Thông Linh Nhãn

chương 31

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hai mẹ con Gia Hân đi xe khoản hơn tiếng là tới nơi, nhìn nơi này Gia Hân nhíu mày lại thật chặt.

Khu mà anh họ của Trâu Tâm Tâm ở nơi rất cao cấp, phải nói là nơi dành cho người giàu có trong thành phố này. Nơi này gọi là Khánh Tung ngụ ý là người ở đây nhiều tiền nhiều của để tung ra hàng tỉ đồng trong một lúc.

Anh họ mẹ cô khi nào giàu như vậy đây, Gia Hân nhớ kiếp trước cho đến lúc cô chết cũng không thấy người nhà của mẹ cô tới một người xuất hiện, lúc nghe mẹ nói có anh họ thì Gia Hân giật mình trong nháy mắt, lúc trước không thấy một ai hiện giờ nghe mẹ nói có nhà ngoại cô cũng không biết là thế nào nữa.

Tới trước cửa lớn Trâu Tâm Tâm bấm chuông cửa rồi đứng ngay cái hộp hình vuông bên hông.

Kính Cong...Kinh Cong...Kinh Cong...

Tinh.

_“ Xin chào, nhà Lý Sáng xin hỏi tìm ai vậy?”

_“ Chúng tôi tìm Lý Sáng.”

_“ Xin đợi một chút.”

p sau...

Rèm Két.......

Gia Hân và mẹ Trịnh bước vào trong, đầu tiên là bãi sân rộng trồng hoa cỏ và cây lớn. bước đi trên đường đá vào nhà chính, ngôi nhà hai tầng lầu được xây theo phong cách châu âu. vừa tới cửa đã thấy một trung niên khoản tuổi bước ra đón, theo sau là một phụ nhân trang điểm đậm bước ra.

_“ Muội đến rồi à.” người trung niên hướng về Trâu Tâm Tâm cười chào hỏi, còn phụ nhân kia thì hừ lạnh một tiếng rồi quay đầu vào nhà. Nhìn là biết người trung niên này chính là Lý Sáng còn người kia là vợ ông ta.

_“ Xin lỗi, muội cũng biết tính của bà ấy là vậy muội đừng trách móc làm gì nhá.” Lý Sáng ngượng ngùng xin lỗi.

_“ Không sao, không sao mà, muội nhìn quen rồi không gì cả.” Trâu Tâm Tâm.hơi mất tự nhiên trả lời, bà biết chị ta không thích bà vì khinh thường nhà bà nghèo khó, bà nhẫn nhục nhiều lần chỉ riêng lần này bà thật sự là chút nữa không nhịn được rồi, nếu anh họ không lên tiếng thì có thể bà làm ra hành động không nên mất. Trâu Tâm Tâm quay sang Gia Hân giới thiệu._“ Đây là con gái muội Trịnh Gia Hân.”

_“ Chào cháu, bây giờ lớn quá đi mất.” Lý Sáng nhìn Gia Hân cười thân thiện chào hỏi.

_“ Chào bác, cháu có nghe mẹ nói về bác, bác Lý Sáng rất tài giỏi ạ.” Gia Hân khách sáo đáp lại Lý Sáng, tất cả điều là kiểu khách sáo với khách chứ không giống nói chuyện với người nhà.

_“ Mẹ cháu quá khen thôi” Lý Sáng ngượng ngùng nói.

Ông không ngờ cô cháu gái này nhìn như vậy nhưng rất khó đối phó, lúc nãy vợ ông làm thế có lẽ chạm đến chỗ cô bé này rồi.

Trâu Tâm Tâm thấy con gái như vậy cũng không nói gì, bà cho rằng lần đầu gặp mặt khó tránh khỏi xa là một chút từ từ sẽ quen thôi.

Gia Hân nhìn ra được vợ của ông bác này vẫn còn đứng ở mép cửa rình nghe họ nói chuyện, khi nghe thấy cô trả lời xong thì mới quay chính thức vào trong. Gia Hân hiểu rõ bà ta cho rằng hai mẹ con cô đến lạ để bám vào nhà bà ta, nhưng bà ta lầm to rồi, nhà cô có khi còn hơn nhà bà ta thì bám lấy làm gì chứ, do người nhà của cô không muốn pho trương thôi.

_“ Hai người vào nhà đi rồi ngồi xuống nói chuyện. ”

Lý Sáng thấy đứng ở ngoài không tốt lắm nên mời hai người vào nhà, dù sao trong nhà vẫn hơn dù mụ vợ ông có làm gì cũng không quá xấu hổ.

_“ Được.”

Trâu Tâm Tâm đáp một tiếng rồi kéo Gia Hân đi theo Lý Sáng vào nhà trong.

Vợ Lý Sáng thấy hai người đi vào sửng sốt một chút rồi đen mặt ngồi đực ra tại phòng khách mở tivi lên hết cỡ.

Ba người còn chưa ngồi xuống thì nghe tiếng tivi lớn phát ra muốn nổ nhà, mẹ con Gia Hân hai mặt nhìn nhau không nói gì, Gia Hân lấy máy tính ngồi tại nghế đơn cách cửa ra vào không xa, tay bay múa trên bàn phím.

Lý Sáng Giận tái mặt, đàng bà ngu ngốc này muốn làm gì đây, ông nhờ người tới cứu con gái bà ta là muốn đuổi người đi sao, con gái phải làm sao đây, đồ đàng bà ngu ngốc. Ông định tiếng lên tắt tivi thì thấy động tác cửa Gia Hân, cả ông và mẹ Trịnh điều khó hiểu, nhưng rất nhanh họ hiểu ra được.

Trong vọng chưa đầy p toàn bộ điện của ngôi nhà điều cúp một cách bất ngờ, không khí chìm vào im lặng. Vợ Lý Sáng thấy tự dưng cúp điện thì giật mình ngồi im tại chỗ, Lý Sáng và Trâu Tâm Tâm thì không dám tin nhìn vào số liệu trên màng hình vi tính cửa Gia Hân vẫn đang sáng còn ngôi nhà đã chìm vào âm u.

Gia Hân dừng tay lại ngước nhìn Lý Sáng và mẹ cô cười cười, rồi nhấm vào một cái nút trên máy điện cửa ngôi nhà toàn bộ được bật lại.

_“ Yên tĩnh rồi, giải quyết công việc chứ hả bác?.” Gia Hân làm xong hết thẩy thì ngồi nhìn Lý Sáng nói, còn không đợi cho Lý Sáng nói gì Gia Hân đã nói tiếp._“ Bác nên lên lầu mời hai cô con gái của bác xuống đây được chứ, con không dám lên lở như trong nhà thiếu thứ gì thì con phải chịu oan rồi sao.”

Câu thứ hai là nói cho vợ Lý Sáng nghe, bà ta từ nãy giờ vẫn ngồi im nhìn Gia Hân như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy, bà ta biết chuyện hồi nãy là Gia Hân làm ra để áp chế bà ta lại, bà ta không ngờ con oắc con này có thể làm được như thế, bà ta tức giận hiện giờ nghe Gia Hân nói như vậy thì càng tức hơn, ý của nó là bà vu oan cho nó hả, đồ quỷ nghèo sao bà lại đi vu oan cho nó chứ, tức giận mất trí bà ta không nghe lọt tai Gia Hân nhắc đến con gái mình mà xong lên muốn đánh Gia Hân.

_“ Tiểu tiện chân, mày dám nói tao vu oan cho mày,.nếu nhà tao mà mất thì chỉ hai mẹ con mày lấy, đồ quỷ nghèo nhạ tụi mày cũng đòi tới nhà tao, còn dám phá điện của nhà tao, mày chán sống rồi hả.” Bà ta dánh không được Gia Hân vị cô tránh rất nhanh nên bà ta chống nạnh chỉ vào Gia Hân mà mắng, rất ra đáng nông thôn phụ nhân ngày xưa chữi đổng.

Lý Sáng xấu hổ tức giận không thôi, ông cả người cũng run lên chỉ vào mặt bà ta không nói lên được lời. Hai mẹ con Gia Hân lại càng không nói, Trâu Tâm Tâm muốn cãi lại nhưng bị Gia Hân nắm tay lắc đầu ý bảo bà không cận lên tiếng nên Trâu Tâm Tâm im lặng mặt trầm xuống đứng bên cạnh con gái.

Gia Han nhìn đồng hồ đã h, nhẩm lại cũng gần tối rồi, sắp hành động được rồi.

Vợ Lý Sáng chữi một lúc lâu cũng không thấy ai cãi lại tự cảm thấy cổ họng kho rát thì ngừng lại nhìn vào hai mẹ con Gia Hân trừng mắt.

_“ Bà thật là quá lắm rồi, bà còn muốn cứu con gái nữa không hả?. Tôi nhờ muội ấy mời người đến cứu con gái nhà ta bà lại làm như thế là thế nào, nhà muội ấy hiện giờ ở khu Vinh An rồi còn cần vào nhà này lấy đồ của bà sao, bà tự nghĩ đi.” Lý Sáng tức giận chỉ vào bà ta mà nói.

Lý Sáng thấy vợ ngưng chữi rủa mà lại trừng mắt nhìn hai người, ông tại sao lại lại có người vợ như vậy chứ thật ngu ngốc mà.

Vợ Lý Sáng sửng sốt không dám tin vào tai mình, bà ta bắt đầu thấy hối hận, nhưng lại cần mặt mũi không hướng hai người nói xin lỗi mà lầm bầm “ Thật như vậy còn đến đây làm gì chứ.”rồi đi nhanh lên lầu về phòng.

_“ Ta xin lỗi thay bà ấy, già rồi nên đầu óc không dùng được, muội với cháu đừng trách nhá, thật xin lỗi.” Lý Sáng cúi người xin lỗi hai mẹ con Gia Hân.

_“ Không có gì đâu, hiện giờ hai cháu ra sao, đang ở đau vậy a.” Trâu Tâm Tâm theo con gái bình tĩnh đáp, chỉ là giọng điệu đã xa cách hơn nhiều, trước bà còn mong được tình cảm gia đình nhà mẹ đẻ nhưng xem ra ba mơ mông hảo huyền rồi.

Trâu Tâm Tâm là con út trong nhà trên có hai chị gái và một anh trai, Lý Sáng là con của anh trai ba Trâu Tâm Tâm, bà nội Trâu chỉ có hai người con trai, trong nhà của Trâu Tâm Tâm hiện giờ do người anh duy nhất ở, còn bà và hai chị gả đi xem như là một nữa người dưng rồi, nhà bà lúc trước nghèo nên luôn bị những bà con trong dòng họ khinh thường, từ lúc sanh Gia Hân thì ba mẹ Trâu Tâm Tâm mất, bà cũng không qua lại nhiều lâu lâu gửi quà mà thôi, hiện giờ khá giả nên muốn qua lại nhiều hơn nhưng có lẽ bà nghĩ quá dơn giản rồi.

Trâu Tâm Tâm không chìm vào ký ức quá lau đã tỉnh lại, cười cười với Lý Sáng rồi lui một bước về sau để Gia Hân nói chuện chính.

Lý Sáng cũng nhận ra Trâu Tâm Tâm đã lạnh tâm rồi chỉ lắc đầu cười khổ không thôi, ông không nghĩ lại đến nước như vậy a.

_“ Bác Lý, con nghĩ bác nên cho con lên lầu xem hai người con của bác, Nhanh nhanh nếu không không kịp đâu”

Lý Sáng sửng sốt một hồi mới phục hồi tinh thần, ông vừa xấu hổ, ngượng ngùng với hai mẹ con cộng thêm không biết làm sao nữa, đành quay người bước lên lầu vừa đi vừa quay đầu nhìn hai mẹ con nói. Ông không nghi ngờ Gia Hân gì cả lúc trước ông có nghe ngóng biết được Gia Hân con gái của em họ theo người ta học đạo, ông ôm may mắn mà tìm tới cửu để nhờ vả.

_“ Chúng nó điều ở trên lầu, hôm nay cả hai đứa điều ở chung với nhau cũng không biết làm gì nữa.”

Gia Hân im lặng đi theo, còn Trịnh Tâm Tâm thì chỉ đứng ở dưới nhà không lên cùng dù cho Gia Hân kéo thế nào cũng không đi.

Nghe xong Lý Sáng nói thì Gia Hân đã biết mình nắm chắc được phần rồi, theo cô nghĩ không khác mấy, hang tháng chúng nó sẽ hợp lại với nhau, Gia Hân lựa ngày hôm nay tới cũng vì điều này hôm nay là ngày .

Tới cửa phòng Lý Sáng muốn gõ cửa nhưng Gia Hân ngăn lại, Lý Sáng khó hiểu nhìn Gia Hân muốn lên tiếng hỏi, nhưng Gia Hân đặc tay lên miệng làm động tác yên lặng.

Gia Hân nhìn đồng hồ trên tay hp còn p nữa là tới thời gian cô suy đoán, Gia Hân ở trước cửa lấy ra bốn lá bùa tím dán lên trên cửa, quay đầu dặn dò Lý Sáng.

_“ Bác đi xuống dưới đi cho dù nghe tiếng gì cũng không được lên, cũng tuyệt đối không cho ai lên đây, hết thẩy cháu sẽ làm, còn nữa bác tìm vôi sống rải ở xung quanh nhà và cầu thang, nhớ là voi sống còn nữa không được đạp nơi rải vôi. Nhắc bác nếu muốn có thể bịt tai lại để khỏi nghe gì là tốt nhất, còn vợ bác thì cháu sẽ không quản đâu, vậy thôi nhanh đi.”

_“ Được.” Lý Sáng đáp một tiếng sau đó vội vàng xuống dưới nhà, dù khó hiểu nhưng ông không hỏi gì làm theo, lòng ông chỉ muốn cứu con gái cho dù kêu ông làm gì ông cũng chịu hết.

Mọi thứ xong hết Gia Hân bắt đầu thi pháp cho hơn lá bùa, Gia Hân nhẹ nhành mở cửa bằng chìa khóa vạn năng mà cô mang theo rồi vào phòng. Trong phòng bừa bộn hết cả lên, quần áo, giầy dép, cả đồ nhỏ và đồ dành cho phụ nữ hàng tháng cũng có nữa, Gia Hân lắc đầu cẩm tảo mộc kiếm trong tay bước tới phía trong, cô không dùng thanh kiếm khi giết cáo yêu lúc trước vì cô cảm thấy một mình cô không cách nào triệt để xử dụng nó dành lấy tảo mộc kiếm theo.

Gia Hân đi vào trong chỉ thấy trên giường hai người con gái giống nhau như đúc bằm im ở đó không nhúc nhích, Gia Hân doán được là hai cô con gái của Lý Sáng, cẩn thận lại gần nhìn, mặt hai cô gái đã không còn huyết sắc môi tái nhợt cả người không mặt đồ, vội bắt mạnh cho từng cô, mạch đập vẫn còn Gia Hân thở ra một hơi may mắn còn kịp cứu, Gia Hân lấy hai lá bùa tím gấp hình hạc sau đó để lên cổ của hai người, Gia Hân đọc pháp quyết hai lá bùa nhạt dần rồi biến mất trên vai trắng nõn xuất hiện hình một con hạc nhỏ cỡ móng tay.

Làm xong hết thẩy Gia Hân đắp chăn cho hai người, cô bắt đầu nhắm mắt im lặng ngưng thần lắng nghe.

Tỏn Tỏn Tỏn..........Tỏn Tỏn Tỏn.........

Gia Hân mở mắt nhìn vào phòng tắm, tiếng vừa rồi như thể từng giọt nước rơi xuống mặt nước lớn vậy, Gia Hân bước cẩn thận lại gần phòng tắm, còn chưa tới gần quá bước thì cửa phòng tắm mở ra, bên trong là hai đứa trẻ đang ngăm mình tắm trong bồn nước còn đứng ở phía trên là một người đàng bà rất xinh đẹp đứng mĩm cười nhìn hai đứa bé đó, cũng không biết tới sự có mặt của Gia Hân người đàng ấy ôm lên từng đứa nhỏ quấn lấy trong khăn để vào giỏ đem ra ngoài, người đàng bà đứng trước giường của hai cô con gái Lý Sáng rồi thả giỏ trong tay xuống, hai đứa bé trong giỏ bò ra tiếp bò tới bên cạnh hai cô gái thân thể trong suốt dần khi chạm vào cả hai bên chạm vào nhau.

Gia Hân kinh ngạc nhìn hình ảnh trước mắt, cô đón đúng là mẫu tử chết oan tìm tới trả thù còn gọi mẫu đức, người mẹ và người con đồng thời bị hại chết khi đứa bé gần sanh, oan hồn sẽ tìm người gieo thù oán mà trả hết nợ, không giống những mẫu tử quỷ khác, loại này sẽ không giết con người mà chỉ hút linh khi trong trời đất, chỉ có con của chúng nó phải sống nhờ thân thể người khác nếu không sẽ phải hồn phi phách tán. Nhưng như thế người bị nhập thể sẽ phải mất dần đi sinh mạng của mình, thường thì bọn họ sẽ tìm kẻ đã hại chết mình mà cho con mình nhập vào con của họ.

Aaaa............

Aaaa............

Hai tiếng hét vang lên khiến Gia Hân ngừng thở, cô biết bọn chúng đã bị bùa chú của cô đánh bay ra ngoài rồi.

_“ Ai... phá... đám... chúng... ta......” Người đàng bà rống lên quay đầu tìm khắp căn nhà, sau đó đôi mắt khóa lại Gia Hân đang ở bên hông tủ quần áo._“ Ra... đây... cho... ta...”

oa... oa... oa...

oa... oa... oa....

Hai đứa bé khóc lớn nằm gần chỗ Gia Hân đang đứng, Gia Hân lấy bùa xanh thu hai đứa bé vào rồi bỏ vào trong túi xách. Nhìn thấy người đàng bà nhìn cô hận thù, giận giữ hét lên.

_“ Trả... Con... Cho...Ta....”

Gia Hân sau khi làm xong thì bước ra ngoài đối diện với người đàng bà ấy hỏi.

_“ Ngươi vì sao lại hại hai cô ấy?”

————¥o>_

Truyện Chữ Hay