*Trans+Edit: Lắc
La la, la la, la la la la la…
Giai điệu serenade cung Sol trưởng sôi nổi và sinh động lấp đầy phòng khách rộng rãi, tạo nên một bầu không khí ấm áp và vui tươi. Annick, Layria, Sprint và những người học việc khác theo học arcana từ Lucien lúc này đang cùng nhau khiêu vũ như những quý tộc mà họ thường hình dung, trong lúc đó cũng không quên ghé mắt nhìn trộm ngài Evans, người đang chơi piano.
Trong bộ tuxedo màu đen, Lucien ngồi đó, thân trên đung đưa theo chuyển động của những ngón tay, gương mặt tuấn tú đầy tập trung, khóe môi khẽ nở nụ cười. Khung cảnh cậu chơi đàn đẹp như một bức tranh sơn dầu trang nhã.
Khi giai điệu kết thúc, Lucien đứng lên khỏi ghế đàn và mỉm cười nhẹ nhàng. “Các quý cô, quý ngài, chúc mừng năm mới.”
Heidi và những người học việc khác đồng thanh nói. “Chúc mừng năm mới, ngài Evans!”
Giọng của một số người vẫn trong trẻo, một số thì trầm thấp thu hút, một vài người khác thì lại khàn khàn khó nghe do đang vỡ giọng, khiến cho Lucien chợt thấy xúc động. Đám trẻ này từ khi nào đã lớn thêm một tuổi mà cậu không hề hay biết, đã có những thay đổi đáng kể cả về thể chất lẫn tinh thần.
“Hôm nay là ngày đầu tiên của năm 818. Hy vọng trong năm mới này, các em sẽ đi được xa hơn trên con đường ma thuật của mình.” Lucien bước trở lại bàn ăn và nâng ly Sky Blue lên trước mặt những người học việc.
Đám Katrina cũng nâng ly của mình lên và vui vẻ nói: “Chúc ngài Evans trong năm nay sẽ trở thành pháp sư trung cấp.”
Năm mới đến, tất cả bạn bè của Lucien, bao gồm cả K, Lazar, Rock, Jerome và Cindy đều đã về nhà đoàn tụ với gia đình. Bởi vậy, Lucien mời những người học việc vốn xuất thân từ bên kia eo biển Bão Táp tới biệt thự của mình làm khách, tránh cho họ phải cô đơn một mình tại Trường Ma thuật Douglas.
Trong năm qua, dưới sự dẫn dắt của Lucien, Annick, Layria, Heidi, Sprint và Katrina đều đã tấn thăng lên người học việc cao cấp, Chelly cũng đã bắt kịp được chương trình học và trở thành người học việc chính thức.
Sau bữa tối vui vẻ, những người học việc chào tạm biệt nhau rồi ai về phòng người nấy. Tất cả đều đã vui chơi phấn khích đến nỗi thấm mệt.
Chelly, người cuối cùng lên cầu thang, đột nhiên xoay người lại nhìn Lucien. “Ngài Evans, có một điều em luôn muốn nói với ngài. Khi chơi piano, ngài thực sự trông rất giống những gì người ta miêu tả về vị nhạc sĩ tài năng đến từ Aalto kia. Nghĩ đến ngài ấy, em lại nghĩ đến For Silvia, nghĩ đến Jacques, người vẫn đang phấn đấu vì tương lai. Điều đó khiến trái tim em đầy ắp sức mạnh và niềm ấm áp. Ngài Evans, cảm ơn ngài, cảm ơn piano của ngài.”
“Tình yêu của hai người thật khiến cho người ta thèm muốn.” Lucien đùa.
Thấy người hầu đang đi vào dọn dẹp bàn ăn và đại sảnh, cậu cũng lên cầu thang, trở về thư phòng của mình, sau đó thắp đèn hồ quang, cầm một lá thư đặt trên bàn lên rồi ngồi xuống ghế bành, mở ra đọc.
Lá thư này được gửi từ Aalto cách đây nửa năm nhưng bây giờ mới đến nơi. Hầu hết nội dung trong thư đều được viết bằng loại mật mã mà hai bên thống nhất từ trước.
“Triệu chứng máu thiêu đốt của ta đã hết hẳn, vấn đề huyết mạch bất ổn do tốc độ thăng cấp bùng nổ cũng đã được khắc phục. Ta nhớ bầu trời xanh, nhớ mây trắng bên ngoài. Ta nhớ thanh trường kiếm hiệp sĩ của ta. Ta nhớ những trận chiến huy hoàng, nhớ âm thanh kim loại va vào nhau chát chúa khiến máu ta sôi sục, nhớ cả âm nhạc dẫn dắt người ta trải nghiệm đủ mọi cung bậc cảm xúc.”
“Hẳn là giờ cậu đã đến Allyn rồi nhỉ. Không biết thành phố nổi có còn giống như trong ký ức của ta không, một nơi có đủ những cảnh quan kỳ lạ mà không thành phố nào khác có được…”
“Lucien à, những món ăn ở Holm có nhàm chán như ta từng kể không? Ta luôn cho rằng thức ăn ở đó là tệ nhất trên lục địa. Khi nghĩ tới việc cậu sẽ phải ăn cá nướng và khoai tây chiên mỗi ngày trong một thời gian dài, xin hãy để ta dành cho cậu năm phút mặc niệm, sau đó ta nhất định sẽ ác ý cười vào mặt cậu vài lần…”
“Hồi còn bé, ta từng dựa vào lòng mẹ và nghe bà kể đủ những câu chuyện hấp dẫn về ma thuật và arcana. Đó quả thực là một thế giới tráng lệ và huyền bí. Hy vọng cậu có thể quên đi hết những khổ đau và phiền muộn mà thế giới này trút lên cậu trong quá khứ để có thể vui vẻ học hỏi, nghiên cứu arcana và ma thuật. Với tài năng to lớn như vậy, ta tin chỉ trong vài năm nữa thôi, cậu sẽ có thể trở thành một pháp sư trung cấp. Ta cam đoan đấy, người bạn tốt của ta ạ…”
“…Phải rồi, Lucien, bác Patrick của ta sức khỏe thế nào rồi? Bác ấy luôn chỉ đề cập qua quýt trong thư, làm ta có linh cảm không lành…”
“Bạn của cậu, John, đã thức tỉnh được ‘Phước lành’ và trở thành hiệp sĩ thực thụ rồi đó. Nhưng điều thực sự ngạc nhiên ở đây là, ‘Phước lành’ của cậu ấy là Loại Bỏ. May là cậu ấy không trở thành Thánh hiệp sĩ phục vụ giáo hội, cũng không gia nhập kẻ gác đêm, bằng không thì quá là trò đùa của số phận. Không, kể cả số phận có trêu ngươi thật, ta tin là cậu cũng sẽ không đầu hàng trước nó. Giống như ta, cậu sẽ quăng cái số phận nghiệt ngã đáng ghê tởm đó xuống dưới chân rồi cho nó hàng vạn cái đạp. Về định mệnh giữa ta và Silvia… ngay từ đầu nó đã là sai lầm của cả hai, và bọn ta đã phải tự mình trả giá. Sự thật chỉ đơn giản vậy thôi.”
“Xin lỗi, cảm xúc của ta làm cậu bị ảnh hưởng rồi, nhưng ta nhất định sẽ vượt qua được. Ta là người rất mạnh mẽ mà. Thôi, chuyển sang nói chuyện vui nhé. Chú Joel của cậu vẫn thích làm du ca trên đường phố. Theo như dì Camil, ông ấy đang rất tận hưởng niềm hạnh phúc mà âm nhạc mang lại. Còn dì Alisa của cậu đã mất việc ở Hiệp hội Dệt may bởi vì không ai dám thuê mẹ của một hiệp sĩ làm công việc giặt giũ. Bây giờ bà ấy chủ yếu chỉ phụ trách quản lý trang viên của John và cậu.”
“Nhóc Iven hiện tại đang học chữ và huấn luyện hiệp sĩ với Lãnh chúa Venn. Vì muốn trở thành một nhạc sĩ tài năng, Elena đã bỏ việc ở Hiệp hội Nhạc sĩ để tập trung học tập violin. Ông Victor và nhóc Felicia cũng đã kết thúc chuyến hành trình và trở về Aalto. Họ khen ngợi bản Sonata Ánh trăng xinh đẹp và độc đáo của cậu lắm đấy. Nhóc Felicia cũng đã bắt đầu chuẩn bị cho buổi hòa nhạc của riêng mình rồi. Khi hay tin em ấy đang phấn đấu vì ước mơ của mình, ta cảm thấy hạnh phúc và bình yên lắm. Có lẽ một phần ý nghĩa của cuộc sống luôn nằm ở bạn bè nhỉ...”
“Rhine vẫn chưa từng xuất hiện trở lại kể từ Nhạc hội Aalto. Ta không biết lúc đó có xảy ra chuyện gì ở Aalto hay không nữa…”
“Con đường ma thuật đòi hỏi sự chuyên chú, nhưng cũng đừng quên cuộc sống không chỉ có ma thuật, còn có âm nhạc, có ẩm thực, có chiến đấu, có bạn bè, và có cả tình yêu nữa. Haha, qua những tương tác hàng ngày giữa chúng ta hồi xưa, ta đã phát hiện ra rằng cậu nhất định sẽ là một người kiên trì trong tình yêu, sâu trong tim cậu có sự mộng tưởng về một tình yêu chân thành và đẹp đẽ. Chậc, thật đúng là một chàng trai thuần khiết, một quý ông cổ hủ thực sự. Mong rằng cậu sẽ sớm tìm được người trong mộng, rồi dũng cảm theo đuổi cô ấy. Tiến về phía trước, đập tan mọi thứ ngáng đường cậu, hạ gục cô ấy, chinh phục cô ấy, đừng có ngại ngùng! Nếu không biết theo đuổi người ta như thế nào, cậu có thể viết thư hỏi ta.”
“Cuối cùng, chúc mừng sinh nhật, người bạn thân nhất của ta.
Natasha, ngày 30 tháng 6 năm 817.”
Lucien mỉm cười đọc thư. Bên trong không có ngôn từ hoa mỹ, nhưng cách diễn đạt chậm rãi lại khiến cậu cảm thấy giản dị và ấm áp, chỉ như thể một cuộc trò chuyện tán gẫu không hề gượng ép và xa lạ giữa những người bạn cũ lâu ngày không gặp.
‘Cô bạn này thật là, mình mà viết thư xin lời khuyên của cổ, cứ cái đà thư cả năm mới đến nơi như thế này, chắc người ta đã bị cuỗm đi mất tiêu rồi.’ Đọc xong lá thư, Lucien thấy lòng mình bình yên lạ thường. Cậu đứng dậy, rời khỏi thư phòng và tới phòng minh tưởng.
Đóng cửa lại, cậu ngồi xuống một chiếc ghế đặc biệt rồi lấy ra một ống ma dược màu xanh lục từ túi ma thuật. Màu xanh trong ống khiến người ta có cảm giác ngon mắt, ngon miệng.
Đây là ma dược Bay, được điều chế từ lá rụng tự nhiên của cây Elf cùng các nguyên liệu khác. Dù không tốn tiền cho nguyên liệu chính, Lucien vẫn phải bỏ ra hơn 70 điểm arcana cho nguyên liệu phụ trợ. Cộng với chi phí dành cho thí nghiệm và ma dược điều trị phản phệ của nhẫn Nguyên Tố trong hơn bốn tháng qua, giờ đây cậu chỉ còn vỏn vẹn 61 điểm arcana trong người. Không thể không thừa nhận, pháp sư quả là một nghề nghiệp đốt tiền.
Tâm tình bình ổn, Lucien nhàn nhã đổ ma dược Bay vào miệng. Vị ngọt và thanh dâng lên, ngon hơn rất nhiều so với những ma dược có vị kỳ quặc khác.
Linh hồn cậu nhanh chóng trở nên nhẹ bẫng, dễ dàng tiến vào môi trường minh tưởng, một nơi trong vắt như mặt hồ không lẫn tạp chất.
Thuốc dần ngấm và hòa tan, giúp linh lực của cậu bình an rót vào trong linh hồn. Bên trong ma dược chứa đựng một mô hình ma thuật phức tạp, chính là phép Bay của hệ Chiêm tinh.
Những đường xoắn và bề mặt cong phức tạp cùng nhau tạo thành một mô hình tinh thể ảo ảnh. Nếu một pháp sư không có nền tảng toán học, hay chỉ đơn giản là một pháp sư cổ đại, họ sẽ phải chọn phương pháp ít cần đến kiến thức arcana nhưng lại đòi hỏi tốn nhiều linh lực hơn, đó là tự mình vẽ mô hình ma thuật thực sự trên những đường ảo ảnh của tinh thể kia.
Đối với Lucien thì không cần phiền toái như vậy. Cậu chỉ việc sử dụng sức mạnh từ Sao chủ Định mệnh và các hạt nguyên tố bao quanh để vẽ nên mô hình một cách vô cùng trật tự và suôn sẻ.
Một khi có thể dùng kiến thức arcana hiện tại của mình để phân tích thần chú bậc ba và trở thành pháp sư trung cấp, điều đó có nghĩa là nền tảng toán học của cậu đã vô cùng vững, mai này có thể tự do lựa chọn hướng nghiên cứu arcana của riêng mình.
Những ký hiệu, công thức và sơ đồ toán học phức tạp liên tục xuất hiện trước mắt Lucien. Chúng bí ẩn và khó đoán vô cùng, như thể muốn rút cạn sinh lực của cậu. Tuy nhiên, Lucien vẫn chỉ một mực tập trung vẽ nốt nét cuối cùng của thần chú Bay, không để bản thân phân tâm nghĩ đến những lợi ích mà việc thăng cấp này mang lại.
Khi nét cuối cùng được hoàn thiện, cả mô hình ma thuật bùng lên ánh sáng lóa mắt, đồng thời điên cuồng hấp thụ linh lực và bao bọc toàn bộ linh hồn của Lucien vào trong.
Khi mô hình đã hút đủ linh lực, cậu bình tĩnh ngắt lượng linh lực mà ma dược Bay nạp vào cơ thể, đồng thời để cho ánh sáng rực rỡ kia chuyển hóa linh hồn mình.
Vào thời điểm sâu trong linh hồn của Lucien nổi lên một cơn ngứa ngáy, ánh sáng dần dần phai nhạt. Linh hồn cậu trông như được thực thể hóa và trở nên ngày càng trong suốt. Tất cả những mô hình thần chú nhỏ giống như pha lê đều vây quanh mô hình của thần chú Bay như thể đang sùng bái nó.
Đây chính là dấu hiệu cậu đã thành công tấn thăng trở thành pháp sư bậc ba!
Tuy nhiên, Lucien chưa dừng ở đó. Với sự hỗ trợ của ma dược Bay, cậu tiếp tục xây dựng mô hình của Trật tự Nguyên tố và Đại Hỏa Cầu Lucien vào trong linh hồn mình.
Đại Hỏa Cầu Lucien là một thần chú nguyên tố tấn công dựa trên nguyên lý cấu trúc của nitroglycerin!
Dù Lucien mới chỉ là pháp sư bậc ba, uy lực của nó vẫn có thể sánh ngang với thần chú bậc bốn Nổ Dây chuyền mà Timothy đã chỉnh sửa. Tuy nhiên, nó rất thiếu ổn định, có nhiều khả năng sẽ nổ trước khi được phóng tới khoảng cách định trước, do đó cần phải bổ sung thêm thần chú tạo hình để hỗ trợ việc thi triển.
Không biết qua bao lâu, cửa sổ phòng minh tưởng đột nhiên không gió mà tự mở, sau đó Lucien bất ngờ nhảy ra ngoài cửa sổ, bay lên bầu trời Allyn.
Dưới bầu trời sao lấp lánh như lớp màn nhung đính kim cương, cậu tắm mình trong gió lạnh. Nhìn xuống Allyn tĩnh lặng bên dưới, lồng ngực của Lucien chợt đầy ắp niềm tự do, vô tư lự.
Thì ra đây chính là cảm giác được bay!
Team chúng mình biết quảng cáo Popup sẽ khiến Quý đọc giả khó chịu khi trải nghiệm, nhưng chúng mình đang gặp khó khăn về chi phí duy trì và phát triển website nên buộc phải chèn quảng cáo popup trong một vài tháng, chúng mình chân thành xin lỗi và mong Quý đọc giả thông cảm.
Hoặc nếu bạn cảm thấy phiền, bạn có thể ủng hộ đọc tại website khác trong hệ thống của chúng mình tại link tương ứng:https://lightnovel.vn/truyen/throne-of-magical-arcana/chuong-243-bay-33D