Bạch Vĩnh Tân càng dần tiến càng sát, An Tiểu Lạc lùi về phía tường cơ thể hơi run lên
"Anh.. Anh dựa vào cái gì mà dám ăn tôi. Anh có biết làm vậy là phạm pháp không"
"Dựa vào? Tôi là người đã mua em. Nếu như nói phạm pháp thì phải nói đến cha nuôi em rồi xong đến em"
Bạch Vĩnh Tân tiến đến sát cực kì sát hơn nữa. An Tiểu Lạc hai tay vẫn che ngực mắt nhắm tịt lại, bị hơi thở nóng ẩm mang theo mùi bạc hà phả vào mặt, khiến mặt cô có chút ửng đỏ
Nhận thấy cô gái trước mặt co rúm lại như con cún nhỏ. Bạch Vĩnh Tân có chút buồn cười
"Tại sao phải che, thân thể em còn chỗ nào tôi không nhìn thấy đâu "
"....."
"Ra ngoài kia ăn tối "
Nói xong tiến thẳng đến tủ quần Áo rồi trở vào nhà tắm
Tiểu Lạc mở mắt ra thổi phù một cái. Thật là muốn làm cô hết hồn. Cô biết sớm muộn gì cũng sẽ bị hắn ăn tươi nuốt sống. Không bằng cứ ăn no trước có chết cũng phải làm ma no chứ
Bước ra khỏi phòng ngủ là đến phòng khách rồi sau đó đến nhà bếp. Tiểu Lạc không thể không khen thêm một lần nữa nơi này thực sự rất đẹp..
Trên bàn ăn là một đống đồ ăn thượng hạng, những món mà chưa từng được ăn ngoại trừ gà rán ra.
Cô cầm chiếc đùi gà lên gặm và nhai ngấu nghiến. Không sai cô đã bị bỏ đói ngày để lẩn trốn. Hiện tại mất hình tượng một chút chả sao cả.. Hi
Chiếc đùi đầu tiên đã hết. Chỉ vừa đưa chiếc đùi thứ hai vào thì Bạch Vĩnh Tân đi ra, vận bộ quần Áo cộc, trên đầu bị ướt tóc có chụt loạn xoạn. Kì thực phải nói rằng người đàn ông này rất đẹp nha
Cô biết hắn là Bạch Vĩnh Tân nổi tiếng khắp nơi này. Nổi bật là một người rất tài giỏi và cũng rất bá đạo. Gia sản anh ta có thể được coi là nhiều vô kể, anh ta rất giàu có. Cô biết vì trước đó trên báo có đăng. Nhìn trên báo đã thấy đẹp nhưng không ngờ bên ngoài còn đẹp tới vậy
Khoan đã, anh ta nổi tiếng là không qua lại với phụ nữ vì lí do gì mà muốn cô phải lên giường cùng hắn. Nếu như nói tiếc số tiền mua cô thì không có khả năng, nhưng nếu nói về thích cô thì có khả năng lắm nha.
Không sao cô cũng bị thích bởi vẻ đẹp của hắn rồi. Nói cách khác là bị cảm nắng rồi.. Hắc
"Nhìn đủ chưa "
Bạch Vĩnh Tân có chút mất kiên nhẫn khi người đối diện cứ nhìn chằm chằm mình như thế. Tóc cô khá dài mà lại không có buộc vào bị gió thổi vào làm cho toán loạn lên.
Dơ tay vén lọn tóc trên mặt cô ra. Tiểu Lạc có chút đốn tim
"Khụ... Khụ.. "
"Ăn từ từ. Chả lẽ em muốn chúng ta làm việc sớm hơn sao " Bạch Vĩnh Tân cũng vừa ăn vừa từ tốn nói. Thấy cô bị ho không khỏi châm chọc
"Anh biến thái cũng phải có giới hạn chứ "
"Với tôi không cái gì có giới hạn. Ngay cả việc ăn em "
"...." người đàn ông này quá bá đạo rồi.
Sau khi ăn xong, cô gọt vài quả táo đển ăn tráng miệng và anh thì ngồi xem ti vi. Nhìn vào hoàn cảnh thực tại người khác sẽ nhìn nhận ra họ là một đôi vợ chồng mới cưới. Nhưng sự thật đéo phải thế. Anh ta chỉ là chờ thức ăn trong bụng tiêu hết sau đó "ăn cô" hừm.
"Ăn táo đi "
Tiểu Lạc lên tiếng sau đó dùng nĩa cắm cho anh miếng táo. Bạch Vĩnh Tân nhận lấy không nói gì cả tiếp tục xem tin tức và vừa ăn
Tin tức thời sự hết, táo cũng hết. Anh quay sang nhìn cô bằng ánh mắt có chút nguy hiểm
"Chúng ta có thể vào việc chính được rồi " anh cười nham hiểm
Tiểu Lạc có chút rùng mình..
"Có thể không làm được không. Số tiền anh mua tôi bao nhiêu tôi có thể trả lại cho anh. "
"Nếu như tôi nói không thể "
"Anh nói có thể chính là có thể " Tiểu Lạc vẫn cố nài nỉ
Thật không ngờ anh quay sang vác cô lên đi vào phòng
"Thả tôi xuống " Cô đập vào lưng anh yêu cầu anh. Nhưng tim cô đang đập rất nhanh cô như không còn sức lực...
"Ở yên trước khi tôi ném em ra ngoài với bọn đòi nợ ngoài kia " Bạch Vĩnh Tân ném cô lên giường rồi nói.
Bọn đòi nợ, không lẽ xung quanh rất nhiều ư?
Tiểu Lạc đứng lên đến cạnh cửa sổ vén rèm ra nhìn qua cửa kính. Không sai chỗ kia một người chỗ kia hai người, chỗ kia chỗ kia nữa. Thật không thể tin được..
Cô kéo rèm trở lại giường
"Bạch thiếu. Anh có cách gì đuổi chúng đi không?"
Bạch Vĩnh Tân nằm trên giường ưu nhã xem điện thoại thấy cô nói liền bỏ điện thoại xuống
"Có thể "
Hình như anh ta rất kiệm lời
"Nói đi. Chỉ cần đuổi được họ cái gì tôi cũng làm. " Tiểu Lạc khẳng định. Đã đến nước này không thể không cứu vãn được. Ít ra anh cũng không đòi tiền cô quá nhiều vì anh ta rất giàu mà
"Làm tình nhân của tôi "
"Anh trước giờ không có qua lại với phụ nữ. Cần tôi làm tình nhân của anh làm gì? "
"Bảo làm thì cứ làm. "
"Chỉ cần giặt giũ nấu cơm, quét nhà thôi phải không. Nếu vậy thì miễn cưỡng có thể làm. "
"Bao gồm cả ngủ với tôi "
"...."
Anh kéo cô lại gần sau đó nói "Vậy em nên hoàn thành nhiệm vụ làm tình nhân của mình đi. Nếu tâm trạng tôi tốt, bọn chúng sẽ đi hết "
Tiểu Lạc bất mãn chu môi lên rồi nói
"Có rảnh mới đi quyến rũ anh Xí"
"Em thử nói lại xem"
"Tôi nói là có rảnh mới... Ưm.. "
Tiểu Lạc chưa nói xong đã bị anh hôn, một nụ hôn từ nhẹ nhàng đến mãnh liệt. Cô ở phía dưới anh ở phía trên. Hình ảnh có chút mờ ám
"Ưm"
Thân thể Tiểu Lạc có chút nhũn ra. Cảm tưởng như đã không còn chút sức lực nào. Nụ hôn càng trở nên nồng nhiệt hơn khi cô không phản kháng..
Đôi tay Bạch Vĩnh Tân với điều khiển tắt điện rồi nhẹ nhàng cởi bỏ áo cô và áo anh ra. Phút chốc hai người không mảnh vải che thân..
"Tiểu Lạc cho tôi nhé" Bạch Vĩnh Tân gặm nhẹ vành tai cô thì thào nói bên tai cô
Tiểu Lạc hoàn toàn bị dục vọng chi phối nên ngu người mà "Ừ" một cái
Anh nhẹ nhàng tiến vào. Tiểu Lạc bất mãn cắm vào cổ anh một cái
"Ưm....nhẹ một chút "
"Tôi chỉ biết nhẹ nhàng với... Động vật..."
"...."
....
Tao thề là tao trong sáng. Nặn ra mấy cái này tốn bao chất xám rồi