Thứ Nguyên Chi Môn

chương 149: chương 149: tiềm long đường

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hoàng hôn buông xuống, Thanh Y Lâu.

“ Đại tiểu thư, xe ngựa đả chuẩn bị xong” một tên nam tử chạy đến đối với Lăng Sương cung kính lên tiếng.

“ Tiểu bạch đừng chơi nữa, mau đi thôi, nếu không ta bỏ ngươi lại” Lăng Sương mắt sáng lên liền cất bước đi, mà sủng vật của nàng tiểu bạch cũng nhanh buông đầu rùa nhỏ đang thu mình trong chiếc mai bỏ đi, đuổi theo nàng.

Rất nhanh một người một thú đả đi vào bên trong một chiếc xe ngựa. Xa phu đứng dưới thấy thế liền giục ngựa điều khiển khung xe ngựa rời đi khỏi con đường.

Chiếc xe ngựa nhanh chóng di chuyển ra sơn trang rồi chạy một mạch rời đi, chổ đến đến một nơi một thế lực tương đối lớn trong tòa thành - Tiềm Long Đường.

Mà không chỉ nàng, còn cả bản thân Thiên An từ Thất Tuyệt Đường, cửu công tử Hàn Phi, Tử Nữ ở Tử Lan Hiên cũng theo khung xe ngựa di chuyển về Tiềm Long Đường.

Hôm nay chính là ngày Tiềm Long Đường mở cửa chào đón các khách nhân đến tham dự đổi bảo đại hội.

Mà lớn nhỏ thế lực trong thành Tần Trịnh cũng được Tiềm Long Đường phát thiếp mời, nếu ai có nhã hứng có thể đến tham dự vào nơi này.

Xem anime Thiên An biết rõ đây là chi nhánh của một trong Bách Gia - Nông Gia một trong Bách Gia Chư Tử.

Thế lực cũng không phải là nhỏ gì, một trong mười môn phái mạnh mẻ nhất. Sau này là thế lực có số lượng bang chúng đông đảo nhất, có đến vạn đệ tử Nông Gia.

Thông qua đổi bảo kết giao bằng hữu lẫn thu thập thông tin lẫn kiếm chác tiền tài. Mỗi tháng sẻ có một ngày tổ chức một lần đổi bảo đại hội, đồng thời phát ra thiệp mời cho khách nhân, có khi cũng có thể "Lấy khách mời khách".

Chỉ cần trước giờ chào hỏi là được, có khách nhân chuyện gấp chưa đến liền có thể thay bên trên, dù cho lần này tham gia nhân số đã đầy, cũng sẽ an bài khi đến một lần, phàm là có thực lực có địa vị người, Tiềm Long Đường cũng sẽ không cự tuyệt.

Ở chỗ này mỹ nhân, kỳ trân đều là hàng hóa, chỉ cần có thể đem ra được, lại có người muốn, liền có thể tiến hành trao đổi, Tiềm Long Đường chỉ phụ trách chủ trì đổi bảo đại hội cùng hộ tống những khách nhân này đi tới đi lui an toàn.

Cụ thể giao dịch công việc thì bởi khách nhân chính mình lẫn nhau đàm phán quyết định, giao dịch thành công phía sau Tiềm Long Đường hướng về song phương thu lấy một khoản không rẻ tiền thuê, đây cũng là hắn sinh tồn chi đạo.

"Tiểu thư, mời vào trong”

Lăng Sương vừa xuống xe ngựa liền thấy được một thị nữ khá xinh đẹp một bộ hồng y cất bước đi đến dẫn đường, khi nhìn thấy hắn chỉ thoáng kinh ngạc nhưng nhanh chóng trấn định so với người thường lảnh tĩnh không ít.

Chân cất bước về một cửa nhỏ mà đi, mỗi cái khách nhân đều được dẫn vào một cánh cửa nhỏ, phần lớn đến bên trong mới biết được tham gia người đều có ai, đây chính là dùng để bảo mật cho những người không muốn để lộ thân phận của mình.

Dù sao ai biết được khi đổi bảo xong có ai tâm tư không thuần biết được cho người chặn cướp đây. Có đến mười con đường như vậy đi hết con đường sẻ dẫn đến một gian phòng nhỏ bên trong, chính là gian phòng riêng biệc cho khách nhân tham dự đổi bảo.

“ Thu Bạch Lộ” Lăng Sương đem vò rượu đặt trên chiếc khai gỗ của nử tử chỉ thốt lên tiếng, vò rượu này nàng chính là lấy từ trong Dược Thiên Sầu.

Đối với Đổi Bảo Đại Hội làm sao có thể bỏ qua nàng được, Thanh Y Lâu dù mới dựng lên nhưng cũng có tên có tuổi lại thêm Dược Thiên Sầu và nàng đặt chân đến Tư Đồ Vạn Lý đương nhiên sẻ không bỏ qua mà phát thiệp rồi.

“ Vâng tiểu thư” thị nữ đáp lời, đem tay nắm lấy vải gấm đậy lên sau đó nhanh chóng rời đi, đem bảo vật của vị khách nhân này đến nơi càn đặt, việc đối phương y phục lẫn khẩu

âm khác biệc vốn là điều bình thường ở nơi này, dù sao đây không phải là lần đầu.

“ Đổi một vò rượu không biết có bảo vật gì đây?” Lăng Sương lẩm bẩm, một người một thú liền đi vào lối đi của mình, tiến nhập vào gian phòng cho nàng.

“ Là Lăng Sương” Thiên An bước xuống xe ngựa liền cảm nhận được khí tức của con gái mình bước vào cũng không có ngạc nhiên, hùng hài tử này so với mấy anh chị em của mình cũng quậy phá không kém.

“ Hỏa Vũ Mã Não” Thiên An lấy ra một tấm ngọc bội đỏ như hỏa diễm bỏ lên.

Chính giữa gian phòng là một bàn nhỏ nằm sát đất không cao quá tấc, hai bên rũ xuống lụa mỏng chải khép tại hai bên, phóng mắt về trước đây là một gian lấy bát bái thập nhị can chi.

Có tổng cộng là mười gian phòng cả thảy theo giáp, ất, bính, đinh, mậu, kỷ, canh, tân, nhâm, quí mà đặt tên.

Thiết kế rất độc đáo, Thiên An chặng đường đi vào cũng tán thưởng người thiết kế nên kiến trúc này, chậm rải ngồi xuống đem mắt nhìn chung quanh còn lại gian phòng đều có người trên đó.

Có người phủ rèm che kín lại có người chấp nhận lộ mặt. Từ mười gian phòng phóng mắt đều có thể thấy được phía trước sảnh tròn rộng lớn.

Đáng nói bên dưới chính là mặt nước tỉnh lặng, cả sảnh phòng bên trong được dựng lên, thiết kế hết sức tài tình.

Tiếng nước chảy róc rách êm tai khiến người thư thích, trên sân lớn đó có để tám cái bàn nhỏ. Phía trên chứa các vật phẩm của khách nhân đến dùng để trao đổi, cùng mỗi cái gian phòng hô ứng lẫn nhau.

Những người bên trong gian phòng khi thấy chủ nhân gian phòng Thiên Ngôn mở ra, một thân ảnh nhỏ con bé gái cùng một đầu hồ ly trắng liền bất ngờ lên, ánh mắt xẹt qua quang mang nhưng rất nhanh liền thu hồi tâm tình.

Đám người này đương nhiên nhận biết được thân phận của Thiên Ngôn, mấy năm nay danh tiếng của nàng trên thất quốc không nhỏ.

“ Đại tiểu thư” Kinh Kha nhìn thấy Thiên Ngôn xuất hiện trong gian phòng cùng tiểu bạch cũng không quá ngạc nhiên, khi tin tức hai người đến nơi này đả tràn khắp Tần Trịnh tòa thành rồi.

Mấy năm qua hắn ở phòng trọng lực luyện tập chỉ có người thân cận với Dược Thiên Sầu mới được vào cho nên quan hệ với Lăng Sương cực kỳ tốt.

Nhưng thiên hạ nào có đạo lý ăn không của người khác, mà cái giá chính là sư muội của hắn bị đối phương ngoặc đi từ lúc nào không hay.

Hắn khi nhận ra được thì đả muộn rồi, võ công thành kiếm pháp nâng cao nhưng hồng nhan lại mất.

Hắn đối với Lệ Cơ cũng có chút tình cảm nhưng vì thù hận nung nấu, quyết tâm khổ luyện để rồi Dược Thiên Sầu đắc thủ. Đối với việc này hắn có thể oán trách ai, chỉ trách hắn mà thôi.

Khoan nói Lệ Cơ có tình cảm với mình không hắn cũng không xác định, trước kia chỉ là có chút tâm tư mà thôi, Dược Thiên Sầu lại có ân cho hai sư huynh muội lẫn các huynh đệ người dân nước Vệ mái nhà, luận dung mạo võ công khí chất đều độc bộ thiên hạ, hắn đều không so được.

Việc sư muội mình chọn hắn cũng là bình thường mà thôi, cho đến một ngày trước khi nhận lời cầu hôn đồng ý gã cho Dược Thiên Sầu hắn mới biết được trước đây đả từng vị sư muội mình đem lòng yêu thích, là do hắn không trân trọng lấy.

Cuối cùng kiếm pháp luyện được cũng thành, dự xong tiệc cưới của sư muội mình hắn liền rời đi phiêu bạt giang hồ, đồng thời trả thù cho sư phụ mình.

Việc Mông Ngao bị chết dưới tay nước Triệu là Bàng Noãn cũng có một phần công sức của hắn, khi hắn xông vào quân doanh ám sát không thành nhưng lại trọng thương đối phương.

Rồi nương nhờ đậu thần phục hồi khí lực mà chạy đi, mấy năm nay ở trên giang hồ cũng xông ra hiệp nghĩa danh tiếng.

“ Là Kinh Kha thúc thúc” Lăng Sương cũng bất ngờ lên khi thấy Kinh Kha xuất hiện, một bộ vải đay y phục, đối với Kinh Kha nàng cũng quen biết hay nói hơn cũng là đối thủ giúp nàng bồi luyện vỏ công.

“Chi chi” Tiểu bạch bên người Lăng Sương đột nhiên dựng chân lên, ánh mắt nhìn về gian phòng của Thiên An.

“ Đầu Mạn,Yến Đan, Kinh Kha, Triệu Cao, Nhạn Xuân Quân, Hàn Phi, Tử Nữ” Thiên An nhìn về những thân ảnh trong phòng, đem chung rượu trên tay thưởng thức.

Những người này hắn đều biết cả, là thấy qua trên màn ảnh hay từ thuộc hạ báo cáo. Khó mà tin được sau này phong vân một phương những đại nhân vật lại tụ hội cùng một chổ, hắn cũng chỉ cảm thán vận mệnh kỳ diệu.

Truyện Chữ Hay