Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Độ ngon của món cay Tứ Xuyên được hoan nghênh vượt quá tưởng tượng, nhóc con ăn tới miệng sưng thành môi lạp xưởng, liên tục ngậm đồ uống lạnh làm bớt lại cảm giác cay. Bé gấu Jonas vừa khóc vừa hút khí vừa nói, “Mama, lần sau chúng ta lại đi ăn nữa ha! Rất, rất ăn ngon!”. Người không biết tình hình còn tưởng nhóc bị bắt nạt.
“Con cảm thấy mama có thể đem đồ ăn này về bên kia chúng ta, để chú Malone hỗ trợ mở rộng, khẳng định rất được hoan nghênh! Sau này chúng ta muốn ăn thì cũng càng tiện hơn!”. Bé sói Rhea nghiêm trang tính toán, rất có cảm giác người lớn. Bé hổ Luo lại im lặng tựa vào bên người Đường Vũ, tinh tế hiểu rõ loại vị “cay” này.
“Hử? Rhea cảm thấy cụ thể phải mở rộng như thế nào?”. Đường Vũ cười cổ vũ các con tự hỏi tự trả lời nhiều hơn nữa.
Bé sói Rhea quả nhiên còn nghiêm túc nhướn mày suy nghĩ một hồi lâu mới nói, “Đầu tiên lấy hạt giống và thành phẩm của loại vị “cay” này, trở về thử trồng, nếu có thể trồng……..”. Đường Vũ chăm chú nghe nhóc con nói thỏa thích, liên tục gật đầu, hoàn toàn lấy thái độ ngang hàng tôn trọng đối mặt đứa con, ngoại trừ khi cần thiết phải tạo uy nghiêm của cha mẹ, phần lớn tình huống cậu cảm thấy ngang hàng ở chung cũng có lợi cho các con bồi dưỡng tính cách độc lập tự tin.
Ngay khi Đường Vũ câu được câu không thoải mái nói chuyện cùng các con thi có thằng nhóc bàn bên cạnh cư nhiên anh chạy em đuổi vui đùa ầm ĩ ở đại sảnh đông nghịt người, rước lấy một mảnh tiếng kinh hô, ngược lại làm thằng nhóc kia càng vui vẻ, mà cha mẹ người thân của đứa bé kia cư nhiên gì cũng không quản tiếp tục ăn uống.
Một thằng nhóc trong đó vừa cười ha ha vừa chạy lung tung, lần này trực tiếp đụng vào cái ghế của bé gấu Jonas, làm hại cái nĩa trong tay của bé gấu lung lay rơi xuống đất, quần áo mới mua cũng bị dơ. Bé gấu siêu cấp thích bộ quần áo rất giống da lông của chính mình, còn định mặc trở về cho ông nội tướng quân xem, kết quả dầu ớt màu đỏ dính lên trên quần áo, lập tức liền làm dơ đám lông xinh đẹp, bé gấu tức điên, tay duỗi ra, trực tiếp túm lấy đứa bé trai gây họa không biết xin lỗi mà còn tiếp tục chơi đùa kia, “Anh phải xin lỗi đi, làm dơ quần áo của tôi rồi!”.
Kết quả thằng nhóc kia chưởng đẩy bé gấu ra, mà thằng bé tóc đỏ đuổi theo tiến lên từng bước muốn kéo bé gấu xuống đất đánh, dù sao bé gấu nhỏ tuổi, cao tới đâu cũng cản không nổi thằng bé khoảng hơn tuổi, nhất thời bị túm lấy cổ áo, nhưng bé gấu làm sao dễ dàng bị bắt nạt như vậy chứ, trước không đề cập tới nó là con của thú nhân từ nhỏ nhận huấn luyện nghiêm khắc, cho dù là Đường Vũ vì bảo vệ bọn nó an toàn, cho bọn nó khôi phục chút thần lực này cũng đủ để bé gấu đối mặt người trưởng thành cũng không dễ dàng rơi vào thế yếu.
Rất nhanh thằng bé tóc đỏ gây chuyện bị bé gấu đè xuống dưới mông đánh, “Oa oa! Mama! Cứu con với! Con sắp bị đánh chết rồi!”.
Thật ra bé gấu căn bản không có dùng thần lực, Đường Vũ sợ tai nạn chết người, nhanh chóng đã khống chế, nắm đấm đánh vào trên người thằng bé tóc đỏ chính là sức mạnh tự thân đơn thuần của bé gấu tiểu thú nhân Jonas tuổi, hơn nữa đối phương lại là thằng bé tu luyện cổ võ, có căn cơ, lẽ ra căn bản không có thê thảm như nó biểu hiện ra như vậy, lại gầm rú giống như thật sắp bị bé gấu đánh chết.
Bé gấu Jonas thật nghi hoặc với phản ứng của đối phương, rõ ràng là thằng này khiêu khích trước, muốn thi đấu, vì sao vừa mới ra tay liền gọi cứu mạng? Giống đực thú nhân mới vừa biết đi cũng sẽ không làm ra chuyện mất mặt như thế.
Phụ huynh vẫn mặc kệ đứa con làm ầm ĩ, rốt cục chịu không nổi con của mình bị bắt nạt, vội vàng đi qua, người phụ nữ trang điểm đậm trong đó vừa đi vừa kêu thảm, “Trời ơi, đứa con đáng thương của tôi, đây là trêu ai chọc ai chứ, cư nhiên ăn bữa cơm đều chẳng biết tại sao bị đánh thành như vậy! Cha mẹ kiểu gì thế, sao lại không trông coi con mình vậy!”.
Đường Vũ thấy người lớn ra mặt vì thế kêu bé gấu quay về, vững vàng ngồi ở trên ghế chờ đối phương kêu gào. Quả nhiên người phụ nữ kia và chồng mình chạy tới sau, liền mở miệng mắng Đường Vũ, mắng tới nỗi mồ hôi lạnh của ba vị thần chi vẫn chú ý cha con người chảy ròng, sợ chọc giận cường đại thần chi xa lạ này, tới lúc đó ngay cả bọn họ có lẽ đều không giữ được vị diện này.
Đường Vũ chậm rãi lấy ra khăn ướt tiêu độc dùng lần lau sạch chung quanh miệng và hai tay, đứa con bên người cậu cũng học làm theo, cho tới khi cha mẹ che chở đứa bé đang khóc mắng cậu đủ rồi, mới cười cười đối quản lí khách sạn nghe tin tới, “Tính tiền”.
“Cậu đừng nghĩ tới có thể chạy trốn nhé!”. Người phụ nữ kia chống nạnh rống với Đường Vũ, “Cậu và con của cậu phải xin lỗi con của tôi! Nếu không chúng tôi không để yên đâu!”.
Đường Vũ lạnh lùng liếc mắt nhìn người phụ nữ, “Con của cô ở chỗ đông người chơi đùa ảnh hưởng tới người khác, làm sai, cô làm mẹ không ngăn cấm, làm sai, con của cô chủ động khiêu khích hạ chiến thư, con của tôi nhận khiêu chiến, có gì sai chứ?”.
“Nó đánh con của tôi chính là làm sai rồi! Coi đi, mặt của tiểu Phi đáng thương của tôi đều bị đánh sưng lên!”. Người phụ nữ vẫn không nói lý như cũ, căn bản không phân tốt xấu, chỉ cần là bắt nạt con nhà cô ta thì chính là có lỗi rồi.
Đường Vũ lười lại dong dài cùng người như thế, nới với người đàn ông phía sau người phụ nữ, “Chuyện của trẻ con thì để bọn nó tự giải quyết, nếu đã nói không rõ được thì tôi đại diện con của tôi hạ thư khiêu chiến với con của anh”.
Tại thế giới cổ võ tương tự địa cầu, cực thịnh hành khiêu chiến cổ võ, khác với thế giới thú nhân, chỉ cần là ai chủ động ra tay liền coi là khiêu chiến, nơi này cần công khai yêu cầu chính thức, có thể từ chối, nhưng nếu người rõ ràng mạnh hơn chút từ chối người khiêu chiến yếu hơn chút thì sẽ bị xem thường. Lúc này bộ dáng của đứa con của Đường Vũ thoạt nhìn mới hơn tuổi, vẫn là nhỏ xíu xiu, mà thằng nhóc bất phân trường hợp mà chơi đùa kia tựa hồ khoảng hơn tuổi, người sáng suốt vừa nhìn thì biết bọn nó còn đã luyện cổ võ, thoạt nhìn mạnh hơn cấp nhất đẳng rồi.
Đôi cha mẹ không phân phải trái kia vẫn biết chút thường thức ấy, không dám lấy tiền đồ của con mình giỡn chơi, hơn nữa bọn họ cũng biết con của chính mình sẽ không thua, vừa rồi thất thủ đoán chừng là công kích của đối phương rất đột nhiên, mà do hoàn cảnh xung quanh không tốt thi thố, vì thế thoáng tự hỏi một lát liền đáp ứng.
Thế giới cổ võ quả thật cực hảo võ, hơn nữa người xung quanh cực chán ghét sở tác sở vi (hành động đã thực hiện) của nhà này, chính là không muốn quá mức so đo với đứa nít ranh, mà đứa nhỏ nhà Đường Vũ khiến người ta rất thích, dáng dấp ngoan ngoãn trước lúc ăn cơm, hơn nữa mặt mũi lại xinh đẹp, liền ngay cả quản lí khách sạn đều đứng về phía nhóc con.
“Nếu không ngại, không bằng sử dụng đài đấu võ của khách sạn chúng tôi đi!”. Quản lí khách sạn đứng ra chủ động cung cấp sân thi đấu, làm khách sạn rất được hoan nghênh, bọn họ cũng sẽ định kỳ tổ chức luận võ cỡ nhỏ, lấy đồ ăn ngon thu hút khách hàng.
Quản lí khách sạn cực quen thuộc đối với quá trình luận võ, đơn giản giới thiệu bên luận võ, “Cậu bé mặc đồ gấu nhỏ đáng yêu nói tiếng nước ngoài và cậu bé tóc đỏ của gia đình cổ võ, trong hai người bọn họ thì ai lợi hại hơn? Trận đấu đáng yêu mà chúng ta mong chờ sắp bắt đấu, , , ! Bắt đầu!”.
Không ít khách đều đi qua xem tại sân khấu bên trong của quán món cay Tứ Xuyên, ngoại trừ nơi này quả thật cực thượng võ ra, phần lớn mọi người cũng muốn đi qua coi đứa bé trong cơ thể rõ ràng không có vũ lực lượng cổ võ làm sao đánh nhau cùng đối phương, nếu cha của đứa bé mặc đồ gấu nhỏ chủ động hạ thư khiêu chiến thì cậu ta khẳng định có tự tin riêng, con của chính mình có thể thắng thiếu niên cổ võ hơn tuổi kia.
Thần lực của bé gấu vẫn là bị mama trói buộc, hơn nữa nó còn không có thể thú hóa, nếu chỉ dựa vào lực lượng cơ thể và chút ít thú nguyên lực, bé gấu Jonas càng cần nữa chính là kỹ xảo phương pháp chiến đấu lấy nhu thắng cương (lấy yếu thắng mạnh), cái này đối bé gấu từ trước đến nay tôn trọng mỹ học bạo lực mà nói thật đúng là cái thách thức.
“Grào!”. Theo thói quen hùng rống lên một tiếng, bé gấu Jonas chủ động phát động công kích, xiết chặt nắm đấm, trong nháy mắt liền đánh tới phần eo của đối phương.
Thằng nhóc tóc đỏ vừa rồi bị bé gấu đè ở trên mặt đất đánh, thật ra đáy lòng là có chút sợ hãi, nhưng nghĩ lại thì cảm thấy mất mặt, cho rằng chính mình hẳn là xuất phát từ do không chuẩn bị và không có chỗ phát huy, lần này không thể thua được, nếu không truyền ra thì nó sẽ không có măt mũi để lăn lộn nữa, bởi vậy thằng nhóc tam quan không tốt này cư nhiên vừa lên tới liền tính toán sát chiêu, trực tiếp khóa cổ họng gấu nhỏ Jonas, khiến cho người xem phía dưới kinh hô, đều ở trong lòng càng thêm khinh bỉ cặp cha mẹ kia, thật không biết bọn họ dạy con như thế nào!
Bé gấu Jonas mạo hiểm tránh công kích, lại càng hưng phấn! Xiết chặt nắm đấm nho nhỏ bắt đầu đánh qua đánh lại với thằng nhóc tóc đỏ.
“Không tốt!”. Đường Vũ đột nhiên nhíu mày nhẹ giọng nói, bé gấu Jonas cư nhiên đánh tới hưng phấn, bắt đầu có khuynh hướng thú hóa, nhưng cũng may nó còn nhớ rõ lời dặn của cậu, liều mạng áp chế không thú hóa, trong khi đánh nhau không thể phân tâm, kết quả cặp lổ tai gấu thịt múp míp hình trăng khuyết xông ra, may mắn che ở bên trong cái nón nên không bị người khác phát hiện, nhưng nếu không cẩn thận nón bị rớt ra thì thân phận của bé gấu cũng rất có thể bị phát hiện.
Nhưng mà Đường Vũ không có lên tiếng ngăn cản thi đấu, bị phát hiện cũng không sao, cùng lắm thì trốn về nhà là được, dù sao bọn cậu cũng ăn đủ rồi.
Theo công kích liên hoàn tài tình của bé gấu, đầu tiên là dẫn dụ đối phương tới công kích bên trái của chính mình, tiếp theo nhanh chóng vòng tới phía sau đối phương, tiếp theo một kích thật mạnh, kết thúc trận đấu. Một chuỗi công kích này thật không giống đứa bé hơn tuổi làm được, cho dù là người trưởng thành cũng rất khó nắm chắc tiết tấu chiến đấu chính xác như vậy, đứa bé này thật sự là cái thiên tài võ đấu! Đáng tiếc, không có học cổ võ, nếu không tiền đồ vô hạn, đoán chừng là gia cảnh đứa nhỏ này không tốt lắm, không có cách mời được thầy cổ võ.
Đoán chừng cặp vợ chồng kia cũng là nghĩ như vậy, tuy rằng quần áo của đứa nhóc kia thoạt nhìn còn rất mắc tiền, nhưng là không phải mắc tới phẩm bài siêu cấp xa xỉ thái quá, thấy con mình thua, cặp vợ chồng tức điên, liếc nhau, mang theo đứa con đang khóc hu hu rời đi trước.
Đường Vũ hiển nhiên biết rõ tâm tư xấu xa của vợ chồng này, nhịn không được lắc đầu thở dài, hành vi của cha mẹ ảnh hưởng rất lớn với con cái, bọn họ như vậy sao có thể dạy ra đứa con tốt được. Quả nhiên vừa đi khỏi quán món cay Tứ Xuyên, cậu liền cảm giác chính mình bị theo dõi, giống ánh mắt ác độc của rắn độc khiến người khác khó chịu.
“Chuẩn bị sẵn sàng, đợi chút có bọn người xấu đưa lên tận cửa cho các con luyện tập, mama sẽ giải phóng một chút thần lực cho các con, các con đúng lúc làm quen cách dùng thần lực chút”. Đường Vũ mang theo đứa con đi tới nơi càng vắng vẻ, cho tới khi đi vào một cái ngõ nhỏ rất ít người đi qua, phía trước xuất hiện ba cổ võ giả trưởng thành, mà cái đuôi phía sau của bọn họ cũng lộ rõ thân hình.
“Các con, chăm sóc bọn họ đi”. Đường Vũ thản nhiên đắc ý tìm bậc thềm đá hơi sạch sẽ ngồi xuống, đối mặt người trưởng thành, cậu cư nhiên chỉ để đứa bé tuổi ra mặt!
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của bé hổ mặt than Luo tràn đầy ngọn lửa ham muốn khát cầu chiến đấu, vừa rồi lúc bé gấu Jonas luận võ thì nó liền cảm thấy ngứa tay, hơn nữa lực lượng cường đại trở về gợi lại thời kì kia ức trẻ con phủ đầy bụi nhiều năm, khẩn cấp muốn có người để nó luyện tập, đúng lúc có người tự động đưa tới cửa!
Duy nhất bé sói chó chút cảm xúc phiền chán hoạt động tứ chi, nó vốn đang nghĩ muốn lôi kéo mama mua một ít đặc sản mới lạ thú vị mang về cho nhóm ông nội, các chú, hơn nữa đánh nhau sẽ làm quần áo kiểu tóc lộn xộn, trên người chảy mồ hôi, cảm giác cả người dơ dáy, rất khó chịu, nhưng nó cũng không sợ thi đấu, lúc này mang theo người anh em che ở đằng trước mama, đột nhiên có loại cảm giác bảo vệ mama, làm cho nó rất tự hào, còn phát ra lời nói khiêu khích với đối phương, đương nhiên người của thế giới cổ võ tự nhiên nghe không hiểu.
Đánh nhau không cần phiên dịch.
Ba đứa nhóc trong ánh mắt hoảng hốt của cổ võ giả trưởng thành bộc phát ra thực lực cường đại, Đường Vũ đặc biệt duy trì thực lực của đứa con ở mức có thể ngăn cản, nhưng lại không phải trình độ dễ dàng thắng đối phương như vậy, phải rèn luyện tốt kỹ xảo và sự khống chế lực lượng của bọn nó.
Rất nhanh cổ võ giả kia đã ướt đẫm mồ hôi, liên tục thở hổn hển, trong lòng tràn đầy đều là khiếp sợ, thằng bé hoàn toàn không có dao động cổ võ cư nhiên có thể cho làm cho người lớn bọn họ lép vế! Bốn cha con này rốt cuộc có lai lịch gì!
Đôi vợ chồng cũng không có đi xa đứng bên cạnh thấy một màn như vậy thì hoàn toàn sợ ngây người, đứa bé kia thật sự là thật đáng sợ, có thể thấy được vừa rồi rõ ràng là nương tay, có thể bồi dưỡng ra đứa con sợ khủng bố như vậy thì phải là gia tộc cường đại cỡ nào mới có thể làm được chứ! Nghĩ đến đây, răng của vợ chồng này đều run lập cập, lại trộm ngắm hồi, thấy bại cục người bọn họ phái đi đã định, chạy như điên trốn đi.
“Mama, cần đuổi theo không?”. Bé sói Rhea đứng ở bên cạnh Đường Vũ nhìn theo hướng rời đi của vợ chồng kia.
Đường Vũ lắc đầu, cậu tới vị diện này, căn bản sẽ không so đo với một người bình thường, hơn nữa ít nhiều cũng phải chừa lại một chút mặt mũi cho thần chi của vị diện này, vừa rồi tùy ý đứa con so đấu với người khác, chính là muốn thuận tay rèn luyện bọn nó một chút, “Chơi đủ rồi chứ? Chúng ta trở về đi”.
Theo tôn đại thần rời đi, thần chi vị diện cổ võ tinh cầu hiếm khi tụ tập ở tại cùng nhau, người trong đó lau mồ hôi không có trên trán, cảm thán với ông lão áo trắng, “Tín đồ bên ngươi thật là có dũng khí, dám mắng thần chi cường đại ngay cả chúng ta cũng không dám đắc tội, may mắn đối phương không có so đo”.
Ông lão áo trắng này còn chưa thở phào được, chỉ có thể lắc đầu nói, “Bọn họ cũng đừng tới đây nữa……..”. Những lời này kéo theo thần chi khác mãnh liệt đồng ý.
Đáng tiếc cầu nguyện của bọn họ đã định trước thất bại, đứa nhóc ăn uống no đủ, còn sảng khoái đánh một trận trở về, đêm đó đắc ý khoe ra với papa của bọn nó, khiến cho tên người lớn tham ăn bất mãn, Đường Vũ không thể không ngày hôm sau liền mang theo một nhà miệng ăn lại đi tới vị diện cổ võ, ba vị thần chi sợ tới mức còn tưởng rằng Đường Vũ dẫn người đến đòi công bằng, kết quả chính là cả nhà này tới đây hưởng thụ đồ ăn ngon.
Sau đó lại thông qua bọn thằng nhóc tiểu thú ra sức tuyên truyền, ông nội, các chú, các bác cũng nghe nói món ngon vị “cay”, Đường Vũ dẫn theo mọi người tổ chức thành đoàn thể đi vị diện cổ võ, khiến vị thần chi đáng thương sợ tới mức muốn trao lại vị diện này luôn, nhưng người ta còn không muốn!
Nhưng mà lại sau đó, bởi vì một nhà gấu hoàng kim cố gắng, Đường Vũ hết sức phối hợp, đồ ăn cay có thể mở rộng ở thế giới thú nhân, hiện tượng tổ chức thành đoàn thể du lịch vị diện tìm món ngon giảm bớt rất nhiều, ba vị thần chi rốt cục có thể thả lỏng tinh thần, khóc muốn hôn một nhà gấu thổ hào lóng lánh, thật sự là người làm ăn có tâm à!
gà cay
gà khẩu thủy (tên TA: saliva chicken)
bò khô ướp cay (nguyên văn: 灯影牛肉):
đậu hũ Ma Bà
mì cay Thành Đô
Hán phục:
ghế lô: gian phòng riêng kiểu zầy nè