Lúc Thời Dao trở lại chỗ ngồi, không biết Lâm Gia Ca đã đi đâu rồi, không thấy anh, nhưng Lương Mộ Mộ đã đến.
Cô mang bánh gato mà Thời Dao thích nhất đến, nhưng vì những lời nói vừa nghe trong nhà vệ sinh kia, cô lại không thấy ngon miệng chút nào, rất mất tập trung.
Đợi một lúc lâu, Lâm Gia Ca mới quay lại.
Thời Dao bỏ nĩa xuống, muốn nói Lâm Gia Ca cứ ở đó chơi, cô về trước, nhưng còn chưa nói được gì, Lương Mộ Mộ đã cười khanh khách gọi "Gia Ca!"
- Gia Ca cũng đã về rồi, đủ người, chúng ta chơi game đi!
Nói xong, Lương Mộ Mộ liếc mắt nhìn Lương Cửu Tư, Lương Cửu Tư hiểu ý liền cầm lá bài Poker, nhét vào một sấp bài, bắt đầu nói quy tắc trò chơi:
- Lá Poker chỉ có một, ai có được lá này sẽ làm vua, ra gọi hai người theo số bài và chất bài, chỉ có hai chất bích và cơ được gọi, số xác định bằng cách ném xúc xắc. Sẽ có giấy cho mọi người ghi hình phạt vào, hai người được chọn trúng phải bốc thăm rồi thực hiện yêu cầu. Không làm được phạt ly rượu!
Nói quy tắc trò chơi xong, Lương Cửu Tư chia bài và phát giấy cho mọi người viết hình phạt vào.
Người vua thứ nhất bắt người "trúng đạn" phải đóng như Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới trong Tây Du Ký.
Vị vua thứ hai chọn đúng một đôi tình nhân, bắt hai người họ phải ôm nhau trong ba mươi giây.
Người thứ ba làm vua là Lương Mộ Mộ, lại chọn đúng Lâm Gia Ca và Thời Dao! Mà trên tờ giấy yêu cầu phải hôn môi phút.
Tiếng ồn ào vang lên khắp phòng, có người còn lấy điện thoại ra chuẩn bị bấm giờ.
Nhưng mà thời gian trôi qua, Thời Dao và Lâm Gia Ca cũng không có động tĩnh gì.
Náo nhiệt trong phòng lúc này bỗng yên tĩnh lại.
- Không phải vợ chồng sắp cưới sao? Sao không chịu hôn a?
- Hay là Lâm Gia Ca lại không muốn hôn cô ấy?
Có giọng ai đó nói rất khẽ, nhưng phòng đang yên lặng, nên ai cũng có thể nghe thấy lời thì thầm này của cô.
Bầu không khí càng thêm quỷ dị hơn.
Nghe thấy cô ta nói xong, Thời Dao liền nghĩ đến những câu nói trong nhà vệ sinh lúc nãy, cô không nhịn được, đầu ngón tay bấm vào lòng bàn tay.
Anh chắc chắn sẽ không hôn cô, nhưng bị phạt ly rượu, chắc chắn cô sẽ không uốn nổi.
Nhưng thà uống ly rượu còn hơn, chi bằng cô đến lấy rượu uống cho lành.
Nghĩ vậy, Thời Dao vừa đưa tay về phía ly rượu trên bàn, vừa động môi:
- Tôi...
Cô chỉ nói được một chữ, Lâm Gia Ca lại bỗng nhiên đưa tay ra giữ gáy của cô.
Cả người cô bất động, còn chưa ý thức được chuyện gì sẽ xảy ra, môi của cô đã bị anh chặn lại.