Xem qua Vũ Canh Kỷ hắn lại cực kỳ ấn tượng tên Thiên có hai đầu rồng phía sau lưng, lại nhớ tiện nghi ca ca mình cũng chơi sáu đầu xiềng xích xà, hay Giáng Long Thập Bát Chưởng uy mãnh vô cùng của phái Cái Bang.
Cũng như Kiếm Thế Cái Bang rồng thi triển... hắn dành thời gian khổ luyện kết hợp tất cả mọi thứ của mình có để tạo ra chiêu thức sống động này, có thể tự do công kích theo ý niệm của hắn.
Nhưng thời gian duy trì cũng không phải là quá lâu, có thể thoát ly chiến đấu dựa trên thuộc tính chakra trong người được hắn khống chế biến đổi thuộc tính mà thành.
“ Uỳnh uỳnh uỳnh” Như sấm rền đinh tai không dứt khi hai đại chiêu va chạm vào nhau, đầu long ảnh là hỏa long, lôi long thổ long thoát ly khỏi cơ thể Thiên An xoay tròn tạo thành một lớp phòng thủ chặn đứng đại chiêu của Tử Dận.
So với chakra Tử Dận không cách nào bì được với số lượng khổng lồ từ hằn, khi mà đả thông toàn bộ kỳ kinh bát mạch bằng vào lượng chakra trong người lẫn việc chơi gian.
Khi liên tục mở ra Bát Môn Độn Giáp hắn đả sớm vượt qua Ảnh cấp cường giả trong Naruto tiếp nhập chạm bước vào hàng ngủ siêu ảnh.
“ Rống rống rống” Ba tiếng long hống vang lên đối mặt với đại chiêu đáng sợ của Tử Dận ba đầu long ảnh xoay nhanh hình thành một cơn lốc triệt tiêu đi kiếm khí ác liệt công kích Dược Thiên Sầu.
Nhưng thông qua đó nó hình thể cũng bị rút nhỏ đi nhiều thậm chí cũng sắp bị tan rã đi, rồi lao đến Tử Dận vẫn còn ở không trung lơ lửng mà công kích.
“Uỳnh”
Chỉ thấy một nguồn khí tràng khổng lồ từ người Tử Dận bùng nổ, xung quanh nàng nóng bức nhiệt độ làn da cũng đỏ bừng lên cả người như hỏa nhân bao bọc thiêu đốt lông mày mái tóc đều biến đỏ, cổng thứ trong bát môn Kinh Môn cũng được nàng giải khai.
“ Oanh” Một cơn bạo tạc khiếp người hiện ra, toàn bộ không khí trong gian phòng bị đẩy ép đi khi Tử Dận trong nháy mắt tả xung hữu đột đem ba đầu long ảnh giải quyết.
Kinh Nghê kiếm giải quyết đi ba thứ này, cả người nàng vẫn còn vươn vấn ba thuộc tính nguyên tố trên người một kiếm chặt xuống người Thiên An bên dưới.
“Dừng lại thôi, còn đánh nữa gian phòng sẻ hư hao?” Dược Thiên Sầu cười nói, nếu tiếp tục đánh nửa khả năng lớn là phòng trọng lực bên trong sẻ bị phá hủy mất, một phần khác chỉ e cái phân thân cao cấp như hắn cũng bị Tử Dận đánh chết.
Cuộc chiến cũng nhanh ngừng lại đối với Dược Thiên Sầu và Tử Dận mà nói là chuyện thường ngày, suốt năm qua khi Tử Dận bước chân vào nội thiên địa ở bên trong phòng trọng lực tu luyện so kiếm với các phân thân của Thiên An, đánh nhau không biết bao nhiêu trận.
Nhưng với Kinh Kha và Lệ Cơ mà nói lần đầu chứng kiến một cuộc chiến đỉnh phong này để cho hai người không cách nào bình tĩnh được, cũng biết rõ được thực lực chênh lệnh như thế nào.
“ Ở nơi này tu luyện so với bên ngoài mạnh gấp mấy lần, có trở thành tuyệt thế cao thủ không phải xem ngươi rồi” Dược Thiên Sầu giải trừ hết thảy trạng thái, đi đến gần Kinh Kha hai người cười nói.
“ Đa tạ” Kinh Kha siết chặt chuôi kiếm bình phàm,rồi hai tay chắp lấy cúi đầu thụ lễ, đối với người thiếu niên này ân tình hắn chỉ có thể cảm kích ghi tạc trong lòng mà thôi.
“ Cảm tạ” Lệ Cơ mặt có chút hồng lên khi thấy hắn nháy mắt với mình, trong thời gian này nàng có ngu cũng biết đối phương có tình ý với mình.
Đủ mọi việc làm ân cần hỏi han hay đưa hoa tặng lể mỗi ngày, hay thường hẹn họ nàng đi chơi tham dự các trò chơi trong trang, mà Kinh Kha có thể đến nơi này tu luyện cũng là do hắn để ý lấy, trong lòng không biết lúc nào hình bóng hắn lại chiếm nhiều hơn.
Sự xuất hiện của Tử Dận ở Thanh Y Lâu là vì tổ chức này dù sao cũng cần cao thủ tọa trấn, rất nhiều giang hồ thế lực đều muốn nuốt trọn miếng bánh béo bở này cho mình.
Mà Tử Dận lại thích hợp trong bóng tối ra mặt, không một chút lo sợ xảy ra chuyện gì. Khi mà tiên đậu có, Bát Môn Độn Giáp nàng cũng tu luyện chưa kể Lục Mạch kiếm khí nàng cũng đả tu ra.
Một nơi khác,Ngụy quốc Đại Lương, Phi Giáp môn võ đường.
Trong thất quốc thì nước Ngụy lảnh thổ phía tiếp xúc với Tần, Sở, Hàn, Triệu và Tề vị trí cũng hung hiểm không kém nước Hàn. Từ nơi này có thể xuất phát đi khắp Trung Nguyên chính là vị trí chiến lược quan trọng.
Đại Lương chính là vương thành của nước Ngụy, đây là một tòa thành dể thủ khó công.
Nằm ở hợp lưu sông Hoàng Hà và Biện Hà, tòa thành được bao bọc hoàn toàn bởi các đoạn hào sâu, toàn bộ cửa thành đều sử dụng cầu kéo nên việc tấn công thành trở nên càng khó khăn. Chỉ cần thủ chắc bên trong khó mà có thể công phá được.
Phi Giáp môn là một môn phái có địa vị hết sức địa vị trong Ngụy quốc, toàn bộ Phi Giáp Môn đệ tử tổng cộng có hơn người.
Môn chủ hiện giờ chính là Ngụy Vô Thương một thân đầu đồng vách thiết đao thương bất nhập, ngạnh công đả luyện đến đại thành, tráo môn điểm yếu cơ thể đả ẩn sâu vào trong cơ thể.
Thế nhưng là Ngụy Vô Thương chân truyền đệ tử cũng chỉ có người mà thôi, đồng thời trong môn phái này có duy nhất một nữ tử, chính là Mai Tam Nương.
Bởi vì Phi Giáp Môn chí cương ngạnh công tu luyện công pháp chí cương chí dương, loại công pháp này càng thiên hướng nam tử tu luyện. Cho nên Phi Giáp Môn sư huynh đệ đều vô cùng thiên vị Mai Tam Nương.
Phi Giáp Môn võ đường lúc này tụ tập một đám người chia thành khoản cách giống nhau đang luyện tập ngạnh công, một số người đi ngang dọc kiểm tra sửa chữa những lổi mắc phải của môn hạ.
Cách đám đệ tử này luyện tập có một chiếc bàn, tụ tập lấy hai người trên đó đang yên vị chơi lấy cờ tướng.
Chính là độc nhất bông hồng nở rộ trong nơi này Mai Tam Nương cùng môn chủ của Phi Giáp Môn kiêm nhiệm tướng quân thống lĩnh Ngụy Vọ Tốt, Ngụy Vô Thương.
Phi Giáp môn khác với các môn phái bách gia khác trên giang hồ, có liên quan mật thiết với Ngụy quốc, có thể nói là Ngụy quốc môn phái.
Toàn bộ Phi Giáp môn trên dưới đều là quân binh của Ngụy quốc, trên chiến trường là một mũi nhọn xuyên thủng đại quân kẻ thù, cũng là tấm khiên vững chắc nhất cho Ngụy quốc.
“ Khoan, khoan.. chờ đã Tam Nương là sư phụ nhầm lẫn.. nhầm lẫn” Ngụy Vô Thương, tóc trắng già nua đang một tay ôm lấy bình rượu tay kia vội nắm lấy quân mã trên bàn cờ bắt lấy hô lên.
Mặc váy ngắn áo da, giữ lại một đầu ám hồng sắc tóc ngắn Mai Tam Nương, chỉ tầm mười một mười hai tuổi gương mặt đen kịt lên, tức giận hô lên: “ đây là lần thứ sư phụ hồi rồi, không được hồi nữa”
“ Lần đùa chỉ thôi” Ngụy Vô Thương nở ra nụ cười lấy lòng nhìn ái đồ của mình, tay đặt quân mã xuống vị trí khác trên bàn cờ, sau đó nhìn nàng nói “ đây là lần cuối, tuyệt không hồi nữa”
“ Lần trước cũng nói vậy” Mai Tam Nương lẩm bẩm nói, sau đó đẩy con xe xuống vị trí chân tịnh ăn lấy, nói: “ chiếu tướng”
“Cạch” Ngụy Vô Thương ngay lập tức đem quân tịnh ở trên nã xuống, tay nhanh bắt lấy con xe cất kỹ, gương mặt vui sướng lấy: “ khà khà Tam Nương mau mau đi tiếp đi”
Mai Tam Nương thấy cảnh này gương mặt có chút đắc ý lên, ngay lập tức đem quân mã di chuyển đến bên cạnh quân tịnh vị trí mới xuống: “ chiếu, người thua”
Ngụy Vô Thương há to miệng lên khi nhìn thấy chỉ vì hăm ăn con xe mà mất tướng, hiện giờ quân tượng bị kẹp cứng bởi con sỉ,lại thêm pháo đầu ở giữa chiếu lấy. var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["fadabbbedcefadecf","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);
Ngay lập tức bổn cũ soạn lại, gương mặt cười lấy đem quân xe để vào dời lại nguyên hình “ ai nha, sư phụ nhớ lầm, từ từ”
Mai Tam Nương lúc này tức giận nhìn hắn, nói: “ không được, người đi tìm người khác chơi đi, hơn nữa tốt nhất sư phụ đừng đi tham dự giải đấu cờ ở Thanh Y Lâu làm gì”
“ Tam Nương Tam Nương Tam Nương” Ngụy Vô Thương thanh âm vang lên, nhìn đệ tử thương yêu hùng hổ rời đi, thân ảnh lập tức đứng dậy ỉ ôi đứng bên cạnh nàng.
Hết cách trong đám đệ tử thì hắn xem nàng như con gái ruột của mình, hắn dưới gối không con lại sa trường chiến trận liên miên.
Hắn cờ thuật không phải là không có, nhưng mà so với Mai Tam Nương lanh lợi lại thua một bậc. Trong đám đệ tử còn lại thì thôi quên đi chơi quá nát.
Mà chơi với Mai Tam nương ái đồ của mình Ngụy Vô Thương chơi cờ lầy cực kì, cứ chết quân cờ trọng điểm nào chính là hồi lại, mới đầu cũng không có gì cuối cùng càng đánh về sau hắn lại hồi càng nhiều, cho đến khi chiến thắng mới thôi.
Sau một hồi ỉ ôi thì Mai Tam Nương cũng bị hắn lôi về, sắc mặt không tình nguyện chút nào ngồi vào bên trong bàn cờ.
Mà đúng lúc này, một tên đệ tử to con thân ảnh cường tráng chậm rải đi vào chổ hai người còn mang theo hai vò rượu lớn.
Mai Tam Nương nhìn thiếu niên nhỏ tuổi nhất, mặc có chút đen hơn khi thấy hắn ôm thêm một vò rượu đến: “ Sư phụ, người lại sai đại sư huynh đi mua rượu”
“ Ha ha” Ngụy Vô Thương cười khan lên, nhìn về đệ tử nhỏ tuổi nhất gia nhập Phi Giáp Môn bàn tay lớn vươn ra bắt lấy vò rượu đem đến: “ con thì biết gì, Thần Tiên Túy mỗi tháng chỉ có năm vò ở Thanh Y Lâu à”
“ Anh Hùng tửu, Hồng Nhan, Phong Hoa Tuyết Nguyệt..” Mai Tam Nương vươn tay ra đếm các danh tự, rồi trừng hắn: “ ngày nào cũng một loại cả, mai hắn là Điêu Đổ Khang”
“ Khục khục” Ngụy Vô Thương ho khan lên, bàn tay lớn vươn ra bắt lấy vò rượu của đại đệ tử mình Điển Khánh, tay kia bắt lấy mấy cái chén sành gần đó rồi rót ra, còn chưa kịp uống đả bị Mai Tam Nương đoạt lấy, kinh hô: “ Tam Nương”
“ Hừ, con cũng muốn uống thử” Mai Tam Nương đem chén sành đoạt lấy uống đi.
Chỉ cảm thấy một dòng nước ấm nhất thời theo trong cổ họng du tẩu toàn thân, cả người giống như bị vô số hai tay nhỏ từ trong đến ngoài xoa bóp một lần giống nhau, thanh thần khí sảng một cổ phiêu phiêu mê man, đồng thời nội lực của hắn cũng bắt đầu tăng trưởng chút ít lên.Đôi mắt nhắm nghiền hưởng thụ lấy.
Rất nhanh vò rượu bên trong cũng bị cưa hết, bởi thầy trò ba người, mỗi người được chung rượu nữa là đã hết mất, hiện giờ chỉ còn mỗi chung rượu của Điền Khánh trên bàn là sót lại.
“A Khánh, rượu này tửu kình quá nặng con không nên uống nhiều hại thân, cứ để cho sư phụ” Ngụy Vô Nhai lập tức lên tiếng, ánh mắt nhìn về chungrượu trên bàn thèm thuồng không thôi.
Điển Khánh nghe được Ngụy Vô Thương nói, ồm ồm cười ngây ngô nói: "Sư phụ ưa thích mà nói, xin mời tự tiện đi!"
Ngụy Vô Thương nghe vậy, hài lòng gật gật cười nói: "Không sai không sai, không uổng phí vi sư thường ngày đối với ngươi giáo dục."
Về phần Mai Nam Nương đả sớm say ngất ngây con gà tây, gương mặt đỏ hồng chìm vào trong mộng đẹp.Trong mộng nàng thấy được mình đại sát tứ phương, hạ bệ các anh hùng hào kiệt đăng ngôi Kỳ vương.