Thiên Hạ Vô Song thành, một ngày.
“ Miễn lể, mau cắt cho ta một đầu tóc xinh đẹp nào” Hồng Liên lên tiếng, nhìn đám nử nhân hành, bước nhanh đi đến một chiếc ghế thân ảnh đung đưa xoay người nhìn tấm gương trước mặt.
“ Mời vương phi chọn mẫu tóc” một thiếu nử tầm hai lăm hai sáu tuối một đầu tóc ngắn đến cổ, có phần xoăn nhẹ nhìn khá bắt mắt khi mi tâm là một bông hoa ấn ký, cầm trên tay một cuốn sổ lớn đi đến Hồng Liên cung kính lên tiếng.
Hồng Liên gật đầu, đưa tay tiếp nhận cuốn sổ chậm rải mở ra liền thấy được bên trong rất nhiều đầu tóc kiểu dáng, ánh mắt lập tức sáng lên không ngừng xoắn xuýt khi các kiểu đều mới lạ xinh đẹp cả.
Nàng chỉ mới đến nơi này mà thôi, đối với những thứ mới lạ ở trong thành cực kỳ hiếu kỳ, thế giới quan lật đổ quà nhiều kiến thức mới khiến cho đầu nhỏ nàng say mê. Từ Lăng Sương nàng biết được trong tòa đô thành này có một nơi chuyên để làm đẹp cho chị em phụ nữ, là một trong các sản nghiệp của nam nhân mình.
Thời cổ đại để tóc dài không chỉ có nử tử mà còn có nam tử, Trung Nguyên nhân sỉ đều không cắt tóc cho rằng đó là thân thể cha mẹ sinh thành một bộ phận, hơn nữa việc lưu hành tóc ngắn là một việc gì đó khó chấp nhận.
Thiên An đến từ hậu thế tư tưởng sẽ khác xa đám người này rồi, trước kia hắn đi cắt tóc không ít đây, cho nên có điều kiện liền đem nghề tạo mẫu tóc đem ra, từ đây các mẫu tóc hiện đại không chỉ cho nam mà nữ tử được thịnh hành.
Mà tiên phong đầu tiên chính là đám hàng binh hay tù binh trong ngục, tóc quá dài ảnh hưởng đến công tác lao động thi công, lại thêm biết đâu đám người này chơi ám chiêu đem vũ khí dấu vào đầu tóc như khi hắn xem trên phim ảnh đây.
Tốt rồi đầu đinh ba phân hay các kiểu tóc thời thượng liền ra đời, mấy vạn người đầu tóc nhan nhản có mặt khắp trong thành trở nên phổ biến hơn, cộng thêm bản thân Thiên An cũng chơi một đầu tóc ngắn đây, đi tiên phong trong công cuộc đổi mới tư tưởng.
Nghề tạo mẫu tóc vừa ra được đám nử nhân trong thành đặc biệc ưa chuộng, càng nhiều các kiểu tóc xinh đẹp thời thượng, các thợ tạo mẫu cũng thu được nguồn tiền thu nhập lớn, tất nhiên thợ có tay nghề cũng là một vấn đề.
Để giải quyết vấn đề này thì đám hàng quân đầy ra đó, hay đám trẻ con nhập học lẫn quân sỉ binh lính trở thành những đối tượng thí nghiệm nâng cao tay nghề cho đám học viên muốn học nghề này.
Một nơi khác là một trong công trình lớn nhất ở tòa thành này, chiều cao đến mét độ cao là một quần thể kiến trúc tổ hợp nhìn từ trên cao xuống chẳng khác nào là một đóa hoa sen nở rộ cả, các khối kiến trúc liên kết sắp xếp lại với nhau.
Nhạc Viện là một trong những công trình trọng điểm được dựng lên, tòa công trình được thi công kết hợp với cơ quan thuật và tri thức hiện đại, là nơi mà dân chúng trong thành thỏa mãn đời sống tinh thần. Cũng là nơi các đại sư tinh thông nhạc luật ở Đại Việt quy tụ về một chổ.
“ Nếu muội không lầm, đây là đàn dương cầm” Lộng Ngọcngón tay bắt đầu chạm vào các nốt nhạc trên một cái hộp đàn to lớn, với rất nhiều phím dài, ngay lập tức các nốt nhạc thanh thúy vang lên.
“ Ukm” Mộng Dao gật đầu, sau đó đem tay chỉ về các nhạc cụ trong phòng: “ Kia là đàn ghita, đó là đàn bầu, đàn nhị, đàn tranh, đàn vĩ cầm.. phong cầm”
“Nhiều như vậy nhạc cụ, cho dù là Triệu quốc nổi danh thất quốc về ca nhạc đi nữa, muội chỉ biết có chuông đồng cầm âm các tiêu trống đây, Mộng Dao công chúa những thứ này đều có thể chơi nhạc sao?” Hồng Du nhịn không được dò hỏi.
Thiên An cũng không phải là đại sư tinh thông âm nhạc, nhưng hắn lại có kiến thức, hắn không thể chế tạo ra những thứ này. Nhưng dưới trướng hắn lại có thể, chỉ cần nói ra ý tưởng, vẻ lại những hình ảnh mà hắn thấy trước kia. Để cho bọn họ nghiên cứu là được rồi, thành ra bây giờ Nhạc Viện mới có rất nhiều nhạc cụ mới lạ độc đáo.
Giống như Hồng Liên yêu thích đi đến Thẫm Mĩ Viện làm đẹp, Lộng Ngọc chính là bị thu hút bởi Nhạc Viện một trong kiến trúc lớn. Nàng là cầm sư đối với Nhạc Viện, đương nhiên là bị hấp dẫn rồi.
Cho nên liền đi đến nơi này, càng để nàng bất ngờ hơn nó cũng là một trong những sản nghiệp của Thiên An. Hiện giờ chưởng quản sản nghiệp này là Tử Dận tỷ tỷ, đối với vị tỷ tỷ này nàng cũng ngưỡng mộ vô cùng. Không chỉ võ công cao cường mà đối với âm luật còn tinh thông, dung mạo lại xinh đẹp hoàn toàn bỏ xa nàng rất nhiều.
Đại Tần chi địa, từ Hào Sơn phía tây Đồng Tân phía nam, Hàm Cốc Quan.
Hàm Cốc quan hay đèo Hàm Cốc là một đèo quan ải chiến lược, giữa tuyến đường chia tách thung lũng sông Hoàng Hà và Vị Hà. Nó nằm ở bờ phía nam sông Hoàng Hà, về phía đông của Ngạc Nhĩ Đa Tư ở đầu Đồng Quan.
Là nơi nhà Tần bảo vệ Quan Trung và Lạc Dương từ xa. Các nước chư hầu nhà Tần củng cỗ quan ải này vào năm như là ranh giới phía đông trước khi nó trở thành nơi huyết mạch bảo vệ Quan Trung của nhà Tần.
Bởi Hàm Cốc Quan là thành lập ở Hào Sơn trên, có thể nói là sâu hiểm trở, Hàm Cốc Quan con đường chỉ cho phép sáu xe ngựa thông hành. Ngày xưa Sở, Triệu, Hàn, Vệ chư quốc năm lần Hợp Tung công Tần bỏ lại vô số thi thể binh lính về sau, cho Hàm Cốc Quan tăng cường vô số uy danh.
Chỉ cần phái một tên am hiểu phòng thủ tướng lãnh ở đây trấn giữ, như vậy hoàn toàn là một người đã đủ giữ quan ải, vạn người không thể qua. Nhiều năm trước Tín Lăng quân cầm binh mã năm nước cứu Ngụy quốc còn đem đại quân nước Tần đại bại tháo chạy, nếu không có ải Hàm Cốc chỉ e nước Tần đả nguy trong sớm tối dưới Tín Lăng quân.
Liên quân nước diễu võ giương oai ở ải Hàm Cốc mấy tháng quân Tần không dám ra mới rút về. Có thể thấy được ải Hàm Cốc cực kỳ quan trọng với nước Tần, nếu không có nó chỉ e nước Tần đả đổi chủ nhiều năm rồi. Bởi vì phá được Hàm Cốc thì Hàm Dương đô thành nước Tần đả không còn xa nữa.
Lúc này trên một con đường mòn chỉ rộng đủ năm bảy mét mà thôi, một bên là vách núi hiểm trở còn một bên là vạn trượng hun hút vực sâu, một cái chấm đen từ phía xa xuất hiện đang di chuyển trên con đường núi quanh co hiểm trở này.
Thỉnh thoảng một vài cổ xe ngựa có mặt trên đường các xa phu đều há hốc mồm kinh ngạc khi nhìn thấy thứ vừa chạy qua bên người họ, con mắt mở lớn hết cở miệng có thể nhét một quả trứng gà vào trong đó.
Một màu đen bóng giống như xe đạp một dạng nhưng hình thể lại to lớn hơn nhiều, hai chiếc bánh to lớn cao tầm một mét năm, dài gần mét rưỡi, ở chiếc bánh sau lại nhô ra ba thanh tròn kim loại ống tròn nhô lên, là một thứ không thuộc về thế giới này Behance motor siêu khủng trong Fifa fantaty XIII.
“ Hàm Cốc Quan, đúng là hùng quan dể thủ khó công, cho dù trăm vạn đại quân cũng khó mà qua được” Thiên An nhìn phía xa nói.
Trong mắt hắn thấy được một cổng thành được xây dựng bởi hai vách núi lớn chặn lấy con đường qua lại, cao đến mấy chục mét bên trên đều có Tần quân canh giữ, trọng nỏ lẫn sắc bén thiết kích phòng thủ, bên dưới cổng thành là một tóp gần trăm người quan binh canh giữ, các cổ xe ngựa đang xếp hàng tuần tự đi vào cổng thành giao lộ phí cho quan binh canh gác.
“ Hàm Cốc Quan là Đại Tần trọng điểm cửa ải, thông qua nó liền có thể đến được Hàm Dương nhưng suốt mấy trăm năm qua chưa có chư hầu nào có thể công phá Hàm Cốc, cho dù là Ngụy quốc Tín Lăng Quân cầm quân cả năm nước đánh tan quân Tần ở Hà Ngoại thẳng đến đến ải Hàm Cốc, chẹn đường quân Tần nhưng cũng không thể công phá được” Tử Dận ngổi phía sau nhỏ giọng lên tiếng.
“ Ngụy Vô Kỵ hai lần phá quân Tần ở Hàm Đan và Hà Ngoại, cứu nguy cho nước Triệu và chính nước Nguỵ khỏi nguy cơ sớm diệt vong, có điều lại bị quân vương ngu xuẩn mà chết, nếu hắn làm Ngụy Vương nước Ngụy cũng không đến nỗi bây giờ”
Tử Dận tiếp lời: “ Nhờ có hắn trộm binh phù của Nguỵ An Ly Vương mới cứu được nước Triệu, nhờ đó mới qua được cơn hiểm nghèo sau thất bại kinh hoàng ở trận Trường Bình, sau về nước cứu Ngụy bị ngi ngờ mà sa sút trong tửu sắc”
Thiên An khẻ gật đầu, điều khiển xe chiến của mình đẩy nhanh tốc độ nhìn phía xa hơn hai ngàn mét cổng thành, con đường đả không còn quanh co như trước thậm chí cũng rộng rải ra liền đề thăng tốc độ.
“ Vù” Như một cơn gió thoảng qua, hóa thành thiểm điện đen nhánh chiếc moto tăng tốc chạy nhanh trên đường để lại một cơn gió phía sau, sau đó lướt nhanh qua cổng thành trong ánh mắt bất lực của Tần quân hai bên, Behace trong chưa đầy giây đả vượt qua đoạn đường khá dài, xuyên thủng cổng thành bên trong để lại một cơn gió kéo theo phía sau, khiến bụi mù hiện ra.