Sáng ngày hôm sau khi Tiểu Lạc tỉnh dậy đã thấy anh quần áo chỉnh tề chuẩn bị đi làm. Phát hiện cô tỉnh dậy anh liền bước đến bên giường rồi ngồi xuống cạnh cô.
"Ngủ thêm đi" anh xoa nhẹ đầu cô. Hành động trẻ con này anh rất ít khi làm mà..
"Em cũng muốn đi làm" Tiểu Lạc nhẹ nhàng cầm lấy tay anh xắn tay áo giúp anh.
Nghe đến đi làm chỉ thấy mặt anh cứng ngắc, anh lạnh nhạt nói "Ở nhà"
Tiểu Lạc bĩu môi nhưng cánh tay vẫn không ngừng mà chuyển lên sửa cavat lại. Sức khỏe cô cũng tốt rồi vì điều gì mà không cho cô đi làm chứ. Cô bất mãn nói "Em không thích. Em muốn đi làm, em khỏe rồi mà"
"Vậy tối qua ai kêu chưa khỏe hả?"
Nghĩ lại tối qua, cô chỉ viện cớ để không tiếp tục làm việc ấy. Nhưng lúc đó anh không dừng lại cô còn tưởng anh không nghe thấy. Đấy rõ ràng chỉ cần đạt được mục đích thì có thể giả ngu hay giả điếc mà.
"Anh... " cô định nói nhưng nghĩ lại lại thôi. Mặt cô rất mỏng không thể nhắc lại được...
"Nghe lời ở nhà, em chán có thể học nấu ăn, đánh đàn hay học pha chế đi. Đến khi nào tâm trạng anh tốt anh sẽ xem xét lại. Anh đi làm đây" anh không quên thơm vào má cô một cái rồi đứng dậy đi ra ngoài, đến cửa còn ngoái đầu lại "Anh rất bận sẽ về muộn đừng chờ cơm"
Đấy tâm trạng phơi phới như thế mà bảo còn nói khi nào tâm trạng anh tốt anh sẽ xem xét lại.
Bỗng chốc Tiểu Lạc thấy tương lai mù mịt.
Trong khi mình cứ như con chim được nuôi nhốt trong lồng. Chờ ngày lên thớt.. Oimeoi
Tiểu Lạc rời giường đi vệ sinh cá nhân, ăn sáng lượn lờ vài vòng quanh biệt thự đã hết cả buổi sáng. Đến chiều liền vô phòng đạo cụ âm nhạc, mắt thấy cây sáo liền sáng mắt lên.
Học thổi sáo cũng không tồi đấy.
Nhưng trước tiên học pha chế trước đi. Nguyên liệu có sẵn cô lên mạng tìm được khá nhiều đồ uống dễ làm.
Vậy thì cô sẽ thử làm trà sữa đi
Tiểu Lạc lấy túi trà lọc ra ngâm với nước sôi, sau đó đem sữa tươi và sữa đặc vào bình lắc.
Lắc lắc và lắc
Kiểu như mấy bác pha chế chuyên nghiệp sẽ tung lên và bắt lấy.
Con mẹ nó, cô tung chục lần rơi cả chục.. Cười khổ.
Lắc chán rồi đổ ra cốc, rồi đổ trà thêm đá thêm siro vị nho vào. Cuối cùng cũng ra..
Tèn ten...
Tiểu Lạc nuốt nước bọt nhìn thành quả. Nhưng kiệt tác đầu tiên vẫn là không dám thử. Vừa hay có tiếng quét dọn ở ngoài, cô liền mở cửa ra thấy một nữ giúp việc. Cô liền gọi vào.
"Phu nhân có gì căn dặn ạ" nữ giúp việc còn trẻ tầm khoảng hai lăm tuổi gì đấy.
"Cô uống trà sữa tôi làm thử đi" cô cười sáng lạn rồi đưa ly trà sữa cho nữ giúp việc
"Tôi không dám" nữ giúp việc xua tay không dám nhận ân đức này.
"Có gì mà không dám chứ. Uống thử đi nhìn cũng hấp dẫn mà, tôi không bỏ thuốc gì đâu đừng lo "
Nữ giúp việc nuốt nước bọt nhận lấy, nhìn cũng khá đẹp nhưng nhìn kĩ thì hơi kinh kinh. Nhấc ly cho vào miệng cũng ngọt ngọt, lợ lợ
Nữ giúp việc khó nhọc nuốt xuống.
Tiểu Lạc khá hài lòng.
Cô làm cũng ngon phết đấy chứ. Kkk
Năm phút sau nhờ chính đãi ngộ của bà chủ xinh đẹp. Nữ giúp việc cật lực chạy vào nhà vệ sinh..
Tiểu Lạc hóa đá
Không tồi mà..cười chảy nước mắt
Đến tối cô không nhịn được mà gọi cho Dục Hạ Miên kể lể "Tớ chán quá suốt ngày ở nhà. Kể cho cậu nghe nhờ chính sách đại ngộ của tớ dành cho nữ giúp việc đang xinh đẹp hiền lành sau nửa ngày trong nhà vệ sinh đã hưởng từ hạnh phúc tới khổ đau. Bước từ nhà vệ sinh ra tớ còn tưởng bạch cốt tinh chuyển thể. Ha ha"
Dục Hạ Miên bên đó lau mồ hôi "Chúc mừng cậu, cậu đã bị liệt vào danh sách bà chủ độc ác của năm. Ha ha cậu cứ từ từ mà ngồi đợi xem nữ giúp việc kiểu gì cũng cuốn gói đi hết"
"Có cậu mới độc ác ấy, bản cô nương đây hiền lành chất phát nhá. Đừng có bôi nhọ nhân cách cao đẹp của tớ" Tiểu Lạc hoàn toàn tin tưởng vào bản thân mà khẳng định một mạch.
Vừa nói xong thì Hạ Miên đã tắt máy. Tiểu Lạc thầm phỉ nhổ con bạn mất lịch sự này
Lúc anh về nghe tin từ quản gia, anh đến gặp thẳng nữ giúp việc đó " Quản gia sẽ đem thuốc đầy đủ cho cô, hơn nữa sẽ tăng lương gấp đôi cho cô. Còn cô, trước khi vợ tôi học pha chế xong cô còn phải thử dài dài "
Nữ giúp việc "...." Cíuuuuuu me
Còn anh nói với cô " Em ghen với đứa nào trực tiếp nói với anh. Em không cần phải khoe ra năng lực của bản thân như thế. "
Tiểu Lạc "...." cô không đánh ghen mà cũng không có khoe tài năng mà
Trong khi anh vào thư phòng làm việc thì cô đem sáo ra thổi. Bảng âm là như này..
Đồ Rê Mí Đồ Đồ Rê Mí Rê...
Còn Tiểu Lạc thổi ra như sau
"Phù.. Phù.. Phẹc.. Phẹc..Phù"
Nhiều âm thanh đanh thép vang lên. Khiến cả biệt thự được một phen khiếp sợ.
Thậm chí còn có cả xe đón người tới viện tâm thần ở trước cổng biệt thự.
Anh sờ trán cô rồi lắc đầu nói lớn lên "Hôm nay các người cho cô ấy ăn cái gì rồi hả. Phu nhân không bình thường lại tôi thịt các người "
Người làm "...." oan uổng quá.
Anh: bảo em học mấy cái này đúng là sai lầm của sai lầm mà
Cô: đâu em thấy rất đúng là đằng khác ấy. Ngày mai em sẽ học thêm đàn nhị, trống và cả kèn nữa
Anh:....... nghĩ tới cảnh cô kéo đàn nhị trong nhà, mồ hôi ứa ra đầm đìa... Vợ anh uống nhầm thuốc gì rồi.
người làm: phu nhân ăn gì chúng tôi cúng....
........
Ngày lễ của tớ là đâm đầu vào truyện, còn các cậu ngày lễ như nào
// BG mưa tầm tã..