Năm phút sau, một gian phòng.
Thiên An đưa mắt quan sát bên trong gian phòng bố trí hết sức hài hòa, đồ vật hết sức trang nhã, khiến người nhìn vào hài lòng. T
hân ảnh đi đến một cái bàn sập mà ngồi xuống, khác với Đại Việt thì trung nguyên đa phần chuộng kiểu bàn nhỏ, ngồi quỳ kiểu này. Nhập gia tùy tục hắn cũng chả phàn nàn gì, kiên nhẫn chờ đợi thời gian trôi qua.
Chẳng mấy chốc rượu ngon mỹ thực cũng được dâng lên, các cô nương đem xong đồ dùng liền đi ra, cũng không nhìn Thiên An nhiều một hồi.
Dù sao y phục trên người hắn hết sức bình thường, dung mạo lại phổ thông. So với đám quý tộc công tử kia mà nói, có thể đào lấy bao nhiêu tiền lẫn thông tin đây.
Cửa lại mở ra Hồng Du chậm rải đi vào còn ôm theo một cây đàn trành, khẻ cúi người nhìn nam tử kia đang mở ra một vò rượu, lên tiếng: “Công tử, đây là chúng ta Tử Lan Hiên độc nhất Bách Hoa Nhưỡng, ngươi trước nếm nếm. Thiếp cho người đánh đàn”
Thiên An mặc dù chưa từng đến Tử Lan Hiên nhưng hắn xếp người vào Tần Trịnh lẻ nào không biết về nơi này.
Bách Hoa Tửu chỉ là rượu hạng ba dành cho khách nhân bình thường mà thôi, dù sao Thiên An hết sức bình thường cũng không có giàu sang gì, cho nên việc đem rượu này cho hắn uống, hắn cũng lười quan tâm.
Thiên An gật đầu, bưng lên rượu ly sau đó một hơi uống lấy, ngay khi rượu vào người một cổ khoan khái thơm ngọt lẫn dịu mát chậm rãi xuất ra: "Xác thực không tệ."
Hồng Du mỉm cười, tiện tay đánh đàn.
Liền dạng này rượu chưa đến độ hắn một bình uống lấy một bình, bên tai lại nghe lấy Hồng Du tấu đàn.
Mấy năm nay hắn hưởng thụ không ít, bên cạnh nữ nhân không chỉ xinh đẹp mà còn có tài hoa, trong đó Hoàng Anh, Tử Dận đối với cầm nghệ đều có một tay. Triệu Cơ và Diễm Linh Cơ, Hồ Mỹ Nhân vũ điệu cũng khiến người mê mẩn.
Cầm nghệ của Hồng Du cũng không tính là cao siêu, nhưng so với các cô nương khác mà nói cũng hơn một tay.Yên lặng nghe lấy từng khúc giai điệu của Hồng Du gãy lên.
Thời gian càng lúc càng trôi đi, mà một bên nữ tử thấy Thiên An tiêu phí đã lên đến con số lớn, đến khi khúc đàn dừng lại thì cất lời lên tiếng:" công tử, ngài chi phí đã lên đến ngàn kim, ngài có định tiếp tục sao?"
Thiên An nghe đến nàng nói có chút trầm ngâm suy nghỉ rồi nói:“ ngàn kim rồi, ta không mang theo tiền để ngày mai đến trả vậy.”
Hồng Du nhìn nam tử phía trước, dám tới Tử Lan hiên đi ăn chùa, ngươi có phải hay không ngại mạng sống nhiều.
Việc này không phải là không có, khách nhân đến Tử Lan Hiên nhiều khi cũng không mang theo tiền. Nhưng mỗi người đến thường là gia tài bạc triệu, phú giáp một vùng.
Có thân phận cả, tiền thiếu thường trả lại không sợ mất, thậm chí còn bồi nhiều hơn nữa, mà Thiên An người này nhìn giống như bọn người có tiền sao? Điển hình đối phương chính là muốn ăn chùa, có điều Tử Lan Hiên dể như vậy ăn chùa?
"Công tử, ngươi đừng nói giỡn, cái này vui đùa một điểm đều không buồn cười!"
Thiên An cười lên nói:“ ta là nói thật đây, hiện tại trên người ta không có tiền đây”
“Aii” Hồng Du thở dài, nói: “ Công tử, Tử Lan hiên ăn không, cũng không phải ăn ngon như vậy. Ngươi tự cầu nhiều phúc đi”
Vừa nói, Hồng Du xoay người lui ra ngoài, đem cánh cửa đóng lại, chuyện này nàng đả không làm chủ được.
Hồng Du sau khi rời khỏi gian phòng thì thẳng tiến đến một gian phòng khác trong tòa đại lâu này, hiển nhiên là chủ nhân của Tử Lan Hiên, cũng là lảo bản đại tỷ của các nàng.
"Tỷ tỷ." Hồng Du đứng bên ngoài nhìn lấy thân ảnh nử tử phía trong lên tiếng
"Làm sao vậy, Hồng Du muội muội?" Tử Nữ bưng một chén rượu, một bên thưởng thức, một bên hỏi, rất là ưu nhã.
"Cái kia... lầu hai có cá nhân, đến đây tiêu phí không mang theo tiền" Hồng Du không nhịn được mở miệng.
"Phốc!" Tử Nữ trực tiếp phun ra, thật phun ra, tràn đầy kinh ngạc, liền hỏi: “Hồng Du, muội nói cái gì?”
Tại Tử Lan hiên loại này địa phương, xuất nhập người là vương công quý tộc, quan to hiển quý, hoặc là là phú giáp một phương, eo quấn bạc triệu.
Cũng là muốn mặt mũi người, đến nơi này ăn chùa chê cười không ngại mất thân phận, trở thành trò cười sao?
"Tỷ tỷ, cái kia người nhìn hết sức bình thường, y phục lại không đắt đỏ, nhưng ở hắn lại cho muội một cảm giác rất khác lạ, tựa như các vương tôn công tử vậy. Khí chất rất khác lạ, muội dẫn hắn đến lầu hai tiêu phí đến ngàn kim. "
"Nga? Có chút ý tứ, khanh khách." Tử Nữ cười nói, ngàn kim con số cũng không lớn cho lắm, ngược lại chỉ phổ thông tiêu phí mà thôi, nhưng cái nàng quan tâm là nam nhân trong gian phòng đó.
Dù sao dám đến Tử Lan Hiên ăn chùa, không phải ai cũng dám làm,vỗ vỗ Hồng Du bả vai nói: " Thú vị, dẫn tỷ đến nơi đó."
“Dám tới chúng ta Tử Lan hiên đi ăn chùa. Chỉ là chúng ta Tử Lan Hiên chẳng phải dễ dàng ăn!"Tử Nữ cười nói ra, thân hình ma quỷ hướng về Thiên An vị trí gian phòng đi đến, có Hồng Du dẫn đường cũng không lâu tìm được, không chút do dự, Tử Nữ đẩy cửa mà vào.
“ Người đâu?” Tử Nữ khẻ cau mày nhìn bên trong gian phòng, không có bóng dáng của nam tử nào, lẻ nào tên này đả nhanh chân bỏ chạy rồi.
Hồng Du đi vào bên trong liền không thấy ai, mặt lung túng trong lòng thầm hô “ sẻ không thật bỏ chạy rồi”, nhìn Tử Nữ nhìn mình, liền nói: “ tỷ tỷ, xin lổi là muội không để ý chuyện này.. chuyện này”
Thiên An thật sự là ăn chùa Tử Lan Hiên, bỏ chạy sao? Chuyện cười, hắn là Đại Việt giàu nhất người, quốc khố của nước Hàn còn không bằng tài sản của hắn, làm sao chỉ vì ngàn kim mà bỏ chạy được. Chưa kể trong nội thiên địa của hắn còn mang theo tiền bạc đây, tùy tiện đem ra là được.
Hắn nói với Hồng Du không có mang tiền, mục đích chính là câu ra Tử Nữ giai nhân gặp gở mà thôi. Nhưng tại Hồng Du rời đi không lâu hăn lại bị một thanh âm cho chú ý, là một tiếng đàn đột ngột vang lên.
Tâm trí hắn bị tiếng đàn này thu hút lấy, đáng nói tiếng đàn này không giống như tiếng đàn mà Hồng Du gãy đàn, không phải bình thường tiếng đàn, là một vô hình tiếng đàn rất khó có thể nghe thấy.
Linh hồn của hắn mẫn cảm lại nghe được tiếng đàn này, một đường di chuyển theo phương hướng phát ra thanh âm.
Thành ra Tử Nữ và Hồng Du tìm đến mới không thấy hắn ở bên trong. Có điều tiếng đàn kỳ lạ này chỉ vang lên một khúc nhỏ rồi lại biến mất. var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["fadabbbedcefadecf","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);
“ Tìm được rồi” Lúc này ở phía sau Thiên An, Tử Nữ rốt cục cũng tìm được tên ăn chùa trong Tử Lan Hiên, việc hắn bỏ đi cũng rất nhanh phát hiện được, khi nàng chỉ việc hỏi đám tỷ muội của mình là được.
Hơn nữa y phục hết sức tầm thường của Thiên An lại đi đến lầu ba, nơi dành cho quý tộc người có địa vị. Không làm cho khách nhân lẫn các tỷ muội chú ý sao?
Ngay khi dò được tin tức nàng liền đi đến nơi này. Nhìn thấy hắn dừng bước không nói một lời, tay nắm lấy một chuôi nguyễn kiếm ở bên hông giống như cái thắt lưng của mình.
Theo tay nằng nắm vào, chuôi nhuyễn kiếm như các đột xương rắn uốn lượn trong không trung, chính là vũ khí của nàng Liên Xà kiếm.
Có thể co giãn linh hoạt nếu các đốt xương giản nở có thể phóng xa mét công thủ linh hoạt đả không biết bao nhiêu người vong mạng dưới nhuyễn kiếm của nàng.
Theo cánh tay nàng khẻ chuyển Liên Xà nhanh chóng phóng ra hướng về Thiên An mà đến, khi nàng thấy được đối phương di chuyển là gian phòng của một vị tỷ muội mình, khỏa minh châu trong tay nàng, Tử Lan Hiên đệ nhất cầm cơ.
Tuy Thiên An không có quay đầu nhưng bằng đôi nhãn lực bá đạo của hắn độ đều có thể thấy hết được, ngay khi mũi kiếm Liên Xà lao đến mình thân ảnh liền xoay người né đi phạm vi công kích của sắc lạnh mủi kiếm.
“ Người này tuyệt không phải người thường” Tử Nữ trong đầu khẳng định lên nói, một nam tử rất đặc biệc khiến nàng nhất thời khó diễn tã nên lời, từ dung mạo y phục đều là hết sức bình thường, bình thường không thể bình thường hơn, nhưng khí chất đối phương lại hoàn toàn khác biệc.
Nàng ở nơi này nhiều năm dạng gì nam nhân nàng chưa thấy qua được, nhưng nam tử phía trước này lại cho nàng khác lạ cảm xúc.
Đúng như Hồng Du từng nói, người này rất khác lạ, từ người hắn nàng lại cảm nhận được một cảm giác đè nén lên người.
Tử Nữ đang nhìn Thiên An quan sát thì hắn cũng quan sát đánh giá lấy nàng. Con mắt hắn sáng lên, ngoại hình không khác gì hắn xem qua.
Không phải nói là còn xinh đẹp hơn, một bộ tím sắc giữ mình quần dài, vẽ ra ra nàng mê người tư thái, thần bí trầm ổn lại không mất vũ mị yêu, đẹp.
Một đôi câu người con ngươi, cũng mang theo nhàn nhạt tím sắc, như một đôi giấu sâu ở đáy biển trân châu, u ám lại sáng chói.
Nàng mắt trái khóe mắt dưới, còn vẻ một đạo hồ điệp cánh bộ dáng hoa văn, áo tím bó sát thân thể hiển lộ từng đường cong chết người của một nử tử, mái tóc màu tím nhạt được bởi lên cẩn thận.
Bên trái được ghim lên ba thanh trâm tinh xảo, đáng nói là nộ y phục bên hông để lộ làn da trắng nõn như ngọc.
Đôi chân đi một chiếc tất chân dài màu tím cùng màu với chiếc hài cao gót cho người khác có cảm giác mê ngươi, thần thục và quyến rũ. Tuyệt sắc giai nhân này chính là chủ nhân của Tử Lan Hiên- Tử Nữ.
Không chỉ sở hửu dung mạo mê người mà nàng còn một thân hảo thủ trên tay thanh nhuyễn kiếm với các đốt xích như xương rắn màu hồng ở góc cạnh trắng bạc, lại như vật sống một dạng như xà uốn lượn trên không trung, lần nữa lao đến công kích Thiên An, có điều lần nữa bị hắn né đi công kích.
Liên Xà nhuyễn kiếm trên tay nàng biến hóa khôn lường, đáng nói các đốt xích có thể cấp tốc dài ra đến mười mấy mét công kích, có thể thu về thành một thanh trường kiếm biển ảo khó lường.
Không chỉ tinh thông kiếm thuật mà nàng còn khả năng điều chế độc dược, dịch dung, kinh doanh, chế rượu, tinh chế vật liệu.. là một đa tài nữ tử.