"Không được ngừng, tiếp tục cố gắng" Andrew cắn răng, đem cái dòng năng lượng mật độ cao mà anh đã hấp thu được tập trung tại vị trí của lục phủ ngũ tang, coi như chuẩn bị để hoàn thiện bước kế tiếp.
Mặc dù lục phủ ngũ tạng của anh cực kỳ cứng rắn cũng khỏe mạnh, thứ năng lượng này vẫn cực kỳ cuồng bạo lao tới, đe dọa những cơ năng cơ thể của anh.
Mặc dù Andrew đã ép chúng đi theo một cái tuần hoàn, nhưng thỉnh thoảng vẫn có từng sợi năng lượng lao ra khỏi khống chế của anh - bắt buộc anh phải duy trì tâm thần để xử lý.
Hiện tại thì Andrew cũng đã duy trì gia tốc tư duy đủ lâu rồi, nhưng mà chừng đó vẫn chưa đủ; ít nhất là cho giai đoạn hiện tại.
Anh cần phản ứng nhanh hơn, tinh tế, tỉ mỉ hơn mới có thể hoàn thành giai đoạn này - cũng có nghĩa là anh cần kéo căng gia tốc tư duy.
Lên đến khoảng lần tốc độ thông thường là được rồi, lúc đó thì hoàn toàn có thể phản ứng những sự vật diễn ra trong một phần trăm giây.
Nghĩ đến là làm - mặc dù Andrew biết rõ rằng với lực lượng tinh thần của mình thì cũng chỉ có thể duy trì được trạng thái này trong vài phút - nhưng vài phút đó cũng là vài phút quan trọng nhất trong quá trình này rồi.
Anh cần tận dụng thời cơ để xử lý những cái thứ cần thao tác tinh vi - thiết lập nền tảng cho hệ thống tuần hoàn năng lượng trong cơ thể có thể tính vào đó.
Lập tức, ý thức của Andrew bắt đầu gia tốc, từ gấp lần tốc độ thông thường tăng lên gấp - mặc dù không sánh được với lúc sử dụng Eidolon, nhưng thắng ở tính kéo dài.
Dù sao hệ thống Eidolon không chỉ gia tốc tư duy, mà nó còn kèm theo một đống hiệu ứng phụ nữa - thân thể tăng gấp lần cũng có nghĩa là anh có thể chạy với vận tốc siêu âm.
Tốc độ đó cũng có nghĩa là anh có thể dễ dàng chạy trên mặt nước trong khi mang vật nặng khoảng một tấn, hay chạy ngược vách núi dựng thẳng đứng.
Cùng với việc có thể nhấc một chiếc xe tăng chiến đấu tấn lên ném khoảng m - ngang chiều dài một sân bóng.
Hiện tại chỉ có gia tốc tư duy không với tần suất là một nửa so với khi sử dụng Eidolon, hoàn toàn có thể chống được một thời gian.
Ít nhất trong thời gian này, anh cũng phải hoàn thành được quá trình đặt nền móng cho đoạn đường tiếp theo - rồi sau đó thì cũng sẽ dễ dàng hơn.
Thời gian trôi chậm lại; mỗi giây ngoài thực tế là giây trong ý thức của anh, đủ để làm ra những điều chỉnh cực nhỏ tới dòng năng lượng đang di chuyển trong cơ thể mình như này.
Lập tức, anh chia dòng năng lượng đang vận chuyển ở gần buồn tim của mình thành mười hai nhánh nhỏ, mỗi nhánh chia tách thành mười hai sợi nhỏ hơn; lặp lại quá trình này bốn lần nữa - tổng cộng gần ba triệu"sợi" năng lượng này đan xen lẫn nhau.
Event
Chúng bắt đầu được Andrew bện lại, ép thành hình những "linh kiện" cực kỳ nhỏ cho cái "nhà máy năng lượng hợp hạch" bên trong cơ thể của mình.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là ví von, chứ anh không phải là một tên cyborg mà có thể nhét động cơ hạt nhân vào trong cơ thể mình.
Hạn chế tầm nhìn của mình ở mặt khoa học thì là một bước đi không khôn ngoan - nhất là khi mà thế giới này không chỉ có khoa học, mà còn có khá nhiều thứ "duy tâm".
Nói rằng khoa học là cách để nhìn nhận mọi thứ thì cũng đúng thôi, nhưng mà cái "khoa học" anh biết vẫn chưa thể giải thích được nhiều hiện tượng lắm.
Nếu chúng ta đạt tới "phần cuối" của khoa học thì có thể nói là "khoa học bao trùm vạn vật", nhưng với trình độ kỹ thuật hiện tại thì vẫn có quá nhiều thứ hạn chế để có thể võ ngực tự tin như vậy.
Chính những "công nghệ" của CORE cũng là sử dụng rất nhiều năng lực siêu tự nhiên - dù sao có thể ứng dựng những thứ đó vào quá trình nghiên cứu cùng phát triển mà.
Nhưng, hiện tại, dù biết rằng khoa học có hạn chế như vậy, Andrew cũng vẫn quyết định lấy "nhà máy phản ứng hợp hạch" làm nền tảng; một phần bởi anh có đủ kiến thức liên quan, một phần cũng bởi thứ này chỉ là một trong những thứ anh định hoàn thiện.
Tính chất "dẻo" của cái năng lượng khi anh tiêm vào ATLAS đã cho anh một gợi ý - nếu mà thế giới được cấu thành từ nhiều thứ như vậy, thì tại sao không nắm giữ một loại năng lượng tương thích với hết thảy.
Đây không phải mơ mộng hão huyền, khi mà cái dòng năng lượng đang tràn vào cơ thể anh cũng không mang tính chất gì cả - chỉ đơn giản là "năng lượng" mà thôi.
Thể chất của mọi người hấp thụ năng lượng rồi mới chuyển hóa - nếu bây giờ anh không có định hướng chuyển hóa cho nó thì khả năng cao là sẽ giữ được tính chất này.
Nếu bây giờ xây dựng hệ thống tuần hoàn năng lượng thì cái dòng năng lượng không thuộc tính này sẽ là năng lượng chủ yếu của anh.
Event
Bản thân Andrew cũng nghĩ đó là phương pháp phù hợp nhất với anh - dù sao thì cách thức chiến đấu quen thuộc của anh chính là sử dụng bất cứ thứ gì có thể để gia tăng tỷ lệ chiến thắng cho chính mình.
Đến bây giờ, hai phút trong thực tại đã trôi qua, cũng có nghĩa là Andrew đã trải qua hơn một tiếng đồng hồ - quá trình kiến tạo lò phản ứng cũng đã tiến vào giai đoạn thuận lợi, khi mà anh đã quen hơn với việc khống chế những sợi năng lượng siêu nhỏ.
Lò phản ứng đã có hình thái ban đầu, nhưng do nó không phải là một lò phản ứng hợp hạch thực sự nên đúng thật là có rất nhiều bộ phận không cần thiết - những bộ phận mà lò phản ứng thật có để giúp con người vận hành nó.
Những hành lang, những bảng điều khiển cũng như những phòng ban - thậm chí những bảng điều khiển đều là không cần thiết ở đây
Thứ này nằm ở trong cơ thể Andrew, không phải là một cái nhà máy thực thụ, nên nó chỉ cần sản xuất năng lượng thôi là đủ - không cần thêm thắt những thứ lằng nhằng kia để làm gì.
Thậm chí, anh chỉ thêm hệ thống an toàn cho có thôi, chứ anh có thể điều khiển tất cả bằng ý niệm mà.
Nếu ai có thể nhìn thấy dòng năng lượng di chuyển trong cơ thể anh, thì cái lò phản ứng này hoàn toàn không thể nhìn ra là một lò phản ứng hợp hạch - có quá nhiều thay đổi được lắp vào do Andrew chỉ cần nó tạo ra năng lượng.
Phút thứ mười trôi qua, và cuối cùng, việc xây dựng hệ thống năng lượng này cũng đã tiến vào khuôn khổ - bây giờ thì anh có thể ngừng gia tốc như này trước khi não bộ không thể chịu đựng được.
"Đến lúc ngừng lại rồi" là những gì Andrew đang suy nghĩ khi mà cơn nhức đầu ập tới - có vẻ là anh đã tiêu hao quá nhiều tinh thần.
Nhưng trước khi cơn nhức đầu tiếp theo ập tới, thì não bộ của anh như được khai sáng - cơn mệt mỏi tinh thần trực tiếp biến mất.
Thay vào đó, anh có thể cảm nhận được đầu óc của mình đang hoạt dộng minh mẫn hơn bao giờ hết; gánh nặng từ việc vận dụng gia tốc gấp lần tiêu tan hết.
Event
Chỉ thấy những dòng năng lượng anh tập trung lại bắt đầu chia nhiều hướng - một phần lớn vẫn tiếp tục xây dựng "lò phản ứng"; còn lại thì đang lan tràn khắp cơ thể của anh, tiếp tục cái thiện tất cả mọi thứ.
"Đáng lẽ ra những tế bào đó đã hấp thụ đầy đủ năng lượng rồi chứ?" Đó là điều Andrew tự hỏi, nhưng sự thật chính là như vậy.
Những tế bào tưởng như đã bão hòa năng lượng lại tham lam hút vào một lần nữa.
Hoạt tính tế bào vốn đã đạt mức siêu nhân lại tiếp tục tăng cường - khung xương tự động cải thiện, trở thành vật chất giàu năng lượng.
Trường hợp này đúng là một bất ngờ thú vị, một bất ngờ mà Andrew sẵn sàng tận dụng hết cỡ - dù sao thì cũng tốt hơn chần chừ.
Lúc này rồi thì cũng chỉ có thể dũng cảm tiến tới mà thôi.
Đến giờ thứ mười một thì quá trình xây dựng đã hoàn thành, và hiện tại anh chỉ còn đợi cơ thể được tẩm bổ bởi dòng năng lượng dư thừa.
Hiện tại, Andrew có thể "thấy" được bên trong cơ thể mình và chính anh cũng nhận ra rằng cơ thể của anh đang chuyển hóa dần thành vật chất giàu năng lượng, khi mà lò phản ứng kia liên tục tạo ra năng lượng mới.
Đó là lý do mà anh lựa chọn mô phỏng một lò phản ứng hợp hạch - năng lượng sẽ được nó sản xuất liên tục, trên , không ngừng nghỉ một chút nào.
Anh đi ngủ cũng sẽ tích tụ năng lượng khổng lồ..