Thông Thiên Chi Lộ

chương 30: vọng khí thuật

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"Thái ất Vọng khí thuật!"

Lục bào lão đầu mệt mỏi không kém gì Ngụy Tác lúc mới luyện hoàn xong, xem ra tổn hao nguyên khí phải nghỉ ngơi mười bữa nửa tháng, ngày ngày uống máu Hỏa hạt mới bồi bồ được. Ngụy Tác lại vô cùng cảm trước thuật pháp trong tấm thanh sắc ngọc phù này.

Vọng khí thuật, tu sĩ Thần hải cảnh lưỡng trọng trở lên đều có thể tu luyện, thi triển là nhìn rõ chân nguyên tu vi và đẳng cấp công pháp đại khái của tu sĩ cao hơn mình hai cấp.

Vốn gã hi vọng Thanh ngọc thuật phù này ghi lại môn thuật pháp có hiệu quả phòng ngự rất cao của Lâm đ*o Nhất là "Bạch thủy tráo". Gã chưa từng luyện một môn thuật pháp phòng ngự nào, đều dựa vào phòng ngự phù lục để phòng thân.

Thổ thuẫn bảo phù đã dùng nốt lần cuối, biến thành vô hiệu, pháp khí phòng hộ trên mình gã chỉ còn Linh thiên ngọc bội dùng được hai lần nữa và Phong bá ngọc phù của Lâm đ*o Nhất còn dùng được năm lần. Bất quá mấy tấm phòng ngự phù lục này là tiêu hao phẩm, vạn nhất hao tận hết, gã không có thuật pháp phòng ngự thì khá nguy hiểm.

Không ngờ thanh sắc ngọc phù còn lại của Lâm đ*o Nhất lại ghi một môn thuật pháp khác, Thái ất Vọng khí thuật. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Tuy không phải thuật pháp phòng ngự, Vọng khí thuật này cũng không thể so với mấy loại đỉnh cấp Vọng khí thuật pháp của Thiên Huyền đại lục nhưng với Ngụy Tác cũng đã phi thường hữu dụng.

Dùng môn Vọng khí thuật này mà không nhận ra nông sâu của tu sĩ nào thì khẳng định lợi hại hơn gã không chỉ một hai cấp, lúc đó cố gắng không chạm vào là được.

Có thêm một môn thuật pháp này, vô hình trung có thêm vốn giữ mạng.

Gã hiện không thiếu linh thạch tu luyện, với một tu sĩ, tu vi hvà thuật pháp cao thấp thế nào mới là gốc, là trọng yếu nhất, còn hộp ngọc nghi là Bảo nguyên ngọc hạp nhất thời không biết rõ công hiệu, đợi đến mai xem Ngân chúc thảo trong đó có tươi nguyên không mới đoán được. Nên gã chỉnh lý lại mớ đồ hỗn tạp trên giường, bắt đầu tu luyện hai môn thuật pháp.

...

"Thần hải cảnh lưỡng trọng, hắc hắc, hình như chỉ là hoàng giai công pháp."

"Thần hải cảnh tam trọng, cũng như ta, con bà nó chứ, bất quá hình như công pháp lợi hại hơn chút."

"Chà, người này thì phải là tu sĩ Chu thiên cảnh!"

Vào buổi tối năm ngày sau, Ngụy Tác đi về thành bắc tập thị, vừa đi vừa lấm lét quan sát tu sĩ đi qua.

Mỗi lần liếc ai, mắt gã lại lóe linh quang cơ hồ không nhìn thấy.

Kim Xà lôi quyết hơi khó luyện, Ngụy Tác mất năm ngày mới thông được tầng thứ nhất, miễn cưỡng phát ra được ba đạo xà hình thiểm điện chừng hai thước. Bất quá môn Vọng khí thuật này thì tương đối đơn giản hơn, gã đã có thể sử dụng khá nhuyễn.

Thuật pháp này lại không tiêu hao bao nhiêu chân nguyên, thành ra gã nhìn ngó đầy thoải mái.

Thi triển môn Vọng khí quyết này, gã thoáng nhìn được thần hải hoa quang trong thể nội đối phương, dựa vào độ sáng để cơn bản đoán ra đối phương so với mình thì thế nào. Bất quá tu sĩ cao hơn hai bậc là không thể nhìn ra, người vừa đi qua gã ít nhất cũng là tu sĩ Chu thiên cảnh, Ngụy Tác thoạt nhìn là toàn thân như bị bao trong ngọn lửa như nước chảy, cảm giác cực kỳ lợi hại.

Tử Huyền chân quyết của gã cũng như mọi chân nguyên công pháp, tu vi càng cao, tiến giai càng khó. Trước đây Ngụy Tác không có đủ linh thạch, hiện tại có đủ, năm ngày này đương nhiên dốc sức tu luyện, tiêu hao bốn mươi viên hạ phẩm linh thạch, ba thần hải chỉ hơi lớn hơn một chút, theo gã đoán ít nhất chừng mười ngày nữa mới có thể đột phá đến Thần hải cảnh đệ tứ trọng.

Cũng nhờ phẩm giai Tử Huyền chân quyết khá thấp lại có đủ linh thạch để tu luyện liên tục, nếu là chân nguyên công pháp cao cấp hơn, dù có đủ linh thạch, từ Thần hải cảnh đệ tam trọng đột phá đến đệ tứ trọng, ít nhất cũng mấy chục ngày, thậm chí là mấy trăm ngày.

Hiện nay tuyệt đại đa số đại môn phái như Thiên Nhất môn, trừ hạch tâm đệ tử có thiên phú ra, phổ thông đệ tử căn bản không thể mỗi ngày có tám viên hạ phẩm linh thạch nên thời gian tu luyện còn gấp mấy lần, vì nguyên nhân này mà Ngụy Tác bao năm nay, tận khi luyện chế được mớ Hỏa cầu phù đầu tiên mới có thể đột phá đến Thần hải cảnh đệ tam trọng.

Hiện gã đến thành bắc tập thị vì lần trước đột phá đến Thần hải cảnh đệ tam trọng đã phát giác việc luyện phù có tác dụng rèn luyện thần thức, hơn nữa luyện chế Hỏa cầu phù là thủ đoán kiếm linh thạch vững nhất của gã, có đủ linh thạch rồi thì gã muốn qua mấy tiệm ở thành bắc phát tin mua Hỏa hạt lâu dài, giá là một viên hạ phẩm linh thạch bốn con Hỏa hạt.

Giá này với tu sĩ khác quả thật quá cao, nhưng một con Hỏa hạt là nguyên liệu cho bốn tấm Hỏa cầu phù, bốn con thì với xác suất thành công của gã, tối thiểu cũng luyện chế được hơn mười tấm, tương đương một viên hạ phẩm linh thạch đổi lấy sáu viên, lợi nhuận thật sự khủng khiếp.

Giá này với tu sĩ khác quả thật quá cao, lại mua lâu dài nên không ít tu sĩ cấp thấp chuyên môn đi bắt Hỏa hạt vốn không ai thèm hỏi đến. Ngụy Tác suốt năm hôm nay mỗi ngày một lần đến thu Hỏa hạt. Ngày đầu tiên được mười hai con, tiếp đó bình quân mỗi ngày mười sáu đến mười bảy con.

Năm hôm nay, Ngụy Tác một lòng tu luyện Tử Huyền chân quyết và hai môn thuật pháp, chỉ rút máu Hỏa hạt ra, không hề luyện chế Hỏa cầu phù.

Vốn gã định tu luyện thành thiểm điện thoa thuộc tầng thứ hai Kim Xà lôi quyết sẽ bắt đầu ngày nào cũng vừa tu luyện, vừa luyện chế Hỏa cầu phù, đợi khi Hỏa cầu phù tích lũy đến mức độ nhất định, linh thạch cũng tiêu hao gần hết thì đến phường thị nhận những nhiệm vụ khá an toàn để kiếm linh thạch, tu vi của gã và ngần ấy Hỏa cầu phù, thu thập nhị cấp yêu thú và tam cấp trung giai trở xuống đều không có gì đáng kể.

"Phách mại hội... "

Ngầm sử dụng Vọng khí thuật một lúc, đến cửa thành bắc tập thị, Ngụy Tác thấy trên bức tường đá công bố tin tức có nhiều người đứng xem, bèn đến gần nhìn thì ngẩn người, hóa ra tin quan trọng nhất là ba ngày nữa sẽ có tiểu hình phách mại hội do Kim Ngọc các đứng ra cử hành. Điền chưởng quỹ đã bảo bọn gã phách mại hội sẽ cử hành trong vòng mười ngày, xem ra đã sớm lên hai ngày.

"Ba ngày sau hả... để xem khối hàn ngọc đó bán được bao nhiêu tiền, thuận tiện xem có thuật pháp phòng ngự nào hay không." Ngụy Tác đọc xong thì vừa tính toán vừa nghĩ đến mỹ nữ chân dài Nam Cung Vũ Tinh đầy bốc lửa... Nhất là vùng trắng ngần tròn trịa dưới lớp nhuyễn giáp rách đó...

Truyện Chữ Hay