Tuy rằng mùa đông của chủ tinh cầu thú nhân ngắn ngủi, chỉ chưa tới tháng nhưng lại cực rét lạnh, đại tuyết sẽ bao trùm / diện tích tinh cầu, nhóm giống cái rất hoan nghênh khu suối nước nóng địa nhiệt liên hợp, mà giống cái thích thì thú nhân tự nhiên sẽ thích. Mỗi khi tới mùa đông thì nơi nơi là gia đình thú nhân mang cả nhà đi ngâm suối nước nóng và trượt tuyết.
Trong tuyết địa có một con sói trắng nhỏ mặc trang phục màu cam chuyên dụng cho thú hình trượt tuyết cẩn thận đi trước dẫn đường, dò xét có vị trí nào tuyết đọng quá dày hay không, sẽ bảo tiểu đồng bọn ở phía sau tránh đi. Đi ở phía sau sói nhỏ chính là một con gấu nâu nhỏ mặc trang phục trượt tuyết màu cam cùng loại, trong tay cư nhiên còn ôm một đứa bé nhân loại, hình người vẫn nhỏ xíu, rất rõ ràng là cái tiểu giống cái. Đi ở phía sau cùng chính là lão hổ nhỏ vằn vàng xinh đẹp, phía sau lưng là một cái túi nhỏ, bên trong hình như là vật phẩm đồ ăn linh tinh.
“Rhea, chúng ta trộm mang theo em trai đi ra, mama có thể sẽ tức giận hay không? Anh có chút sợ hãi…….”. Gấu nhỏ Jonas dùng chính khuôn mặt gấu lông xù của mình cọ cọ tiểu giống cái đáng yêu trong lòng ngực, cái đuôi nhỏ phía sau không tự giác run run.
Cẩn thận đạp lên mặt tuyết, gấu nhỏ ôm chặt em trai thận trọng bước đi, sói nhỏ Rhea hít hít cái mũi màu đen bị đông lạnh tới đóng băng, “Không sợ, em thấy papa đi theo mama đi vào suối nước nóng lộ thiên, đoán chừng trong khoảng thời gian ngắn cũng sẽ không phát hiện chúng ta không ở đó, chỉ cần chúng ta nắm chặt thời gian, là có thể làm cho em trai nhìn tới cảnh đẹp của nơi đó! Chúng ta đi nhanh chút đi, kia chính là căn cứ bí mật của chúng ta, không thể để mama biết”.
Gấu nhỏ nghiêng nghiêng đầu, ôm sát tiểu giống cái chút, đồng thời dùng thân mình của chính mình ngăn cản gió lạnh của ngọn núi, “Ừ! Chúng ta đi nhanh chút đi!”.
Vừa dứt lời thì hổ nhỏ Luo đột nhiên nhe răng nhếch miệng khẽ gầm lên với địa phương không xa ở phía sau, trong tuyết địa truyền đến thanh âm vật nặng đạp lên tuyết lạo xa lạo xạo, sói nhỏ Rhea vội vàng nhảy vọt tới trên cây, tầm mắt vươn xa, có đám người đang đi trong tuyết địa, phía sau xe trượt tuyết của bọn họ cư nhiên kéo lồng sắt giam giữ một con tiểu động vật, trên người tiểu động vật này hoặc nhiều hoặc ít có dấu vết bị đánh.
“Không tốt! Là bọn buôn người tinh tế!”. Sói nhỏ Rhea từ trên cây xuống dưới, vội vàng kêu mọi người chạy trốn ngược hướng đi tới của bọn buôn người, nhưng rất rõ ràng là thân hình của bọn nó đã sớm bị phát hiện, có người trưởng thành lập tức thú hóa thành cự lang chắn trước mặt nhóc con.
“Vận may thật tốt! Cư nhiên có cái tiểu giống cái!”. Cự lang ngăn cản bọn Rhea hướng tới đội ngũ lớn tiếng gọi, nhếch miệng lộ ra mỉm cười đặc biệt khủng bố của lang tộc, “Bọn nhóc con, ngoan ngoãn nghe lời, bằng không cho bọn mày nếm mùi đau khổ!”.
“Húuuuu ——!”. Sói nhỏ Rhea phát ra một tiếng sói tru non nớt, cùng lúc đó cùng hổ nhỏ Luo đồng loạt phát động công kích, hung hãn cắn da lông của đối phương, muốn ngăn cản đầu dã thú trưởng thành lớn hơn bọn nó rất nhiều này. Mà gấu nhỏ Jonas ôm em trai giống cái cực dứt khoát chạy trốn hướng trong rừng rậm, tuyệt đối không thể để em trai rơi vào trong tay của bọn buôn người!
Hiện giờ anh em sắp tuổi, đương nhiên nghe qua không ít tin tức về bọn buôn người tinh tế, những người này dụ dỗ, thậm chí cướp trẻ con vị thành niên bán tới tinh cầu xa xôi lấy món tiền lời kếch xù, các thú nhân sinh đẻ khó khăn, thị trường “làm ăn” như vậy cực khổng lồ, nhưng là bị phần lớn thú nhân chán ghét, những kẻ buôn người này khi bị bắt thì đều không ngoại lệ sẽ bị lập tức xử tử, cũng bởi vậy những kẻ buôn người này cực hung ác, còn đáng sợ hơn so với trùng tộc tàn bạo.
Ba anh em vì đưa em trai tới căn cứ bí mật mà bọn nó vừa mới phát hiện, đặc biệt gạt người lớn chạy tới, thậm chí ngay cả trùng vương mập chân chó(nịnh hót) cũng không mang theo, chỉ sợ nó để lộ bí mật, không ngờ lúc này gặp bọn buôn người tinh tế đáng sợ, anh em bị phong ấn lực lượng nên hiện giờ chỉ là đứa con nít thú nhân bình thường, căn bản không có năng lực chống lại đối phương.
Những người này hẳn là cực có kinh nghiệm, lập tức lại xuất hiện mấy con thú nhân báo tộc loại hình tốc độ, quây con tiểu thú lại cùng nhau, sói nhỏ Rhea và hổ nhỏ Luo vì để gấu nhỏ và em trai thuận lợi chạy trốn nên dùng hết toàn lực, lúc này tê liệt ngã xuống ở trên mặt tuyết không ngừng hộc máu, máu nhuộm tuyết trắng thành màu đỏ.
“Oa oa…….”. Tiểu giống cái trong lòng ngực của gấu nhỏ vẫn rất im lặng hình như cảm nhận các canh trai gặp nguy hiểm nên khóc lên, bàn tay nhỏ bé muốn vuốt ve sói nhỏ, hổ nhỏ đã ngã xuống đất. Gấu nhỏ Jonas cố gắng che chở bọn em trai ở sau người của mình, cảnh giác nhìn bọn buôn người, bọn nhóc con vẫn đều là được papa cưng chiều nuôi lớn làm sao gặp qua chuyện như thế này, sợ tới mức chân nhỏ không ngừng run rẩy, nhưng vẫn cố gắng đứng thẳng người đối mặt người xấu như cũ.
“Ha ha ha! Ba tiểu thú nhân này thoạt nhìn không tồi, đáng tiếc chính là tuổi hơi lớn, bán cho đoàn thể lính đánh thuê hẳn là có thể có giá cả không tồi. Về phần tiểu giống cái kia, xem ra còn chưa được tuổi, một chuyến này có thể gặp được món hàng tốt bậc này thì tuyệt đối kiếm được mớ to!”. Cự lang vây kín anh em cười lớn, đi lên trước muốn chia nhau bắt lấy bọn nó ném vào lồng sắt, không ngờ bọn nhóc con này không muốn sống vẫn phản kháng ngược lại làm lỡ không ít thời gian.
Thú nhân hình như là thủ lĩnh của đội ngũ không kiên nhẫn nói với thú nhân kia, “Trực tiếp nhốt bọn nó trong cái lồng sắt đi, mau rời khỏi nơi này, nghe nói tướng quân Hardman mang cháu trai của ông ta tới phụ cận này ngâm suối nước nóng, chúng ta ngàn vạn lần không thể để bọn họ phát hiện”.
“Vâng!”. Cự lang không hề trêu đùa nhóc con rất ương ngạnh kia nữa, trực tiếp chụp một cái lồng sắt thật lớn xuống, nhóc con và em trai giống cái trong lòng đều bị nhốt lại hết.
Đội ngũ này di chuyển thật lâu, sói nhỏ Rhea và hổ nhỏ Luo bị thương nghiêm trọng, sau khi bị nhốt vào trong lồng sắt liền chỉ có thể mềm nhũn tựa vào trên người gấu nhỏ mà thở dốc, trên người cực lạnh buốt, tay gấu nhỏ ôm hổ nhỏ, tay kia thì ôm lấy sói nhỏ, trong lòng là em trai giống cái, “Ô ô, Rhea, Luo……Các em không được chết nha……..”
Đội ngũ này di chuyển thật lâu, càng tới gần ở sâu trong rừng rậm thì sắc trời dần dần tối tăm, những người này cũng chỉ đành dừng lại, bắt đầu thuần thục hạ trại, trò chuyện với nhau lần này thu hoạch lớn so với lần trước. Nhưng mà bốn anh em Rhea bị nhốt cùng khoảng hơn đứa trẻ con, phần nhiều là trẻ con không thể biến thành nhân hình, cả người đều là thương, một đám vô lực ghé vào trong lồng sắt, không có khí lực để giãy dụa kêu gào.
Em trai của bọn Rhea là giống cái duy nhất, vốn trẻ con của thế giới thú nhân liền ít ỏi, giống cái bởi vì thân thể mảnh mai nên được gia đình tuyệt đối chú ý.
“Đừng khóc, đừng khóc ~”. Gấu nhỏ vẫn là bộ dáng thú hình như cũ, như vậy da lông sẽ ấm áp hơn, hơn nữa nếu để bọn buôn người biết đứa nó đã có thể biến thành hình người thì sẽ càng trông giữ bọn nó nghiêm ngặt, không có lợi để bọn nó tóm lấy cơ hội chạy trốn. Nhẹ nhàng dỗ em trai giống cái đói khát, gấu nhỏ Jonas không ngừng hối hận vì sao phải trốn người lớn đi, thời tiết lạnh như vậy, nếu em trai giống cái bị bệnh rồi chết thì phải làm sao đây, gấu nhỏ dỗ dành hồi thì ngược lại chính mình lại muốn khóc.
Sói nhỏ Rhea nghỉ ngơi thời gian dài như vậy nên khôi phục không ít khí lực, hơi hơi ngẩng đầu hướng tới người lớn ngoài lồng sắt cầu xin, “Em trai tôi đói bụng rồi, có thể cho nó chút đồ ăn nóng gì hay không? Cầu xin các người……..”
“Ha ha! Xin tao? Không phải mới vừa rất kiên cường sao, tay của ông mày đều bị cắn bị thương! Quỳ xuống cho ông mày!”. Đứng ở bên cạnh lồng sắt trông giữ tiểu thú nhân chính là mấy lang tộc ngay từ đầu muốn bắt bọn nó, các tiểu thú nhân khác bị đói tới không có khí lực, cũng chấp nhận số phận, cả ngày chết lặng ngồi phịch ở trong lồng sắt, một chút cũng chơi không vui, may mà hôm nay vừa mới bắt được đứa không tồi, còn làm cho mấy người anh em của bọn họ trầy trụa.
Tính tình hổ nhỏ Luo kiêu ngạo nhất, thà rằng chính mình đói chết cũng không nguyện ý ăn đồ của bọn người xấu này, nhưng nhìn nhìn em trai giống cái đói tới khóc thì tiểu lão hổ ở trong lồng quỳ nằm sấp xuống, “Van xin các người…….”.
Gấu nhỏ Jonas cũng ôm em trai giống cái hai chân quỳ xuống, “Cầu xin các người…….”.
Đám người lớn nay càng cười tới vui vẻ, cầm lấy cái chén nước trong tay liền ném vào trong lồng sắt, nước rất nóng, tiểu lão hổ sợ nóng bị nước nóng bắn lên người, “Nếu bọn mày không uống thì tao sẽ không cho gì nữa! Chỉ có nước chứ không có đồ ăn, chờ rời khỏi chủ tinh mới cho bọn mày ăn”.
“Uống! Chúng tôi muốn uống!”. Tiểu lang Rhea đẩy Luo sợ nóng ra, cố gắng lấy tay và miệng cầm chén nước sôi, sau đó chờ nước không nóng như vậy nữa mới ôm đút cho em trai trong lòng gấu nhỏ uống. Tiểu giống cái đại khái thật sự khát quá rồi, lập tức liền uống hết nước ấm do sói nhỏ đút, sau đó thật cũng yên tĩnh lại.
Mấy người trưởng thành kia thấy không chơi đùa được nữa thì nhàm chán tản đi.
Hổ nhỏ Luo khổ sở liếm miệng và móng vuốt bị phỏng của sói nhỏ, “Anh, em nhớ mama……..”. Hổ nhỏ mặt than giống Ares hiếm khi lộ ra bộ dáng bi thương, trong giọng nói tràn đầy nghẹn ngào.
“Anh cũng vậy……”. Sói nhỏ Rhea bởi vì đầu lưỡi và miệng bị phỏng nên không dám loạn liếm, chỉ có thể dùng đầu xoay qua cọ cọ hổ nhỏ và gấu nhỏ, “Không sao hết, chúng ta nhất định sẽ chạy trốn được!”.
Gấu nhỏ Jonas trộm lau nước mắt, trong anh em thì nó coi như hoàn hảo, lúc sau phải nhờ vào nó! Nó phải kiên cường!
Đêm dần dần sâu, ngoại trừ mấy thú nhân gác đêm thì phần lớn mọi người đều ngủ, bọn nó vẫn bị nhốt trong lồng sắt như cũ, ở ban đêm mùa đông rét lạnh lạnh run. May mắn bọn buôn người này cũng sợ bọn trẻ con bị chết cóng nên vẫn vây quanh một tầng lều trại chắn gió cho bọn nó, lúc này ngoại trừ thú nhân canh giữ ở bên ngoài lều trại ra thì trong lều trại chỉ còn lại có bọn trẻ con bị lừa bán.