- Thật không ngờ sau vẻ ngoài ngây thơ này, cô lại là một người tâm cơ như vậy!
Ngoài mặt ngây thơ, sau lưng tâm cơ?
Nói gì vậy a?
Thời Dao hoàn toàn không hiểu gì hết:
- Anh có thể nói rõ ràng được không? Tôi không hiểu anh đang nói gì!
- Không hiểu?
Lâm Gia Ca như bị chọc tức, nở nụ cười lạnh lẽo:
- Còn dám ở trước mặt tôi giả vờ như không biết gì sao? Một mặt cô nói với tôi muốn hủy hôn, mặt khác lại chạy đến chỗ ông nội tôi tố cáo, thật không ngờ trên đời lại có người hai mặt không biết xấu hổ như cô!
Gửi tin nhắn nói muốn hủy hôn với anh, có, nhưng mà cô đâu có đến chỗ ông nội anh nói gì, từ tết đến giờ cô chưa bao giờ gặp lại ông nội Lâm, sao có thể tố cáo gì anh?
- Anh hiểu lầm gì rồi đúng không? Tôi chưa từng gặp ông nội Lâm, sao có thể nói gì với ông được?
- Còn làm bộ nữa sao? Ông nội đã nói với tôi hết rồi, cô đã đến khóc lóc với ông, nói tôi muốn hủy hôn với cô!
Lâm Gia Ca nhớ lại, buổi chiều khi anh đang chơi bóng rổ đột nhiên nhận được một cú điện thoại, gọi anh về nhà một chuyến. Sau khi về tới nhà, còn chưa kịp nói câu nào đã bị ông nội ném tách trà vào mặt, sau đó chửi anh thậm tệ. Lâm Gia Ca lại càng tức giận hơn.
- Cô không muốn hủy hôn thì cũng không cần phải gửi tin nhắn cho tôi, làm như vậy vui lắm sao? Hay là cô cố ý, cô cố ý muốn có được sự chú ý của tôi chứ gì Thấy tôi sắp đồng ý rồi, sợ hôn ước thật sự bị hủy, cho nên mới làm vậy chứ gì? Tôi nói cho cô biết, có rất nhiều nữ sinh ở trước mặt tôi giở trò, nhưng chuyện như vậy chỉ có mình cô dám làm thôi!
Lâm Gia Ca càng nói càng quá đáng, khiến Thời Dao nhớ tới phản ứng của anh hồi năm trước khi cô bị đưa đến nhà của Lâm gia, khi có người giới thiệu cô với anh:
- Lâm Gia Ca, ông nội giới thiệu với cháu, đây là vợ chưa cưới của cháu, Thời Dao.
Khi đó anh chỉ mới tuổi, đã nheo mày tỏ vẻ không hài lòng.
Khi đó dáng dấp đẹp đẽ của anh đã khiến Thời Dao cảm thấy anh giống như một con búp bê trong tủ kinh, rất đẹp.
Khi đó, tất cả sự chú ý của cô đều dành cho anh.
Nhưng mà, sau khi ông nội giới thiệu sau, phản ứng của anh lại khiến cô cảm thấy tổn thương
Anh cứ như nhìn thấy một thứ gì đó đáng bỏ đi rất buồn nôn vậy, sau đó quay lại trả lời với ông:
- Con không muốn! Con không thích một con bé vừa xấu xí lại vừa keo kiệt nữa! Con không muốn con bé này là vợ tương lai của mình.
Đương nhiên, lời nói này của anh khiến anh bị một trận no đòn.
Ông nội Lâm xuất thân từ quân đội, cho nên mỗi lần ra tay là đánh rất nặng, nhưng lúc bị ăn đòn, anh chưa từng thốt ra lời nào.
Lúc anh bị đánh có nhìn cô một cái, ánh mắt đó, đến nay cô vẫn còn nhớ rất rõ ràng.