Thư Linh Ký

chương 314: 313 văn lộ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Q – MINH NGUYỆT – CHƯƠNG: : VĂN LỘ

Dịch giả: Luna Wong

Mỗi lần đều nhiệt tình như vậy!

Không cần hỏi, chỉ cần cảm thụ một chút nhiệt tình hữu hảo trong giọng nói, đã biết chắc là Hào Phóng tiểu tỷ tỷ đang cách kết giới, biểu đạt tưởng niệm tình phát ra từ nội tâm.

Đặc biệt cảm động, Cố Thất Tuyệt cảm động đến sắp có chút không chịu nổi, vội vàng dời thủ kê xa một chút, miễn cho bản thân trực tiếp bị chấn thành tai điếc.

Trái lại Minh Nguyệt Dạ bên cạnh, nghe thanh âm quen thuộc, đột nhiên trước mắt sáng ngời, lập tức rất ngạc nhiên xông lên: “Hào Phóng, là ngươi sao, ta là Minh Nguyệt Dạ, đã lâu không gặp rồi!”

Rất hiển nhiên, đối diện Hào Phóng cũng giật mình, lâm vào ngắn trầm mặc, thế nhưng một cái chớp mắt qua đi, bên kia liền có rất nhiều thanh âm đồng thời vang lên ——

“Minh Nguyệt, ngươi đã thức tỉnh, ngươi làm thế nào gặp được lão Cố?”

“A a a, Minh Nguyệt, đuôi hồ ly của ngươi có tốt không, đã nhiều năm như vậy có bảo dưỡng hay không, ta đây còn có một bình tẩy mao tề cho ngươi.”

“Đúng rồi, nàng ngốc ôm tỳ bà ngươi gặp kia, ta nói với ngươi, đó là bạn gái của lão Cố, tuy rằng hai người bọn họ đều không thừa nhận. . .”

Đây đều cái gì a, Nhạc Ngũ Âm rốt cục nghe không nổi nữa, yếu yếu nhấc tay nói: “Các vị, ta không phải muốn quấy rối các ngươi ôn chuyện a, bất quá chúng ta hiện tại hình như có chuyện trọng yếu hơn phải làm. . .”

“Nói cũng phải.” Thủ kê bên kia hơi an tĩnh một hồi, sau đó chợt nghe thanh âm của Tử Viết vang lên: “Là như vậy, các ngươi bây giờ là ở trong Thiên Ma giới, đúng không?”

“Đúng vậy.” Cố Thất Tuyệt nghiêm trang trả lời, “Nhắc tới, các ngươi làm sao cách kết giới liên lạc với chúng ta.”

“Đây đều phải quy công cho Hoa Tưởng Dung nữ quan.” Tử Viết ở bên kia hồi đáp, “Chúng ta gọi Hoa Tưởng Dung nữ quan còn đang ngủ say thức dậy, từ chỗ nàng chiếm được phương pháp liên hệ với Thiên Ma giới, Vô Ưu mượn loại phương pháp này cải tạo thủ kê, các đại tiên thành cũng giúp một chút.”

“Nguyên lai là như vậy.” Cố Thất Tuyệt như có điều suy nghĩ gật đầu, “Vậy vừa vặn, chúng ta đã tìm được Linh Thư cung, muốn nương Linh Thư cung chạy khỏi Thiên Ma giới, nhưng bây giờ vấn đề là, Linh Thư cung có bộ phận hư hao, vô pháp phát động.”

“Hư hao, chỗ nào hư hại?” Lời còn chưa dứt, thanh âm của Vô Ưu liền vang lên.

“Không biết.” Cố Thất Tuyệt rất thành khẩn trả lời, “Chúng ta vừa mở đầu mối then chốt của Linh Thư cung, chỉ thấy mấy trăm văn lộ, nhưng không biết vấn đề ở chỗ nào.”

“Như vậy a.” Vô Ưu ở đối diện rơi vào tự hỏi, do dự một hồi sau này, như có điều suy nghĩ nói, “Chỗ ta nhìn không thấy tình huống của đầu mối then chốt, lão Cố ngươi thử rưới linh khí vào trong đầu mối then chốt, sau đó miêu tả tình cảnh cho ta nghe.”

“Tốt.” Cố Thất Tuyệt quay đầu nhìn Minh Nguyệt một chút.

“Để ta.” Minh Nguyệt Dạ ngầm hiểu, lập tức vung đuôi hồ ly lên, rưới linh khí vào trong đầu mối then chốt.

Theo linh khí rót vào, mấy trăm văn lộ trong đầu mối then chốt, có một đạo nổi lên mực quang yếu ớt, mực quang kia chậm rãi di chuyển về phía trước, thắp sáng từng văn lộ một, làm cho cả đầu mối then chốt đều từ từ sống lại.

“Đây là đang kích hoạt đầu mối then chốt?” Nhạc Ngũ Âm ngạc nhiên quay đầu, liền thấy Linh Thư cung nguyên bản yên lặng, lúc này dĩ nhiên như là một lần nữa toả sáng sinh cơ, vô số thư tịch phù không vận chuyển, trở nên càng ngày càng lưu sướng, không lay động bất ổn trước nữa.

“Nhưng thật có thể kích hoạt toàn bộ đầu mối then chốt sao?” Minh Nguyệt Dạ lại không có kinh hỉ, ngược lại có chút bận tâm, tiếp tục vãng rưới linh lực vào trong đầu mối then chốt.

Răng rắc!

Giống như là đang chứng minh lời của nàng, khi toàn bộ đầu mối then chốt đều sắp được mực quang điểm sáng thì, một văn lộ trong đó răng rắc rung động, lúc mực quang đến văn lộ này, đột nhiên không có dấu hiệu nào dừng lại, ngay sau đó triệt để tiêu thất.

Chỉ một cái chớp mắt qua đi, nguyên bản Linh Thư cung toả sáng sinh cơ, đột nhiên cũng theo yên lặng, những thư tịch lưu sướng phù không vận chuyển, một lần nữa trở nên lay động, thậm chí có chút đều đụng vào nhau.

Là như thế này a, Cố Thất Tuyệt và Minh Nguyệt Dạ như có điều suy nghĩ gật đầu, lập tức báo tình cảnh cho Mặc Vô Ưu biết: “Vô Ưu, khi chúng ta rưới linh khí vào đầu mối then chốt xong, khi mực quang đến một văn lộ trong đó, đột nhiên dừng lại.”

“Dừng lại sao?” Mặc Vô Ưu ở đối diện trầm mặc chỉ chốc lát, như là đang suy tư, rồi lại rất mau trả lời nói, “Ta đã biết, Linh Thư cung của chúng ta năm đó nhiều chỗ hư hao, nhưng hư hao nghiêm trọng nhất trong đ, lại đến từ đầu mối then chốt, cấu thành trong mấy trăm văn lộ của đầu mối then chốt, có một văn lộ bị phá hư, dẫn đến linh khí vô pháp vận chuyển đi qua.”

“Vậy phải giải quyết như thế nào?” Nhạc Ngũ Âm quan tâm hơn chính là cái này.

“Đổi văn lộ.” Mặc Vô Ưu không chút do dự trả lời, “Không cần đổi toàn bộ, chỉ cần đổi cái bị phá hư là được.”

“Nhưng chúng ta không biết đổi a.” Nhạc Ngũ Âm rất mờ mịt quay đầu, “Quân thượng, Minh Nguyệt đại nhân, các ngươi biết đổi văn lộ không?”

“Không biết.” Minh Nguyệt Dạ nghiêm trang trả lời, Cố Thất Tuyệt trái lại bổ túc một câu, “Nhưng chúng ta có thể thử xem, có lẽ sẽ rất đơn giản đi?”

Ta tin các ngươi mới lạ nga, Nhạc Ngũ Âm biểu thị rất hoài nghi với lần này.

“Thử xem đi, kỳ thực cũng không phải rất khó.” Mặc Vô Ưu ở đối diện giải thích, “Chỉ cần lấy văn lộ bị phá hư xuống, lại để văn lộ mới theo đúng vị trí cũ, như vậy là được rồi.”

Nghe cũng không phải khó, Nhạc Ngũ Âm hơi chút thở phào nhẹ nhõm, nhưng nghĩ lại đang lúc lại nghĩ tới một việc: “Nhưng, văn lộ mới, chúng ta phải đi đâu tìm văn lộ mới?”

“Cái này trong Linh Thư cung vốn dĩ có a.” Mặc Vô Ưu cũng sớm đã nghĩ xong, “Ta nhớ kỹ, trước đây ta đặt những thứ tài liệu dự bị ở. . . Ngô, lão Cố ngươi còn nhớ rõ chỗ ngươi trước đây đặt giấy Tuyên Thành không, văn lộ là ở chỗ đó.”

“Ách. . .” Cố Thất Tuyệt và Minh Nguyệt Dạ hai mặt nhìn nhau, biểu tình đột nhiên trở nên rất kỳ quái.

“Chỗ để giấy Tuyên Thành?” Nhạc Ngũ Âm đột nhiên mục trừng khẩu ngốc, “Vô Ưu đại nhân, địa phương đặt giấy Tuyên Thành kia, đã bị cuốn vào tiểu thế giới trong kết giới, đoạn thời gian trước chúng ta vừa đi qua nơi đó, vấn đề là lúc đó vội vàng chạy trốn, không có mang văn lộ ra khỏi đó. . .”

“A?” Lần này đến phiên Mặc Vô Ưu giật mình, “Các ngươi đều đã đi chỗ đó, vì sao không đem văn lộ ra?”

“Ai có thể dự đoán được phía sau còn phải sửa chữa đầu mối then chốt của Linh Thư cung a.” Nhạc Ngũ Âm cũng lệ rơi đầy mặt, “Vậy còn biện pháp khác không, tỷ như Vô Ưu đại nhân ngươi nghĩ kỹ chút nữa, năm đó có thể bỏ văn lộ ở địa phương khác?”

“Không có, ta đều đặt ở cùng một chỗ.” Mặc Vô Ưu nghiêm trang trả lời.

Được rồi, Nhạc Ngũ Âm rất ưu thương ngẩng đầu nhìn hư không, Cố Thất Tuyệt như có điều suy nghĩ giữ cằm, vốn dĩ chính điện Linh Thư cung của cũng rất an tĩnh, lúc này trở nên càng thêm vắng vẻ không tiếng động, bầu không khí hình như càng ngày càng kỳ quái.

Nói cách khác, chúng ta dốc hết toàn lực, thiên tân vạn khổ, thật vất vả tìm được Linh Thư cung, còn vài lần mạo hiểm tránh thoát truy tra của ma quân, thế nhưng đến cuối cùng lại bị. . .

“Đợi chút.” Thủy chung không nói gì, Minh Nguyệt Dạ đột nhiên hỏi, “Vô Ưu, ta nhớ kỹ ta xem qua văn lộ của ngươi, nếu nhớ không lầm, loại văn lộ này là gân của ma thú thượng cổ nào đó?”

“Đúng vậy.” Mặc Vô Ưu giải thích, “Bởi vì để văn lộ có thể để linh khí thuận lợi đi qua, bởi vậy ta lựa chọn gân của một loại ma thú thượng cổ, sắp đặt chúng nó ở trong đầu mối then chốt trung, liên hệ với Linh Thư cung. . .”

“Như vậy, nếu như chúng ta có thể thay thế loại gân này?” Minh Nguyệt Dạ hỏi lần nữa.

“Vậy cũng được.” Mặc Vô Ưu giật mình, như có điều suy nghĩ nói, “Nhưng vấn đề là, muốn tìm được đồ thay thế loại gân này , cũng không phải dễ dàng gì. . . Chờ một chút, Minh Nguyệt ý của ngươi là?”

“Đúng vậy!” Minh Nguyệt Dạ nhẹ nhàng lắc lư đuôi hồ ly, rồi lại cười tủm tỉm quay đầu.

Trong chính điện của Linh Thư cung, Nhạc Ngũ Âm sỏa hồ hồ ôm tỳ bà, rất mờ mịt mở to hai mắt, nhìn Minh Nguyệt Dạ cười dài nhìn về phía mình, đột nhiên mục trừng khẩu ngốc ——

“Ta?”

Truyện Chữ Hay