Thủ Hộ

chương 183: biến số

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Bên dưới đại lục nổi Soul Dari đã rơi vào hỗn loạn.

Bầu trời bỗng dưng xuất hiện một vật thể hình tròn màu xanh lam, mọi sinh vật sống vô cùng hoang mang vì điều họ không thể giải thích được.

Sâu trong vương điện của tộc Ác Ma.

Một thanh niên tóc tím, dáng người kiện mĩ yêu dị, đôi mắt sâu thẳm, hùng vĩ của hắn đang quan sát vật thể hình tròn đang lơ lững dán trên bầu trời Soul Dari.

Các Tiên tri của tộc đã hao tổn rất nhiều và sử dụng tất cả biện pháp nhưng không đọc ra bất kì dấu hiệu nào từ thứ kia.

Ma Thần Vương Fuzeus ánh mắt nhìn về ngoại tinh không với nhiều suy nghĩ.

Ngoại không gian là một tầng thứ mà hắn không bao giờ đặt chân đến được bởi một lớp năng lượng cuồng bạo bao phủ trên bầu trời một triệu dặm.

Cách đây mấy tháng, một dòng chảy ma lực kinh khủng đến từ ngoại tinh không thổi quét khắp Soul Dari, sau khi các tiên tri bẩm báo rằng việc này có liên quan đến một tòa thành ở lãnh thổ loài người thì hắn đã cho con gái mình tiến về đó. Hắn tin rằng hai kẻ kia cũng đã có động thái riêng.

Galatron với bán kính kilomet được cấu tạo từ các thên thể trôi nổi của dải thiên thể Arlis Lớn.

Nơi đây nếu nhìn từ Soul Dari sẽ tựa như một mặt trăng khổng lồ màu xanh biếc vào đêm. Dĩ nhiên là nếu ở Soul Dari có định nghĩa về mặt trăng.

Các Transforce sau buổi tiệc chúc mừng sự tân sinh của Galatron thì tiếp tục công cuộc cải tạo hệ tự nhiên cho hành tinh này. Thế nhưng họ đang phải đối mặt với vấn đề mới.

Tài nguyên.

Galatron quá khổng lồ, họ đã tận dụng tất cả tài nguyên dự trữ trong kho. Thêm vào đó là nguồn tài nguyên sử dụng cho việc ra đời của các Transforce khác.

Trong một căn phòng hình xoắn ốc cao vời vợi.

Mười hai Transforce đầu tiên ngồi trên những chiếc ghế cao ngất xoay quanh một chiếc bàn thủy tinh cực lớn. Ánh sáng lấp lánh lung linh chiếu khắp cả căn phòng.

Irongale lên tiếng:

-Thế hệ tân sinh thứ hai đã có được hơn mười triệu Transforce, thế hệ thứ ba sắp đến với thế giới này nhưng nguồn tài nguyên lại thiếu quá nhiều.

Thunderori hơi chần chờ:

-Chúng ta nên thỉnh cầu “Cha” về vấn đề này.

Fallen liếc nhìn Thunderori:

-“Cha” cho chúng ta một linh hồn, trí tuệ và quyền năng vượt trội chỉ để chúng ta dựa dẫm vào người thôi sao?.

Prime thở dài:

-Thời gian này người đang sáng tạo một giống loài anh em của chúng ta, “Cha” cần sự yên lặng.

Skyfall liếc nhìn về đại lục nổi Soul Dari:

-Tại sao chúng ta không tiến về nơi đó để trao đổi với các chủng tộc nơi đó. Chúng ta có rất nhiều thứ mà bọn họ không có.

Oceanic lắc đầu:

-Có vẻ như “Cha” đang có một kế hoạch gì đó với đại lục này, ta nghĩ chúng ta không động chạm đến nơi đó thì tốt hơn.

Skyfall vuốt cằm:

-Vậy nếu tiến về các hành tinh có sự sống khác trong dải tinh vân Sư Tử Roriel này thì thế nào?.

Tất cả transforce trầm lặng, Fallen cũng động lòng trước đề nghị này nên mở lời:

-Chúng ta sẽ biểu quyết, ai không đồng ý thì hãy đưa tay lên.

Chỉ có một cánh tay đưa lên, là Prime. Fallen hỏi:

-Vì sao?.

-Vì chúng ta vượt trội hơn các chủng tộc khác rất nhiều. Mà sự trao đổi, chỉ dựa vào điều kiện là hai bên phải ngang hàng với nhau.

Các Transforce khác cũng trầm ngâm, thừa hưởng trí tuệ từ Lakjhal nên họ hiểu được điều này. Cloulius hơi đắn đo:

-Nhưng chúng ta phải làm gì đó cho thế hệ thứ ba. Ta nghĩ chúng ta nên thử.

Hai tháng sau đó.

Hơn mười nghìn phi thuyền hùng vĩ từ Galatron bay vào không gian mang theo thông điệp hòa bình cùng công nghệ sinh học quý giá để tìm kiếm, trao đổi nguồn tài nguyên cho Galatron.

Trên đỉnh tòa nhà hình kim tự tháp cao hàng trăm nghìn mét được dựng trung tâm thành phố lớn nhất Galatron. Lakjhal nhìn những phi thuyền của Galatron rầm rộ bay vào tinh không tinh không thì thở dài.

Rồi chúng sẽ đối mặt với điều gì trong cuộc hành trình lần này, Lakjhal có thể nhìn ra được.

Cuối cùng chúng cũng không đến nhờ cậu giúp đỡ, cuối cùng chúng vẫn muốn tự tung lên đôi cánh non nớt của mình.

“Những đứa con ngốc nghếch của ta”.

Thanh âm trong trẻo vang vọng thăm thẳm vào hư không. Bóng dáng cao gầy của Lakjhal biến mất.

Thành Griode.

Đã hơn một năm trôi qua kể từ ngày Công tước Filien tấn công và bóc lột trắng trơn đối với thành Griode. Thế nhưng điều này lại chẳng làm thành Griode chìm vào hoang tàn như trước.

Nó như một liều thuốc kích thích mạnh mẽ. Dưới sự dẫn dắt của Arthur thì sự đàn áp này lại làm thành Griode bừng lên sức sống mạnh mẽ hơn.

Thành Griode hôm nay đã có tổng diện tích khu đô thị hơn tám mươi dặm vuông, dân số đến gần hai trăm nghìn, quân tinh nhuệ lên tới bốn mươi nghìn, dân binh đang lao động là hơn tám mươi nghìn.

Hơn ba mươi hai đứa trẻ trong thành dưới sự cố gắng của tất cả người dân đã được gửi đến học tại học viện Linh Sư bình dân trong công quốc. Hiện chúng đang là những đứa có thành tích học tập vô cùng xuất sắc.

Lakjhal ngồi trong một căn phòng ấm áp tiếng củi cháy tí tách. Đối diện cậu là Ryukio đang ngồi hớp nhẹ tách trà trong tay.

-Xem ra thương đoàn Fox của ngươi buôn bán rất phát đạt nhỉ Ryukio?.

Ryukio nhếch môi:

-Một chút kĩ năng vặt thôi?.

Bịch!...

Ryukio ném đến một sấp tài liệu được niêm phong cần thận và thản nhiên nói:

-Đây là danh sách mười hai thương đoàn, tám tổ chức tình báo, và sáu tổ chức sát thủ được ta kiến tạo trong suốt thời gian qua. Tuy rằng không lớn nhưng lại trải rộng khắp công quốc. Vốn muốn đưa cho “Người” nhưng ta còn rất nhiều việc nên phải rời đi trong tối nay.

Lakjhal mỉm cười không cầm lên sấp tài liệu, cậu nhìn bão tuyết mỗi lúc một lớn bên ngoài:

-Thời tiết có vẻ không ảnh hưởng đến thú vui của ngươi nhỉ Ryukio?.

Ryukio đặt tách trà xuống đứng lên và tạo một lồng năng lượng ấm áp chung quanh bản thân:

-Cũng phải cảm ơn những kiến thứ ma thuật ngươi đưa cho ta. Và cảm ơn nhiều hơn về việc ngươi đưa ta đến nơi này, một thế giới và công việc đầy những điều thú vị.

Lakjhal lắc đầu:

-Là sự trao đổi thôi, ngươi phục vụ cho Arthur còn ta sẽ đáp ứng mong ước của ngươi.

Ryukio mỉm cười:

-Ha ha ha,… đúng thế….

Hắn liếc nhìn khắp cả tòa thành đồ sộ và cảm khái:

-“Người” quả thật là một vị Vua đáng để ta đặt lòng trung thành của mình vào.

Lakjhal ngồi trong căn phòng và nhắm mắt suy nghĩ về câu nói trước lúc đi của Ryukio.

Filient đã liên lạc với năm vị công tước khác tổ chức quân đội bí mật, mục tiêu rất có thể là kinh thành của công quốc Ahari.

Cả công quốc hiện có tất cả mười vị công tước. Sáu công tước tấn công kinh thành là một lực lượng áp đảo bởi vì trong bốn người còn lại sẽ có những người đứng ở thế trung lập.

Thế nhưng hoàng gia có triệu linh tông sư Masaka trấn thủ nên việc tấn công này sẽ vô nghĩa nếu không có yếu tố gì đó giữ chân Masaka.

Chắc chắn có người trong hoàng gia tram gia vào âm mưu này, hơn nữa kẻ đó có khả năng là đầu sở trong sự việc. Lakjhal ánh mắt chuyển màu tối đen, hai con ngươi cậu sáng lên các ký tự tối nghĩa.

Là hoàng tử thứ ba trong mười hai hoàng tử của công quốc.

Hắn luôn duy trì thế trung lập trong việc tranh giành ngôi vị thừa kế, khác hẳn với hai phe đối lập nhau của Thái Tử và Hoàng tử thứ hai. Lakjhal nhếch môi nhẹ, nếu tận dụng tốt cơ hội này thì thành Griode sẽ có một bước tiến dài.

Arthur sau khi nghe Lakjhal thuật lại tất cả sự việc cùng với phân tích của cậu thì hai tay chống cằm trên bàn làm việc và suy nghĩ.

Quân lực của thành Griode đã có thể sánh ngang với quân lực của một công tước, chỉ là Arthur che dấu rất kỹ nên các thế lực vẫn chưa chú ý nhiều đến việc này, ngoài ra trong thành còn cất dấu một đội quân mười nghìn người được trang bị Quân Trang Bảy Sắc và chịu sự chọn lọc, dẫn dắt chu đáo của Esdeath.

Nhánh quân đội này có chiến lực kinh khủng và được xem như át chủ bài cuối cùng của thành Griode cùng với Lakjhal, thường ngày họ cải trang làm dân binh và làm việc nông nghiệp để ẩn dấu thân phận thật sự.

-Ta nghĩ chúng ta nên nhân cơ hội này để dẹp yên công tước Filient sau đó chiếm toàn bộ vùng đất phía nam và lập quốc.

Lakjhal lắc đầu:

-Căn cơ của chúng ta chưa đầy đủ cho việc lập quốc, nếu nôn nóng thì hai công quốc láng giềng sẽ nhân cơ hội này để nuốt trọn chúng ta khi mà chúng ta mất đi sự che chở của công quốc Ahari.

Arthur nhoẻn miệng cười:

-Ý em là ta chưa cho em một lý do đầy đủ thuyết phục. Vậy nếu chúng ta quấy cho vũng nước đục của cuộc nội chiến này lan sang hai công quốc kia thì thế nào.

-Rất khó.

-Nhưng không phải là không được.

Thấy Lakjhal im lặng thì Arthur đứng dậy và bước đến bên của sổ:

-Chúng ta vẫn còn một vị quan ngoại vụ tài ba đang trôi dạt ngoài kia. Việc quấy đục vũng nước này sẽ giao cho Ryukio, Ess sẽ chỉnh hợp lại quân lực của toàn thành.

-Thế em sẽ trở về Galatron để giải quyết một số vấn đề sau đó sẽ tham dự khi cuộc chiến chính thức bắt đầu.

Ngoại ô thành Friode hai trăm dặm.

Lakjhal đứng lặng giữa bão tuyết, cậu bình thản nói vào không trung:

-Mời vị khách lạ ra mặt, đồng thời dừng ngay cái hành động tạo bão tuyết một cách thô lỗ trên lãnh địa của người khác.

Lakjhal đứng đó đợi một lúc mà vẫn không có động tĩnh thì lắc đầu:

-Sao cứ thích cứng rắn thế nhỉ?.

RẮC!...

Lakjhal đưa tay điểm vào không gian. Cả bầu trời đang chìm trong bảo tuyết bị vặn vẹo kì dị và nứt vỡ những khe không gian đang sợ. Cơn bão bão tuyết tan vỡ thành vô số điểm sáng.

Khúc khích!...

Tiếng cười trong vắt yêu dị truyền ra.

Một thiếu nữ tóc tím với thân hình uyển chuyển yêu mỵ chẳng biết từ lúc nào đã đứng sau lưng Lakjhal.

Lakjhal đạm mạc mở lời:

-Buồn cười sao?.

Giọng nói cảu cậu bình thản nhưng mang theo một cảm giác đè nén khiến thiếu nữ ngưng lại tiếng cười và nghiêm túc đánh giá thiêu niên trước mắt. Lakjhal chắp tay sau lưng và đạm bạc và đưa mắt nhìn đến thiếu nữ:

-Ta hỏi là buồn cười lắm sao, con gái của Fuzeus?.

OANH!...

Vô tận ma lực như biển cả bão tố nhấn chìm thiếu nữ khiến sắc mặt nàng tái nhợt.

Tuyệt vọng!...

Sợ hãi!...

Chết chóc!...

Một thế giới đen tối hắc ám cực độ phủ xuống tinh thần thiếu nữ khiến nàng quỳ sụp xuống, Lakjhal thản nhiên thả bước xoay đi:

-Con nhóc hỗn xược, về chuyển lời cho Fuzeus, muốn điều gì thì hắn nên tự thân đến đây.

Thiếu nữ khụy gối nơi đó thở nặng nề.

Chỉ một ánh nhìn mà hô hấp như bị tước đoạt, linh hồn như bị hút ra khỏi cơ thể và xé nát, cả thế giới chỉ có một màu sắc âm trầm hắc ám tột cùng.

Quá kinh khủng!.

Nàng chưa từng chứng kiến quyền năng khủng bố nhường này từ khi ra đời đến nay, kể cả từ trên người cha nàng – Ma Thần Vương Fuzeus.

Không được, nàng phải lập tức truyền đạt việc này đến Cha.

Đột nhiên từ sau lưng thiếu nữ mở ra một cánh cổng không gian hình vuông, trên cổng khắc đầy những biểu tượng đầu lâu hoàng kim rực rỡ. Từ trong cánh cổng bước ra một dáng người mờ ảo trong năng lượng nhiễu loạn.

Thiếu nữ cung kính quỳ xuống trước dáng người mờ ảo:

-Cha.

-Lần này con không có lỗi Afaria, kẻ này,… thế giới này xuất hiện một biến số quá lớn…

Fuzeus thở dài lặng nhìn nơi Lakjhal biến mất, hắn rõ ràng việc Lakjhal tập trung vào hắn trước khi rời đi. Ánh mắt đó, quả thật rất kinh khủng, ánh mắt của một con rồng đang nhìn con chuột làm phiền quanh mình và đã sắp đến giới hạn cuồng nộ.

Fuzeus mang theo thiếu nữ vào cổng không gian biến mất.

Lakjhal buồn phiền, động thái của cậu khi sáng tạo Trasforce khiến những kẻ như thế này cứ dây dưa như ruồi, quả thật Lakjhal có ý nghĩ muốn một tát đập chết chúng cho gọn nhưng dĩ nhiên là điều này không nên khi mà cậu muốn trợ giúp Arthur xây dựng cơ nghiệp từ nơi đây.

Càng bước vào tầng thứ cao sâu của tinh không càng hiểu được sự khủng khiếp của hệ số nhân quả và dòng chảy vận mệnh, nhất là đối với người nắm giữ sức mạnh của Mieris có thể nhìn thấy các dòng chảy như Lakjhal.

Nếu nơi đây chỉ là nơi mà cậu đặt chân dạo qua thì Lakjhal không ngại một ngón tay nhấn chìm chúng khiến chúng im lặng nhưng hiện tại nếu làm thế sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của Arthur.

Lakjhal trở về Galatron và tiếp tục nghiên cứu về việc sáng tạo chủng tộc thứ hai.

Truyện Chữ Hay