đau lòng nói “Chủ tử, hôm nay không ngại báo cáo xin nghỉ bệnh đi!”
“Không được” Lý Viên lắc đầu phủ quyết đề nghị mê người này “Đêm qua ta vừa mới thị tẩm, hôm nay không đi thỉnh an, người khác sẽ nói ta hết sức kêu ngạo ”
Cẩm Tú cũng biết để ý chuyện này, cũng không cố gắng khuyên ngăn.
“Gió xuân vô lực trăm hoa tàn” cầm lấy cái gương sứ chỉ bạc nạm vàng, Lý Viên không biết tại sao đột nhiên ngâm ra câu này.
“Đây là thơ từ đâu đến?” Đang trang điểm cho nàng Cẩm Tú nghi hoặc hỏi.
Lý Viên khoát tay, yếu ớt than thở “Đây không phải thơ tư đâu đến, mà là tiểu thư nhà ngươi ta từ phế phủ cảm khái ra mà thôi” nàng lấy tay chỉ hai mảng xanh trên gò má nói “Ta hiện tại không phải giống như là cây chuối tây bị mưa đánh hay đóa hoa bị gió thổi tàn”
“Ai u, chủ tử của ta” Cẩm Tú một phen che cái miệng nhỏ nhắn Lý Viên “Đây chính là hoàng cung, nói đến cái đó là vạn vạn không thể a!”
Nói được hay không thì tiểu thư nhà ngươi ta cũng đã là “Hoa tàn bại liễu”, mắt nàng sâu kín nhìn Cẩm Tú, nhất tưởng đến thân xử nữ nàng bảo lưu nhiều năm như vậy đêm qua đã bị “Mặt người dạ thú” kia hồ đồ đạp hư, nàng sẽ không cam chịu… …
“Chủ tử tốt của ta” Cẩm Tú hoàn toàn không thể lý giải tình cảm bi phẫn của Lý Viên, ngược lại mặt còn có chút vui mừng nói “Tiến cung đã hơn hai tháng, coi như được thị tẩm, đây làm tâm bệnh của nô tỳ a! Cuối cùng có thể thoải mái rồi ”
Lý Viên nghe vậy sửng sốt, lập tức trấn an vỗ vỗ cánh tay của nàng “Làm cho ngươi lo lắng rồi”
Cẩm Tú linh hoạt ở trên búi tóc ngã ngựa của Lý Viên cài đóa quyên hoa mẫu đơn màu đỏ “Bất quá, trải qua buổi tối hôm qua trong lòng Hoàng Thượng tất nhiên sẽ có bóng dáng chủ tử, ta nhìn xem có người nào còn dám khinh thường chủ tử ”
Bóng dáng sao? Lý Viên cũng không cảm thấy như vậy, nhưng cũng biết Cẩm Tú là động viên mình, cho nên cũng cũng không có phản bác nàng.
“Được rồi! Canh giờ không sai biệt lắm!” Ngăn trở Cẩm Tú còn muốn hướng trên đầu nàng cài thêm vài thứ Lý Viên nói “Nên đến chỗ Hiền phi nương nương thôi ”
Lý Viên hiện tại ở lại địa phương tên là “Chung Nguyên cung” trong đó có một chỗ tên là “Lang Huyên các” thiên điện
Mà chủ tử đứng đắn của Chung Nguyên cung lại là Hiền phi đứng đầu tứ phi của đương kim Thánh Thượng—— Vương Tố Nhi.
Bởi vì hoàng hậu mất sớm, hậu cung vô chủ, mà quản lý chung lục cung Liễu quý phi cũng là người không yêu thích công việc quản lý, cho nên giống Lý Viên thấp cấp hơn cấp tần phi này mỗi ngày chỉ cần hướng “Chủ quản” nương nương thỉnh an là được.
“Lý dung hoa —— đến” ngoài cửa điện tiểu thái giám ép cổ họng như gà quát to.
“Ti thiếp Lý thị gặp qua Hiền phi nương nương, nương nương vạn phúc kim an ” Lý Viên cúi đầu, giống như hai tháng qua quy củ hành lễ nghi.
“Mau đứng lên đi!” Nữ tử ngồi ở chủ vị nâng cánh tay ôn nhu nói
“Tạ nương nương” Lý Viên đứng dậy cung kính thi lễ liền nhẹ nhàng đi về vị trí mà mình từng đứng ngốc
“Lý tỷ tỷ” một vị mặc cung trang màu lam, dung mạo xinh đẹp, bán lễ đối với Lý Viên.
Lý Viên vội vàng hồi lại bình lễ, cười nói “Khổng muội muội ”
Khổng Tú Dung cùng Lý Viên giống nhau đều là tú nữ tiến cung hai tháng trước, lại đều bị phong làm “Dung hoa”, càng khéo hơn nữa là hai người bọn họ đều bị phân phối đến trong Chung Nguyên cung, cho nên gặp mặt tự nhiên thân thiết hơn vài phần so với người bên ngoài.
“Tiểu muội ở trong này chúc mừng tỷ tỷ” Khổng Tú Dung tràn đầy ý cười thấp giọng nói
Sau một lúc lâu, Lý Viên mới phản ứng lại cái gọi là chúc mừng này là có ý tứ gì, nàng không khỏi có chút xấu hổ, giống như toàn thế giới đều biết đêm qua ngươi làm chuyện tốt gì, thật sự làm cho nàng không biết trả lời mới tốt như thế nào.
May mắn có người thay nàng giải vấn đề khó này
“Lý muội muội, Khổng muội muội hai ngươi đang thầm thì cái gì đó?”
“Ti thiếp làm sao dám thầm thì, bất quá là nói chuyện cùng Lý tỷ tỷ hai câu tán gẫu mà thôi” Khổng Tú Dung vẻ mặt ngây thơ tiến lên vài bước quỳ rạp xuống ghế đặt chân bằng gỗ lim khắc chữ phúc, tiếp nhận cung nữ Mỹ Nhi cúi bắt đầu nhẹ nhàng bóp chân cho Hiền phi.
“Ngươi này là con khỉ con bẻn mép, ta bất quá là thuận miệng hỏi, ngươi đáp lại láu lỉnh như thế”
“Hầu hạ nương nương vốn là phúc phận Tú Dung tu luyện mấy đời, chỉ cần nương nương không chê Tú Dung vụng về, là tốt a! Còn muốn làm cả đời đây!”
“Ngươi xem, ngươi xem” Hiền phi chỉ vào Khổng Tú Dung cười lắc đầu “Chính là nói cũng bẻm mép lắm, ngươi xem Lý Dung Hoa người ta làm sao giống ngươi nhảy nhót như vậy”
“Ti thiếp tính tình chất phác, không theo kịp trí tuệ của Khổng muội muội” Lý Viên bước lên phía trước nói
“Bản cung là khen ngươi! Lý muội muội không cần khẩn trương” Hiền phi cười nói
Lý Viên nghe vậy cũng không trả lời thực cung kính đứng ở một bên.
Không bao lâu, có tần phi lần lượt đến thỉnh an trong điện nhanh chóng là một mảnh tiếng hoan hô cười đùa.
Thẳng đến lúc này Lý Viên mới lặng lẽ nhẹ nhàng thở ra, nàng ngẩng đầu nhìn khắp nơi muôn hồng nghìn tía, tầm mắt lại dừng lại tại nữ tử đang ngồi cho chủ vị lâu một chút.
Trong trí nhớ nàng không biết là nghe ai trêu chọc qua “Mỹ nữ phần lớn chưa chắc có giọng nói hay, mà có nữ tử có giọng nói hay thì chắc chắn là mỹ nữ ”
Mà lời này dùng ở trên người Hiền phi có chút sai lệch
Hiền phi xuất thân Giang Nam, giọng nói Ngô Nùng mềm giọng, rất dễ nghe êm tai, nhưng là tướng mạo của nàng quả thật rất bình thường, nếu như không phải lúc này cẩm y hoa thực cao cao ngồi trên ngai vàng chỉ sợ ngay cả cung nữ bình thường hơi có tư sắc nàng cũng không bằng.
“Không nghĩ tới cầm thú kia cũng rất chú trọng vẻ đẹp bên trong” trên mặt Lý Viên thành thật đứng nghe, nhưng tư tưởng không biết đã ngao du đi nơi nào.
Sau khi kết thúc “Hội nghị thường lệ”, trở lại Lang Huyên các Lý Viên lập tức giống than rỉ mệt mỏi nằm úp sấp ngã trên giường.
“Chủ tử, chủ tử ý chỉ đến” chợp mắt một lúc lâu sau Lý Viên đã bị vẻ mặt vui mừng Cẩm Tú lay tỉnh
“Dụ hoàng thái hậu ý chỉ Dung Hoa lý thị tướng mạo đoan trang thận cần uyển thuận bỉnh nhu gia mà thành tánh nay đặc ban thưởng ngươi bình khổng tước ngọc lưu ly một đôi, vòng tay triền ti song khấu bạc trắng một đôi, tổ yến, thuốc bổ các tứ phân khâm thử!”
“Nô tì Lý dung hoa tiếp chỉ Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế, Thái Hậu nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế ”
Lý Viên sau đó đứng dậy đối với thái giám truyền chỉ trước mắt cười nói “Đa tạ lý công công ”
Một bên Cẩm Tú hiểu được cầm lấy một cái ha bao có năm mươi lượng bạc cùng hai điều ngọc chế cá nhỏ tinh xảo, hai tay đưa cho lý công công nói “Làm phiền công công, chủ tử của nhà ta mới tiến cung, cấp bậc lễ nghĩa có chỗ không chu toàn mong công công chỉ bảo”
Gặp vị chủ tử này có chút thức thời, trên mặt béo trắng của Lý Đại Hải cũng lộ ra tươi cười hắn phất cây phật trần trong tay vội nói “Không dám, không dám ”
Phân phó Cẩm Tú tự mình đem tiền “Bán mình” của mình an bài cho tốt, Lý Viên có một tiểu cung nữ khác là Xuân hoa hầu hạ nàng thay xiêm y.
“Ta muốn ngủ trưa một chút, ngươi đi xuống đi”
Xuân hoa biết vị chủ tử này có thói quen ngủ trưa, nàng trả lời “Vâng” liền buông bức màn hồng la.
Lý Viên nằm ở trên giường, hơi híp mắt xác định bên trong không có người xong, nàng chậm rãi nâng tay phải mình bao trùm trên trán, trong nháy mắt thiên địa chợt chuyển đổi, mở mắt nàng đã ở bên trong một tòa trúc lâu.
“Cái này khả năng chính là phúc lợi khi xuyên qua đi!” Lý Viên nhìn nối ruồi son trong bàn tay mình lắc đầu tự giễu nói.
Đẩy cửa trúc môn Lý Viên đi dọc theo đường nhỏ trải đá vũ hoa về phía trước, khoảng một trăm bước nàng đứng bên cạnh một cái ao đang không ngừng tỏa khí nóng.
Cởi hết quần áo trên người, Lý Viên bùm một tiếng nhảy xuống.
“Ô! …” Nàng thoải mái hừ hừ, nước suối nóng hôi hổi giảm bớt thật nhiều đau đớn không ngừng mà thân thể nàng cảm thấy từ buổi sáng nay.
Nàng híp hờ mắt hưởng thụ “Ôn tuyền dục ” cao cấp này
“Rầm, rầm, rầm…” Trong không gian yên tĩnh chỉ có thể nghe thấy tiếng nước nóng chảy không ngừng.
Suy nghĩ của Lý Viên dần dần trở nên mê ly, nàng ngẩng đầu nhìn này sương khói tràn ngập, trong khoảng thời gian ngắn chỉ cảm thấy như lạc trong mộng, hoang đường nực cười.
Nàng vốn là một nữ tử phổ thông bình thường trong thế kỷ , có một đôi cha mẹ yêu nàng như châu như bảo, cuộc sống quá bình thường lại hạnh phúc.
Nhưng tất cả mọi thứ đều đột nhiên bị phá đi, bởi vì nàng ma xui quỷ khiến vô tình “Xuyên” qua triều đại “Đại chu” này.
Lúc Lý Viên phát hiện mình một nữ tử trưởng thành hai mươi ba tuổi biến thành một đứa trẻ con mới sinh, thật sợ hãi tâm lý cùng thân thể cực kỳ không phối hợp, thiếu chút nữa làm cho tinh thần nàng hỏng mất, nàng mỗi ngày đều ở cầu nguyện hy vọng đây chỉ là một giấc mộng, nhưng mà sự thật tàn khốc nàng vẫn như trước sống tại cái triều đại mà nàng chưa bao giờ nghe qua.
“A…” Nàng chua sót cười đem nước ấm vỗ vỗ lên hai má, hiện tại nhớ lại những thứ đó có ích lợi gì đâu
“Cá trích chua ngọt, tôm bóc vỏ với trà xanh, gỏi củ sen muối dưa”
Lý Viên nhìn bốn món đồ ăn bày trên bàn, tâm tình nặng nề cũng trở nên dịu đi, nàng giơ chén sứ thanh hoa trắng lên liếm chậm rãi nuốt một ngụm cháo bích ngạnh, mùi gạo lập tức tràn đầy khắp miệng, du sao xuyên qua cũng có chút tốt, nàng nghĩ ít nhất đồ ăn đều tinh xảo như vậy.
Ngâm ôn tuyền, ăn cơm no Lý Viên cảm thấy dòng máu nóng của mình sống lại, nàng vốn nhanh chóng thích ứng trong mọi tình cảnh, cho dù là nhất thời ngã lòng cũng sẽ rất nhanh buông xuống, tinh thần nàng sáng láng cầm lấy một quyển “Đại chu phong tục chí” tiếp theo địa phương lần trước chưa xong bắt đầu đọc tiếp, một chút thời gian trưa nhanh chóng trôi qua vì nàng “Hăng hái đọc sách”.
Nhưng mà nàng vừa mới có chút lạc quan sống dâng lên, lại bị chặn lại bởi một tin tức hoàn toàn “Tiêu diệt”
Kính sự phòng truyền đến ý chỉ “Đêm nay Lang Huyên các lý dung hoa thị tẩm “