Bất ngờ bị tập kích Gia Hân cả kinh quên cả thu lại đôi mắt màu tím của mình nhìn người đang cầm cánh tay cô, Gia Hân ngẩn người nhìn anh trong lòng thầm than này là yêu tinh phương nào vậy a. Tuy là Gia Hân gặp nhiều người đẹp nhưng còn chưa có ai vừa nhìn là thấy yêu mị như vậy đâu giống như, giống như hồ ly hóa thành vậy.
Hắn vừa đi một tí mà đã có chuyện rồi, hắn đang thu con quỷ dữ ở tolet nam thì cảm nhận được uy áp, áp chế liên lạc giữa hắn và A Kỳ nên đành quay về. Mới vừa mở mắt đã nhìn thấy lá bùa màu tím ngay trước tiên rồi, theo bản năng bắt lấy không ngờ lại bắt được tay người khác. Đập vào cái nhìn đầu tiên là đôi mắt màu tím xinh đẹp, từ trước chưa thấy ai có mắt tím lại đẹp như vậy. Chủ nhân của đôi mắt cũng không đến nỗi tệ nếu không hắn không ngại lấy đôi mắt xinh đẹp này làm của riêng đâu, chỉ là người này sao lại ngồi chỗ của hắn còn dọa được A Kỳ, hẵn là đồng đạo.
_“ Cậu chủ cứu mạng a, con bé này đáng sợ quá.” A Kỳ lơ lững bay lại gần chủ cầu giúp đỡ.
Thanh âm của A Kỳ đánh thức hai người đang đơ kia dậy Gia Hân giật mạnh cánh tay về thu hồi lại đôi mắt tím của mình rồi nhìn A Kỳ chằm chằm.
Hắn thấy cô rút tay về thì cảm thấy tiết nuối nên thuận tay lấy lá bùa trên tay cô, Gia Hân không lo được nhiều bây giờ cô chỉ biết tính sổ con ma chết tiệt dám gọi người tới.
_“ Ngươi thật hay nhỉ, dám kêu người. Ta xem ngươi chán sống rồi thì phải, ta sẽ làm phước giúp ngươi sớm siêu thoát vậy.” Gia Hân tự động bỏ qua người ngồi kế bên trức tiếp niệm khẩu quyết khởi động lá bùa tím vừa lấy ra, thật ra Gia Hân biết lá bùa đầu bị lấy mất nên giận cá chém thớt á.
_“ Cậu chủ cứu mạng a, cậu chủ cậu chủ người này là pháp sư mạnh tất mạnh đó a.” A Kỳ bay lung tung hết trái rồi phải bên cậu chủ kêu cứu, một bên đề phòng nhìn Gia Hân.
Gia Hân đọc khẩu quyết kết thúc tay vung lên hướng Sương đánh tới, một cánh tay vương ra bắt lại tay cô. Gia Hân nhìn lại là hắn, hắn muốn gì đây chứ?.
_“ Tha cho A Kỳ đi, nó không hại người chỉ giúp ta bắt ma hàng quỷ thôi” Hắn cười cười nói xong tay cũng thả ra, hắn lấy từ trong ba lô nhỏ trong ngăn bàn lá bùa màu trắng đưa tới trước mặt cô _“ Bồi thường cho em được không, A Kỳ tính tình còn trẻ con nên chắc là nó xuất hiện trước chọc em nên bồi thường cho em đó.”
Hắn nhìn chằm chằm Gia Hân giống như cô không nhận Hắn sẽ cứ như vậy nhìn cô, Gia Hân bực bội cầm lá bùa trước mắt lúc này hắn mới không nhìn nữa.
_“ Em là người mới, là pháp sư, em tên gì, sinh năm bao nhiêu thế.” Hắn hỏi một lượt hết những thứ cần hỏi sau đó nhìn Gia Hân đợi chờ câu trả lời, Hắn từ thời khắc cô cầm bùa của hắn thì tất nhiên đã là người của hắn, trong lá kia có một lá bao lại viên ngọc tổ của nhà hắn, chỉ cần ai cầm nó nữ thì là người của hắn, nam thì bỏ qua cho A Kỳ thôi. Trên người hắn có hai viên cho cô một viên coi như đính ước, lá bùa tím này xem như trao đổi đi.
Gia Hân đâu biết trong chuyện còn cò âm mưu làm cô tự bán mình đi, chỉ là sau này không thể ngờ được hắn sẽ the thảm với Gia Hân nhà ta nha.
_“ Anh không biết là muốn biết về người khác phải nói về mình trước sao, mà chúng ta quen thân sao phải nói tất cả cho anh biết chứ.” Gia Hân cáu gắt, có ai bị phá đám những hai lần mà còn vui được không chứ thử vào vị trí cô xem thật bực chết đi được.
_“ Em không nói, ta muốn biết rất dễ nha. Ta là thiên sư xuống núi được năm rồi, sau này cứ gọi ta Tiết ca ca hay Tiết đại ca cũng được.” Hoặc ông xã Tiết là tốt nhất, đó là suy nghĩ trong lòng hắn. Nhưng để trong lòng thôi hắn chưa muốn con mèo nhỏ chạy đâu, hắn vẫn giữ nụ cười nhẹ trên môi trong mắt hiện lên ôn nhu và bá đạo gữi lấy.
Gia Hân định cãi lại nhưng đúng lúc Kim Băng Băng mua đồ về tới nên dành liếc hắn một cái rồi quay mặt đi chỗ khác, chỉ là khi Gia Hân nhìn đồ trong tay Kim Băng Băng mang vào thì trợn mắt há mồm kinh ngạc.
_“ Băng tỉ, tỉ mua gì mà nhiều vậy làm sao ăn hết đây.” Gia Hân nhìn trên bàn đầy đủ đồ ăn mà Kim Băng vừa để xuống bật thốt lên không suy nghĩ.
Hắn ngồi kế bên nhìn biểu cảm phong phú của Gia Hân rất thú vị, tự dưng hắn nghĩ nếu kéo cô bé này theo bắt ma bắt quỷ thì sao ta. Thôi thôi tới đó tính vậy, ra về rủ thử xem sao dù sao cũng là đồng đạo với lại là người của hắn thì chắc chắn là phải gặp những thứ không sạch sẽ rồi.
Kim Băng Băng chỉ nhìn đồ ăn trên bàn một chút rồi nhìn Gia Hân lắc đầu, cô muốn cho con bé này ăn nhiều chút nó quá gầy rồi. Kim Băng Băng lại nhìn sang người bên cạnh trong mắt hiện lên tia cảnh cáo rất rõ ràng, Hắn cũng nhìn lại cô bằng ánh mắt chờ xem.
Gia Hân nhìn hai người liếc mắt đưa tình thì chỉ biết cắm đầu ăn thức ăn trên bàn xem hai người như không khí nếu không thì cái không khí ái muội này sẽ làm cô thấy quái quái.
A Kỳ trực tiếp hơn đã chui vào tường trốn rồi, thật là hai người này không thể nhìn tình trạng hiện giờ được sao a.
Gia Hân thủ tiêu / số đồ ăn trên bàn, bụng cô chứa không nổi nữa rồi. hazzz lần sau phải kêu Băng tỉ làm gì cũng chú ý số lượn tí mới được.
Kim Băng Băng nhìn thấy còn nhiều đồ trên bàn như vậy nhăn lại chân mày một chút rồi thu dọn đồ ăn nhét hết vào cặp của Gia Hân, còn rác thì tự mình đem đi bỏ. Xong việc Kim Băng Băng về chỗ ngồi của mình lấy sách ra đọc, còn thường phóng khí lạnh xung quanh luôn thể.
Hành động này trực tiếp làm cho Gia Hân nghẹn họng, nhìn cái cặp phình lên hết cở mà khóc không ra nước mắt. Băng tỉ a Băng tỉ, ta thật sự là không thể xử được mớ đồ ăn này đâu nha, ai cứu ta với a.
Hắn nhìn Kim Băng Băng đầy thâm ý, chỉ là hắn cũng không thèm đoán ý nghĩ việc vừa rồi. Một khi hắn nhận định là cửa hắn thì sẽ không bao giờ có người chen vào được, sư phụ từng nói nếu đã nhận phải giữ cho tốt, đừng để mất kiểm xoát sẽ mất cả chì lẫn chài. Đến bây giờ hắn chưa nhận định một ai, bây giờ đã có người hạ cớ gì phải lưu tâm vụn vặt rồi khiến ngăn cách càng lớn chứ.
Trong sự im lặng suy nghĩ đầu gian nan thì tới giờ vào tiết học mới, các học sinh vào lớp để học tiếp. Không khí lớp học vẫn như trước, chỉ là người luôn “ ngủ ” trong lớp hôm nay lại ngồi nghe giảng thật làm người ta chấn động. Không chỉ thế mà người ngồi kế bên còn được sự vinh hạnh mà cả lớp cho là thế vinh hạnh được ngồi chung, nói chuyện, làm bài. Gia Hân mà biết được tiếng lòng của mọi người chắt chắn thổ huyết tại chỗ thật không tin được đó là vinh hạnh, may mắn Gia Hân không biết gì vẫn bình thản nghe giảng xem người kế bên như không khi kể cả con ma nào đó.
..................
Keng Keng Keng Keng
Kết thúc một buổi học đầu tiên ở trường mới, mọi người kéo nhau ra về. Gia Hân theo thói quen luôn ở lại lớp đến khi hết người mới đi ra, thói quen được hình thành do lúc trước Gia Hân luôn phải đối mặt với ma quỷ khi đi chỗ đông người thì khó phân biệt. Nhiều khi đang nói chuyện với người này thế nhưng thật ra là đang nói với ma, bị nhiều lần làm cho Gia Hân ngộ ra vì cô thấy được họ nên họ luôn muốn tới gần cô, chỉ khi nào đông người thì họ mới được cô xem là người bình thường. Diệp Kim Quang sư phụ có nói Gia Hân là người rất thu hút với âm thể nên Gia Hân tránh được sẽ tránh tất. Thói quen đôi khi cũng là hại giờ Gia Hân được nhận biết ngay trước mắt, Gia Hân vừa ra cửa lớp đã bị chặn lại.
_“ Có hứng thú đi với anh một lần hay không?, đảm bảo em sẽ còn muốn tiếp tục đi thêm nhiều nữa đó.” Hắn đứng chắn đường tại cửa lớp hỏi Gia Hân.
Đầu Gia Hân hiện lên vài vạch đen hắc tuyến, có thể nói chuyện không đứng đắn chút hay không có thể không.
_“ Không hứng thú.” Gia Hân hạ giọng lạnh nói.
_“ Phía tolet gần đây thôi, không xa mà, chỉ xem cho biết thôi cũng được a.” Hắn biết là đồng đạo thì không thể cự tuyệt lời mời vì sao cô bé con này lại cự tuyệt chứ, thật ra hắn không biết nếu hắn nói rõ là đi bắt quỷ Gia Hân sẽ không không đồng ý do câu nói kia quá mập mờ thôi.
_“ Muốn đi tự đi ta không muốn chơi đùa với ngươi.” Gia Hân cáu lên, thật là còn là đi vào tolet muốn đi vệ sinh thì đi đi không cần kéo cô theo phí thời gian.
Hắn sửng sốt giờ mới nhận ra câu nói của hắn không rõ ràng nên bị hiểu lầm, cuốn quýt giải thích.
_“ Là đi bắt quỷ là bắt quỷ, không phải nghĩa đen mà là nghĩ trắng. Chúng la là đồng đạo nên muốn mời đi chung, bên tolet gần đây có một quỷ dữ. Lúc trước anh xuất hồn là để bắt nó nhưng đúng lúc em lại vây khốn A Kỳ nên anh phải trở về giữa chừng. Vì em mà anh bỏ công việc gữa chừng nên em phải đi với anh mới đúng chứ a.”
Hắn nói một lèo một Giải thích nguyên do đầu đủ từ đầu tới cuối, nói xong còn cản thận nhìn Gia Hân một chút xem hắn nói sai đúng chỗ nào không còn sửa lại.
Gia Hân thì ngơ ra khi biết mình hiểu lầm, mặt hơi đỏ lên. một lúc sau mới bình thường lại, ngẩn đầu nhìn người trước mặt bối rối.
_“ Xin lỗi hiểu lầm rồi, bây giờ đi thôi.” Gia Hân ngượng ngùng nói xong thì dẫn đầu đi trước, may mà cô biết đường nếu không phải một phen xấu hổ nữa rồi.
Hắn cười cười đi theo sau trong lòng nhớ lại khuôn mặt ửng đỏ lúc nãy, a thật là đáng yêu không ngờ cùng một khuôn mặt mà lại biến hóa đáng yêu như vậy, sau này phải làm cho cô biến hóa nhiều chút mới được.
...............
Tolet Nam/ Nữ
Nhìn hai bên tolet nam/nữ này âm khí thật nặng, ở cửa đã treo biển Miễn Vào-Đang Sửa.
Hắn và Gia Hân chui vào trong, Gia Hân lấy ra tấm bùa màu vàng dán lên tường tức thì âm khí bị hút vào phần nhỏ. Gia Hân thay đổi lá bùa mới hút gần hết âm khí, đem bùa đã hút âm khí cất đi sau đó quay sang nhìn người bên cạnh. Hai người chưa kịp nói gì thì bạo động âm khí nổi lên đến khi dừng lại trước mặt cả hai nhiều hơn hai người.
_“A Kỳ” hắn nhận ra một trong hai bóng người là A Kỳ, chỉ là A Kỳ rất yếu chỉ còn một tàn hồn sẽ tan biến. Hắn tức giận, A Kỳ theo hắn nhiều năm này hắn không thể bỏ mặt được_“ Ngươi muốn chết, mau thả A Kỳ ra cho ta”
_“ Ha.. Haaaaa......... Ngươi đừng phí lời, Tiết Huy Nhan ngươi không nhớ đã đánh ta thế nào sao. Ta đánh không lại ngươi, giờ thì ta cho ngươi người bên cạnh ngươi biết như vậy thống khổ”
Bóng đen nói xong thì A Kỳ cũng biết mất hòa vào khí đen bên trong.
_“ Không... A Kỳ.”