Thốn Mang

chương 462: giao lưu

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

- Oanh!… Oanh!… Oanh!… Oanh!…

Từng đợt âm thanh vang dội vang lên liên tục, sắc mặt Lý Dương trắng nhợt đi, ngũ hành bổn nguyên năng lượng mặc dù có thể hêt lần này đến lần khác tự động tập hợp lại, nhưng mỗi lần như thế đều phải sử dụng toàn lực, lúc này tâm thần của hắn tiêu hao rất lớn.

Lúc trước khi ở Quỷ giới, Lý Dương đã sử dụng một lần và bị thương, bây giờ ngũ hành tụ, việc sử dụng dễ dàng hơn nhiều, nhưng sử dụng nhiều lần liên tục như thế, cũng không chịu nổi.

- A… tại sao không phá!!!

Lý Dương hai mắt đỏ ngầu, gầm gừ khàn cả giọng, một lần nữa cố gắng vận hết sức dùng ngũ hành bổn nguyên năng lượng công kích ra ngoài, song hắn đã đạt đến cực hạn, việc khống chế ngũ tinh bổn nguyên năng lượng cường đại trở thành lực bất tòng tâm, ngũ hành bổn nguyên ngược lại phản chấn mãnh liệt vào thân thể hắn.

Lý Dương sắc mặt đỏ bừng, khóe miệng ứa máu, sắc mặt càng lúc càng thêm tái nhợt.

- Phá!!!

Lý Dương bất chấp việc bị thương, thu hết lực tàn một lần nữa tụ tập ngũ hành bổn nguyên năng lượng công kích một lần nữa, lúc này Lý Dương như một đứa trẻ con khiêng một gánh nặng mấy trăm cân, cố gắng được lúc nào hay lúc đó.

- Hự!

Một vòi máu phun ra, vọt ra xa mấy thước, lần này xem ra hắn bị thương nặng hơn những lần trước rất nhiều, Lý Dương trong lúc nhất thời đầu váng mắt hoa, tâm thần năng lượng tiêu hao cơ hồ hầu như cạn kiệt, còn những công kích của ngũ hành bổn nguyên năng lượng tản mác hết.

Thái Cực Phù Ấn, không tổn hao chút nào như trước.

Nhìn Thái Cực Phù Ấn, Lý Dương đột nhiên cười lên.

- Ha ha… ha ha ha ha…

Tiếng cười Lý Dương cùng cực kỳ điên cuồng vừa tràn đầy thất vọng, hắn cười như điên đến khàn cả giọng, rồi không tự kìm hãm được, nước mắt Lý Dương chảy dài xuống.

Tới bước này, mắt nhìn thấy săp được tương tụ với Tuyết, nhưng lại bị Hỗn Nguyên Thái Cực Giới ngăn trở, căn bản không thể phá vỡ.

Mặc dù Lý Dương thấy rõ hư thật, thậm chí còn tìm được then chốt của trận, nhưng nhưng không có cách nào phá vỡ được.

Lý Dương nhắm mắt, im lặng. Tâm tình từ từ bình tĩnh lại.

Tâm thần Lý Dương trong nháy mắt thóat khỏi những trở ngại từ Hỗn Nguyên Thái Cực Giới, dung hợp cùng thiên địa, cùng thiên địa dung hợp làm một thể, tâm thần Lý Dương nhanh chóng khôi phục với một tốc độ kinh khủng, chỉ một lát sau, tâm thần tu vi đã hoàn toàn khôi phục.

"Lần này không phá được rồi. Đi hỏi Xi Vưu đại ca rồi nói sau." Trong lòng Lý Dương âm thầm quyết định.

Đột nhiên...

Bất quá, đã đến đây một lần, Lý Dương sẽ không bỏ đi đơn giản như vậy, hắn quyết định… vào hàn huyên với Khương Tuyết trước.

- Hô!

Lý Dương hít sâu một hơi, cố gắng đè nén tâm tình xúc động của mình.

Thần thức Lý Dương tự nhiên tiến vào Tuyết Phong, trực tiếp đi tới một căn nhà bằng trúc. Một bạch y nữ tử đang đang đứng trước cửa căn nhà trúc đó, đứng giữa một vườn hoa, thưởng thức các loài hoa đủ mọi màu sắc trong vườn, trên mặt tràn đầy vẻ hạnh phúc.

- Tuyết.

Thần thức Lý Dương truyền âm trực tiếp vào đầu Khương Tuyết.

Khương Tuyết chấn động, rồi có vẻ rất ngạc nhiên vui mừng, từ khi bị Lão Tử và Nguyên Thủy Thiên Tôn bố trí Hỗn Nguyên Thái Cực Giới, không ai có thể thấy được nàng nữa, nàng cũng không thoát ra được, chỉ có thể đứng ở đây. Cũng may là nàng tâm tính vô cùng thuần chân, cuộc sống cô độc của nàng cũng không có gì là không tốt.

- Ngươi là ai? Sư tôn có nói qua, trừ phi Đại Tôn tới đây, người khác tuyệt đối không có khả năng dùng thần thức truyền âm cho ta, a, chẳng lẽ ngươi là Đại Tôn?

Khương Tuyết lập tức đáp lại, trên mặt tràn đầy vẻ hưng phấn.

Thần thức cảm thụ thanh âm của Khương Tuyết, Lý Dương trong nhất thời lại rơi vào trạng thái nửa tỉnh nửa say.

Thần thức thanh âm và thanh âm của Tuyết lúc trước khi còn ở nhân gian giống nhau như đúc. Điều này làm cho Lý Dương trong lúc nhất thời nhớ lại rất nhiều rất nhiều những kỷ niệm cũ.

- Sao vậy, ngươi ly khai rồi à?

Khương Tuyết nghi hoặc nhẹ nhàng hỏi.

- Không, ta chưa đi.

Lý Dương đột nhiên bừng tỉnh, hoảng hốt nói. Lý Dương lúc này cũng giống như một thanh niên mới lớn (nguyên văn: tiểu xử nam - Không lẽ dịch là "Trinh nam" Cho nó thống nhất với "Trinh nữ"?) thuần khiết lần đầu tiên tỏ tình với cô gái mà mình thầm mến, trong lòng vừa kích động vừa khẩn trương.

- Nghe thanh âm của ngươi hẳn không phải là của hai người Tiên giới Tam Thanh. Lần trước có hai người đến đây, chẳng lẽ ngươi là Thông Thiên giáo chủ? Nghe Tố Trinh sư tỉ nói, Tru Tiên kiếm trận của Thông Thiên giáo chủ rất lợi hại hả.

Khương Tuyết một thời gian dài không thấy bất kỳ người nào, lúc này cũng rất muốn nói chuyện.

- Không, ta không phải Thông Thiên, thậm chí còn cũng không phải Đại Tôn.

Lý Dương nhè nhàng nói, nói chuyện với Khương Tuyết lúc này, Lý Dương lộ vẻ ân cần thân thiết, hắn muốn được ôm lấy Khương Tuyết vào trong lòng để được bảo vệ nàng, khi dùng thần thức truyền âm hắn thậm chí còn khống chế âm lượng, sợ thanh âm quá lớn.

- Không phải Đại Tôn? Không phải Đại Tôn mà cũng có thể dùng thần thức xuyên qua đại trận này, xem ra ngươi còn lợi hại hơn sư tôn của ta nữa.

Khương Tuyết tán thưởng nói.

Lý Dương trong lòng tràn ngập niềm vui sướng.

Vẻn vẹn chỉ vì lời tán thưởng Khương Tuyết mà Lý Dương đã cao hứng hưng phấn như thế, còn khi đối mặt với Thiên Nhàn Tử siêu cấp cao thủ, thậm chí kể cả khi được Đại Tôn tán thưởng, Lý Dương đều không có tâm tình hồi hộp như vậy.

- Lê Sơn Lão Mẫu cũng rất lợi hại, ta bất quá nhờ cơ duyên xảo hợp mới đạt tới cảnh giới như thế. Khoảng cách với Đại Tôn, vẫn còn có một tầng ngăn cách cuối cùng chưa đột phá được.

Đối mặt với Khương Tuyết, Lý Dương không tự kìm hãm được nói ra tu vi của mình.

- Wa, thật là lợi hại, bất quá nói cơ duyên xảo hợp thì ta không tin. Sư tôn nói qua, công lực đạt tới Tiên Đế hậu kỳ, đều là do lĩnh ngộ thiên địa, căn bản không thể làm nhanh hơn được, ngươi nhất định là rất lợi hại, cố gắng rất nhiều mới có thể có thành tựu như bây giờ.

Khương Tuyết nói thập phần khẳng định.

Nghe Khương Tuyết khen nỗ lực của mình, trên mặt Lý Dương không kìm hãm được nở một nụ cười.

- À này, ta còn chưa biết tên ngươi là gì? Ta gọi là Bạch Tuyết, một đệ tử nhỏ nhất của sư tôn, còn người?

Khương Tuyết nói không có một chút tâm cơ nào.

Sau khi Khương Tuyết tới Quỷ giới, cuộc sống ở đó là không lo không nghĩ, rồi lại tới Lê Sơn, được Lê Sơn Lão Mẫu vô cùng sủng ái, tự nhiên không có kinh nghiệm về những sự tình gian hiểm, so với Khương Tuyết ở địa cầu còn thuần chân hơn.

- Bạch Tuyết… ta gọi là Lý Dương.

Lý Dương hấp tấp nói.

- Sao, Lý Dương.

Khương Tuyết gật đầu nói.

Lý Dương đột nhiên sực nhớ lại, lại vội vàng nói:

- Ta còn có một tên khác, gọi là Mộc Dịch!

- Mộc… Dịch?

Khương Tuyết khẽ giật mình, tâm tình rung động mạnh.

- Mộc Dịch, tên này tựa hồ rất quen thuộc, nhưng ta nghĩ không ra ta biết người này vào lúc nà, thật kỳ quái, thật rất kỳ quái.

Khương Tuyết nghi hoặc nói.

Lý Dương trong lòng cười khổ "Tuyết, nàng làm sao mà biết được sự tình của kiếp trước chứ? Đáng tiếc, ta chỉ có thể dùng thần thức tiếp xúc với nàng, không thể phá vỡ những cách trở của Hỗn Nguyên Thái Cực Giới. Nếu không ta đã có thể sử dụng Tam Sanh Thạch, làm cho nàng nhớ lại những sự tình kiếp trước rồi."

- Mộc Dịch đại ca. Ngươi như thế nào lại có thể dùng thần thức nói chuyện với ta? Chẳng lẽ ngươi biết ta?"

Khương Tuyết hỏi lại.

- Ta …

Lý Dương trong lúc nhất thời không biết trả lời được sao cho tốt.

Hắn không muốn lừa gạt Khương Tuyết, nhưng Khương Tuyết lúc này hoàn toàn không còn ký ức của kiếp trước, mình có thể nói như thế nào đây.

- Ta biết nàng, ta biết kiếp trước của nàng.

Lý Dương đột nhiên kiên định lên. Nói.

- Kiếp trước của ta!

Khương Tuyết nhãn tình sáng lên :

- Thật không? Ngươi biết sự tình kiếp trước của ta hả?

- Thế này đi, ta trước tiên kể cho nàng nghe một câu chuyện xưa nhé, được không?

Lý Dương đột nhiên nói.

Khương Tuyết không truy vấn về sự tình kiếp trước nữa, gật đầu nói: " Được rồi, chuyện xưa gì thế, ngươi nói đi."

Lý Dương hít sâu một hơi, chậm rãi kể:

- Tại nhân gian có một tinh cầu gọi là địa cầu, có một thành phố gọi là Thượng Hải, một thanh niên tên gọi Lý Dương là…

- Lý Dương. Là ngươi hả?

Khương Tuyết lên tiếng xen vào.

- Đúng, là ta.

Lý Dương không giấu diếm gì cả, trực tiếp nói :

- Còn có một nữ tử, gọi là Khương Tuyết. Khương Tuyết là hộ lý trong một bệnh viện ở Thượng Hải.

- Khương Tuyết?

Khương Tuyết lúc này căn bản không biết tên mình ở kiếp trước, vừa nghe hai chữ "Khương Tuyết", chỉ cảm thấy một chút quen thuộc.

- Lý Dương là thành viên thuộc một tổ chức đặc biệt của quốc gia…

Lý Dương chậm rãi nói về kỉ niệm giữa mình và Khương Tuyết, từ việc cứu Khương Tuyết, đến lần thứ hai Khương Tuyết lại cứu hắn, thậm chí còn cả những việc phát sinh sau này trong bệnh viện, rồi hàng ngày mỗi tối điện thoại tâm sự.

Lý Dương chậm rãi kể chuyện, còn Khương Tuyết cứ lẳng lặng nghe.

Thời gian cứ thế chầm chậm trôi qua.

Trong Hỗn Độn Không Gian.

Lúc này, Tiên giới Tam Thanh và Ma giới Tam Tôn tạm thời ngưng chiến. Tiên giới Tam Thanh đứng thành một khối, Ma giới Tam Tôn đối lập.

- Ha ha ha… một thời gian dài không thấy Lý Dương xuất hiện như thế. Lục giới cũng không thấy xuất hiện khí tức của hắn, hắn khẳng định là bị nhốt trong Cửu U Vực rồi, Cửu U Vực có lực hút cực kỳ kinh khủng, đến cả ta cũng không chống cự được với lức hút bên trong, Lý Dương cho dù có trở thành Đại Tôn trong Cửu U Vực, cũng chẳng thể nào thóat ra được. Ha ha…

Lão Tử cười to, có vẻ thập phần cao hứng.

- Tuyệt đối không có khả năng thoát khỏi Cửu U Vực, Lý Dương cũng thật lợi hại, trúng phải một kích Tam Bảo Như Ý của Đại sư huynh mà vẫn không ngã, phải thêm một kích của ta mới ngã xuống, thế mà vẫn không chết. Xem ra nguyên thần của hắn quả thật là tiên thiên lợi hại.

Nguyên Thủy Thiên Tôn tán thưởng nói.

- Dù lợi hại cũng vô dụng, Đại Tôn bị giam trong Cửu U Vực thì có ý nghĩa gì? Sống không bằng chết mà thôi.

Lão Tử lành lạnh nói.

Trên mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thông Thiên giáo chủ cũng có vẻ rất vui.

Ba người Xi Vưu, Chúc Dung, Cộng Công ngược lại sắc mặt rất khó chịu. Từ lúc Lý Dương bị giam trong Cửu U Vực, thần thức của họ không lúc nào không bao trùm cả lục giới, luôn luôn mong có thể phát hiện được Lý Dương, nhưng thời gian trôi qua dài như vậy, bọn họ cũng không hề phát hiện ra khí tức của Lý Dương.

Vô luận là Tiên giới Tam Thanh hay Ma giới Tam Tôn, bọn họ không thể nghĩ đến việc nguyên nhân là vì thần thức của họ không thể điều tra được Lý Dương.

- Hừ, nếu hắn có thóat ra, cũng tìm không được Khương Tuyết, Thái Cực đồ và Thái Cực Phù Ấn hình thành Hỗn Nguyên Thái Cực Giới tuyệt đối là đệ nhất đại trận, ngay cả Đại Tôn mà muốn phá vỡ cũng phải mất một năm rưỡi mới làm nổi, Lý Dương này, căn bản không có chút hy vọng nào. Huống chi, hắn chắc gì đã thoát ra được. Ha ha…

Nguyên T hủy Thiên Tôn cũng cười to lên.

Đột nhiên…

Nụ cười trên mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn tắt lịm, hơn nữa tiếng cười của Tam Thanh cũng đều ngưng lại.

Sau khi Lý Dương bị giam vào Cửu U Vực, thần thức Tiên giới Tam Thanh và Ma giới Tam Tôn do lúc nào cũng chú ý đến lục giới, tự nhiên bọn họ phát hiện ra Hỗn Nguyên Thái Cực Giới đang phát sinh chấn động kịch liệt, giống như đang bị một siêu cấp cao thủ điên cuồng tấn công.

Trong lòng ba người Nguyên Thủy Thiên Tôn đều cảm thấy khó tin "Hỗn Nguyên Thái Cực Giới chấn động kịch liệt như thế, ngoại trừ Đại Tôn, còn có ai có thực lực như thế? Đại Tôn Phật giới và Yêu giới căn bản không thể tiến vào Hỗn Nguyên Thái Cực Giới, bọn họ vừa tiến vào Tiên giới, chúng ta đều sẽ biết. Chẳng lẽ… chẳng lẽ là Lý Dương, hắn trở thành Đại Tôn rồi sao?"

Nghĩ vậy đến khả năng này, tất cả Tiên giới Tam Thanh đều thấy kinh hãi.

- Ha ha, khẳng định là Lý Dương huynh đệ, xem Hỗn Nguyên Thái Cực Giới chấn động như thế, thực lực của hắn cũng mạnh hơn rất nhiều, khẳng định trong Cửu U Vực gặp được kỳ ngộ. Chặn Tiên giới Tam Thanh lại, đừng để cho chúng đi ngăn trở Lý Dương.

Xi Vưu lập tức dùng thần thức truyền âm.

- Nguyên Thủy sư đệ, mau đi xem Hỗn Nguyên Thái Cực Giới.

Lão Tử lập tức truyền âm nói, Hỗn Nguyên Thái Cực Giới là do hắn và Nguyên Thủy Thiên Tôn bố trí ra. Khi vào trong trận, hai người bọn họ căn bản không chịu huyễn cảnh ảnh hưởng.

- Oanh!

Một quyền Xi Vưu đột nhiên xuất hiện trước mắt Lão Tử. Lão Tử cuống cuồng vội vàng giơ quải trượng lên ngăn lại.

Cộng Công và Chúc Dung cũng chia nhau ra chặn Nguyên Thủy Thiên Tôn và Thông Thiên lại.

- Lý Dương này chẳng lẽ thành Đại Tôn rồi? Không, không có khả năng, không phải hắn chưa hề đoàn tụ với Khương Tuyết sao. Nhưng tại sao chúng ta không phát hiện được khí tức của hắn, khẳng định là hắn tìm được thần khí gì đó trong Cửu U Vực.

Nguyên Thủy Thiên Tôn căn bản không thể chấp nhận việc Lý Dương trở thành Đại Tôn, nên cố tự thuyết phục việc mình không phát hiện được khí tức của Lý Dương là do có một thần khí thần bí nào đó.

Cộng Công chặn Nguyên Thủy Thiên Tôn, Chúc Dung đánh với Thông Thiên. Thông Thiên giáo chủ tựa hồ chỉ nhàn nhã xem những phiền toái của Nguyên Thủy Thiên Tôn và Lão Tử nên chỉ đánh cầm chừng với Chúc Dung, không hề giở hết sức mình ra.

Nhưng Nguyên Thủy Thiên Tôn thì lại liều mạng.

Điên cuồng huy động Bàn Cổ phiên, Nguyên Thủy Thiên Tôn công kích mãnh liệt, Cộng Công trong lúc nhất thời ở vào thế hạ phong, chỉ chống đỡ đã gian nan lắm rồi, dù sao Nguyên Thủy Thiên Tôn vốn mạnh hơn hắn.

- Muốn đi đối phó với Lý Dương huynh đệ, nằm mơ đi!

Cộng Công cũng liều mạng, cứ lăn xả vào giữ chân Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Về phần Lão Tử, vốn yếu hơn so với Xi Vưu, nên chẳng có khả năng gì để thoát đi.

Nguyên Thủy Thiên Tôn đánh đến mức điên cuồng, đột nhiên…

- Choang!

Một đạo hắc quang lao tới, Cộng Công tránh không kịp, bị nện thẳng vào đầu một cú. Hắc quang đó chính là ám khí của Nguyên Thủy Thiên Tôn - Càn Khôn chùy. Thừa dịp Cộng Công bị mê muội trong giây lát, Nguyên Thủy Thiên Tôn liền quăng Bàn Cổ phiên lên, thân hình chợt lóe đã ly khai Hỗn Độn Không Gian, bay thẳng đến Tiên giới Phượng Linh Châu Hỗn Nguyên Thái Cực Giới.

- Lý Dương mang theo nhẫn chuẩn bị đi đến nhà cầu hôn Khương Tuyết, trên đường đến nhà Khương Tuyết…

Lý Dương đang kể cho Khương Tuyết nghe những chuyện cũ, Khương Tuyết rất chăm chú lắng nghe, căn bản không biết Khương Tuyết là kiếp trước của mình.

- Hừ, Nguyên Thủy Thiên Tôn!

Thần thức Lý Dương đột nhiên phát hiện ra Nguyên Thủy Thiên Tôn đang lao tới, chỉ trong chốc lát, hắn đã tới gần Hỗn Nguyên Thái Cực Giới.

- Ta muốn xem ngươi mạnh đến đâu.

Lửa giận trong lòng Lý Dương bốc lên, vô luận là bị Càn Khôn chùy đánh lén trên chiến trường, hay là bây giờ Nguyên Thủy Thiên Tôn và Lão Tử bố trí Hỗn Nguyên Thái Cực Giới, tất cả việc này làm cho Lý Dương phẫn nộ phi thường.

- Tuyết, nàng nghỉ ngơi trong chốc lát, ta có chuyện quan trọng tạm thời phải ly khai một chút.

Lý Dương nhẹ nhàng ôn tồn nói với Khương Tuyết, rồi sau đó thân hình lóe lên, sát khí trong mắt lập lòe, lúc này nhằm thẳng về phía Nguyên Thủy Thiên Tôn đang tới gần Hỗn Nguyên Thái Cực Giới, muốn cùng với Nguyên Thủy Thiên Tôn chính diện đại chiến một phen.

Tập 12: Cực Điểm Thốn Mang

Truyện Chữ Hay