Bất cứ thể hệ tu hành nào cũng sẽ ít nhất có một cái hệ thống cảnh giới - chỉ là một số thể hệ sẽ đem cái tư tưởng đó gói gọn vào những kiến thức của mình.
Một số thể hệ tu luyện sẽ cố gắng hết mức để đặt những khái niệm cảnh giới lên đối thủ, mặc dù trường hợp không có liên kết chút nào.
Võ thuật có các cảnh giới như Hậu Thiên, Tiên Thiên, Tông Sư thì người sói cũng có phân chia mạnh yếu, chỉ là cái mốc phân chia dựa theo tuổi thọ cùng khả năng liên kết với tự nhiên.
Hai hệ thống khác biệt hoàn toàn, nên nếu làm như vậy thì chính là không tôn trọng người khác - ít nhất có thể nhận diện năng lực của họ mà không phải dính với cái việc "đặt biệt danh".
Cái thang đo lường mức độ uy hiếp của CORE không phải là một hệ thống cảnh giới, mà là như tên, "mức độ uy hiếp".
Cho nên, mặc dù thực lực của cấp và cấp chênh lệch một trời một vực, cả hai trên căn bản vẫn là cùng một cấp bậc sinh mệnh - xen giữa người bình thường và một cái tầng thứ cao hơn.
Võ giả loài người hay ma pháp sư tới cái tầng thứ này thì cũng có thể tính là sinh vật siêu phàm rồi - dù sao thân thể khủng bố, sinh cơ dồi dào; tùy theo thể hệ tu luyện mà có thể sống được dao động từ hai trăm tới năm trăm năm.
Võ giả kém nhất, pháp sư sống lâu nhất - không kể chủng tộc có tính chất "bất tử"
Hàng ngàn năm nghiên cứu, cố gắng là để vượt qua cánh cổng này, đặt chân lên cái tầng thứ cao hơn đó, nhưng mà tất cả đều báo thất bại.
Kể cả ma cà rồng, chủng tộc có thể nói là "bất lão" cũng không thể nghiên cứu được ra manh mối gì; những tài liệu ma pháp từ thời Lưỡng Hà cũng không có đề cập.
Ma thuật phát triển hơn năm nhưng vẫn không thể phá vỡ cái "bức tường" vô hình đó; không cần nói về những nghiên cứu của võ giả, bởi công việc chính của ma pháp sư là nghiên cứu.
Họ có năng lực hơn võ giả nhiều lắm - đây cũng là lĩnh vực của họ mà; thậm chí, một vài người "võ lâm thần thoại" trong quá khứ liền là ma pháp sư đỉ giả dạng.
Tất cả những gì nghiên cứu được ra là: tất cả những sinh vật siêu phàm thiếu đi một loại năng lượng với mật độ cực cao nhằm kích thích tiềm lực của bọn họ, nhằm tiến tới một bước tiếp theo.
Và đó là những gì mà cả thế giới đổ xô đi tìm kiếm - dù sao ai cũng muốn tiến thêm một bước.
Đá hiền giả (philosopher stone) chính là một sản phẩm thất bại trong quá trình tìm ra loại năng lượng đó, một vài tác phẩm nghệ thuật đá quý cũng là vậy nhưng lại thất bại.
Cứ tưởng rằng thứ năng lượng đó chỉ tồn tại trong lý thuyết, thì nó lại được tổng hợp ra trong một phòng thí nghiệm khoa học tại thế kỷ .
Event
Hiện tai, Andrew chính là đang đưa cái dòng năng lượng này vào trong cơ thể, nhằm mở ra quá trình tiến hóa sinh mệnh.
Phóng xạ cũng không thể ngăn cản được anh - dù sao thì cái khoang y tế này được thiết kế để phòng chống cũng như thanh tẩy phóng xạ, nhằm đưa năng lượng này thẳng vào cơ thể.
Thấy ánh đèn chuyển xanh, cũng có nghĩa là quá trình này chuẩn bị bắt đầu, thì Andrew cũng bắt lấy thời cơ cắn răng lại.
Khả năng cao là thứ này sẽ rất đau đớn - dù sao nó cũng là năng lượng cường độ cao, không đau đớn mới là lạ.
Tia năng lượng đầu tiên vào cơ thể anh không có trở ngại nào, dù sao thì mặc dù "chất" của nó cao, nhưng "lượng" lại thấp - hoàn toàn bị cơ thể hấp thu.
Một tia vòa được thì sẽ có hai tia, hai tia sẽ có bốn tia, bốn sẽ có tám, ...!Lấy đơn vị là bình phương của hai, cứ mỗi nửa giây lại có một đợt năng lượng truyền vào.
Chỉ trong giây lát, cơ thể của Andrew tràn vào hàng ngàn tia năng lượng mật độ cao.
Nếu mà anh là một người bình thường, thì khả năng cao bây giờ đã đau tới trợn mắt, bởi cái luồng năng lượng này thực sự là quá mức mãnh liệt.
Mặc dù thứ này là được đưa vào từ từ nhưng mà tính phóng xạ của nó không hề giảm - người thường sẽ cảm thấy như nội tạng bị luộc chín.
Nhưng đối với những người đạt tới cấp độ như Andrew rồi, thì cái năng lượng xen lẫn phóng xạ đó là chất đại bổ.
Họ hoàn toàn có thể hấp thu được năng lượng, để lại những cái cặn bã - cũng là phóng xạ, rồi đợi khoang y tế xử lý phóng xạ trong cơ thể.
Như hiện tại, các tế bào của Andrew tham lam hấp thu năng lượng, gia tăng sự trao đổi chất và tiến hành tự cường hóa, bồi bổ cho thân thể.
Thậm chí , anh có thể cảm nhận được ma lực của mình tăng lên không ít, và cũng bắt đầu hướng chuyển hóa thành một hình thái khác.
Nhưng tế bào hấp thu năng lượng cũng có giới hạn nhất đinh, không thể cứ tiếp tục hấp thu được.
Đến giây thứ bảy, khi mà hơn mười sáu nghìn sợi năng lượng này
băt đầu truyền vào cơ thể Andrew thì cũng tiến vào trạng thái bão hòa và anh bắt đầu cảm thấy khó chịu khi mà tốc độ hấp thu bắt đầu không theo kịp.
Event
Quá trình học kỹ năng chiến đấu cũng như những lý luận cơ sở về ma pháp của Andrew cũng không phải vô dụng - ít nhất anh cũng có được nền tảng kiến thức vũng chãi, cũng như khả năng vận dụng nó.
Nhờ vào đó, mà Andrew mới có thể khống chế sơ sơ được những dòng năng lượng khi chúng tràn vào cơ thể anh, tiến tới dung hòa rồi phân phối tới từng bộ vị - tốt hơn là để các tế bào tự động hấp thu.
Đến đây, thì năng lượng truyền vào ổn định lại, và mỗi giây có hơn ba mươi hai ngàn "sợi" năng lượng truyền vào cơ thể Andrew.
Hiện tại, những luồng năng lượng đó truyền thẳng vào cơ thể của anh, như nước chảy vào một chiếc bồn tắm.
Mới hai phút, thì cái "bồn tắm" này cũng đã đầy được một nửa rồi.
Cơ thể anh đúng thật là không có khái niệm kinh mạch hay gì cả, nhờ vào huyết thanh ATLAS nên cái dòng năng lượng đó được phân bố đều ra toàn thân, tẩm bổ tế bào rồi đọng lại.
Dẫu vậy, chỉ có một phần của dòng năng lượng này được sử dụng để kích thích hiệu quả của huyết thanh ATLAS và giúp cơ thể anh càng hoàn mỹ hơn.
Thay vì thay đổi cấu trúc cơ thể cũng như tăng cường mật độ cơ bắp để giúp tăng lên tố chất thân thể, thì dòng năng lượng bá đạo này lại trực tiếp "đọng" lại tại tron cơ thể của Andrew - không thể tiêu hóa nên dẫn tới việc anh ví von cơ thể mình như một chiếc "Bồn tắm" đang sắp đầy.
Nếu mà phải nói có cảm giác gì thì, hiện tại cơ thể của anh đúng thật là nặng, cực kỳ nặng khi mà cái dòng năng lượng đó tàn phá khắp thân thể.
Đau đớn khi mà cơ thể bắt đầu quá tải tràn tới - từng lỗ chân lông mở ra, nhưng không điều này cũng không thể giảm được đau đớn.
Serafina cũng đã nói rồi, quá trình này sẽ không giúp đỡ một người bước ra cảnh giới mới, đó là một "cánh cửa" mà tất cả đều phải tự mình vượt qua.
Đây còn chưa phải là bước đầu tiên - bởi những năng lượng này chưa tính là mật độ cao; nó là một lượng khổng lồ năng lượng thông thường.
Chỉ có tiến hành áp súc và nén thì mới có thể tinh luyện được ra cái loại năng lượng cực cao đó - quá trình này nói đơn giản thì không đơn giản nhưng phức tạp thì cũng không tính.
Event
Ở đây, mặc dù không thể nói ai cũng là thiên tài, nhưng để đạt đến tầng thứ này thì tất cả đều ít nhất có đủ năng lực để giành lấy vài bằng tiến sĩ - dù sao, nhiều thể hệ tu hành càng tu luyện càng thông minh mà.
Tìm được ra cách để nén lại cái nguồn năng lượng này để hình thành năng lượng mật độ cao là rất bình thường.
Lợi dụng sức mạnh cơ thể cũng như ý chí, Andrew bắt đầu hướng những sợi năng lượng này về phần bụng của mình - đó là nơi thích hợp nhất để tiến hành quá trình này.
Có thể "mượn" một số chức năng của nội tạng để tiến hành tạo thành một bộ phận "nội tạng" mới chứa đựng năng lượng - hoặc sử dụng những liên kết giữa có thể người và tự nhiên để tiến hành áp súc.
Andrew lựa chọn phương thức thứ hai, và bắt đầu nén lại năng lượng vào phần giữa bụng và lồng ngực - sử dụng tiếng tim đập cũng như rung chấn cơ bắp để hỗ trợ quá trình này.
Tư duy gia tốc gấp lần để thuận tiện giám sát quá trình áp súc này.
Đau đớn cũng đã giảm thiểu, và anh đã tiến vào một cái tuần hoàn nhất định.