.Sáng ngày thứ bảy.
Tiểu Lạc nằm khép nép nằm cạnh Bạch Vĩnh Tân đôi tay nghịch nghịch cơ bụng sáu múi của anh. Làn da của anh không quá trắng nổi bật nhất vẫn là những mớ thịt săn chắc. Đôi tay mảnh khảnh của cô di chuyển nhẹ nhàng nhàng trên bụng anh, điều này làm cô cảm thấy thật thú vị
Sau đó ánh mắt cô di chuyển dần lên trên, lên trên. Và cuối cùng dừng lại ở một địa điểm mà cô nhận xét là "rậm rạp". Nhìn đi nhìn lại nhìn kiểu gì cũng cảm thấy "ngứa mắt"
"Nhìn gì vậy? " anh hỏi cô
Tiểu Lạc vẫn không rời mắt trả lời "Rừng rậm amazon"
Mặt Bạch Vĩnh Tân liền đen lại. Cô dám coi nách anh là "rừng rậm amazon". Cái quái gì đang xảy ra vậy..
Chỉ là nửa tháng nay anh không cạo thôi mà. Thực ra anh cũng có thói quen không để lông nách, xuất phát từ nội tâm không muốn, anh còn đang lo cô bắt anh để lông nách. Cũng may cô không thích, nhưng mà cũng không thể coi là rừng rậm amazon được.
Tiểu Lạc lắc đầu " Rậm rạp thế kia rất tốt cho cái bọn thuộc họ hàng bọ chét cư trú. Điển hình như chấy, rận, rệp, ve bọ chó. Cho nên Boss à ngài thật ở bẩn quá đi". Cô không thích đàn ông để lông nách.. trông nó cứ kì kì sao á. Lúc trước ba nuôi cô nói "Để lông nách chính là phong độ của đàn ông", cuối cùng nói xong làm cô đang ăn cơm bị phát nghẹn tới mức nhập viện. Từ đó trở đi ông không còn để lông nách.. Hắc
Boss "Thư ký nhỏ, phía dưới đó của em cũng không hơn không kém"
Tiểu Lạc " Không lo vì đã có dạ hương siêu sạch siêu mát siêu sạch khuẩn. Thưa Boss nếu ngài muốn có thể đem dạ hương về dùng ở nách đi"
Boss " Vớ vẩn"
Tiểu Lạc cảm thấy thú vị bật cười thành tiếng. Bỗng bóng tối ở đâu bao trùm cả hai người. Là cái chăn á. Sau đó một giọng nói bị ổi vang lên " Thư ký nhỏ, sáng sớm nên vận động một chút"
.........dải ngăn cách sự đen tối của các mày........
"Boss à ngài làm thế này sau này tôi lấy chồng thế nào chứ. Đêm hôm qua ba lần cộng một lần sáng nay. Anh mạnh mẽ quá rồi"
Tiểu Lạc nằm trên giường than vãn, giờ muốn cười không được muốn khóc cũng chả xong. "Boss chết bầm.. Boss hung mãnh đáng ghét... Boss vô sỉ..."
"Không sao,nếu không ai cưới em tôi sẽ cưới em" Bạch Vĩnh Tân cười thỏa mãn. Lúc trước những phụ nữ nóng bỏng kia có cởi đồ trước mặt anh, anh cũng cảm thấy không có hứng thú. Nhưng từ lúc ở cùng với cô, có kiềm chế dục vọng thế nào cũng không được. Người phụ nữ đã làm anh thay đổi không cưới thì quá phí.
"Không phải anh nói chắc chắn sẽ lấy con gái của Hải Sơn hay sao. Bộ anh định cho tôi làm vợ bé à" Tiểu Lạc nhớ đến cuộc họp hôm trước thật ra cô cũng thắc mắc lâu rồi. Mà nói về ông ta sao cô luôn có cảm giác như có một mối quan hệ mật thiết nào đó. Nhưng giữa cô và ông ta thì có gì chứ, cô đâu có biết ông ta đâu. Hơn nữa, tận sâu trong ánh mắt ông ta nhìn cô lúc cô ngoảnh lại đó dường như chất chứa một nỗi u ám gì đó. Cơ mà bận tâm làm cái chết mẹ gì... Ơ cô lại nghĩ bậy rồi
"Vợ bé cũng đều là vợ. Em không cam lòng à. Tôi cam đoan là vợ bé cũng như vợ cả" Bạch Vĩnh Tân vẫn muốn trêu cô dù sao sự thật cũng chưa được phơi bày mà. Vợ à em thật ngốc quá đi đời nào tôi để em làm vợ bé chứ.
"Vợ bé à. Có cho cũng chả thèm" Tiểu Lạc bĩu môi.
"Vậy thì nếu không ai lấy em tôi sẽ ngoại tình với em. Hoặc em lấy người khác tôi cũng vẫn sẽ ngoại tình với em"
Tiểu Lạc " Anh nghĩ tôi thích làm tình đến thế à"
Bạch Vĩnh Tân "Tôi cảm thấy em rất có tố chất"
Tiểu Lạc "...." ngoại tình cũng cần có tố chất.
Lúc này đã là tám giờ sáng cả hai vẫn còn nằm trên giường và vẫn chưa có ý định dậy. Hết trò chuyện lại đến trầm mặc.
"An Tiểu Lạc, tại sao em không nghĩ đến nếu một ngày tôi thích em" Bạch Vĩnh Tân bỗng nói.
Tiểu Lạc thất thần vài giây khóe miệng hiện ý cười " Bạch Vĩnh Tân, vậy sao anh không nghĩ đến nếu một ngày tôi thích anh"
Em sẽ chờ, chờ ngày anh nói "anh yêu em"...
Cả hai lại không biết nói gì...
Một lát sau Bạch Vĩnh Tân vừa vén chăn ra vừa ngồi dậy sao đó vác Tiểu Lạc chạy vô nhà tắm.
"Bữa trước tôi thấy em nhìn mãi một câu trong bộ truyện là "tắm uyên ương". Bữa nay cho em trải nghiệm luôn"
Tiểu Lạc "......" cô rõ ràng không nhìn mà.
Trong nhà tắm....
"Bạch Vĩnh Tân anh mau ra ngoài cho tôi. Anh ngồi hết bồn tắm rồi còn gì nữa. Chật quá,chật quá đi"
"An Tiểu Lạc em im miệng cho tôi trước khi tôi nhét em xuống bồn cầu "
.....
Bắc Giang ngày nắng nóng.
Ta biến thái quá a~