Đi ra khỏi Tử Lan Hiên bóng đêm đả bao phủ Tần Trịnh bóng mây theo gió di chuyển dưới ánh trăng nhàn nhạt quang huy.
“ Trong thành này thế lực tam lưu coi được chính là Độc Hạt Môn và Thất Tuyệt Đường, đả chơi thì cũng nên chọn một thế lực mà chơi lấy” Thiên An cười nói, thân ảnh cất bước di chuyển trên con đường.
Xem qua anime lẫn tình báo gởi về hắn biết được Độc Hạt Môn và Thất Sát Đường là hai cổ giang hồ thế lực trong rất nhiều thế lực chiếm cứ tòa thành này, môn phái cũng lên đến hơn trăm người.
Nhưng mà thực lực chỉ là tam lưu môn phái mà thôi, sau này Độc Hạt Môn bị Vệ Trang diệt mà Thất Tuyệt Đường tay chân với Lưu Sa cũng bị sát thủ của Cơ Vô Dạ tổ chức Bách Điểu diệt.
“ Thất Tuyệt Đường khả năng thu thập tin tức rất linh thông, so với Soa Y Khách của Dạ Mộ có chút kém nhưng không tồi” Thiên An ngay lập tức chọn ra cổ thế lực cho mình.
Thiên An tiếp tục cất bước dò hỏi người dân một hồi hắn di chuyển đến một địa phương, nơi mà hắn muốn đi đến là một cây cầu.
Đúng vậy một cây cầu, nơi mà cây cầu này phân chia nam bắc đông tây các thế lực lớn nhỏ trong tòa thành này, ngoài những thế lực lớn thì trong tòa thành còn có đến bang phái nhỏ lẻ khác tồn tại ở nơi đây.
Mà hắn cần chính là thu phục một trong những thế lực nhỏ yếu này, Thất Tuyệt Đường. Tổ chức này khả năng thu thập tình báo lẫn năng lực cũng rất tốt, có điều thế lực lẫn thực lực chỉ là tam lưu mà thôi.
Bang chủ là Đường Thất một quân nhân nước Hàn năm xưa từ chiến trường Bách Việt trở về lui thân đi làm hắc bang lảo đại.
Thiên An chậm rải bước lên cây cầu ngay khi bước lên một số ánh mắt đả sớm chú ý quan sát hắn.
Chậm rải tiếp tục di chuyển qua cây cầu rồi quẹo phải xuống một con hẽm vách đá dựng tường cao gần một mét, các khối nhà gỗ đơn sơ nhà cửa san sát hiện ra.
Thân ảnh tiếp tục bước đi một hồi quanh co lòng vòng thì hắn đi đến một con hẻm phòng ốc ẩm ướt cũ kỹ, đều là từ đậm màu nham thạch xây thành thỉnh thoảng lại thấy bò cạp bò ra.
Mà phía trước con hẽm lại có vài bóng người có mặt ở đó, có người dựa tường ngồi xỗm hay tán chuyện, nhưng đồng loạt ngừng lại nhìn về đầu con hẽm khi thấy thân ảnh Thiên An bước vào, quát: “Dừng lại”
“Để cho ngươi dừng lại có nghe thấy không!!”
“Ta nhìn ngươi là ăn hùng tâm báo đảm, dám đến chúng ta Độc Hạt Môn địa bàn”
Thiên An nhìn vài tên tam lưu giang hồ phía trước nhao nhao lắc đầu không thôi, hắn chính là muốn tìm Thất Sát Đường, mẹ nó đi một hồi lại chạy qua Độc Hạt Môn.
Nhìn thấy thân ảnh tên nam tử trên tay là một thanh vuốt trảo lao đến, thân hình nhanh chóng né qua một tay bắt lấy cổ tay hắn tay còn lại nhanh chóng đặt lên thân hắn.
“ Ngươi.. ngươi.. ngươi” Tên Độc Hạt Môn đệ tử này ánh mắt kinh hoảng không cách nào tin được khi mà cảm thấy nội lực của mình lại như nước vở đê không theo điều khiển chạy qua người đối phương, hiện giờ hắn đả biết mình đá trúng thiết bản rồi thủ đoạn bực này hắn làm sau đối phó được.
Chưa đến một phút thời gian thì ít ỏi chân khí của tên này cũng nhanh chóng bị hắn hút sạch lấy, nhanh chóng tay vươn ra hướng đến yết hầu hắn bóp vở, mấy tên này giết người không ít đây coi như vì dân trừ hại đi.
Đây không phải là lần đầu giết người, hắn còn nhớ lần đầu giết người chính là ói ra mật mấy lần.
Chuyện xảy ra quá nhanh Độc Hạt Môn đệ tử cứ tưởng huynh đệ mình sẻ làm thịt được con chuột này, ai ngờ lại bị đối phương mạt sát.
Nhưng mà bọn họ đợi kịp thời phản ứng thì đả muộn, khi mà thân ảnh đối phương lao đến từ đầu ngón tay hắn bắn ra mấy đạo chỉ lực đem huyệt đạo bọn họ phong bế lấy.
“ Đúng là tam lưu mà, chỉ có chưa đến năm chân khí lại còn tạp nham” Thiên An oán trách nhìn mấy tên này một hồi rồi rời đi, hiển nhiên đám người này sẻ bị hắn diệt khẩu rồi để sống lộ ra một người có thể hút lấy công lực hắn cũng không muốn bị Cơ Vô Dạ nhớ thương quá sớm.
Toàn bộ sinh mệnh tinh hoa lẫn linh hồn đều bị hắn hấp thụ sạch sẻ, kiến nhiều cũng cắn chết voi à.
Thiên An giết xong đám người này, liền xoay người rời khỏi con hẻm này, trở lại cây cầu cũ rồi bước qua cây cầu làm bằng gạch đá, đây chính là ranh giới phân định của hai cổ tiểu thế lực ở tòa thành này.
Độc Hạt Môn và Thất Sát Đường hai phía dùng cầu ràm ranh giới như thủy hỏa thực lực lại ngang nhau, có điều so với Dạ Mộ của Cơ Vô Dạ thì đám này chỉ là tôm tép mà thôi còn thủ lỉnh của hai tổ chức này thì xem như là con cua con ghẹ đi.
Tính đến thời gian hiện tại, hắn đả đến nơi này hai lăm năm thời gian, chuyên tâm tu luyện lẫn song tu thì trái ngọt mà hắn thu về đủ để cho hắn hài lòng.
Nội thiên địa mở rộng bây giờ nếu đem so sánh mà nói, cũng bằng với tỉnh rộng nhất Việt Nam là Nghệ An rồi, diện tích đạt đến km.
Toàn bộ huyệt đạo trong người kinh mạch đều thông suốt, một thân tu vị Thiên Nhân nhất trọng chi cảnh.
Hơn nữa nhãn lực bá đạo cùng dị hỏa cùng lớn mạnh thêm trong thời gian này, mặc dù vẫn chả là gì khi so với toàn thịnh thời kỳ của nó. Nhưng so với yếu gà trước kia mà nói thì mạnh mẻ hơn nhiều.
“ Chậm đã, đây là Thất Tuyệt Đường nơi, các hạ đến nơi này là..” một tên to con gương mặt chữ điền thân hình vạm vở cường trán lên tiếng, ánh mắt kiêng kỵ dè chừng về thân ảnh Thiên An bước đến, mà phía sau hắn bốn năm huynh đệ tay nắm chặt bội kiếm bên eo đứng chắn lấy đại môn.
“Một bút giao dịch lớn, ta cần có người thay ta làm, tiền không thành vấn đề” Thiên An nhìn năm người đứng chặn trước cửa lớn liền nói.
Bắt giặc trước bắt vua nhanh nhất có thể đở tốn thời gian là gặp ngay boss nhà người ta tóm gọn, tay búng ra một đồng tiền vàng cho tên cầm đầu ánh mắt quan sát xung quanh.
Các tổ chức hắc bang ngoài buôn lậu mở sòng bạc ra còn nhận lấy những nhiệm vụ giết người khác để tồn tại, nhất là Thất Tuyệt Đường không chỉ cung cấp tình báo mà giết người năng lực cũng đảm nhận, thường ngày khách hàng vẫn đến ủy thác đây.
Đối với việc Thiên An giải thích lẫn ra tay hào phóng đám thuộc hạ không một chút hoài nghi, trong lòng thầm mừng khi vừa ra tay đả cho một đồng tiền vàng đủ biết người này là đại gia rồi, cho nên lập tức niềm nở dẫn đường. Đầu năm nay hào phóng như vậy khách nhân hoàn toàn không có à.
Rất nhanh hắn được đám người dẫn vào đại môn bên trong là một căn kiến trúc tương đối mà thôi, trung tâm sảnh phòng có một lảo già tóc hoa râm, giữa trán là một vết sẹo to lớn nhìn sơ qua hẳn là vết thương do một sắc bén vũ khí để lại trong quá khứ, đang nhâm nhi uống trà, hắn chính là lảo đại của nơi này, Đường Thất.
Đường Thất mắt sáng lên khi tên thuộc hạ của mình đi đến thì thầm vào tai mình, việc Thiên An xuất hiện trong thành đám thuộc hạ của hắn cũng dò la ra được.
Nhanh chóng đem những cảm xúc ngổn ngang ném bỏ, vuốt râu đi đến phía trước niềm nở: “ Không biết các hạ đến Thất Tuyệt Đường muốn giao dịch gì”
Thiên An thò tay vào trong áo khoát mình lấy ra một bọc nhỏ tầm một tấc vải dài đả buộc một đầu ném cho Đường Thất, liền nói: “ Đây là tiền đặt cọc, nếu ngươi hoàn thành gấp mười lần số tiền sẻ được chuyển đến cho ngươi”
“ Vàng” Đường Thất con mắt sáng lên, khi nhìn bên trong túi tiền là những đồng tiền vàng, quả thật số tiền này nói lớn không lớn nói ít không ít sinh ý thu lại từ các sòng bạc hay buôn lậu hắn cũng có đây, nhưng gấp lần số tiền như vậy là một con số lớn là một cuộc làm ăn lớn trong năm.
“Không biết các hạ muốn gì” Đường Thất phẩy tay ra hiệu cho đám thuộc hạ rời đi, nhưng đứng bên ngoài cửa phòng canh giữ cho hắn, đồng thời vẫn còn một tên thuộc hạ thân tìn đứng bên cạnh ôm lấy bội kiếm. var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["fadabbbedcefadecf","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);
“ Giết Phỉ Thủy Hổ” Thiên An cười nhạt nói, thân ảnh đi đến chiếc bàn nhanh chóng đặt mông ngồi xuống chiếc ghế.
“ Chuyện này” Đường Thất gương mặt biến sắc ngưng trọng lên, Phỉ Thủy Hổ hắn biết chính là phú giáp một phương thương lái giàu có.
Quan trọng hơn hắn chính là người của Cơ Vô Dạ một trong hàng tháng đều cống nạp, hắn còn chưa muốn chết nếu nhận việc làm ăn này mạng của hắn cũng xong, mà thế lực của hắn cũng tạch.
“ Thứ lỗi cho lảo phu không thể nhận..” Đường Thất lời còn chưa nói hết liền vội lùi sau lại, khi mà một màu bạc ngắn sáng từ cổ tay đối phương chỉ vào người mình.
Đối mặt với sinh tử rất nhiều để hắn cảnh giác, hơn nữa hắn cũng biết đối phương muốn làm gì chính là giết người diệt khẩu dù sao nếu để lộ ra để cho Cơ Vô Dạ nghe được chính là mạng của đối phương cũng xong.
“ Chíu”
Đường Thất đồng tử co rút hoảng sợ khi thấy tên hộ vệ bên cạnh mình vừa rút ra bội kiếm muốn hạ sát đối phương trên trán đả xuất hiện một lổ lớn, máu tươi bắn ra ngoài mà góc phòng cây cột bị vở một lổ lớn dường như có thứ xuyên thủng qua, thân ảnh rơi xuống đât thanh binh khí phát lên leng keng.
“ Cheng cheng cheng” Hàng loạt tiếng kim loại vang ra, từ bên ngoài đám thuộc hạ sắc mặt ngưng trọng cầm trên tay sắc bén vũ khí nhảy vào bên trong, ánh mắt lo lắng khi nhìn lảo đại của mình đang bị một thanh nhỏ màu trắng chỉ vào.
“ Chíu chíu chíu chíu”
Bốn phát súng ngay lập tức bắn ra, do lắp lấy nòng giảm thanh khi bắn ra âm thanh cũng không có lớn như trước. Nhưng uy lực vẫn bá khỏi chê, bốn phát đạn nhanh như thiểm điện lao đến cự ly chưa đến năm mét đem mấy thanh vũ khí chắn đi, đồng thời viên đạn cũng lệch khỏi quỷ đạo phản xạ bay vào các khối tường gỗ xung quanh nhanh chóc đục thủng, mà những thanh vũ khí rơi xuống mặt đất trên đó đã xuất hiện vết nứt.
“ Thần phục hoặc chết” Thiên An lạnh giọng nhìn về Đường Thất, khẩu súng ngắn trực chỉ vào người hắn, đây là một trong những vật đi kèm trong đống đồ linh tinh của hắn đến thế giới này.
Đường Thất chứng kiến hết thảy mọi chuyện, lại nhìn tên thuộc hạ nằm dưới sàn trán thủng một lổ lớn. Đây là thuộc hạ đắc lực nhất của hắn lại đơn giản chết bởi ám khí đối phương, hơn nữa uy lực của ám khí này hắn thấy rõ được.
Còn lợi hại hơn cả nỏ tiễn của Bá Đạo Công Thâu Gia khi xuyên thủng da thịt con người rồi còn có uy lực phá hủy những kiến trúc phía sau, đến cả trường kiếm cũng bị chấn vở khiến đại não hắn tê dại.
Thất Sát Đường là tâm huyết cơ nghiệp của Đường Thất nhưng mà mạng lại quan trọng hơn, từ thủ đoạn đối phương thể hiện ra cho thấy được hắn cực kỳ quyết đoán, hắn đương nhiên nhìn ra đối phương không giết bốn tên thuộc hạ xông vào là giết gà dọa khỉ cho hắn xem. Nếu hắn không đồng ý mạng của hắn cũng xong, nhưng mà đắc tội với Cơ Vô Dạ mạng hắn cũng xong.
“ Ngươi có ba nhịp hô hấp để đưa ra lựa chọn, ta cũng không ngại đi một chuyến khác xem thử Tam Thốn Mang, Quan Sơn Khẩu, Thanh Trúc Bang lựa chọn” Thiên An lạnh nhạt, Thất Tuyệt Đường có cũng được không có hắn đi kiếm thế lực khác vậy, dù sao trong thành hắc bang đâu chỉ có mỗi tổ chức này.
Đường Thất mồ hôi lạnh tràn ra, mà mấy tên thuộc hạ đồng tử cũng co rút hoảng sợ khi cổ tay mình vẫn còn tê rần bởi dư chấn của phát đạn bắn, thậm chí một tên trong đó máu tươi cũng đả chảy ra bắp đùi bay mất một mảng thịt nhỏ khi một viên đạn phản xạ lướt sơ qua đem y phục lẫn da thịt cắt đi.
Đường Thất đồng tử hắn co rút hoảng sợ lên khi công lực trong người không theo điều khiển bắt đầu thoát ly ra ngoài hội nhập vào người nam tử bình phàm kia, bên tai thanh âm là hắn đếm lấy “ ....”
Giờ phút này hắn đả hoảng sợ không thôi, khi mà chân khí của mình lại bị đối phương hút qua, đại nảo hoảng sợ không thôi, hốt hoảng lên tiếng “ thuần phục thuần phục”
Thiên An đình chỉ nội lực hút lấy, môi nhích lên hắn không tin đối phương không đầu hàng, dù sau cơ nghiệp với mạng sống thì cái sau còn quan trọng hơn, hài lòng nói: “ tốt”