Thú Nhân Chi Luyến Sủng

chương 61: bọn họ đều là của ta

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Lần này các ngươi còn muốn ngăn cản?”

Tạp Địch Lợi híp mắt, hung ác nhìn Ba Tạp, dáng người mềm mai rúc vào giống đực cao lớn phía sau, khuôn mặt kiều mị so với Ốc Khắc còn hơn vài phần, xuyên thấu qua khe hở Trầm Lăng nhìn thấy Tạp Địch Lợi mà giật mình, rất đẹp! hắn chưa từng nghĩ một nam nhân lại có thể mĩ đến trình độ này.

Bất quá phần quyến rũ trên hai gò má kia, so với đại mĩ nhân tối thượng trên địa cầu còn nhỉnh hơn ba phần, mĩ tới cực điểm đó là yêu. Không chút nào che dấu quan hệ cùng giống đực phía sau, thân thể yếu đuối giống như không xương nép vào trước ngực giống đực, ngón tay mảnh khảnh khẽ chọt, vuốt ve trong ngực giống đực, nhất cử nhất động, đều mang theo vài phần mê hoặc

Không ít giống đực nhịn không được nuốt nước miếng, ngoạn ý bên dưới quản không nổi bắt đầu nhếch lên. Thấy vậy ánh mắt Tạp Địch Lợi liền lóe lên khinh thường rồi biến mất, bình tĩnh nhìn Bác Nhã, khi tầm mắt đảo qua bên người Đông Hoàng, Huyền Minh, chợt lóe lên lửa nóng chớp nhoáng. Lập tức dừng lại trên mình Bác Nhã, nhìn Bác Nhã hơi hơi mất tự nhiên nghiêng người, cố ngó phía sau cổ giống đực, con mắt lãnh u bất kỳ nhiên nhìn vào Trầm Lăng

“Tạp Địch Lợi ta nói rồi, ta không có hứng thú gì với ngươi. Không cần tới trêu trọc ta, ngươi đem lời nói của ta thành gió thổi qua tai sao.’

Bác Nhã xanh mặt, tấm lưng rộng lớn đem Trầm Lăng hoàn toàn che kín, Tạp Địch Lợi cũng không phải vì thích y, muốn muốn đuổi theo cầu y. Theo đuổi y chỉ là để thảo mãn tính biến thái thích săn bắn của Tạp Địch Lợi, ở trong mắt Tạp Địch Lợi, những thứ đồ vật đẹp đẽ đều phải khuất phục dưới thân hắn, Bác Nhã tuấn mỹ có tiếng trong các tộc xung quanh, Tạp Địch Lợi tự nhiên sẽ không buông tha

“Người kia là ai?” Trầm Lăng vươn khửu tay nhẹ nhành huých Klose đang thất thần, Klose sắc mặt trắng xám, giống như nhớ lại cái gì đáng sợ, thân mình nhẹ nhàng run rẩy, gương mặt Allen lạnh băng trừng mát nhìn Tạp Địch Lợi, bàn tay to vuốt sau lưng Klose trấn an cảm xúc đang xao động của y, vốn cũng không hy vọng nhanh như vậy liền tiến vào tòa thành, không ngờ sau khi bọn Trầm Lăng ra ngoài không lâu, Allen đột nhiên phát hiện mùa trao đổi sắp diễn ra, cũng may trong tộc đã sớm có chuẩn bị, này cũng là nguyên nhân vì sao nguyên bản mấy người Trầm Lăng bình thản, lại đột nhiên tiến hành toàn tộc di dân thuận lợi, Klose lấy lại tinh thần dữ tợn nói

“Tạp Địch Lợi, tộc trưởng Thanh Khâu tộc!” Ngữ khí phẫn hận, trầm thấp lộ ra tức giận

Trầm Lăng kinh ngạc nhìn Klose, có chút giật mình nghe kết quả Klose nói, nếu hắn không nhìn nhầm, Tạp Địch Lợi trước mặt hẳn phải là giống cái a? Ở đại lục này xem trọng thực lực, các đại tộc không phải đều là do giống đực đảm nhiệm chức tộc trưởng sao? Tạp Địch Lợi lại có loại năng lực này, đảm nhiệm chăm sóc bộ tộc, hắn thực đúng là đã xem nhẹ giống cái quyến rũ trước mắt này

“Có phải hay không thực giật mình? Năm đó thời điểm ta biết cũng thực giật mình giống ngươi thôi, Thanh Khâu tộc ở đại lục phương Bắc, tộc phương Bắc cùng tộc phương Nam chúng ta khác nhau, bọn họ lấy giống cái vi tôn (làm vua), thân phận giống đực thấp kém. Giống cái chống đỡ tất cả, ngược lại giống đực lại phụ thuộc, vốn khi các đại tộc tiến vào trong thành, mọi chuyện đều bình an vô sự. Khả lần họp chợ trước, Bác Nhã không cẩn thận đi nhầm vào chỗ của Thanh Khâu tộc, bị Tạp Địch Lợi nhìn trúng, nên tới giờ vẫn bị Tạp Địch Lợi dây dưa, đến ngay cả chức vị tộc trưởng cơ hồ đều muốn buông tay, muốn theo bọn ta quay về Vũ Linh tộc.” Lạnh lùng giải thích cho Trầm Lăng nghe thân phận của Tạp Địch Lợi, cùng lúc dây dưa, hai tay gắt gao tóm lấy tay của Allen

“Tê tê!” Hít mạnh một hơi, bình phục kinh ngạc trong ngực, lấy giống cái vi tôn, này cũng xấp xỉ như xà hội mẫu hệ thời nguyên thủy, như thế nào cũng không nghĩ tới một nơi trên đại lục nầy, lại có một kkinh ngạc lớn như vậy, khó trách Tạp Địch Lợi gan lớn như vậy, cư nhiên nói muốn có Bác Nhã.

“Bác Nhã vì sao không đồng ý?” Nhìn diện mạo xuất sắc của Tạp Địch Lợi, Trầm Lăng không khỏi có chút tò mò, nam sinh nữ tướng, câu nói này phát huy tới mức tận cùng trên người của Tạp Địch Lợi, bàn tay nho nhỏ hai má tinh xảo, tinh tế mảnh mai, trên người không một chỗ nào không phóng ra khí tức dụ dỗ, nếu không phải có hầu kết đang nhô cao kia, Trầm Lăng thực muốn tiến lên ôm Tạp Địch Lợi, ai thán: Tìm được tổ chức a, thế nhưng ở thời không này lai nhìn thấy nữ nhân. Da thịt lộ dưới da thú, trắng nõn oánh nhuận, thanh âm không giống như giống cái bình thường, thanh thúy dễ nghe.

Klose chán ghét bĩu môi “Đừng nhìn bộ dáng Tạp Địch Lợi như vậy, ngươi có biết gã ở Thanh Khâu tộc có bao nhiêu giống đực không hả? Không dưới ba mươi a, đều ta gã từ các tộc khác cưỡng đoạt đi, nếu không phải bởi vì thực lực của Vũ Linh tộc, gã như thế nào có thể dễ dàng buông tha Bác Nhã, bảo mấy người Huyền Minh cẩn thận chút, Tạp Địch Lợi rất nguy hiểm!” ( ông chồng, mẹ ơi, tên này thực đúng là trâu bò mầ, cái thân hình kia thế mà không bị quất chết a, ko biết tìm được bộ nào có nhiều công thế này ko nhỉ)

Nói xong, lo lắng nhìn Trầm Lăng, khẽ cắn môi dưới, nói “Lăng cẩn thận chút, năm đó Tạp Địch Lợi không biết thân phận ta, cho rằng ta là giống cái của Bác Nhã, liền đem ta bắt đi…….”

Nói tới đây, hai mắt liền bốc hỏa, thấy thế, Allen nhanh chóng cúi người ôm Klose “Qua rồi, chuyện kia đã qua rồi, đừng kích động ta cùng Ba Tạp đều ở cạnh ngươi, đừng sợ! Đừng sợ!….” Nhẹ nhàng vuốt tay Klose, bàn tay nhanh chóng rơi xuống cổ Klose, hơi xin lỗi nhìn Trầm Lăng, nói “Klose hơi kích động, chuyện sau đó để Bác Nhã nói cho ngươi đi, đừng tùy tiện đi lại, ở bên trong tòa thành này quan hệ các đại tộc cũng không phải bền chắc như thép.”

Ôm tay tiểu Cổ Đức, hơi hơi siết lại.

“Còn chưa có ai dám cự tuyệt Tạp Địch Lợi ta, Bác Nhã ngươi xem như là kẻ đầu tiên, thế nhưng có thể đem kẻ phía sau ngươi để thế chấp thì tốt lắm.” Ngón tay chỉ vào Trầm Lăng ở sau lưng Bác Nhã, đôi môi đỏ tươi gợi lên dục niệm nồng đậm, đó là tinh quanh chỉ hiện ra khi tìm được con mồi, theo ánh mắt Tạp Địch Lợi, mọi ánh mắt đều rơi xuống người Trầm Lăng, hô hấp mọi người không khỏi bị kiềm hãm, Tạp Địch Lợi này rõ ràng là khinh người quá đáng, thế nhưng lại không đem ai ở đây để trong mắt, dám công khai cướp người

Đem tiểu Cổ Đức đưa cho Đông Hoàng, sửa sang lại da thú, nhướn mày nhìn quét qua Tạp Địch Lợi, khóe miệng cong lên đầy trào phúng, cả vú lấp miệng em như vậy so với huynh đệ Ốc Khắc còn làm cho người ta chán ghét hơn, trách không được Bác Nhã lại trướng mắt Tạp Địch Lợi như vậy, tâm địa rắn rết dùng để nói Tạp Địch Lợi quả không sai, vừa rồi nghe mọi người nghị luận, Trầm Lăng xem như hiểu rõ Tạp Địch Lợi là loại người gì.

Không chỉ có cường thưởng giống đực các tộc, hơn nữa thủ đoạn lại cực kỳ tàn nhẫn, không đồng ý liền hạ độc thủ, giết qua không ít thú nhân, để duy trì diện mạo yêu diễm của mình, còn đi hút máu tươi, thủ đoạn bạo ngược làm cho người ta sợ run, kinh tủng

“Ngươi tính cái gì vậy? Lấy ta làm đồ thế chấp cho ngươi là được sao?”

Tà dựa lên Huyền Minh, đối với Bác Nhã nhướn mày “Bác Nhã, chân ta hảo tê.” Phao cái mị nhãn, Trầm Lăng bình thường ở trong tộc cũng cực kỳ cường thế, so với giống đực tuyệt không thua kém, trong chớp mắt biểu lộ phong tình mê hoặc như vậy, không chỉ Bác Nhã bị điện giật không nhẹ, đến cả những giống đực xung quanh trong nháy mắt cũng hô hấp dồn dập, kẻ có ít định lực thiếu chút nữa máu mũi giàn giụa, gắt gao siết lấy đùi

“Ta ôm ngươi về, có phải hay không tối qua dùng quá sức?”

Khuôn mặt tuấn mỹ của Bác Nhã gợi lên một nụ cười xấu xa, một phen ôm lấy thân mình Trầm Lăng, bế ngang Trầm Lăng, không chút yếu thế đi ngang qua bên người Tạp Địch Lợi, dừng lại một chút, xoay người nhìn Tạp Địch Lợi “Không cần đánh chủ ý lên người Trầm Lăng, chuyện lần trước của Klose, Vũ Linh tộc sẽ nhớ kĩ. Nếu thức thời tốt nhất đừng có tiếp tục trêu chọc bọn ta, nếu không—“

Cười nhạo nhìn Tạp Địch Lợi bộ dáng không biết xấu hổ, cắn nuốt nước miếng, khi những tộc nhân Vũ Linh tộc đi ngang qua Tạp Địch Lợi, đều mang theo biểu tình kinh thường, nhất thời khiến Tạp Địch Lợi tức giận đến đỏ cả hai mắt

“Nếu không ngươi định làm gì? Tạp Địch Lợi ta muốn gì liền phải có được thứ đó, chưa bao giờ ta chiếm không được, hừ! Bác Nhã, ta nói rồi ngươi sẽ là người của ta, không chỉ có ngươi cả hai người kia đều là của ta, về phần giống cái của ngươi, ta cũng không ngại để cho hắn trở thành một phần trong đám người của ta, tư vị của giống cái, ta còn chưa có nếm thử đâu, lần trước bị các ngươi đánh gãy, bất quá lần này ta sẽ không cho ngươi cơ hội.”

Liếm môi, nhẹ cắn ngón trỏ, bộ dáng kia không khỏi làm người ta thấy kinh sợ.

Khóe miệng Trầm Lăng vừa kéo, con mẹ nó lão hổ không phát uy ngươi liền coi ta là con mèo bệnh à, lệ khí bốc lên mắt, quay đầu đóng băng Tạp Địch Lợi, nói “Tạp Địch Lợi, ta quên nói cho ngươi một việc, không chỉ có Bác Nhã là giống đực của ta, hai người ngươi vừa nói cũng là giống đực của ta, người không đánh ta ta không đánh người, ngươi nếu không biết phân biệt thì đừng trách ta vô tình!” Lời nói lạnh như băng, vừa rơi ra, nháy mắt toàn bộ toà thành như ngâm trong băng giá, làm cho người ta không khỏi run run

Thấy vậy, đồng tử Tạp Địch Lợi hơi co rút lại, nắm tay giống đực, mạnh mẽ căng thẳng. Ánh mắt cực nóng gắt gao nhìn Trầm Lăng đã đi xa, khát vọng quyết tâm mạnh mẽ tăng cao

Ngửa đầu cắn giống đực đang ôm gã, máu tươi chảy ra, nuốt lấy chất lỏng của giống đực, vòng eo lắc lư phóng thích tín hiệu khát cầu, một phen xé mở da thú của giống đực, thân thủ nắm lấy trụ kình thiên kia, dữ tợn tràn ra bạch trọc, khẽ nâng người, đem cự vật nhét vào trong cơ thể, gắt gao đem giống đực ấn lên trên vách tường, miệng khó nhịn phát ra tiếng rên rỉ

“Ân a! Bác Nhã dùng sức, nhanh lên, làm chết ta…….” Những giống đực vây quanh nghe tiếng thở dốc của Tạp Địch Lợi, con mắt bình tĩnh, nháy mắt lóe lên hỏa diễm, thứ dưới da thú cũng nhất dũng mà lên.

Không mất một lát công phu, từ sâu trong bóng tối truyền ra từng đợt rên rỉ, thô suyễn

“Gọi ta Khăn Tư, tộc trưởng!”

“ân!”

Kiềm chế thắt lưng của Tạp Địch Lợi, cự vật dữ tợn dưới hạ thân chậm chạp không muốn thẳng tiến vào bên trong u kính, phần đỉnh ướt sũng thỉnh thoảng đụng vào huyệt khẩu đang khép mở, Tạp Địch Lợi gian nan lắc mông, phẫn uất trừng mắt với Khăn Tư, Khăn Tư là người làm gã vừa lòng nhất, mỗi lần gã gọi tên người khác, Khăn Tư sẽ nhanh chóng rút ra, tra tấn Tạp Địch Lợi.

Tạp Địch Lợi không phải không từng nghĩ đá Khăn Tư đi, khả Khăn Tư lại là một trong số ít giống đực có thể thỏa mãn dục vọng của gã, không chỉ có tướng mạo anh tuấn, đến ngay cả kĩ xảo trên giường cũng thập phần thành thạo, mỗi lần đều có thể làm cho Tạp Địch Lợi dục tiên dục tử.

Khăn Tư đối với Khăn Đế ở phía sau có diện mạo tương tự như mình gật đầu, Khăn Đế là huynh đệ song sinh của Khăn Tư, cùng là giống đực của Thanh Khâu tộc, vài năm trước đã thành lợi tướng dưới tay Tạp Địch Lợi, từ nay về sau trở thành người của Tạp Địch Lợi.

Tạp Địch Lợi trừng mắt nhìn Khăn Tư, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ mê người, giống đực quanh gã gần như muốn lao thẳng tới, khả lý trí đã ngăn cản hành động của họ, Khăn Tư huynh đệ là những người cuối cùng đi theo Tạp Địch Lợi, thủ đoạn so với Tạp Địch Lợi càng tàn ác hơn.

Bình thường thì hoàn hảo, khả những chuyện liên quan tới Tạp Địch Lợi, sẽ trở nên vô cùng hung tàn và bạo ngược

“Ân! Đáng chết, Khăn Tư……”

“ Như thế nào, không gọi sao Tạp Địch Lợi?”

———–

Trầm Lăng híp mắt, thần sắc không đổi nhìn Bác Nhã, Đông Hoàng vì thoát khỏi số kiếp không khỏi lao qua ôm Trầm Lăng tới trước ngực, Huyền Minh ôm tiểu Cổ Đức, trầm mặc ngồi bên không mở miệng.

Bác Nhã biến sắc, ủy khuất nhìn Trầm Lăng, nói “Lăng, chuyện này không liên quan tới ta, ai biết Tạp Địch Lợi háo sắc như vậy? Ta tuyệt đối trong sạch a.”

Nhìn tư thái vạn phần nhăn nhó ủy khuất của Bác Nhã, khóe miệng Trầm Lăng mạnh mẽ co rút vài cái, một tên thân cao tám thước lại làm biểu tình ủy khuất như tiểu nữ sinh, thấy thế nào cũng thực bị sét đánh, mấy người Klose bên cạnh thấy một màn này, nhanh chóng bỏ chạy, làm bộ như cái gì cũng không nhìn thấy, họ chỉ biết Bác Nhã phúc hắc giả dối, không dễ bị đối phố như vậy

Trước lúc chạy đi, Bác Nhã ý vị thâm trường thoáng nhìn, làm mọi người không khỏi thấy lạnh sống lưng

Truyện Chữ Hay