Chỉ cần xem qua vòng thi thứ , kết quả cuối cùng cũng đã có trong lòng mọi người. Matthew chính thức công bố ra chẳng qua làm có lệ thôi. Tên “Trà Trà” này phát âm có chút kỳ lạ được rất nhiều người nhớ kỹ, hơn nữa video vòng thi thứ của Đường Vũ phát tán nhanh chóng, trở thành video hot nhất trên các trang web lớn, tốc độ ngưng kết kia mỗi một lần xem đều làm kẻ khác kinh ngạc không thôi, còn có tân ma thực cũng thành tiêu điểm thảo luận của mọi người.
Cuộc thi kết thúc, lúc phát thưởng Đường Vũ giật được tệ đế quốc mà mình khao khát, trong đầu chỉ còn lại làm thế nào dùng số tiền này ở thú nhân thế giới đi shopping, tiện thể đi du lịch, về phần Matthew chân thành mời cậu nhập học tại học viện Adrian bị cậu quẳng ra sau đầu, không để ý đến các loại lôi kéo làm quen xung quanh của người có danh vọng, cậu ở trong một mảnh tiếng tiếc hận trực tiếp log out.
Cởi mũ võng du trên đầu ra, Đường Vũ nhẹ nhàng ấn ngực nó đã không còn đau, không hổ là thế giới tương lai khoa học kỹ thuật phát triển, thuốc có hiệu quả tốt như vậy. Đi tới phòng khách, đồ ăn trên bàn cơm có mùi thơm hấp dẫn, cậu lên mạng thời gian dài làm bụng kêu ùng ục.
Nhưng khhi Đường Vũ nhìn thấy thức ăn lại nhíu mày, cậu nhớ rõ trước khi mình lên mạng trên bàn cơm cũng không có cái gì! Quyết định đi đến huyền quan (là khu vực tính từ cửa chính vào phòng khách) mở cửa phòng, con gấu nằm ngủ trên nền hành lang trước mặt cậu.
“Tại sao anh lại ngủ ở đây?”. Đường Vũ khẽ hỏi, thế giới thú nhân đang là mùa thu, ban đêm lạnh, mặc dù giống đực thú nhân thân thể cường tráng nhưng nằm ngủ trên mặt đất vẫn có nguy cơ bị cảm.
Con gấu lộ ra nụ cười ngây ngô không phù hợp diện mạo của anh ta, “Vết thương của cậu còn chưa khỏi, tôi sợ cậu gặp khó khăn khi ăn cơm”.
“Anh làm cách nào vào được nhà tôi?”. Đường Vũ nhìn khóa cửa hoàn toàn không bị hư hại gì.
“Cái khóa kia à, chính là khóa điện tử đơn giản nhất rất dễ mở ra”. Con gấu sờ sờ cái ót, lộ ra dáng vẻ ngượng ngùng về hành vi mình tự ý xông vào nhà người khác, “Tôi thấy cậu cả ngày không ra khỏi cửa, sợ cậu do vết thương nặng mà ngất xỉu cho nên mới…… Nếu cậu không thích thì lần sau tôi gõ cửa đưa cơm cho cậu?”.
Đường Vũ im lặng lát, “Anh đi đi, vết thương của tôi đã tốt lên nhiều rồi”.
Con gấu lắc đầu, giọng điệu kiên trì, “Tôi không thể để cậu ở mình”.
Đường Vũ không có cách nào đành phải mặc kệ hùng tộc thú nhân tiếp tục ở ngoài cửa nhà cậu nằm ngủ trên đất, mỗi ngày bữa cơm đúng giờ gõ cửa đưa cơm. Cậu ngoại trừ ăn cơm, ngủ chính là lên mạng dùng hết khả năng hiểu rõ thế giới thú nhân thế giới và ma thực sư, đề phòng trước khi thi đấu xảy ra các vấn đề xấu ngoài ý muốn.
Khối thân thể này vẫn là học sinh, Đường Vũ lặng lẽ vào diễn đàn của trường, thấy khắp màn hình đều chê cười chuyện cậu tỏ tình với Ares, nhìn những kẻ này mà cậu cảm thấy trái tim mình lạnh lẽo, không thể tưởng tượng đứa nhỏ đáng thương này nếu lúc ấy không chết sẽ bị lời đồn đãi tàn nhẫn này làm tổn thương ra sao! Lời đồn rất đáng sợ!
Chẳng lẽ không có ma nguyên lực, không thể ngưng kết ma thực sẽ không có quyền theo đuổi tình yêu? Hơn nữa đứa nhỏ này cũng chỉ là tỏ tình mà thôi, cũng không có tổn thương đến bất kì ai! Thái độ lạnh lùng của Ares khiến người khác càng thêm tổn thương không kiêng nể gì với đứa nhỏ này, Đường Vũ xem bài post này lại càng ghét con hổ chưa từng gặp mặt.
Hòm thư tràn đầy bưu kiện video thầy giáo trong trường hối thúc Đường Vũ đi học, phía bên ngoài cửa sổ tối đen chỗ cậu ở lại đều không phải là khu náo nhiệt, ban đêm im lặng dọa người. Một trận gió lạnh thổi qua làm cậu không tự giác co ro lại chút, cậu thở dài nghĩ đến thú nhân ngoài cửa nằm trên đất ngủ, chẳng lẽ thú nhân này tính tình khó đối phó như vậy?
Ngốc ở nhà vài ngày, Đường Vũ lần đầu tiên chủ động mở cửa phòng ra, vẻ mặt phức tạp nhìn thấy con gấu cuộn mình ngủ trên mặt đất, lặng lẽ nhẹ nhàng tới gần, sờ vào thấy lạnh lẽo làm cho trong lòng cậu sinh ra cảm giác áy náy. Nhẹ nhàng đẩy đẩy thú nhân ngủ say, nhìn thấy mặt con gấu nghi hoặc, anh ta vừa sợ vừa vui, “Vào đi, bên ngoài lạnh”.
Khoảnh khắc Đường Vũ xoay người thì con gấu lộ ra nụ cười gian, vô cùng nhanh chóng đi vào nhà Đường Vũ, thật cẩn thận thả nhẹ động tác sợ làm hỏng đồ đạc lần nữa.
“Carl?”. Thấy đối phương gật đầu thì Đường Vũ khé miệng cong lên, “Carl, tôi rất biết ơn anh vài ngày gần đây đều chăm sóc tôi nhưng tôi đã khỏi hẳn rồi, hơn nữa tôi lập tức phải đến trường đi học cho nên anh không cần giúp tôi nữa, tôi tự biết chăm sóc cho mình mà.”.
Vốn Carl vì tiểu giống cái chủ động mời anh vào nhà nên cao hứng không thôi, tâm tình nháy mắt sụp đổ, anh từ lúc tròn tuổi thì luôn luôn ở bên ngoài làm lính đánh thuê tự do, gặp gỡ cũng không ít giống cái, nhưng không có giống cái nào khiến anh nghĩ đi nghĩ lại ở trong đầu, mấy ngày nay anh ngủ ở hành lang cả đầu óc đều là hình ảnh ngày đó tiểu giống cái yên lặng nằm trong ngực anh, anh không muốn đi cũng không nỡ đi, chỉ có thể liều mạng tìm các lý do lấy cớ ở lại trước cửa nhà người ta. Carl mới tuổi trong thú nhân vẫn còn là trẻ con, không hiểu cái gì gọi là tình yêu, chỉ là trực giác anh không hy vọng sẽ không còn được gặp lại Đường Vũ.
Bị Đường Vũ trực tiếp đuổi người, Carl cảm giác rất khó chịu, “Tôi không đi, tôi không muốn không được nhìn thấy cậu nữa”. Nói xong cúi đầu cả người tản mát ra hơi thở chết chóc.
Lời tỏ tình hư ảo (như thật như giả) làm Đường Vũ ngẩn ngơ, ở địa cầu tỏ tình với cậu hầu như đều là nữ giới, bị anh chàng điển trai, thân hình cao to tỏ tình như vậy thì vẫn là lần đầu tiên, bí mật nhỏ cậu chôn dấu dưới đáy lòng bị đánh động, trên mặt cậu có một chút không được tự nhiên, “Anh đã không muốn đi, tôi thuê anh làm vệ sĩ là được, nhưng mà lương sẽ không cao, không thì tôi trả không nổi”. Con gấu này thoạt nhìn có vẻ biết đánh đấm, trong trường học nhiều người vô vị như vậy nên cậu rất lo lắng bị bắt nạt, cậu chưa quen thuộc với thế giới thú nhân, nhưng trước mắt hiểu được đây là nơi siêu tôn sùng vũ lực, cậu tứ cố vô thân(mồ côi ko ngừi thân ko chức ko quyền thế)lại bị người ta ghét, có Carl rồi cậu cảm giác mình cũng không sợ đi học như vậy.
Carl nghe được đề nghị của Đường Vũ thì ánh mắt lập tức sáng lên, vỗ vỗ ngực, tinh thần cả người lần nữa bùng cháy lên, “Không cần cậu trả tiền, tôi làm vệ sĩ miễn phí cho cậu”.
Tuổi thọ thú nhân khoảng tuổi, tuổi là tưởng thành. Học viện cơ sở Lanting là trường học dành cho giống cái và giống đực thú nhân dưới tuổi học tập, vì nghĩa vụ giáo dục tất cả thú nhân này phải ở đây nhận giáo dục tới tuổi, ngoại trừ tình huống đặc biệt giống như Ares là giống đực thú nhân vĩ đại như vậy sẽ bị quân đội chọn trước, sau khi tròn tuổi sẽ được đề cử đến trong tứ đại học viện của đế quốc tiếp tục đào tạo chuyên sâu trước khi đến quân đội rèn luyện. Hoặc là như Larry giống cái xuất sắc vượt qua sát hạch tuyển sinh siêu khó nhảy lớp vào học viện cao đẳng học.
Đường Vũ vô cùng bình tĩnh phớt lờ đối mặt ánh mắt tò mò hoặc khinh thường từ bốn phương tám hướng, may mắn lúc này con gấu Carl nóng nảy bị cậu cấm vào trường, nếu không khẳng định sẽ đánh nhau.
Tiết học này là về cách dùng ma thực, Đường Vũ ôm sách vở hướng phòng học đi tới. Còn chưa có tới gần liền truyền đến tiếng ồn ào điếc tai, ồn đến nỗi giữa hành lang đều nghe rõ mồn một, kiếp trước cậu bởi vì sức khỏe bản thân và sở thích phẩm trà nên rất thích không khí yên tĩnh, từ trước đến nay cực ghét tranh cãi ầm ĩ.
Chịu đựng đau đầu đi vào phòng học, một đống người vây quanh một gã giống cái có khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, Đường vũ có chút ấn tượng đối với giống cái tên là Neil này, là kẻ lúc trước cầm đầu đám người chê cười cậu. Trong tay Neil cầm ma thực xanh biếc khoe khoang, ma thực không chỉ có búp lá mà còn có đầy đủ cuống lá, đây vẫn là lần đầu tiên Đường Vũ trong cuộc sống thực nhìn thấy ma thực, nhịn không được nhìn thêm mấy lần.
Kết quả bị Neil phát hiện, “Ôi, nhìn xem là ai đến đây, tiểu giống cái si tình Đường Vũ đi học lại rồi”.