Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia

chương 458: cho dù là gả cho ngươi!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

CHƯƠNG : CHO DÙ LÀ GẢ CHO NGƯƠI!

Dịch giả: Luna Wong

Mạnh Thanh Hoan hé mắt, đường nhìn nhìn thẳng Lâu Vũ Thần, đó là tiếng cười máu như một cây đao đam vào trong lòng của Lâu Vũ Thần.

“Đúng vậy, biến thành ta như vậy tất cả đều là nhờ ngươi ban tặng, ta hận không thể để người chết! Thế nhưng. . .”

Thanh âm u lãnh của Mạnh Thanh Hoan đột nhiên trầm xuống, trở nên nghẹn ngào vài phần, thần tình tràn đầy đau thương: “Cho dù ngươi chết, cũng khó tiêu mối hận trong lòng của ta!”

Trong lòng Lâu Vũ Thần đau đớn lan tràn, hắn đứng dậy nắm hai vai có chút run rẩy của Mạnh Thanh Hoan, hỏi nàng: “Thanh Hoan, ngươi nói cho ta biết nên làm như thế nào? Ta phải làm sao, ngươi mới bằng lòng tha thứ cho ta?”

Mạnh Thanh Hoan giãy tay hắn, xoay người sang chỗ khác, thanh âm sâu kín hỏi: “Lâu Vũ Thần, ngươi biết rõ ta không phải tiểu Diệp nhi của ngươi, ngươi còn muốn đổi xử như thế sao?”

Khóe môi của Lâu Vũ Thần khẽ động, hắn nhìn bóng lưng của Mạnh Thanh Hoan, trên nét mặt sinh ra một tia buồn bã.

“Có phải hay không đã không trọng yếu, bởi vì ta đã không nỡ bỏ ngươi!” Thanh âm của Lâu Vũ Thần cụt hứng mang theo một loại bi thương.

Là bắt đầu từ khi nào, hắn càng lún càng sâu, càng ngày càng vô pháp tự kềm chế? Mạnh Thanh Hoan trước mắt từ lâu không phải tiểu Diệp nhi của hắn, nhưng hắn như trước vì nàng trầm luân, vì nàng bi thương, vì nàng thống khổ!

Hắn còn là Lâu Vũ Thần đã từng ngạo nghễ độc lập, không ai bì nổi kia nữa sao?

“Lâu Vũ Thần, ta cho ngươi một cơ hội chuộc tội! Dạ Quân Ly nói nương ta không có chết trong hỏa hoạn này, mà là mất tích, nhưng qua lâu như vậy hắn vẫn không có tin tức gì! Nếu như, ngươi có thể tìm được hạ lạc của nương ta, như vậy ân oán quá khứ, chúng ta xóa bỏ!”

Thần sắc của Mạnh Thanh Hoan chăm chú nhìn hắn.

“Cả đời này của ta lang bạc kỳ hồ, số phận đau khổ. Thật vất vả tìm được thân nương của mình, ta không muốn nàng xảy ra chuyện gì! Nếu như ngươi có thể giúp ta tìm được nàng, ta điều kiện gì đều có thể đáp ứng ngươi, cho dù là gả cho ngươi!”

Lâu Vũ Thần nghe lời này, nhất thời sửng sốt.

Mà một bên Vân Thường và Mông Lung đều đầy mặt kinh ngạc nhìn chằm chằm Mạnh Thanh Hoan, không biết đến tột cùng nàng muốn làm gì!

“Ngươi thực sự nguyện ý gả cho ta?” Lâu Vũ Thần tựa hồ có chút ngoài ý muốn, nàng trăm triệu lần không nghĩ tới, Mạnh Thanh Hoan sẽ nguyện ý nhả ra.

Mạnh Thanh Hoan cúi đầu lành lạnh cười nói: “Ta lúc này không gả cho ngươi, còn có thể gả cho ai? Luận thân phận địa vị, cũng chỉ có ngươi thích hợp nhất, không phải sao? Ta cầu không nhiều lắm, chỉ muốn an an ổn ổn vượt qua quãng đời còn lại, không cầu phú quý nhưng cầu an bình!”

“Nếu ngươi nguyện ý, liền đưa nương ta tới trước mặt của ta, nếu ngươi không nguyện, coi ta chưa từng nói qua những lời này.” Mạnh Thanh Hoan ngẩng đầu nhìn cảnh tuyết trắng bệt ngoài phòng khách ngoại.

Đây là sự lựa chọn của nàng tuyển trạch, nàng đoạn!

Là lễ vật nàng tặng cho Dạ Quân Ly!

Nàng không thể gả cho Trường Lan, bởi vì như vậy sẽ hại hắn! Nếu nàng quyết ý phải cứu Dạ Quân Ly, sẽ thanh trừ cản trở cho hắn.

Nàng muốn đưa Lâu Vũ Thần đi gặp tiểu Diệp nhi của hắn, thành toàn một lòng say mê của tiểu Diệp nhi!

“Thanh Hoan, mặc kệ ngươi có nguyện ý gả cho ta hay không, ta đều sẽ giúp ngươi tìm được mẫu thân của ngươi! Ngươi chờ ta!” Lâu Vũ Thần sâu đậm nhìn nàng một cái, chợt xoay người sải bước đi ra phòng khách.

Lâu Vũ Thần đi rồi, Mông Lung đột nhiên đứng lên, vẻ mặt không hiểu hỏi: “Thanh Hoan, ngươi điên rồi sao? Ngươi làm sao sẽ đáp ứng gả cho Lâu Vũ Thần? Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?”

Mạnh Thanh Hoan nắm mình ống tay áo, nhãn thần lộ ra kiên nghị thấy chết không sờn, nàng hơi nhướng mày nhìn xa xa lạnh nhạt thanh âm nói: “Mông Lung, giúp ta mời nhị ca tới đi, thuận tiện đưa câu nói cho hắn, bảo hắn mang vật của ta muốn đến cho ta!”

Tâm trạng Mông Lung hồ nghi, nhưng nàng thấy thần sắc như vậy của Mạnh Thanh Hoan, biết vô luận mình hỏi cái gì nàng đều sẽ không nói, nàng chỉ có thể đáp lời nàng, xoay người đi ra ngoài.

(Luna: Tội nghiệp nữ ghê, bị người đem từ hiện đại về đây, ngu ngu ngơ ngơ thích được người, tới lúc người bả thích cũng thích bả thì lại bị tiễn về hiện đại. Giờ người bả thích tự nhiên đi thích bà nữ luôn. Sau đó còn để bà nữ lựa chọn hy sinh bản thân thành toàn nữ nữa chứ, kiểu như tẩy trắng ý, như rất cao cả nhưng ta thấy không phải, trả nợ thì đúng hơn. Bản thân bả còn không về được vậy mà đòi tiễn LVT đi gặp nữ , đương nhiên tg sẽ cho bả bàn tay vàng để bả có khả năng đó, nhưng đọc tới đây vẫn ức chế cực kỳ. Thiệt càng dịch càng tức, nữ sinh ra không làm gì đã định trước là dép cho bà nữ đạp rồi. Tới giờ phút này, ta vẫn ghét nam nữ ghê gớm, thích đôi LVD với TDN, tiếp tới là DMH, rồi TL thôi. Nếu không phải thấy bộ này view tăng thì chắc drop rồi)

Truyện Chữ Hay